0
Bên ngoài đường Hải Thượng Lãng Ông, Long Trọc dẫn theo mấy trăm anh em kéo tới, hắn đã chờ đợi món hàng này rất lâu rồi, hắn lần này muốn hốt một mẻ gọn gàng, dù sao người ta cũng đã dâng hàng đến tận miệng.
Hắn không quan tâm đến lời uy h·iếp của Tuấn Cận, hắn không có nhác gan như Tám Mắt Kiếng, hắn cũng không có sợ Hải Bánh hay những bang đảng khác nhắm vào hắn.
"Long Trọc mày thật sự muốn cản tao?" Năm Mặt Thẹo rút ra khẩu súng lục, bất cứ lúc nào cũng có thể bắn chỉ thiên lên trời hù dọa.
"Năm Mặt Thẹo mày muốn làm chó cho Lý Đại Ca cả đời sao? Về dưới trướng tao đi, tao sẽ không để tâm chuyện mày phản bội Bảy Lựu Đạn hay Lý Đại Ca, chỉ cần mày theo tao, mọi chuyện ở Chợ Lớn này tao thay mày giải quyết!" Long Trọc hung hăng nói.
"Long Trọc mày biết Lý Đại Ca nắm thóp tao mà có đúng không? Tao không thể rời đi!" Năm Mặt Thẹo lắc đầu thở dài một hơi nói.
"Mẹ nó, ngày hôm nay một là mày để hàng lại, tao cho mày một con đường sống, hai là cả mạng của mày cùng với số hàng này đều sẽ nằm luôn tại đây!" Long Trọc huýt sáo một cái, bốn đường thoát khỏi nơi này ngay lập tức bị phong tỏa.
BẰNG!
Năm Mặt Thẹo không có nói nhiều, súng trên tay ngay lập tức bắn ra một viên, hắn muốn kéo đám cớm đang mai phục ở bên ngoài tiến vào, chỉ có như thế hắn mới có cơ hội chạy thoát.
"Năm Mặt Thẹo mày đúng là thằng ngu, cho dù có nổ súng cũng không có ai cứu được mày!" Long Trọc cười lớn, vác mã tấu lao tới.
Năm Mặt Thẹo cười lạnh, súng trên tay nhắm thẳng vào đầu của Long Trọc bắn một phát, chỉ là làm cho hắn không ngờ tới là súng chỉ có một viên, hắn thật là ngu xuẩn vì đã không kiểm tra kỹ càng.
"Năm Mặt Thẹo mày đúng là thằng ngu, mày nghĩ Lý Đại Ca sẽ để cho mày nguyên một băng đạn sao? C·hết mẹ mày đi!" Long Trọc lao tới, mã tấu trên tay chặt xuống.
"Mẹ kiếp!" Năm Mặt Thẹo ngay lập tức lui lại phía sau một bước, nắm đấm của hắn nhanh nhẹn đấm ra một cú, hắn từng học qua boxing, cho nên thực lực mạnh hơn đám người Long Trọc rất nhiều.
"Các anh em, chém c·hết mẹ bọn nó cho tao, c·ướp lấy hàng, đêm nay anh em chúng ta mở tiệc!" Long Trọc cho dù bị đấm một đấm, nhưng hắn không có sợ hãi, ngay lập tức vác mã tấu chém tới liên miên.
"Giết chúng nó!" Máu nóng trong người của Năm Mặt Thẹo nổi lên, rút con dao găm ở thắt lưng quần ra ngoài cùng với Long Trọc giao thủ.
Chiến trường ngay lập tức trở nên hỗn loạn, người của Năm Mặt Thẹo chỉ có 40, 50 người, không có cách nào chống trả được hơn 300 đàn em của Long Trọc.
"Đại ca mau chạy, bọn chó này quá đông!" Đàn em của Năm Mặt Thẹo sợ hãi, vứt mã tấu chạy vội vào một cái hẻm.
Hỗn loạn, máu me khắp nơi không ngừng vung vẫy, tuy rằng đám giang hồ này ra tay rất là tàn độc, nhưng bọn chúng chỉ c·hém n·gười chứ không có g·iết người, bọn chúng biết g·iết người là phạm pháp, còn c·hém n·gười chỉ là gây rối mất trật tự mà thôi, cùng lắm bị phạt hành chính hoặc là tạm giam một tháng là hết cỡ, cho nên bọn chúng chém nhau rất hăng, nhưng không có g·iết người.
Long Trọc vác mã tấu đuổi theo Năm Mặt Thẹo, giờ phút này chỉ có chạy mới có thể sống sót, cho nên Năm Mặt Thẹo kệ mẹ lô hàng của Lý Đại Ca, hắn thục mạng mà chạy.
"Bỏ qua mấy thằng lôm côm đi, đuổi theo Năm Mặt Thẹo!"
"Đại ca vác mã tấu đuổi người sẽ bị bọn cớm chú ý!"
"Mẹ bọn ngu, không vác mã tấu thì bọn mày không biết dùng nắm đấm, đập c·hết mẹ nó hả đám ngu!" Long Trọc dừng lại, hắn sai đàn em của mình truy đuổi Năm Mặt Thẹo.
Lần này hắn muốn phế Năm Mặt Thẹo, hắn muốn nhìn xem phản ứng của Hải Bánh như thế nào, hắn đã chuẩn bị rất kỹ càng rồi, hắn không sợ chút nào.
Một đám mấy chục thằng vứt mã tấu xuống đường, chia ra bốn phương tám hướng truy đuổi Năm Mặt Thẹo, còn đám người còn lại ở lại kiểm tra hàng.
"Đại ca hàng hóa đầy đủ, lần này chúng ta kiếm lời!"
"Haha! Tuấn Cận? Hải Bánh không phải bọn mày rất bá đạo sao? Tao đợi bọn mày!" Long Trọc cười lớn, hắn lần này tự mình xuất thủ chính là muốn để cho Hải Bánh nhìn xem, nhìn xem hắn có lá gan hành động, không sợ hậu quả.
"Đại ca, bây giờ chuyển số hàng này về trụ sở hay sao?"
"Mày bị ngu hả? Chuyển về cho c·hết à? Một nữa giao theo ước hẹn, một nữa bán ra biên giới đi, thu được bao nhiêu liền thu!" Long Trọc cũng không phải thằng ngu, hàng này là do Hải Bánh cung cấp, hắn đã c·ướp hàng còn dám buôn bán ở địa bàn do Hải Bánh quản lý, chắc chắn sẽ bị chú ý, thậm chí là bị thủ tiêu.
Đám đàn em của Long Trọc ngay lập tức chuyển hàng đến một khu vực khác, bọn chúng muốn nhanh cóng tiêu thụ hết đám hàng hóa mới c·ướp được này.
Lúc này tại một bên khác, Năm Mặt Thẹo không ngừng bỏ chạy thẳng về phía trước, hắn lúc này b·ị t·hương không nhẹ, vừa rồi bị một tên đàn em của Long Trọc chặt một nhát ngay lung, khiến cho tấm lưng của hắn nhuốm máu tươi.
"Năm Mặt Thẹo đứng lại."
"Mẹ thằng chó, mày chạy không thoát!"
Đám đàn em của Long Trọc không có từ bỏ, tuy rằng trên tay không vác theo mã tấu, nhưng cũng có một hai tên nhặt được ở dưới đường cái gì liền dùng cái đó làm v·ũ k·hí.
"Mẹ chúng mày, muốn đánh, tao liền đánh với bọn mày!" Năm Mặt Thẹo vừa chạy vừa chửi, hắn lợi dụng địa hình hẹp của đường Hải Thượng Lãng Ông mà chạy, giờ phút này phía sau lưng hắn cũng chỉ có hai tên.
"Mẹ mày, chạy nữa đi!"
Nắm đấm của tên giang hồ lôm côm đấm tới, nhưng còn chưa kịp chạm vào Năm Mặt Thẹo thì đã bị Năm Mặt Thẹo cho một viên gạch vô đầu, ngay lập tức b·ất t·ỉnh nhân sự.
"Mẹ mày, con chó!" Tên còn lại nhìn thấy anh em của mình bị đập ngất, hắn ngay lập tức lao tới, trên tay cầm lấy một viên gạch nhắm thẳng vào đầu của Năm Mặt Thẹo mà đập xuống.
Năm Mặt Thẹo không có chú ý cho nên bị đập trúng một cú, khiến cho đầu óc choáng váng, máu đầu không ngừng chảy xuống, nhưng hắn rất nhanh bình tĩnh trở lại, đấm cho đối phương một cái, nhắm thẳng ngay hàm mà đấm, khiến cho đối phương gục ngay lập tức.
"Thằng chó Năm Mặt Thẹo ở đây, anh em đuổi theo nó!"
Năm Mặt Thẹo nghe thấy tiếng người vang lên, hắn ngay lập tức ôm cái đầu máu bỏ chạy, hắn biết giờ phút này chỉ có chạy mới có đường sống, không chạy hắn sẽ bị đập cho tàn phế ở nơi này.
Chạy được một đoạn, nhìn thấy ở đằng trước có một chiếc xe đạp mới tinh, không chần chừ một chút nào, hắn leo lên chiếc xe đạp, đạp xe mà chạy.
"Quân ăn c·ướp, đứng lại, mau bắt c·ướp... bắt nó lại!" Người phụ nữ bị Năm Mặt Thẹo c·ướp xe ngay lập tức hô hoán, khiến cho người dân ở xung quanh lao ra, trên tay cầm cái gì liền ném cái đó.
Năm Mặt Thẹo không có quan tâm, hắn giờ phút này mặc kệ cho những người này ném cái gì lên người của mình, hắn chỉ quan tâm đến chạy trốn, chạy khỏi sự t·ruy s·át của đám đàn em của Long Trọc, cho dù hắn đang b·ị t·hương nặng cực kỳ.
"Mẹ nó đuổi không kịp!"
"Thôi bỏ đi, nó dù sao nó cũng b·ị t·hương rất nặng rồi, chạy không được bao xa liền mất máu mà c·hết!"
"Về thôi, đại ca cũng không có bảo là g·iết c·hết nó, đuổi nó chạy như vậy là được rồi!"
Đám đàn em của Long Trọc dừng lại không tiếp tục đuổi theo Năm Mặt Thẹo nữa, bọn hắn biết cho dù có đuổi theo cũng đuổi không kịp, chi bằng trở về cùng đại ca xử lý đống hàng hóa mới c·ướp được thì hay hơn.
Năm Mặt Thẹo thành công đào thoát khỏi sự truy đuổi của đám đàn em của Long Trọc, hắn giờ phút này một đường chạy về Chợ Bình Tây, hắn muốn nhìn thấy em gái của mình lần cuối, hắn giờ phút này có chút lo lắng, lo lắng Lý Đại Ca sẽ ra tay với em gái của hắn.