0
Hoàng Duy Thành một bên chế biến mở heo, một bên chế biến sốt trộn tóp mở, dù sao cũng không quá khó khăn, một chút nước mắm, một chút tỏi ớt là có thể chế biến được sốt ướp rồi, đợi đến khi tóp mở chín vàng giòn liền có thể trộn lên mà ăn.
Không có hủ nhựa cũng là một vấn đề lớn, hắn quyết định sau ngày hôm nay phải thu mua một ít hủ nhựa mới được, nếu như ngày hôm nay bán được tóp mở, ngày mai chắc chắn hắn sẽ gia tăng thêm số lượng, hắn cũng không muốn bán thịt heo mãi được.
Dù sao hắn đã tính toán kỹ càng rồi, số lượng tóp mở này nếu chia ra cũng phải được chín mười phần, hắn mua 20 ngàn hơn mười ký mở heo, chia ra thành mười phần để bán cũng lời gần 100 ngàn, tuy rằng tốn công tốn sức một chút, nhưng có lẽ lời cũng sẽ rất nhiều.
Nhưng đó cũng chỉ là ảo tưởng của hắn mà thôi, có bán được hay không còn phải xem thử thị trường ở Chợ Bình Tây như thế nào cái đã, nếu như không thích hợp bán tóp mở, hắn chỉ có thể chuyển sang làm cái khác để bán, dù sao mang theo ký ức hơn hai mươi năm, hắn không tin bản thân không kiếm được số tiền đầu tiên.
"Trong nhà còn một ít giấy báo, dùng giấy báo gói lại tóp mở cũng không tệ. Đợi khi có tiền rồi mua hộp nhựa cũng không muộn!" Hoàng Duy Thành nghĩ nghĩ cuối cùng quyết định dùng giấy báo gói tóp mở, dù sao đây cũng là cách duy nhất mà hắn có thể nghĩ ra rồi.
Trời rất nhanh cũng dần xế chiều, Hoàng Duy Thành trong người ôm một đống bọc giấy báo, không biết ở bên trong chứa cái gì, nhưng đi ra khỏi xóm trọ liền khiến cho tất cả mọi người nhìn chằm chằm lấy hắn, mùi hương từ tóp mở truyền ra bên ngoài, quả nhiên thu hút không ít người.
"Hôm nay thằng Thành định làm cái gì? Bán thức ăn sao?"
"Haizz! Tội nghiệp thằng nhỏ, yêu người không nên yêu, đến nổi bây giờ muốn sống tốt một chút cũng khó khăn!"
Người dân trong xóm trọ bàn tán, những lời này Hoàng Duy Thành nghe hết vào trong lỗ tai, nhưng hắn cũng không có để ý, dù sao thì nguyên chủ trước đây quả thật sống rất khổ, cho nên hắn từ ngày hôm nay muốn thay nguyên chủ sống một cuộc sống thật tốt.
Hoàng Duy Thành rất nhanh chạy đến sạp hàng của mình, sạp hàng của hắn khá là nhỏ, bên cạnh lúc này cũng đã có những người khác bày hàng ra bán.
Khu vực này nằm ở tầng trệt Chợ Bình Tây, chuyên gia bán những mặt hàng tươi sống, ở tầng một thì chuyên gia bán những mặt hàng xa xỉ hơn một chút, có quần áo, đài radio, xe đạp....
"Thành, chú mày vẫn dám đến bán hàng, ngày hôm qua bọn nó đã cảnh báo như thế rồi, chú mày vẫn lỳ lợm như vậy hả?" Chú Tư Bán Cá ở bên cạnh liếc nhìn sang Hoàng Duy Thành nói.
"Chú Tư nghèo thì phải đi bán thôi!" Hoàng Duy Thành cười cười đáp lại.
"Haizz! Chúng ta đúng là nghèo, nhưng không đóng tiền lại không thể kiếm kế sinh nhai, Thành à chú khuyên mày một câu, nên đóng tiền bảo kê đi, lúc sáng đã có người đến chỗ của mày rồi đấy, nếu như mày không đóng tiền, chú sợ mày không còn bán hàng được ở Chợ Bình Tây nữa đâu!" Chú Tư lại nhắc nhở.
Dù sao Chú Tư cũng là người sỏi đời, có những chuyện cho dù hiểu nhưng vẫn phải làm theo, ai bảo bọn họ chỉ là những người dân thấp cổ bé họng, không thể phản kháng.
"Cảm ơn chú Tư, ngày mai cháu sẽ đóng tiền!" Hoàng Duy Thành gật đầu cảm ơn, ở những nơi chợ búa như thế này các tiểu thương khá là hòa đồng, đối tốt với nhau, dù sao bây giờ mỗi một khu vực chỉ có thể bán được một mặt hàng.
Tựa như hắn đang ở Khu B Chợ Bình Tây khu vực này chỉ có hắn bán thịt heo, chú Tư bán cá, còn lại toàn bộ là những mặt hàng khác không được bán ở đây, nhưng cũng may vẫn có thể bán được thức ăn.
Những năm 90 như thế này tuy rằng đã đổi mới kinh tế, tiền bạc người dân vẫn đã dư dả ra rất nhiều, nhưng ăn thịt vẫn là một thứ khá là xa xỉ đối với công nhân, người lao động tay chân, cho nên một ngày bán được mười kg thịt đã là cực hạn rồi.
Hoàng Duy Thành lúc này cũng bày ra tóp mở mà bản thân vừa làm xong lúc chiều, lúc này mùi hương liền lan tỏa ra bốn phương tám hướng ở Chợ Bình Tây, khiến cho không ít người đi chợ chiều kéo tới chỗ của hắn.
"Mùi gì thơm dữ vậy?"
"Chị đây là tóp mở mắm tỏi em tự làm, chị ăn thử một miếng, nếu cảm thấy ngon có thể mua ủng hộ em một chút!" Hoàng Duy Thành ngay lập tức đem một ít tóp mở đến trước mặt người phụ nữ, người ta nếu ăn ngon, chắc chắn là sẽ mua hàng.
Người phụ nữ cũng cảm thấy kinh ngạc, bán hàng còn có thể cho ăn thử? Có chuyện tốt như vậy? Cậu thanh niên này làm người đúng là không tệ.
Người phụ nữ nhẹ nhàng bốc lấy một miếng tóp mở cắn vào trong miệng, giòn giòn dai dai, mặn mặn cay cay, ngay lập tức chinh phục vị giác của người phụ nữ.
"Tóp mở này bán như thế nào?"
"Một lạng 3 ngàn, nếu như chị mua bốn lạng sẽ tặng chị một lạng!" Hoàng Duy Thành vui vẻ nói, dù sao vừa bán vừa tặng mới là loại hình kinh doanh tốt, bán mới được nhanh.
"Thật mắc, nhưng không sao lấy cho chị bốn lạng đi!"
"Gói liền, gói liền!" Hoàng Duy Thành hai mắt tỏa sáng, ngay lập tức gói năm lạng tóp mở cho người phụ nữ,
Mười kg mở heo sau khi chiến biến xong xuôi cũng chỉ còn lại có ba bốn ký tóp mở mà thôi, vừa rồi bán được bốn lạng lại tặng thêm một lạng là năm lạng, hắn hiện tại vẫn còn lại hơn ba kg tóp mở.
Nhận lấy 12 ngàn tiền tóp mở, Hoàng Duy Thành liền mỉm cười vui vẻ, quả nhiên là siêu lợi nhuận, mua 20 ngàn 10 kg, bán năm lạng đã được 12 ngàn, bán hết số tóp mỡ còn lại chắc chắn lãi cũng sẽ rất nhiều.
"Thịt heo này bán như thế nào?" Người phụ nữ đến chủ yếu là muốn mua thịt heo, nhưng không ngờ lại bị tóp mở hấp nhẫn, nhưng cô cũng không quên mua thịt heo để nấu bữa tối.
"Ba chỉ cùng nạc vai 15 ngàn một kg, chị muốn mua cái nào, em để rẻ cho chị!" Hoàng Duy Thành mỉm cười nói, thịt heo bán còn rẻ hơn cả tóp mở, nhưng đã có người mở hàng, hắn tự tin vẫn có thể tiếp tục bán được lần thứ hai.
"Cho chị 3 lạng ba chỉ, hai lạng nạc vai đi!" Người phụ nữ nói.
Hoàng Duy Thành bàn tay nhanh nhẹn ngay lập tức cắt thịt theo, tuy rằng ở kiếp trước chưa từng làm chuyện này, nhưng dựa theo ký ức của nguyên chủ, hắn vẫn là thành công bán được mớ thịt heo đầu tiền.
Có người mở hàng, khách đến càng ngày càng đông, mua thịt heo thì ít mua tóp mở thì nhiều, cho nên hơn ba kg tóp mở chưa đầy một tiếng liền bán sạch sẽ, thịt heo thì phải đến tận chín giờ tối mới bán hết, người mua thịt cũng không nhiều, nhưng ngày đầu tiên buông bán như vậy cũng đã rất thuận lợi rồi.
Hoàng Duy Thành không có về nhà ngay lập tức, mà hắn liền chạy ra bên ngoài mua một ít hộp nhựa, những năm 90 hộp nhựa tuy rằng không thông dụng, nhưng bán cũng là rất nhiều, chỉ là giá cả có một chút mắc.
Hắn mua mười cái hộp nhựa liền tốn tận 15 ngàn, tương đương với một kg thịt heo, giá tiền quả thật rất đắt, nhưng nghĩ đi nghĩ lại nếu như bán tóp mở với giá cả hiện tại thì bỏ ra một chút tiền đầu tư cũng không thành vấn đề.
Dù sao từ ngày mai hắn quyết định sẽ bán nguyên một hộp nhựa, một hộp liền năm lạng tính tiền bốn lạng, một hộp hắn sẽ thu lợi được 12 ngàn, mười hộp sẽ được 120 ngàn, tiền lời cũng thu lại rất nhiều.
Thu mua xong hộp nhựa, hắn lại chạy đến chỗ của chú Hai Liên mua thêm mấy chục kg mở heo, thứ này bán một hai ngày còn được, nhưng nếu bán lâu dài thì không được, cho nên hắn quyết định tranh thủ cơ hội kiếm lời nhiều một chút, sau đó sẽ đổi sang bán thứ khác.