Từ đằng xa một đám người hùng hùng hổ hổ chạy tới, nói là một đám người nhưng thật ra nhìn kỹ một chút cũng chỉ có ba bốn người mà thôi, mà trong đó có một người đối với Hoàng Duy Thành cực kỳ quen thuộc, người này không ai khác chính là người đã cho hắn một búa vào đầu, khiến cho nguyên chủ c·hết đi, hắn mới có cơ hội sống lại một đời, nếu như là bình thường hắn đã cảm ơn người này rồi, chỉ là đáng tiếc hiện tại hắn không thể.
"Anh Năm thằng chó Thành nó lại đến bán hàng, anh Năm chuyện của em không biết... anh có thể giải quyết được hay không?" Trần Hùng lúc trước là một tên lái xích lô, nhưng kinh tế dần dần cải biến, xích lô cũng không còn bao nhiêu người đi, hắn dựa vào quen biết của hắn để kiếm thêm miếng ăn.
Hắn nhắm vào Hoàng Duy Thành tại vì Hoàng Duy Thành là một thằng ngu không đóng tiền bảo kê, hắn muốn chiếm lấy vị trí sạp hàng của Hoàng Duy Thành, chỉ là hắn không thể động thủ, dù sao thân thể của hắn gầy gò ốm yếu, không thể so được với một tên buôn bán thịt heo.
Mấy ngày trước hắn còn tưởng mọi chuyện đã giải quyết xong xuôi, Hoàng Duy Thành có bị c·hết ở căn hẻm nhỏ kia cũng không có liên quan đến hắn, chỉ cần đợi vài ngày Hoàng Duy Thành không buôn bán, quản lý Chợ Bình Tây sẽ thu lại giấy phép của hắn.
Ai mà ngờ tối hôm qua hắn lại nhìn thấy Hoàng Duy Thành mở sạp bán hàng, ngược lại buôn bán còn thuận lợi hơn trước đây rất nhiều, cho nên hắn mới lo lắng chuyện của hắn không thành, cho nên ngày hôm nay liền đi gọi Năm Mặt Thẹo đến giải quyết Hoàng Duy Thành.
"Mẹ mày! Thằng chó, tao giúp mày là nể mặt anh bảy cân nhắc, chứ không phải để mày nói chuyện với tao như vậy!" Năm Mặt Thẹo có chút không vui, giận dữ muốn đấm cho Trần Hùng một đấm.
"Anh Năm, em không không có ra lệnh cho anh Năm. Anh Năm anh cầm lấy một ít tiền mua thuốc lá!" Trần Hùng là người thông minh thức thời, cho nên liền móc ra một ít tiền giao cho Năm Mặt Thẹo.
"Mày cũng biết làm người đấy, nhưng nhớ đóng tiền cho đầy đủ, đừng có giống như thằng chó kia, khiến cho tao bị anh Bảy chỉ trích mấy ngày liền!" Năm Mặt Thẹo nhận lấy tiền nhét vào trong túi, hắn rất thích làm việc với những người hiểu chuyện, thức thời như Trần Hùng.
"Anh Năm yên tâm, em chắc chắn sẽ đóng tiền đầy đủ!" Trần Hùng tươi cười vui vẻ, nịnh nọt Năm Mặt Thẹo.
Trần Hùng cùng Năm Mặt Thẹo lúc này cũng đi đến chỗ của Hoàng Duy Thành, vừa đến nơi không cho Hoàng Duy Thành mở miệng, Trần Hùng ngay lập tức chỉ thẳng mặt Hoàng Duy Thành chửi.
"Mẹ thằng chó, mày có biết chỗ này là của ai hay không? Mà mày còn dám chạy đến đây buôn bán!" Trần Hùng là người thất học chỉ có thể chửi ra được vài câu, nhưng câu trước lại đá câu sau, tựa như nơi này hắn mới là chủ nhân, còn Hoàng Duy Thành chỉ là khách.
Hoàng Duy Thành ánh mắt nhìn sang Trần Hùng sau đó lại nhìn sang Năm Mặt Thẹo, hắn rõ ràng nhìn ra đám người này ngày hôm nay đến đây là để gây chuyện, phá hủy chuyện làm ăn của hắn.
Nhưng hắn đã không còn là Hoàng Duy Thành nhu nhược mỗi lần nhìn thấy Năm Mặt Thẹo hay là Trần Hùng liền bỏ chạy, ngày trước nguyên chủ nhát gan, nhát c·hết chứ hắn thì không phải là người như vậy.
"Haha! Trần Hùng, mày đang nói chuyện với tao đó hả? Mày nói tao không được bán hàng ở đây? Tao là chủ nhân của sạp bán hàng này, mày nói tao không được bán, trên giấy tờ của quản lý Chợ Bình Tây rõ ràng là ghi tên tao, mày nói xem tao có được bán hàng ở đây hay không?" Hoàng Duy Thành lí lẻ sắc bén nói ra, ngay lập tức khiến cho Trần Hùng im lặng không biết trả lời làm sao cho đúng.
Trần Hùng ánh mắt nhìn về phía Năm Mặt Thẹo, sau đó ngay lập tức mở miệng nịnh nọt: "Anh Năm anh thấy không, thằng chó này nó vẫn không sợ chuyện lần trước!"
Năm Mặt Thẹo hiểu những lời của Trần Hùng vừa nói, hắn ngay lập tức đập mạnh xuống cái bàn, giận dữ mắng.
"Mày nợ ba tháng tiền bảo kê, hôm nay không đóng tiền, phải giao ra giấy tờ!"
"Anh Năm, anh yên tâm, em đã chuẩn bị tiền bạc đầy đủ, anh Năm nhận lấy!" Hoàng Duy Thành là người thông minh hiểu chuyện, hắn biết hiện tại bản thân thân cô thế cô, không có cách nào phản kháng được sức mạnh của Năm Mặt Thẹo.
Hắn có tự tin một mình có thể xử lý được đám Năm Mặt Thẹo, nhưng người ở sau lưng Năm Mặt Thẹo thì lại khác, không giây vào được, dù sao ở đây cũng là Chợ Lớn những năm 90, giang hồ hoành hành khắp nơi, ở Chợ Lớn không có ai quản được bọn chúng, cho nên thức thời mới có thể sống, nhu nhược chỉ có một con đường c·hết.
Năm Mặt Thẹo có chút kinh ngạc, hắn không ngờ Hoàng Duy Thành có thể móc ra được 600 ngàn đồng giao cho hắn, số tiền này không phải nhỏ, Hoàng Duy Thành chắc chắn tích góp rất lâu.
"Anh Năm lần trước em không hiểu chuyện, cho nên có làm ra một số việc ngu ngốc, mong anh Năm bỏ qua cho!" Hoàng Duy Thành tiếp tục nói, hắn cũng không quên đem một bao thuốc lá đưa cho Năm Mặt Thẹo.
Năm Mặt Thẹo kinh ngạc, hắn không ngờ rằng Hoàng Duy Thành có thể lấy ra được một gói 555 (State Express 555) giá cả cũng không phải rẻ, tuy rằng mười hai mười ba ngàn đối với những người như Năm Mặt Thẹo là chuyện bình thường, nhưng đối với những người làm lụng vất vả như Hoàng Duy Thành là một số tiền lớn, dù sao cũng bằng một kg thịt heo chứ không ít.
"Không ngờ mày cũng biết thức thời, nếu đã đóng tiền anh Năm cũng không có làm khó mày, nhưng nhớ tháng sau liền đóng tiền đầy đủ, anh Năm thích làm việc với những người thông minh, cho nên Hoàng mày cũng nên hiểu cho anh Năm có đúng không?" Năm Mặt Thẹo không nhanh không chậm xé gói 555, đem một điếu thuốc đốt cháy, bỏ vào trong miệng hút.
"Cảm ơn anh Năm, sau này anh Năm có muốn ăn thịt heo, cứ đến chỗ của em, thịt heo sẽ để lại cho anh Năm phần ngon nhất!" Hoàng Duy Thành tươi cười nói.
"Được rồi, mày đã đóng tiền, anh Năm cũng không làm khó mày nữa. Tụi bây về thôi!" Năm Mặt Thẹo nói xong, ngay lập tức rời đi, bỏ lại Trần Hùng một mình đối mặt với Hoàng Duy Thành.
Năm Mặt Thẹo rời đi, lúc này Trần Hùng cũng muốn bỏ chạy theo sau, nhưng ai mà biết Hoàng Duy Thành lúc này đã nắm lấy cái cổ áo của Trần Hùng, kéo hắn ngã ra đằng sau.
"Mẹ thằng chó, mày muốn làm cái gì? Muốn tạo phản hả?" Trần Hùng tự tin về mối quan hệ của mình, cho nên hắn không sợ Hoàng Duy Thành một chút nào, hắn tuy rằng không đánh lại Hoàng Duy Thành, nhưng hắn cũng tin rằng Hoàng Duy Thành không dám động vào hắn.
"Trần Hùng, mày nghĩ mày là ai? Mày nghĩ mày là Năm Mặt Thẹo hả?" Hoàng Duy Thành châm chọc nhìn Trần Hùng, tên này tuy rằng thất học, nhưng lương lẹo rất giỏi, nhất là cái miệng nịnh nọt của hắn, so với một người từng là luật sư như Hoàng Duy Thành còn lương lẹo hơn rất nhiều.
Ngày hôm nay hắn cũng muốn cho nguyên chủ một cái công đạo, hắn hiện tại không thể đụng vào Năm Mặt Thẹo, nhưng hắn có thể xử lý từng người từng người một, mà trong số người đã đánh cho nguyên chủ gần c·hết trong đó có Trần Hùng, ngày hôm nay hắn muốn cho Trần Hùng biết như thế nào là lễ độ.
"Mày dám động vào tao... anh Bảy... anh Bảy chắc chắn sẽ không tha cho mày... thằng chó thả tao ra... thả tao ra!" Trần Hùng hét lớn, hắn không ngờ Hoàng Duy Thành gan lại lớn như vậy, dám kéo hắn le lếch ở dưới mặt đất mà đi.
0