Trỗi Dậy
vUZWA42677
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 100: Cái c·h·ế·t đến muộn hơn nửa thế kỷ.
Đại diện cho số thọ mệnh mà kỵ sĩ đầu tiên đã c·ướp lấy bằng cây thương, thứ mà ông ta dùng tay phải để cầm lấy, bộ đếm này tồn tại độc lập với bộ giáp, tuy không quá hiểu nguyên lý đằng sau thứ này lắm nhưng mục tiêu của Steve về căn bản chính là ông ta.
Thứ duy nhất còn sót lại là một bộ xương khô khoác lên mình một bộ giáp thô kệch, tay phải thì cầm lấy một cây thương có quai cầm, bên cạnh ông ta là một bộ xương khô của một con ngựa, một gã hầu thân cao chưa tới 1m5 cùng một con lừa, những kẻ đã cùng với chủ nhân của mình hoàn tất hành trình, tuy tới hơi muộn nhưng c·ái c·hết tới muộn hơn nửa thế kỷ này vẫn thực sự tới với bọn họ.
Chính vì yếu tố thời gian nên sinh mệnh vốn dĩ rất tươi đẹp giờ đã biến chất đến độ khó mà có thể tin được, nếu so với những thứ đã và đang xảy ra tại khu ổ chuột của thành bang Helios thì bên dưới của liên minh KuBaJoRo ít ra còn trông có vẻ tươi sáng hơn hẳn vì vẫn còn một bộ phận nô lệ dưới đó mang hy vọng trong người.
Rồi sự hiện diện của đám Ghost cũng nhanh chóng đặt hàng đống các hiệu ứng có hại về mặt tinh thần lên người chúng khiến chỉ số Sanity của chúng ngày càng giảm đến mức độ chạm đáy thì Ghost chỉ cần lướt nhẹ qua người của chúng là chúng sẽ c·hết đi.
Chương 100: Cái c·h·ế·t đến muộn hơn nửa thế kỷ.
Thậm chí dù có thể sống đến năm 500 tuổi đi chăng nữa thì hiện tại cũng chẳng có gì đảm bảo được rằng kỵ sĩ đầu tiên tại sao vẫn còn sống được vì ở những ngày đầu khó khăn cho đến tận hiện tại ông ta có khi đã dừng quá ngàn năm tuổi thọ rồi.
Đó cũng là lúc mà Steve được diện kiến thứ sản phẩm, những "con người" lần đầu tiên mà hắn được gặp gỡ, chúng là một thứ gì đó cực kỳ tồi tệ, thậm chí đến một kẻ như hắn còn không dám nhớ về hình dạng cụ thể của chúng.
Ví dụ như một người có thể sống đến năm 70 năm nay vừa mừng sinh nhật 20 tuổi thì khi sử dụng bộ giáp của Don•Quixote và tiêu tốn mất 1 năm tuổi thọ thì người đó sẽ mất 1 năm tuổi thọ theo nghĩa đen.
Ngay lúc đang điều khiển các Undead g·iết sạch hết đám này cũng như phải đánh với kỵ sĩ đầu tiên thì Steve đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, hắn cảm thấy ở đằng xa có cái gì đó đang nhìn chằm chằm mọi thứ diễn ra.
Steve sau khi chứng kiến được tất cả đã bắt đầu tự hỏi về thứ được gọi là nhân lý, đến cuối cùng thì thứ gì đã tạo ra được viễn cảnh như thế này? Thuốc phiện? Đúng nhưng chỉ một phần mà thôi, chỉ là bản thân của hắn cũng không dám tiếp tục theo đuổi câu hỏi này.
Đây là nơi mà chuột ở khu trên còn béo hơn cả người, một đứa trẻ 14 đến 15 tuổi có khi còn không bằng con c·h·ó ăn bát vàng ở bên trên, nhưng kinh khủng nhất là cảnh tượng mà đến Steve cũng khó lòng mà quên được.
Câu này đúng nhưng cũng không đúng hoàn toàn vì người giàu sau khi c·hết thì sẽ được tổ chức đám tang long trọng, khi c·hết có người khóc thương, thậm chí là thuê cả người để khóc thương cùng các kiểu.
Đương nhiên là đám hội đồng tối cao sẽ không cho kỵ sĩ đầu tiên tiếp nhận khảo hạch của Labyrinth đâu, thứ nhất chinh phạt cùng khảo hạch là hai khái niệm quá đỗi xa vời, quá rủi ro nếu như ngớ ngẩn chạy theo thứ như vậy.
Không quản thậm chí là không thèm quản, nhiều thứ tại khu ổ chuột này thực sự quá lộn xộn, đến mức độ mà những người ở khu bên trên khi xuống dưới khu ổ chuột này còn chẳng thể nào nhận ra được liệu đây có phải là nơi trú ẩn dành cho con người sống hay chỉ là một vùng hoang dã cỡ bé hơn?
Hay nói đúng hơn thì bộ giáp cùng cây thương có quai cầm tay kia chính là tạo tác có liên quan đến Don•Quixote xứ Mancha, bên cạnh đó thì con ngựa và ngay cả tên hầu đi theo bên cạnh của hắn cũng có đôi nét giống với những miêu tả trong tác phẩm văn học.
Bên trên coi người nghèo như đám khỉ chưa kịp tiến hóa, như những món đồ chơi nhằm mua vui cho chúng còn bên dưới thì chẳng thể nào hiểu được cách nghĩ của đám bên trên dù chỉ là một chút.
Câu trả lời đó chính là cây thương kia, thứ có thể đánh cắp sinh mệnh của kẻ khác để bổ sung vào bộ đếm số của bản thân, cả hai món tạo tác này trực tiếp cộng hưởng vào nhau nhưng bộ đếm ă·n c·ắp được sẽ được hiển thị tại bên tay phải.
Khu ổ chuột là như vậy đấy, mọi tệ nạn xã hội đều có ở đây cả, đám nghiện, những tên điên đều sẵn sàng làm tất cả mọi thứ để sinh tồn, vào càng sâu trong khu ổ chuột thì vấn đề lại càng hiện hữu ra trước mắt.
Cái ngày mà không chỉ Steve mà linh hồn lẫn ràng buộc của "hắn" sẽ sụp đổ, "hắn" đã trốn tránh mọi thứ quá lâu rồi và đến cả c·ái c·hết cũng bắt đầu phải chú tâm đến một trường hợp ngoại lệ, khác biệt với tất cả như "hắn".
Khi thấy phe địch và ta đánh nhau loạn hết lên thì chúng bắt đầu sợ hãi rồi chẳng biết phải làm gì cả, thậm chí việc phải đối mặt với đám Skeleton còn đỡ đấy chứ Ghost thì chúng gần như không có biện pháp đụng vào.
Đó là ở tại một con hẻm nhỏ, khi đó Steve cũng đang chạy dọc trên mái nhà để do thám tình hình của khu ổ chuột, hắn thấy cảnh tượng của hai con nghiện đang lén lút liếm lấy liếm để vỏ ngoài của một loại trái cây nào đó trông như táo.
Căn bản thì sự kiện này không khác gì một cuộc đi săn một chiều hoàn toàn khi mà thợ săn là kẻ được trang bị những thiết bị tối tân nhất còn con mồi đến khả năng phản kháng thấp nhất cũng chẳng có. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khu ổ chuột cũng từng có những giai đoạn như vậy, chỉ là sự tuyệt vọng mà bên trên tạo ra cho bọn họ là quá lớn, dần dà người dân nghèo ở dưới này cũng bắt đầu sợ hãi việc hướng lên bên trên trong vô thức.
Chỉ là chúng ta chỉ thấy được nó khi sinh mệnh chỉ còn vài giây ngắn ngủi, lý do duy nhất mà Steve có thể cảm nhận được sự hiện diện của nó là vì hắn đặc biệt n·hạy c·ảm với c·ái c·hết, không phải đến từ việc hắn đang đi trên con đường của một tử linh pháp sư mà là vì "hắn" của trước kia.
Khoảnh khắc cuối cùng mà Steve trông thấy được là cảnh mà cái bóng đen kia dùng ánh mắt để nhìn về phía của hắn, chỉ là đến cuối cùng thì nó vẫn rời đi như thể muốn nói rằng vẫn chưa đến lúc đó, hắn vẫn sẽ tiếp tục sống tiếp, ít nhất là cho đến tận cái ngày đó.
Theo như đám ma năng nói thì đó là một Labyrinth màu đỏ, Labyrinth Hades, nếu thật vậy thì yếu tố rủi ro sẽ được gia tăng thêm vì nếu mọi chuyện diễn ra quá thuận lợi thì khả năng cao kỵ sĩ đầu tiên sẽ được chuyển đi giữa nhiều Labyrinth khác nhau nhằm khai phá thêm chúng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thứ hai, chẳng ai biết được liệu sau khi kỵ sĩ đầu tiên thành công thì ý chí của Labyrinth mà ông ta đã thông qua đó có giúp ông ta giải quyết tai họa ngầm này hay không vì nên nhớ rằng tầm quan trọng của các phi chính quy tại các Labyrinth là cực kỳ lớn.
Sự phân chia giàu nghèo đến mức cực đoan và nhân quyền gần như chẳng tồn tại ở khu ổ chuột, câu nói phổ biến nhất ở đây chắc là trị an khoác lên mình bộ đồng phục không phải để phục vụ cho người nghèo mà là để đảm bảo quyền lợi cho người giàu.
Còn với thành bang Tân Thời thì mọi thứ đều rất bình ổn, những gia tộc lớn mạnh chủ yếu cũng là vì có đóng góp to lớn qua các đời và vẫn chưa phát sinh ra bất cứ xung đột giai cấp nào vì cấu trúc xây dựng ban đầu của nó là tương đối tốt.
Trông chúng thật gầy gò ốm yếu, người gần như chỉ có da bọc xương, lưng cong cong, mắt thì thâm đen và gần như chẳng thể nào thấy con ngươi được, người trụi lông như những con chuột chũi sống chui lũi dưới lòng đất.
Vào đúng cái lúc mà Steve ngay đầu để nhìn ngược về thứ kia thì nó đã biến mất, không, nó không phải là đã biến mất mà chỉ là đã đến gần hơn để quan sát mọi thứ rõ hơn, nó vẫn luôn ở bên cạnh tất cả chúng ta.
Hệ của kỵ sĩ đầu tiên là biến hóa, đúng hơn thì ông ta có tiềm năng với con đường này đến mức độ có thể tiến xa đến chuyển chức lần 3 là đã rõ rồi, cũng vì lý do đó nên ông ta mới có thể trung hòa được đặc tính của bộ giáp này.
Với kỵ sĩ đầu tiên đó căn bản là một cơn ác mộng nhưng ông ta cũng hiểu rõ rằng trong tình huống đó thì sự lựa chọn kia là cách tối ưu nhất có thể rồi vì ông ta là kẻ duy nhất có thể khắc lên mình bộ giáp này.
Thậm chí lẫn trong đám này còn có không ít những kẻ có xuất thân cao quý cố gắng bỏ ra một lượng tài nguyên nhất định hoặc thông qua một số mối quan hệ nào đó để được tham gia vào cuộc thanh trừng này nhằm giải tỏa khát khao g·iết chóc của bản thân.
Vậy nên dù muốn thì kỵ sĩ đầu tiên cũng chẳng thể nào đốt nhiều tuổi thọ như vậy được, cực hạn của ông ta là 50 năm, chỉ là ông ta vẫn được biết tới như là một chuyển chức lần 3 hàng thật giá thật, tuy đầu óc đã hỏng rồi nhưng bản năng chiến đấu trên chiến trường trong gần nửa thế kỷ vẫn còn đó.
Lý do đặt cái tên này là vì thành phẩm cuối cùng của "táo" thực sự trông rất giống một quả táo đỏ tươi, căng mọng đầy bắt mắt, thứ mà bất cứ ai đi ngang qua cũng sẽ bị thu hút bởi vẻ ngoài tuyệt diễm của nó rồi ghé vào.
Lý do tại sao những con hẻm kia lại thường đen kịt? Không phải là vì rêu bám vào hay là cố tình sơn tường màu đen đâu, mà là máu, máu bị nhiễm độc bởi "táo" văng tung tóe khắp nơi và sau khi đông cứng lại thì chúng tạo ra những lớp "sơn" màu đen kịt cho những bức tường đó.
Bởi vì ít ra thì đám quái vật không mưu mô tính toán chờ ngày mưu hại bọn họ, còn con người thì sẽ, dù cho bọn họ có là đồng tộc đi chăng nữa thì mọi chuyện cũng chẳng thể nào thay đổi được dù chỉ là một chút.
Theo như những thông tin mà Steve giao dịch với đám ma năng lấy được thì bộ giáp của Don•Quixote có khả năng hấp thụ tuổi thọ để tăng khả năng chiến đấu tức thời cho vật chủ, nên nhớ rằng đó là tuổi thọ chứ không phải là chỉ số HP/sinh lực.
Lý do mà hai con nghiện kia lại trốn vào góc tối như thế này là để tránh bị những kẻ khác phát hiện ra chuyện chúng sở hữu "táo" nhưng thật đáng tiếc, vẫn có những kẻ đủ thính để đánh hơi được thứ gì đó.
Miễn là bọn họ vẫn còn hy vọng thì mọi thứ vẫn còn nguyên ở đó và chỉ cần chờ đến thời điểm thích hợp để hạt giống hy vọng kia có thể nảy mầm rồi được chăm non nên thành cây là được, chỉ là thứ hy vọng kia cũng là lý do khiến bên dưới trông có vẻ rất tuyệt vọng.
Bọn chúng lao vào, xâu xé lẫn nhau để dành lấy từng mảnh vỡ một của "táo" đến mức độ chúng dần xoay qua cắn xé lẫn nhau như một đám thú vật chẳng hề có bất cứ suy nghĩ nào không hơn không kém.
Bộ đếm tuổi thọ sẽ hiện lên tại phần cánh tay trái, thứ mà ai cũng có thể thấy được, nhưng nếu bộ giáp sở hữu một năng lực bóp như vậy thì sao kỵ sĩ đầu tiên lại có thể tiếp tục sống sót cho đến tận hiện tại được?
Đây cũng là dịp mà các loại v·ũ k·hí mới được thử nghiệm và đương nhiên rồi, các thành viên trong đội đàn áp được quyền g·iết chóc tại khu ổ chuột này trong khoảng thời gian địa ngục đó hay làm bất cứ thứ gì cả.
Cái c·hết không tồn tại dưới dạng khái niệm ngưng thực, đúng hơn thì thế giới này quá yếu để c·ái c·hết đạt tới một ngưỡng như vậy nên đây là lần đầu tiên mà Steve được diện kiến với thứ được gọi là bản chất của c·ái c·hết.
Sau này tìm hiểu kỹ hơn thì Steve mới biết được rằng loại t·huốc p·hiện mà những kẻ đó dùng vào lúc này là một loại t·huốc p·hiện có độ phổ biến khá rộng tại nơi khu ổ chuột, thậm chí là ngay cả những cổng ra vào thành bang Helios, một loại t·huốc p·hiện mang tên "táo".
Thậm chí càng thô tục hơn nữa là bọn chúng còn chẳng có mảnh vải che thân trên người, căn bản là hệt như một giống loài nào đó hoàn toàn khác vậy, nếu không nhìn kỹ thì thậm chí Steve còn chẳng thể nào nhận ra được chuyện chúng thực sự là con người.
Sự chênh lệch giữa bên trên và bên dưới thực sự rất lớn, lớn đến không thể nào tưởng tượng được nữa rồi, tuy vẫn chưa đến mức độ như tại liên minh KuBaJoRo nhưng tại thành bang Helios này lại thắng ở chỗ thời gian.
So với thành bang Helios này thì rõ ràng thành bang Tân Thời hệt như trần gian vậy vì hai khu thượng tầng và ổ chuột tại đây được chia thành như thiên đường cùng địa ngục, thể hiện rõ mức độ phân chia giai cấp đến cực hạn.
Ngoài ra thì đi theo để bảo hộ cho đám này còn có thêm một đoàn chức nghiệp giả khác nữa, bình thường thì bọn họ sẽ không ra tay làm bất cứ thứ gì cả nhưng chênh lệch giữa chức nghiệp giả và người thường vốn rất lớn.
Thậm chí đến mức độ ngay sau khi vào lò thiêu rồi thì lọ tro cốt của bọn họ cũng sẽ được đặt tại những đài tưởng niệm được bảo vệ ở mức độ cao nhất, phải, ở thời đại mà đất canh tác còn không đủ như thế này thì lựa chọn hỏa thiêu căn bản là hợp tình hợp lý nhất rồi.
Con ngựa gầy rọm, ốm yếu của kỵ sĩ đầu tiên thì vẫn đứng ở đó giúp ông ta cởi bỏ trước mũ trụ, thứ đã giam cầm ông ta trong hơn nửa thế kỷ để lộ ra một gương mặt già nua, hốc hác đến kinh người nhưng ông ta khi đối mặt với c·ái c·hết đã nở ra một nụ cười trên môi, mí mắt thì nhắm chặt lại tuôn ra một chút nước mắt.
Một lúc sau thì cuộc c·hiến t·ranh dành những mảnh vỡ từ "táo" cũng đã kết thúc, những kẻ lấy được phần thì đã bắt đầu chìm vào cơn phê, khoái lạc mà chúng đang tìm kiếm và ngay khi Steve tưởng rằng những kẻ không được phần nào sẽ nhanh chóng rời đi trong vô vọng thì một chuyện kinh khủng hơn đã xảy ra.
Chẳng lẽ mệnh kỵ sĩ đầu tiên đủ lớn nên ông ta có thể sống được đâu đó tầm hơn 500 tuổi sao? Bởi vì theo như những chiến tích được ghi chép lại thì Steve chắc chắn rằng ông ta đã đốt rất rất rất nhiều tuổi thọ của mình để kích hoạt năng lực của bộ giáp.
Nhưng để nói về một nguyên do chung nhất dẫn tới sự tuyệt vọng này thì cũng chỉ có một, đó là cuộc đàn áp mỗi tháng một lần, vào mỗi tháng một lần thì đám bên trên sẽ gửi xuống một đội đàn áp được trang bị đến tận chân răng để chứng minh sức mạnh của chúng.
Chúng không thu được gì cả, cũng chẳng có gì để giúp chúng đạt tới được sự thỏa mãn, cơn phê mà chúng cần vào lúc đó cả, chúng bắt đầu cảm thấy ghen tỵ và ngứa ngáy cực độ với những kẻ đang dần chìm vào con khoái lạc kia.
Nhưng với thành bang Helios này thì có vẻ như ban đầu đã có sẵn một nhóm người bên trên người rồi, bọn họ đã sớm được định là đạp lên đầu của những kẻ khác mà đi nên chỉ sau vài chục năm phát triển, thậm chí còn chưa đến nửa thế kỷ thì mọi thứ đã dẫn tới cục diện như hiện tại.
Đội trưởng của đội kỵ sĩ, kẻ được mệnh danh là kỵ sĩ đầu tiên, xuất hiện từ hơn 70 năm trước và cũng là một trong những chức nghiệp giả đầu tiên từng được ghi nhận tại khu vực biển Địa Trung Hải này.
Vậy thứ gì đã khiến người dân ở dưới này tuyệt vọng đến mức độ không còn dám hướng lên bên trên nữa đến vậy? Nguyên do thì dù có liệt kê đến tận ngày mai cũng không hết, nào là xung đột lợi ích ngay trong chính nội bộ, chênh lệch lực lượng giữa hai bên, v.v.
Không có bất cứ tài liệu nào mô tả về tên của hắn cả nhưng hắn được biết đến với biệt danh là Sir Don•Quixote, phải, là Don•Quixote xứ Mancha của Miguel de Cervantes, một nhân vật bước ra từ một tác phẩm văn học.
Còn người nghèo thì đừng nói được vào lò thiêu như người giàu, đến cái quan tài cũng không có, c·hết đi cũng chẳng ai thèm ngó nghiêng tới, thậm chí có khi phần thịt còn bị đám người điên ăn mất còn xương thì bị đám chuột, c·h·ó tha mất cũng nên.
Vòng lặp cứ được tiếp tục tiếp diễn mãi mãi như vậy cho đến khi "tất cả" mỗi một trong số bọn chúng đều đạt được cơn khoái lạc để thoát khỏi cái bể khổ này, những kẻ đ·ã c·hết thì vẫn giữ được nét mặt thỏa mãn hiếm có.
Tuy giáp và thương với kỵ sĩ đầu tiên không khác gì những vật phẩm nguyền rủa nhưng đến cuối cùng thì ông ta vẫn dựa vào chúng để mở ra một con đường mới cho con người nơi đây, giúp bọn họ vượt qua bể khổ trước mắt.
Những thứ như vậy thường chỉ có rất ít và sẽ được trực tiếp đưa lên cho những gia tộc cỡ lớn hoặc cá nhân nắm giữ quyền lực trong hội đồng để trực tiếp tiêu thụ, những trái táo được đưa vào hệ thống lưu thông hàng hóa thường là những quả xấu hay nói đúng hơn là đồ thừa mà bên trên không thèm đả động đến.
Đương nhiên khu ổ chuột cũng có tồn tại một lượng chức nghiệp giả nhất định, nhất là đám trùm các băng phái, nếu không có sức mạnh cụ thể hơn là tự thân hoặc thuộc hạ bên cạnh thì chúng không thể nào đặt quyền kiểm soát của mình lên phần lãnh thổ mà chúng c·hiếm đ·óng được.
Nhưng Steve vẫn nhớ về diễn biến lúc đó, khoảng gần chục "con người" và thú vật gần đó đã bị thu hút lại vào trong con hẻm kia và ngay khi thấy được "táo" thì chúng ngay lập tức lao vào dành lấy từ trong tay của hai tên nghiện trong có vẻ còn đẹp đẽ gấp nhiều lần so với đám này.
Ngay cả trong trạng thái bình thường thì Steve còn chẳng dám đụng tới một kẻ như kỵ sĩ đầu tiên nhưng đây là cơ hội tốt nhất rồi, bên cạnh ông ta vào lúc này chỉ có một đám tôm tép, hơn cả thông tin muốn truyền tới tai đám hội đồng cấp cao được thì cũng phải ít nhất là 1 giờ đồng hồ.
Bởi vì Steve sợ rằng sẽ có một ngày nào đó hắn cũng sẽ điên như những kẻ đó vậy, hắn sợ việc bản thân sẽ đánh mất lý do tại sao hắn lại tiếp tục tồn tại cho đến tận lúc này, chỉ là những ký ức này sẽ mãi mãi đeo bám lấy hắn, hắn sẽ không bao giờ có thể quên được cảnh tượng vào cái ngày hôm đó.
Nhất là những Labyrinth cấp thấp, khi mà chất lượng cư dân chính quy trong Labyrinth là quá chênh lệch so với các phi chính quy thông qua được khảo hachh của Labyrinth, nếu Labyrinth tác động vào thật thì coi như là thành bang Helios mất trắng một lá bài tẩy và toàn thể con người mất đi một kẻ mạnh thực sự.
Tuy chúng đều là những chức nghiệp giả cả, thậm chí vài trong số chúng còn là chuyển chức lần 1 nhưng kinh nghiệm chiến đấu bằng không, là loại dùng tài nguyên để đẩy lên nên đến cầm v·ũ k·hí còn không vững.
Quả đúng là như vậy thật vì trong cái thời đại nền nông nghiệp còn gặp phải khó khăn đủ điều như thế này thì việc có thể gặp được những quả táo đẹp như vậy ngoài chợ trời gần các cổng ra vào thành là không thể.
Còn những kẻ còn sống thì tiếp tục tận hưởng con phê đến mức run rẫy cả người, xác c·hết cùng những con nghiện hòa trung lại một chỗ, máu me, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g cùng khung cảnh xung quanh lại càng khắc họa thêm cho sự tàn bạo của bức tranh hiện thật này.
Máu và n·ộ·i· ·t·ạ·n·g của chúng bắt đầu bắn ra khắp con hẻm, lâu dần thì chúng tạo ra những con hẻm đen tối nằm trong những góc khuất nhất của khu ổ chuột như thế này, đây không khác gì một địa ngục trần gian cả.
Chỉ là như vậy thôi cũng cung không đủ cầu nên mới có trường hợp một số lượng "táo" nhất định lẻn vào thị trường lưu thông hay nói đúng hơn là bên phía kiểm duyệt đã nhận được kha khá nên đã thông qua những vụ này.
Chiến mã của kỵ sĩ đầu tiên đã liếm đi những giọt nước mắt của sự hân hoan và dần dần nó cũng tan biến vào cát bụi hệt như gã người hầu của ông ta vậy, hành trình của bọn họ đã được kéo dài ra quá lâu rồi, đã đến lúc mọi thứ nên được kết thúc.
Steve cần một Undead đủ mạnh để có thể giúp hắn đạt được quyển Grimoire của c·ái c·hết kia, tuy việc nhắm tới kỵ sĩ đầu tiên là một hành động cực kỳ liều lĩnh vì ông ta căn bản là một trong những lá bài tẩy mạnh nhất của thành bang Helios.
Không quá hào nhoáng bình yên như thiên đường mà cũng chẳng tệ nạn khó khăn như địa ngục, trần gian nơi tất cả mọi thứ đều bình thường và không có ai thực sự là siêu phàm thoát tục mới chính là thứ cấu thành nên thành bang Tân Thời của hiện tại.
Nhưng Steve lại biết được rằng kỵ sĩ đầu tiên giờ đã sớm trở thành một con rối cho đám hội đồng cấp cao ở bên trên rồi nên ông ta đã bị thiết lập rất nhiều hạn chế, trong điều kiện bình thường thì ông ta sẽ cần phải được sự cho phép của ít nhất 3 thành viên trong hội đồng, một trong số đó phải có phiếu từ tứ đại gia tộc thì mới có thể hành động được.
Nhưng về căn bản thì chẳng mấy chốc thì kỵ sĩ đầu tiên sẽ rời khỏi thành bang Helios này nên đây căn bản là cơ hội đầu tiên và cũng là cuối cùng của Steve rồi, vì nó mà hắn đã chuẩn bị tất cả mọi thứ trong xuyên suốt quãng thời gian qua.
Khu ổ chuột tại thành bang Helios thực sự là một nơi bất ổn theo nhiều nghĩa, có rất nhiều kẻ đi lên từ đâu nhưng càng nhiều hơn là những kẻ trở thành dưỡng chất để nuôi dưỡng cho tham vọng của kẻ khác.
Đám kỵ sĩ này căn bản là một tổ chức được dựng lên để làm màu của đám cầm quyền, căn bản thì bọn chúng cũng có xuất thân từ danh gia vọng tộc cả nhưng vì không có tiềm lực đủ lớn nên mới bị đá sang đây.
Cũng vì vậy nên chỉ cần sự hiện diện của các chức nghiệp giả ở lân cận thôi cũng đủ để khiến một lần thanh trừng như vậy trở nên an toàn hơn trông thấy rồi, nhất là khi đoàn hộ tống này còn là kỵ sĩ nữa.
Căn bản thì chúng chỉ như là một đội diễu hành nhằm phô diễn mà thôi, vậy nên trong đội kỵ sĩ 20 thành viên thì hết 19 tên trong đó chỉ mới ngang nhận nghề, cao lắm là chuyển chức lần 1 thôi nhưng lý do Steve phải e ngại cũng là vì tên cuối cùng.
Cũng vì vậy nên chúng đã trực tiếp mổ bụng, xẻ đôi cơ thể của những kẻ đang được hưởng cơn phê pha mà chúng đang thèm khát kia ra rồi bắt đầu uống cạn dòng máu chảy ra từ đó, ăn những bộ phận như dạ dày, đường ruột, thanh quản hay thậm chí là những bộ phận khác chỉ để có thể tìm ra được một chút "táo" còn sót lại.
Chỉ là những kẻ từng được kỵ sĩ đầu tiên cứu vào cái năm đó đã phản lại sự kỳ vọng của ông ta rồi biến ông ta trở thành con rối của bọn chúng trong gần nửa thế kỷ qua nhưng cuối cùng thì ông ta vẫn chờ được đến cái ngày này, cái ngày mà ông ta được trở về vòng tay ôm ấp của c·ái c·hết và sự chào đón của những chiến hữu, những người đã hy sinh để ông ta tiếp tục được sống kia.
Còn với kỵ sĩ đầu tiên thì nó trực tiếp đi xuyên qua, bộ đếm số trên cả hai tay của ông ta trực tiếp giảm mạnh rồi cuối cùng trở về không, thân xác của ông ta sau đó trực tiếp ngã gục xuống nền đường một cách hoàn toàn vô hồn.
Có thể một phần cũng là vì kỵ sĩ đầu tiên đã chờ khoảng khắc này thực sự quá lâu rồi, ông ta đáng lý đã sớm c·hết từ lâu nhưng đến cuối cùng thì ông ta vẫn tồn tại đến sau cùng, vào những cái ngày đầu tiên đó đã không có ít đồng đội đã hy sinh để ông ta có thể tiếp tục cống hiến và tồn tại đến tận hiện tại.
Nhưng chuyện đó thực sự chẳng còn quá quan trọng nữa vì "táo" thực sự đã mang tới cho Steve một trải nghiệm rất khác, có thể nói là một khía cạnh mà hắn chưa bao giờ thấy hay tiếp xúc qua và cũng chẳng bao giờ muốn dính líu tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vậy nên tâm lý của bên trên dành cho bên dưới càng ngày càng bị áp đặt hơn, với bọn chúng thì những kẻ sinh sống trong khu ổ chuột đã sớm không còn là đồng loại của chúng nữa rồi mà chỉ là những thứ công cụ sống tồn tại để mua vui, giải tỏa đi phần nào áp lực của chúng.
Lý do thì như đã nói đấy, khu thượng tầng đã sớm không quan tâm đến khu ổ chuột nữa rồi nên mọi chuyện diễn ra ở giữa hai khu, thậm chí là ngay cả thông tin truyền tải cũng rất trì trệ, đây căn bản là một cơ hội lý tưởng nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sự phân biệt càng được thể hiện rõ hơn ở giá trị sinh mệnh, người xưa nói rằng dù da trắng hay da đen, dù giàu hay nghèo thì khi c·hết đi cũng chỉ còn sót lại bộ xương trắng để thể hiện tính bình đẳng trong chính giống nòi của mình.
Nhưng dù sao chúng vẫn vào cấp, vẫn thuộc vào siêu phàm nên việc g·iết đám vòng ngoài dễ như chơi huống hồ số lượng phe ta còn áp đảo gần gấp ba lần so với bên phe địch nữa, còn về đám chức nghiệp giả thì trừ kỵ sĩ đầu tiên ra còn lại đều không hề đáng quan ngại.
Một kế hoạch cực kỳ liều lĩnh nhưng Steve vẫn quyết định liều vì hắn biết được rằng sắp tới kỵ sĩ đầu tiên sẽ được vận chuyển tới một Labyrinth mới được khai quật để bổ sung vào đội chinh phạt.
Việc g·iết đám bên ngoài thực sự rất dễ dàng do chúng quá yếu thậm chí kể cả với những Skeleton, Ghost mà Steve đã triệu hồi, tuy phải đồng ý một điều rằng Skeleton thực sự rất yếu ngay cả trong tiến hóa giai đoạn 1 vì độ ngáo ngơ của nó chứ đừng nói đến việc so sánh với Jobs System.
Một bóng đen với cặp mắt màu xanh dương trong như màu của bầu trời không quá nắng mà cũng chẳng có mây mù, ánh mắt của nó lấp lánh hệt như thiên không, hệt như chứa đựng thứ cốt lõi nhất của c·ái c·hết.
Với bộ đếm ở bên tay phải lên tới hơn 2000 năm thì kỵ sĩ đầu tiên hoàn toàn có thể trực tiếp bùng nổ xiềng xích cấp bậc và tiến lên chuyển chức lần 4, tức trực tiếp nhảy qua 1 bậc, vậy nên đây là một trong những kẻ mà Steve nên tránh động chạm nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.