Trỗi Dậy
vUZWA42677
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 101: Thái độ hợp tác.
Một đại sảnh khổng lồ, nhìn sơ qua cũng biết đây là phòng sảnh cấp 1 rồi, chỉ là nó thực sự rất hoành tráng, nơi này có chút khiến VI phải nhớ đến phòng tiệc của Miu nhưng khác ở chỗ nơi này giống với một giáo đường hơn.
"Ta coi đây là một câu hỏi không mang bất cứ ý nghĩa gì, nhưng dù sao bọn họ vẫn là khách của ta, mà ngươi không thấy nơi này có chút quá bừa bộn rồi à? Dọn xác đi, tiện thể làm một bữa tiệc nhẹ cho khách của ta luôn."
Bởi vì cực của mỗi kẻ mỗi khác, nó đại diện cho con đường mà mỗi kẻ đang và phải đi, dùng đến cực không khác gì là đang khẳng định thân phận của bản thân cả, nếu không cẩn thận thì có thể dẫn đến những hậu quả không thể lường trước được.
Thậm chí có thể coi là một trong những quân đoàn hùng mạnh nhất lúc bấy giờ và một vài trong số bọn họ cũng đủ tư cách để lên anh hùng bảng nhưng điểm quái dị ở đây là chẳng ai biết bọn họ là ai cũng như đã làm được những gì cả dù các quân đoàn đã cùng nhau thực hiện chung một chiến dịch.
Đây cũng là một cách để chứng minh với thế giới rằng bọn họ thực sự tồn tại và rồi được khắc ghi, chỉ là để có thể lên được anh hùng bảng căn bản là quá khó khăn, không biết bao nhiêu kẻ mạnh đều không được có tên trên đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đó chính là một danh phận mới đại diện cho một khởi đầu mới, anh hùng bảng là một trong những nơi như vậy, tên của những kẻ được khắc ghi trên đó sẽ mãi mãi được ghi nhớ và đương nhiên để lên được bảng thì những danh phận mới của kẻ bị lãng quên đã được thư viện ghi chép lại.
Để bồi thường cũng như đúc kết ra tình đồng chí ban đầu thì bữa tiệc này coi như là chút lòng thành của tôi với các vị, hơn cả nếu như các vị có bất cứ thắc mắc nào khác thì có thể tiến hành hỏi trực tiếp tôi hoặc tên hầu này."
"Công chúa nên bênh vực bề tôi này chứ? Dù sao tôi cũng chỉ theo lệnh của ngài thôi mà?"
Bao bọc xong quanh bọn họ lúc này là hàng trăm những con bạch tuộc? mực? đang trôi nổi khắp nơi, dưới sự hướng dẫn của hắn thì bọn chúng bắt đầu đi dọn dẹp bãi chiến trường vừa rồi, một số trong số đó còn bu lấy bọn họ.
Và chính câu hỏi này cũng chút thì khiến bọn họ ngã ngửa ra, trừ kiến mối ra thì trong suy nghĩ của mỗi một thành viên đều là liên tục chửi thầm công chúa, tuy bọn họ không biết cô bé quan trọng đến mức độ nào nhưng rõ ràng cũng là quá tùy hứng rồi.
Sự tồn tại của bọn họ mờ nhạt đến mức độ ngoại trừ bản thân quên lãng cũng thư viện ra thì chẳng vị thần nào là có ấn tượng với quân đoàn này cả, nhưng nhờ thư viện nên sau đó những kẻ xứng đáng đã nhận được thứ mà bản thân mong mỏi nhất.
"Hửm? Chuyện này mới vậy? Mà tại sao ta lại cần phải có bảo mẫu khi tính về tuổi tác thì ta còn lớn hơn tên thần bí gì gì đó kia? Mà hắn thực sự nghèo đến mức độ giao phó lại công việc bảo mẫu này cho kẻ khác mà chỉ đưa ra chừng đó thứ thôi hay sao?
"Ngài cũng hiểu rõ cơ chế hoạt động của giáo hội hỗn mang bên này mà, trừ khi thuộc dạng được chú tâm bồi dưỡng không thì đám vòng ngoài đều là dạng nuôi thả hết, đừng nói đến chân dung của ngài, việc chúng thấy được hình bóng của vực sâu chân chính hay chưa còn là điều bí ẩn đấy."
Công chúa lên giọng nhắc nhở hắn về chuyện đừng chơi đùa quá trớn, rõ ràng là hắn đánh không lại ở trạng thái đó nên mới lôi lãnh địa ra dùng, ngay từ đầu thứ này đã là g·ian l·ận rồi, khác gì đánh với trẻ con đâu chứ?
"Chúng tôi có gặp qua vài lần, theo như tôi nhớ thì việc bảo mẫu ngài được đùn đẩy xuống bên dưới và cuối cùng rơi xuống tay của ngài ấy cùng thêm một kiến vương khác nữa." (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi thấy mọi chuyện đã ổn thỏa thì công chúa bắt đầu lên tiếng hỏi, thật ra câu hỏi này cũng chẳng có chủ đích gì cả vì quả đúng thật là cô bé chẳng biết tại sao bọn họ lại viếng thăm Dungeon của cô bé làm gì cả.
Đó là một sa mạc đầy cát với rất nhiều loại di tích khác nhau của những nền văn minh cổ đại bị quên lãng hay thậm chí là có rất nhiều thứ khác nữa và đương nhiên rồi, ở đó cũng có những sinh vật sống ở cùng nhau cũng như dựng lên một nền văn minh của riêng họ.
"Jay•Rohog, một Lord Mixblood khi còn sống, từng giữ chức vụ giám sát viên của một vực gồm 17 thế giới bong bóng, biệt danh là búa chiến, sau đó vì đã mắc phải một số sai lầm nên cũng đã bị gạt bỏ hoàn toàn."
"Ừm, về căn bản thì các vị được một tên thần bí nào đó tặng cho một chút quà, căn bản thì trừ cặp cánh ra thì mấy thứ còn lại chẳng tốn mấy đồng bạc cả huống hồ thật ra giá trị của cặp cánh cũng chẳng cao đến nỗi nào đâu.
Chương 101: Thái độ hợp tác.
Lại thêm một lũ mực và bạch tuộc từ căn phòng khác đi qua bên này, đi theo cùng chúng là những dĩa đồ ăn hoành tráng tạo ra những bàn tiệc khổng lồ được dùng để chiêu đãi tất cả những vị khách tới nơi đây.
Bên cạnh đó thì những kẻ bị lãng quên cũng có một hiệu ứng rất tai hại trên người, trong cuộc chiến ngoài kia thì binh đoàn đến từ vùng đất lãng quên được dẫn dắt bởi vì thần của bọn họ là quên lãng đã đóng góp rất nhiều chiến công khác nhau.
Về phần VI cùng những kẻ còn lại thì sau khi thấy được phản ứng này bọn họ cũng ngay lập tức nhận ra được vấn đề ở đây rồi, chỉ là mở miệng ra nói vào lúc này cũng không hợp tình hợp lý cho lắm nên chỉ có thể hy vọng đối phương đưa ra được câu trả lời chính xác nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Được rồi, về chuyện này thì căn bản là cặp cánh mà tên gì đó kia đưa cho các vị chưa chắc đã dùng tốt, đương nhiên đây chỉ là trên góc độ của tôi mà thôi, với các vị thì chắc hẳn ít ra chúng cũng sẽ mang tới chút tác dụng nào đó."
Là do hắn coi thường công việc bảo mẫu này hay là do hắn đang coi thường ta? Không, thực sự đám song tộc này coi thường ta đến mức độ đùn đẩy việc này xuống tay hai tên như vậy sao? Tuy ta không muốn được chúng quản cho lắm nhưng như vậy thì hơi xúc phạm quá mức rồi đấy."
Hắn nhanh chóng nhắc nhở công chúa về chuyện này, dù sao công chúa cũng thuộc nửa bên nữ tư tế, như hắn nói, chỉ nên dừng lại ở mức biết mà thôi, huống hồ đây còn là chuyện trong nội bộ của tộc kiến Hybrid nữa nên càng không nên bàn tán.
Ví dụ như tên cá người kia chẳng hạn, đồng ý là hắn được sinh ra ở cái thế hệ sau này, khi mà cuộc chiến đã kết thúc rồi nhưng hắn của hiện tại chắc chắn dù có mơ mười giấc cũng không lên được vì tộc trưởng vĩ đại của tộc Deep Ones cũng chỉ nằm ở vị trí thứ 13 trong 20 danh ngạch trên anh hùng bảng mà thôi.
Sâu xa hơn thì cũng chẳng ai trong quân đoàn đó được nhắc đến hay xướng tên trên anh hùng bảng, thậm chí đến kẻ làm ra cái danh sách đó là thủ thư của thư viên cũng không hề hay biết gì về sự tồn tại của bọn họ.
Mực mà những con mực kia thải ra sẽ được bôi lên khắp cơ thể của bọn họ, việc này giúp bọn họ nhanh chóng hồi phục trở lại, giác mút của đám bạch tuộc cũng hấp thụ mọi gánh nặng mà Black Skeleton 1 cùng Champion Skeleton phải chịu trong khoảng trận chiến lúc nãy.
VI thay mặt tất cả nói lên tiếng lòng của bọn họ, phải, bọn họ thậm chí còn gửi nguyên một bức thư đi trước khi tới đây để tránh việc bị hiểu nhầm, hơn cả nếu như đối phương đã không quan tâm đến thì tại sao lại chấp nhận yêu cầu mở cổng dịch chuyển cơ chứ?
"Được rồi, xin lỗi vì để các vị phải chờ lâu, thứ nhất là xin cảm ơn các vị vì đã chấp nhận giao dịch với một thành viên trong tộc của tôi về chuyện giúp đỡ tôi hoàn thành quá trình vượt qua các tầng của Labyrinth.
Vì vậy nên hắn cũng đành phải vâng lời, dù sao đây cũng là lý do mà hắn đi tới một nơi như thế này rồi vỗ tay tiếng vang thật to, khung cảnh xung quanh dần thay đổi và trở về đúng với hình dạng ban đầu của nó.
"Bức thư? Thư nào?"
"Cái này ngài cũng chẳng thể nào trách ai được, dù sao tiếng xấu của ngài lan xa như vậy, nếu xảy ra sơ suất gì thì thứ nhất là bọn họ quản không được, thứ hai là vị kia tỉnh lại mà thấy ngài bị sao thì bọn họ cũng lãnh đủ."
Trong khi hai kẻ bên trên đang bàn tán sôi nổi về một chủ đề nào đó bằng một loại ngôn ngữ nào đó thì cả đám bên dưới đang căng thẳng chờ đợi, thậm chí đến mức độ đám mực và bạch tuộc còn phải mang một số dĩa thức ăn đến cho bọn họ nhưng vào lúc này bọn họ thực sự nuốt không trôi được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Danh phận là một thứ cực kỳ quan trọng với mọi sinh vật, căn bản thì nó là tên gọi, là nguyên bản của bọn họ nhưng đó chỉ là một cái tên mà thôi, tháo ra thì bọn họ vẫn tồn tại được chứ không đến mức bị đá vào vùng đất lãng quên.
Tôi hiểu rằng hiện tại có chút thắc mắc về thân phận cũng như cách hành xử có đôi phần thô lỗ của tôi, tôi sẽ không đổ lỗi việc này sang cho tên hầu này, kẻ đã không hề nói cho tôi bất cứ việc gì và cũng là nguyên do gián tiếp dẫn tới sự hiểu lầm không có có vừa rồi.
"Ehem, công chúa, việc nội bộ cao tầng của giáo phái chúng ta không thể cứ nói ra hết được, huống hồ đây còn là chuyện nhà của kiến chúa đầu tiên nữa, chúng ta chỉ dừng lại ở việc biết mà thôi, đừng đi xa đến mức độ đem ra bàn tán trên bàn ăn hay thậm chí là nói cho kẻ khác." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Khoan đã, ý của ngài là ngài thực sự không biết lý do tại sao chúng tôi lại tới đây nhưng vẫn chấp nhận? Vậy ngài có thực sự đọc bức thư mà chúng tôi đã gửi qua đây cùng với yêu cầu thiết lập cổng dịch chuyển giữa hai Dungeon không vậy?"
"Được rồi, dừng ở đó thôi."
Ừm, trừ kiến mối, có vẻ như sau vụ vừa nãy thì nó hồi phục tương đối nhanh, thậm chí giờ nó còn bước được thêm một bước khá dài nữa trên con đường giác ngộ rồi nên cũng bình thản ăn lấy ăn để phần thức ăn của mình thôi.
Ừm thì chỉ cần nhớ đến điều thứ ba thôi là được, bình thường thì tính tình của nữ tư tế rất tốt, đúng hơn thì cái nhà này đều rất khó giận với thuộc hạ của mình nhưng một khi đã không kiềm chế nữa rồi thì sắp tới coi như xong.
Chỉ là nhìn vẻ mặt buồn bã cùng hành động hối thúccủa đám mực và bạch tuộc hết sức dễ thương này thì bọn họ cũng có chút không kiềm được, ngay cả kẻ sắt đá nhất trong tất cả như Black Skeleton 1 cũng phải ăn vài thứ lặt vặt để bọn chúng yên lòng.
Tôi thực sự biết ơn về điều đó và đương nhiên tôi cũng rất sẵn lòng để hợp tác với các vị, thậm chí nếu được thì hai bên chúng ta có thể trở thành đồng minh thân hữu các thứ, đẩy mạnh quan hệ giữa hai bên thành chí cốt.
Thậm chí nếu muốn thì sự tồn tại của cả hai là quá đủ để khiến mấy thế giới bong bóng này trực tiếp sụp đổ, may mắn là danh phận của bọn chúng đã bị tước đoạt trước khi đến đây rồi nên mọi chuyện vẫn sẽ ổn trừ khi bọn họ chủ động dùng mấy thứ sức mạnh kia.
Còn về vùng đất lãng quên là như thế nào nữa thì một thứ chỉ hoàn toàn c·h·ế·t đi khi nó bị quên lãng, khi bị tất cả mọi thứ quên lãng tức bao gồm cả những quy tắc hay thậm chí cao hơn là các vị thần thì thứ đó sẽ bị ném vào vùng đất lãng quên.
Bọn họ đều không có tên đại diện cho việc đã bị quên lãng, thậm chí đến cả ký ức trước đây bọn họ cũng chẳng nhớ gì cả, về căn bản thì bọn họ không có bất cứ thứ gì cả ngoại trừ phần cốt lõi thứ tạo ra bọn họ.
Nhất là công chúa, nhưng cũng vì thế nên bọn họ cũng phải cực kỳ cẩn thận khi dùng đến những dạng sức mạnh cao hơn so với khả năng chứa đựng tại đây, vậy nên việc dùng đến cực một cách phô trương như vậy là không nên.
Tuy đồng ý là cách nói chuyện của công chúa có đôi phần như đấm vào lỗ tai nhưng biết làm sao được bây giờ? Thứ nhất là hắn đánh không lại cô công chúa này, thứ hai là hắn mà dám thì ngay lập tức sẽ có bên trên xuống trực tiếp bóp c·h·ế·t hắn, thứ ba công chúa là con của nữ tư tế.
"Về căn bản thì hắn chưa bao giờ thấy qua chân dung của ta phải không?"
Đó còn chưa kể đến việc nếu đối phương đã chấp nhận rồi thì ít ra cũng phải xem bọn họ là khách mới phải, đây trực tiếp không nói cũng chẳng rằng lao vào đánh nhau với bọn họ luôn, quan hệ chủ khách này lạ lắm.
"Tại sao ngươi nói như thể ngươi thực sự quen biết tên thần bí trong câu chuyện này vậy?"
"Được rồi, giờ không biết tại sao các vị lại ghé thăm nơi này?"
Ngang đoạn này thì hắn bắt đầu dùng ngôn ngữ khác để giao tiếp với công chúa.
Hắn đang biện hộ của hành động vừa rồi của mình, đương nhiên hắn biết hậu quả nếu như lúc nãy hắn tiếp tục tiến xa hơn khi giải khai cực nhưng thực sự thì con kiến này rất thú vị, đến mức độ hắn suýt thì không thể kiềm chế lại được.
Cực vốn dĩ là cực bởi lẽ nó phát triển cùng với bản chất của từng cá thể, tuy hiện tại cả công chúa cùng hắn đều đã yếu đi rất nhiều so với trước nhưng đó chỉ là về phần sức mạnh mà thôi, thứ cốt lõi nhất của bọn họ vẫn vậy.
Nhưng thứ quyết định nên chất lượng của từng thế hệ là loại thực phẩm mà kiến chúa tiêu thụ vào cùng năng lực vào lúc đó của kiến chúa, nếu ở mấy thế hệ dạo trước thì căn bản là rất khá nhưng gần đây..."
Mỗi khi đẻ ra một kiến vương mới thì kiến chúa đầu tiên sẽ tạm coi là kết thúc một lứa/thế hệ, đương nhiên bên cạnh kiến vương thế hệ đó cũng có vào tên kiến cận vệ trung thành và cực kỳ mạnh mẽ.
Trở về chủ đề danh phận của công chúa cùng hắn thì bọn họ cũng chẳng phải là bị lãng quên hay gì cả, chỉ là tạm thời tách ra không dùng đến nữa mà thôi nhưng quả thật là bọn họ vẫn quá mạnh để có thể bị lãng quên.
"Hoặc chỉ đơn giản là vì ngài ấy thực sự nghèo mà thôi."
Kiến chúa đầu tiên của tộc kiến Hybrid, một trong song tộc phục vụ dưới trướng thần hỗn mang, địa vị của bà ta là cực kỳ cao, là một kẻ có tiếng nói ngay cả trước những vị thần, chỉ có điều chất lượng của cặp cánh phải xem vào niên đại.
Dù sao lúc nãy cũng có vài phần hơi quá sức với bọn họ, dù sao việc có quá nhiều tầng hiệu ứng đè lên cũng đã khiến cơ thể của bọn họ khó lòng mà chịu đựng được áp lực khổng lồ đó nên nhờ đám bạch tuộc này nên áp lực cũng đã được giảm đi rất nhiều.
Đến ngang đoạn này thì công chúa bắt đầu cảm thấy có gì đó sai sai ở đây và khi cô bé nhìn sang tên bề tôi ở bên cạnh thì cũng đã phần nào chắc chắn rồi nhưng đến cuối cùng thì cô bé cũng chỉ thở dài cho qua mọi chuyện.
Có thể thấy việc lần đầu tiên cảm nhận được sự sợ hãi mà cái c·h·ế·t có thể mang tới thực sự không ảnh hưởng quá nhiều lên kiến mối, thậm chí thông qua đó nó còn ngộ ra được rất nhiều điều về sinh mệnh lẫn cái c·h·ế·t nên nó phải cảm thấy vì biết ơn trải nghiệm vừa rồi mới đúng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.