Trỗi Dậy
vUZWA42677
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Bước đầu của kiến mối với tư cách là Dungeon Master.
"Không thể ăn?"
"Đúng vậy, ngài không thể ăn con dân của chính mình được, tôi hiểu theo 'văn hóa' của ngài thì kiến chúa có thể ăn những con kiến khác trong trường hợp không đủ dinh dưỡng và những con kiến khác cũng sẽ ngay lập tức hiến thân nhưng ở đây chúng ta không làm như vậy."
"Vậy giống con người?"
"Con người sao? Lâu rồi tôi không nghe qua chủng tộc này, cũng không quá hiểu rõ về bọn họ nhưng ở đây thì chúng ta không nên ăn thịt lẫn nhau, thay vào đó nên chung sống hòa bình và cùng nhau nghĩ tới những giải pháp khác."
"Những giải pháp khác? Chung sống hòa bình?"
Kiến mối không quá hiểu những từ ngữ này nhưng nếu dựa theo quy chuẩn của con người thì đúng quả là không nên ăn thịt lẫn nhau thật, hơn cả theo như nó biết thì một vị lãnh đạo tốt là một kẻ dẫn dắt tất cả tới một nơi mà bọn họ có thể an cư lập nghiệp được.
Thật ra kiến mối cũng không quá hiểu những loại tri thức này, dù cho nó sở hữu C tại chỉ số INT đi chăng nữa, dù sao thì trước đó không lâu nó vẫn chỉ là một con kiến mối sinh sống trong một tổ kiến được nuôi dưỡng trong một dự án nghiên cứu của loài người.
Tuy đã sở hữu trí tuệ bậc cao rồi nhưng điều đó không có nghĩa là kiến mối biết được những thứ mà bản thân nó chưa được học hay tiếp xúc với, mọi thứ thực sự quá lạ lẫm với nó, chỉ là bản thân nó cũng không ghét bỏ gì mấy thứ này.
Nhờ vào nội tại vừa mới học được, linh hồn của rừng rậm nên kiến mối rất dễ dàng thu được thiện cảm từ đám Skeleton, đám này không có suy nghĩ hay cảm xúc nhưng không hiểu vì sao mà khi chúng ở bên cạnh vật chủ thì quả cầu pha lê lại có cảm giác hồn hỏa của chúng lại cháy bỏng hơn lúc nãy một chút.
Tương tự với cây cối, nội tại này cũng khiến thiên nhiên xung quanh có xu hướng thân cận với kiến mối hơn, hơn cả nó còn có cả danh hiệu kẻ được thiên nhiên yêu quý, càng gia tăng thêm lực ảnh hưởng của nó đến với thiên nhiên quanh nó.
Đến mức độ hai cái cây ký kết khế ước với hai tinh linh thực vật còn lại đều bắt đầu đoạt quyền kiểm soát rồi phản ứng lại kiến mối, kiến mối cũng tiện tay sử dụng kỹ năng thúc lớn lên bọn chúng khiến lá cây bắt đầu trở nên xanh tốt.
Lá mầm bắt đầu mọc ra từ những cành khô, hoa bắt đầu nở rộ, tỏa ra hương thơm êm dịu rồi vô tình thụ phấn lẫn nhau và chỉ vài giây sau đó, hoa tàn quả bắt đầu mọc ra, chúng là hai cây táo, chẳng mất bao lâu để trứng từ màu xanh non chuyển dần sang màu đỏ chín mọng rồi rơi xuống đất.
Hai cây cộng lại phải lên tới hơn 50 quả nhưng hai trong số đó lại lăn tới chân của kiến mối như thúc d·ụ·c nó mau ăn chúng, nó cũng cảm nhận được tâm tình của chúng lẫn hai cây táo kia nên nhanh chóng nhặt lên rồi theo lời chỉ dẫn của quả táo để bắt đầu ăn.
Một mùi vị thật thân thuộc, theo như kiến mối nhớ thì thỉnh thoảng cũng sẽ có một con người có cái mũi khá to so với những đồng loại còn lại cho tổ những lát trái cây có mùi vị hệt như thế này, thật hoài niệm.
Đương nhiên kiến mối không gặp trực tiếp tên đó, thậm chí đây còn không phải là ký ức của nó mà là ký ức lấy được từ kiến chúa, kiến chúa rất cẩn thận nên cũng dễ hiểu nếu như nó phái ra những con kiến trinh sát lẫn vào kiến thợ để thay nó trải qua những chuyện đó.
Sau khi ăn xong thì thứ duy nhất còn thừa lại là phần hạt táo, kiến mối dùng một chân của mình đập thật mạnh xuống đất, đủ sức để tạo ra một cái hố nhỏ rồi thả xuống đó một hạt táo và cuối cùng là dùng chân để lấp kín nó lại thêm một lần nữa.
Kiến mối tiếp tục sử dụng thúc lớn, hạt táo nhanh chóng nảy mầm nhưng thật đáng tiếc, tốc độ héo tàn cũng nhanh chóng diễn ra, đây hiện tượng thực sự rất bất ngờ với nó, nó không hiểu chuyên gì đang xảy ra nên chỉ đành nhìn qua phía quả cầu pha lê.
"Ngài đã mắc phải sai lầm cơ bản nhất, đó không phải là cách mà ma thuật hoạt động, giải thích ra thì rất dài dòng nhưng để mà tóm gọn lại thì ma thuật là thứ công cụ tổng hợp dựa trên ma năng/mana có sẵn chứ không phải là một phép màu.
Hiểu đơn giản thì chúng ta có thể tạo ra nước thông qua độ ẩm trong không khí dựa trên ma năng chứ không thể hô biến ra nước được, trong trường hợp kỹ năng thúc lớn cũng vậy, chỉ là nó gần như đạt tới ngưỡng là một phép màu vì nó tới từ tinh linh.
Linh giới là một nơi tràn ngập những loại phép màu như vậy nhưng khi mang phép màu sang tới thế giới vật chất thì nó vẫn phải đi theo phương thức tổng hợp, lấy ví dụ đơn giản thì giống như chúng ta đang di chuyển rất chậm.
Tầm khoảng vận tốc 2km/h lấy thúc lớn làm động năng hay động lực để chúng ta chạy nhanh hơn gia tăng vận tốc di chuyển nhưng bù lại thì chỉ số STA sẽ hao hụt một cách nhanh chóng so với trước đó, thậm chí là chỉ số ẩn độ bền cũng bị tác động theo.
Thúc lớn cũng tương tự như vậy, nó tạo ra động lực để thực vật phát triển, trên thực tế thì nếu như ngài không sở hữu nội tại linh hồn của rừng rậm và danh hiệu kẻ được thiên nhiên yêu quý thì thúc lớn không thể nào dùng được.
Điều kiện thấp nhất để tạo ra động lực cho đối phương đó chính là ràng buộc giữa hai bên, nhưng vì ngài đã có sẵn tiền đề để tạo ra ấn tượng tốt rồi nên ngài vẫn có thể dễ dàng tạo ra động lực để thực vật chỉ định nhanh chóng phát triển.
Chỉ là ở điều kiện sau, tức dưỡng chất cùng một số thứ khác thì ngài lại không đáp ứng được, chúng hệt như chỉ số STA và chỉ số ẩn độ bền vậy, hạt táo vừa rồi không đủ những thứ đó để hoàn toàn phát triển nên ngay khi đạt tới một ngưỡng nào đó, khi đã tiêu hao sạch tất cả năng lượng vốn có thì nó sẽ c·hết đi dù cho ngài đã dùng kỹ năng thúc lớn.
Nếu xét theo điều kiện trên thì thúc lớn nếu chỉ đi một mình đơn thuần thì chẳng thể nào hoàn thiện được bởi vì dù có cung cấp đủ dưỡng chất cho nó đi chăng nữa cũng chẳng có gì đảm bảo rằng tốc độ hấp thụ của nó đủ nhanh để theo kịp sự phát triển.
Mà giả sử tốc độ hấp thụ của nó có đủ nhanh đi chăng nữa thì để dưỡng chất có thể chạy khắp cả cây vẫn cần tiêu tốn nhiều thời gian hơn tốc độ phát triển dưới tác động của thúc lớn, vậy kiểu gì thực vật được dùng thúc lớn lên cũng sẽ c·hết.
Vậy nên khi đi kèm với kỹ năng thúc lớn thì cần rất nhiều thứ khác phụ họa sau, còn lý do vì sao mà hai cây táo bên kia lại có thể chịu được thúc lớn của ngài là bởi vì tinh linh thực vật đã đứng ra để thay thế cho những điều kiện đi kèm ở phía sau đó.
Nhờ vậy mà hai cây táo có thể nhanh chóng tăng trưởng dưới thúc lớn của ngài mà không cần quan tâm đến những vấn đề khác đến từ bên ngoài, tất cả là bởi vì những tinh linh thực vật ký kết khế ước với chúng đã đứng ra cân bằng giúp chúng rồi."
Nói luyên thuyên một hồi quả cầu pha lê mới nhận ra rằng vật chủ của nó không có cơ sở đủ tốt để hiểu được những thứ mà nó vừa mới trình bày lúc nãy và đúng như nó đoán, kiến mối thực sự chẳng hiểu gì cả.
Việc này cũng chẳng thể nào trách được kiến mối hay quả cầu pha lê, kiến mối dù sao cũng thiếu thốn rất nhiều tri thức, học thuật của quả cầu pha lê lại đang giảng đúng trọng tâm của vấn đề vừa rồi.
Nếu như giảng cho kẻ đã có sẵn học thức nền tảng về pháp hệ kết hợp với trí tuệ vốn có như Marogart hay thậm chí là 5 ứng cử viên còn lại của kỳ Salamance phong tuyển lần này thì bọn họ sẽ hiểu được nhưng kiến mối ở đây lại hoàn toàn chẳng có bất cứ nền tảng nào cả.
"Hiểu đơn giản thì ngài cần phải có một tinh linh đồng ý ký kết khế ước với hạt táo thì dưới tác động của kỹ năng thúc lớn, hạt táo đó mới có thể phát triển thành một cây táo hoàn chỉnh theo mong muốn của ngài được."
"Tinh linh? Làm sao để kiếm được chúng?"
Kiến mối nói ra với một giọng điệu lạnh tanh, có vẻ như nó nhận định rằng tinh linh là một cá thể đến từ bên ngoài Dungeon, không được xem là con dân của nó nên giống như rệp vậy, mục tiêu là bắt về để chăn nuôi.
Thật ra thì cách suy nghĩ của kiến mối rất đơn giản, không chỉ Skeleton hay Sylva, mọi thứ thuộc về Dungeon đều là con dân của nó, đều là cư dân hợp pháp của Dungeon này, nhưng như vậy không phải có hơi xung đột khi nó đã ăn hai trái táo lúc nãy sao?
Hoàn toàn không, như quả cầu pha lê nói, kiến mối không được phép ăn những con dân của mình, vậy nên nó không đụng tới đống táo ở bên kia, nhưng hai trái táo lúc nãy thì lại khác, theo lối suy nghĩ của một con kiến thì hai trái táo này được xem là đã hiến thân.
Hơn cả kiến mối cũng phần nào hiểu được tâm tình của hai trái táo này, chúng muốn nó ăn chúng, hệt như cách mà những con kiến khác sẵn sàng hiến thân nếu như việc đó giúp kiến chúa phần nào no bụng, đủ để sinh ra một lứa trứng khỏe mạnh hơn chúng.
Vậy nên kiến mối coi trọng điều đó và quyết định ăn chúng, có thể trong mắt của quả cầu pha lê thì đây là một chuyện hiển nhiên khi vật chủ của nó chỉ ăn vài trái táo nhưng với kiến mối thì tất cả đều có giá trị hệt như nhau.
Hơn cả kiến mối để lại hạt táo cũng là nhờ sự hướng dẫn của chính hai trái táo này, những việc làm sau đó của nó chỉ đơn giản là theo lời khuyên, nó muốn để những hạt táo này trở thành một cây táo.
Thực vật cây cối là như vậy, nảy mầm từ hạt giống phát triển qua không biết bao nhiêu sương mai nắng chiếu để trở thành một cây có thể ra hoa kết trái rồi trĩu nặng rơi rụng xuống đất và từ đó một lần nữa, những hạt giống mới lại tiếp tục vòng đời luẩn quẩn của mình.
Những hạt giống này cũng khao khát điều đó vậy nên kiến mối muốn giúp chúng một tay, chỉ là nó đã thất bại, tuy nó không hiểu gì về những thứ mà quả cầu pha lê hay VI cố gắng giải thích nhưng khi được xác minh là cần tinh linh thì nó ngay lập tức sẵn sàng để bằng mọi giá mang chúng về.
"Ngài không cần phải như vậy, dù sao chúng ta cũng có một tinh linh ở ngay gần đây và cũng là con dân của ngài, chỉ là lúc nãy ngài vừa ăn mất lớp vỏ bên ngoài của nó."
Quả cầu pha lê đang ám chỉ đến tinh linh thực vật đang trốn trong lòng của hai Silva kia, rõ ràng nó vẫn đang sợ hãi vật chủ tột độ, sẽ tốn kha khá thời gian để cả hai có thể thành công giảng hòa hoặc ít nhất là đạt tới một ngưỡng nhất định nào đó.
Kiến mối ngay sau khi được xác nhận thì cũng nhanh chóng hiểu được vấn đề, vậy nên nó nhanh chóng chạy tới chỗ của hai gốc cây táo kia, hai tinh linh thực vật trú ngự bên trong chúng đều muốn bỏ chạy nhưng bản thân cây táo lại không muốn như vậy nên chúng cũng chỉ có thể c·hết cứng ở đó.
Còn về tinh linh thực vật đơn lẻ kia thì cũng chỉ biết ẩn nấp bên trong một hốc cây, nó s·ợ c·hết nhưng không có nghĩa là nó sẵn sàng hy sinh bạn của mình để làm điều đó, chính vì thế nên dù rất sợ hãi nhưng nó vẫn quyết tâm ở lại.
Thấy vậy thì kiến mối cũng không nói gì mà chỉ đưa những hạt giống còn sót lại kia về hướng của tinh linh thực vật kia, tuy VI không nghe thấy được nhưng tinh linh thực vật kia thì có, nó sợ hãi không có nghĩa là nó không thể nghe được những âm thanh kia.
Những âm thanh non trẻ muốn trở thành một cây táo trưởng thành, những âm thanh thay kiến mối đứng ra hết lời khuyên giải giảng hòa, những âm thanh khiến tinh linh thực vật phải buông lỏng đi phần nào cảnh giác.
Thậm chí cả hai tinh linh thực vật còn lại cũng vậy, nhưng chúng quyết định không làm ra bất cứ hành động nào cả, lựa chọn như thế nào là nằm hoàn toàn trong tay của tinh linh thực vật còn lại kia.
Dù quyết tâm mạo hiểm hay quyết định né tránh thì chúng đều sẽ tôn trọng, bởi vì đây chính là sự lựa chọn của bạn bọn chúng, còn về với tinh linh thực vật kia thì mất một hồi lâu để tâm trạng của nó bắt đầu tươi tỉnh trở lại.
Nhưng nó vẫn chưa dám nhìn thẳng về hướng kiến mối, thực sự hành động lúc nãy đã để lại ấn tượng rất mạnh cho nó, có điều kiến mối vẫn ở đó, nó không thanh minh cho hành động của mình hay đưa ra bất cứ lời xin lỗi nào cả.
Bản thân kiến mối chỉ hy vọng rằng tinh linh thực vật kia có thể vì những hạt táo này mà đưa ra quyết định, nó không hối thúc cũng chẳng bắt ép, quyền lựa chọn nằm ở trong tay tinh linh thực vật, chọn như thế nào là tùy thuộc vào nó.
Và đến cuối cùng thì tinh linh thực vật cũng đã đưa ra quyết định của nó, nó bởi vì những âm thanh của những hạt táo này mà bật cười thành tiếng, không hiểu vì sao nhưng lúc này nó lại cảm thấy bản thân như là một cái gì đó to tát lắm.
Để có thể thu hút được sự chú ý của tinh linh thực vật nhằm đảm bảo bản thân sẽ được chọn thì những hạt táo đã có từng những âm thanh riêng biệt khác nhau để thể hiện ra chất riêng của bản thân.
Lúc này tinh linh thực vật hệt như một nữ thần được rất nhiều những chàng trai săn đón và thổ lộ một cách hết sức tấp nập, dồn dập vậy, đến cuối cùng thì nữ thần này không hiểu tại sao lại chọn ra hạt giống thú vị nhất.
Không phải là hạt giống to nhất cũng chẳng phải hạt giống mạnh mẽ nhất bởi vì vị nữ thần này dư thừa để bao nuôi tất cả, đúng hơn thì nghĩa vụ của nữ thần chính là bao nuôi, tinh linh thực vật chỉ là đang chọn lựa ra bạn đời phù hợp nhất từ trong số này.
Đó không phải là một hạt táo giống như sẽ đưa ra những lời đường mật, cũng không phải là hạt táo sẽ cho tinh linh thực vật những trải nghiệm thú vị nhưng nó hứa một lời hứa mà không một hạt táo nào hay cây cối nào dám hứa từ trước đến đây.
Hạt táo đó hứa rằng dù nó không có gì để cho đối phương cả nhưng nó tin chắc rằng bản thân có thể cùng tinh linh thực vật đi đến cuối đường, một lời hứa tưởng chừng rất vô tri nhưng lại ẩn chứa sự quyết tâm không tưởng.
Cây cối dù có thọ thì làm sao mà có thể đọ sức được với các tinh linh được cơ chứ? Các tinh linh căn bản là bất tử, tức sẽ không c·hết vì tuổi già và hầu hết các nguyên do dẫn tới c·ái c·hết khác, cuộc đời của một cây táo chẳng là gì so với một tinh linh cả.
Khi tinh linh thực vật hỏi ngược lại hạt táo đó rằng tại sao nó lại dám chắc đến như vậy thì nó đáp lại rằng nó không dám chắc nhưng nó tin vào Dungeon Master của mình, tin vào kiến mối đang chờ tinh linh thực vật đưa ra quyết định của mình.
Vậy nên tinh linh thực vật đã chọn hạt táo đó, bởi vì nó cũng tin vào kiến mối, tuy hành động dã man tàn bạo trước đó khiến nó có sợ đến kinh hồn kh·iếp vía nhưng khi thấy những hạt táo này thì nó lại quyết định đặt niềm tin của mình vào Dungeon Master này thêm một lần nữa.
Ngay sau khi quá trình ký kết khế ước của cả hai hoàn tất thì kiến mối lại một lần nữa đi ra xa rồi làm lại một chuỗi động tác tương tự như lúc nãy và dùng thúc lớn, lần này nó đã được như ý nguyện khi tinh linh thực vật đã đảm bảo cho sự phát triển của cây táo là khả thi.
Cây táo nhanh chóng phát triển từ mầm xanh lên cây cao chỉ có 20cm tới cây cao 50cm, quá 1m bắt đầu có lớp vỏ sần sì bên ngoài và chẳng mấy chốc thì nó đã đạt tới chiều cao hơn 3m, ngang bằng với hai cây táo kia.
Nhưng không chỉ dừng lại ở ngang đó, cây táo vẫn tiếp tục phát triển đến 4m, 5m, 6m và chỉ dừng lại khi chạm tới ngưỡng chiều cao là 6.8m, to gấp đôi so với hai đồng bạn còn lại, chỉ là nó không đơm hoa kết trái cả cây.
Khi thúc lớn kết thúc cũng là lúc mà trên cây táo nở rộ ra một bông hoa, nó được tinh linh thực vật thụ phấn gần như ngay lập tức và nhanh chóng kết trái để rồi một lần nữa rơi xuống đất, lăn lóc tới trước mặt của kiến mối hệt như một lời cảm ơn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.