0
Chương 161:
Chức nghiệp chính của Nhật Nam là thứ cực kỳ bí ẩn ngay cả với ông ta, bởi vì ngoại trừ khả năng cùng cách để chuyển chức thì ông ta không biết gì cả, tức tên gọi của nó cùng con đường mà nó hướng tới vẫn luôn là bí ẩn.
Bí ẩn đến mức độ dù đã cố gắng câu thông nhiều lần với trụ của Baal, nơi mà Nhật Nam đã nhận được chức nghiệp này lẫn thông tin về nó thì ông ta cũng chẳng biết thêm gì quá nhiều ngoại trừ những khả năng cơ bản của nó cả.
Về căn bản thì khả năng của chức nghiệp này có liên quan đến sự đồng bộ, hiểu đơn giản thì nếu tiếp cận đủ lâu với một thứ gì đó, Nhật Nam sẽ thu được những thông tin cơ bản về nó nhưng đồng thời thì thứ đó cũng sẽ biết một số thông tin về ông ta.
Đây chính là bước đầu tiên của đồng bộ, đồng bộ về mặt thông tin/ký ức, cho đến tận hiện tại thì Nhật Nam vẫn chưa đi ra thêm được một bước nữa để hướng tới đồng bộ về mặt bản chất nhưng khả năng cao cấp độ như vậy chỉ có thể nằm ở chuyển chức lần 3 trở lên.
Đương nhiên nếu như chức nghiệp vô danh này chỉ làm đến mức độ như Nhật Nam tường thuật thì chẳng có lý do gì ông ta lại chọn nó làm chức nghiệp chính của mình cả khi rõ ràng ông ta có rất nhiều ô chức nghiệp phụ khi mới nhận được chức nghiệp này.
Ngoài ra thì cách nhanh nhất để đẩy mạng quá trình đồng bộ đó chính là tiếp xúc với mục tiêu và rõ ràng trong một trận chiến giáp lá cà như thế này thì khả năng của đồng bộ sẽ được đẩy lên nhanh hơn nhiều so với bình thường.
Với tốc độ này về căn bản mỗi lần cả hai v·a c·hạm với nhau thì sự đồng bộ sẽ diễn ra một lần, tốc độ giao chiến càng nhanh thì cũng khiến sự đồng bộ tăng tốc đến chóng mặt và rõ ràng đây cũng là thứ mà Nhật Nam đang nhắm tới.
Khói bụi tan đi dưới những lát cắt của Black Skeleton 1 để lộ ra vị trí của Nhật Nam, người đang lẩn trốn trong đống bụi bặm mờ mịt này, khi cả hai chạm mặt thêm một lần nữa thì ông ta tự dưng cảm thấy sự khác thường ở Nhật Nam nhưng sự chuyển biến này là quá nhỏ bé.
Cứ như thể thêm một giọt nước vào một cái ly vậy, so với những sự thay đổi trước đó như khi Nhật Nam tung ra đòn tất sát đầu tiên bằng thanh kiếm kia thì rõ ràng trạng thái hiện tại không thể sánh bằng được.
Đây cũng không phải là một dạng trạng thái tĩnh lặng để bùng nổ như người ta thường nói, trước s·óng t·hần thì mặt nước thường c·hết lặng, sự khác biệt là quá nhỏ bé nên Black Skeleton 1 cũng chẳng nghĩ nhiều mà trực tiếp lao thẳng về phía của Nhật Nam.
Bản chất của cặp đấu này chính là một cuộc chiến ở ngưỡng tốc độ cao, cường độ cao, vì vậy nên đường kiếm của Black Skeleton 1 đã ngay lập tức v·a c·hạm với thế phòng thủ của Nhật Nam ngay sau đó.
Tiếng kim loại v·a c·hạm nhau ở tốc độ cao, âm thanh ma sát giữa thanh kiếm cùng cây thương, hình ảnh tia lửa phát ra ở khoảnh khắc mà cả hai v·a c·hạm vào nhau và đi kèm với đó là sự đồng bộ mà Nhật Nam chờ đợi.
Khung cảnh đầu tiên không phải là thứ mà Nhật Nam hướng tới bởi vì nó là một phần cực kỳ nhỏ bé trong hơn 400 năm lưu lạc, lang thang, chiến đấu và không ngừng rèn dũa bản thân của Black Skeleton 1.
Hầu hết ký ức của Black Skeleton 1 đều một màu như vậy, so với 6 giáp/72 năm sống của "tên kia" cùng khoảng thời gian chỉ có 2 tháng kể từ khi gặp được kiến mối và kẻ đã thay đổi cả cuộc đời lẫn số mệnh của ông ta thì hơn 400 năm này là quá dài, quá nhàm chán.
Trong khi đó thì Nhật Nam cũng chỉ mới có hơn 30 tuổi mà thôi, nếu đen đủi thì trước khi ông ta có thể chạm tới được những ký ức mà ông ta muốn tìm trong cái sa mạc ký ức này của Black Skeleton 1 thì đối phương đã hoàn toàn đồng bộ xong phần ký ức của ông ta rồi cũng nên.
Phần ký ức này là khi Black Skeleton 1 đang có một số ý tưởng nhất định về kỹ của ông ta và đang rèn dũa nó, chỉ là bởi vì hạn chế về nhiều mặt nên ông ta vẫn luôn thất bại hay nói đúng hơn là thất bại trong tầm nhìn của ông ta.
Còn với Nhật Nam thì chỉ với chừng này thôi cũng đã là một kỹ đáng để ghi nhớ và học hỏi rồi, mọi thứ được tiếp diễn ở hiện thực, kỹ mà Black Skeleton 1 tung ra trùng hợp cũng là kỹ mà Nhật Nam vừa bắt gặp trước đó.
Đó là một kỹ dạng liên hoàn đánh theo chuỗi nhằm phá đi thế đứng của đối phương nhưng cũng đồng thời ngăn đối phương có thể làm được bất cứ thứ gì, điểm mấu chốt ở kỹ này chính là nhịp thở cùng độ chính xác và tập trung.
Một khi kỹ đã tung ra thì sẽ không lùi, căn bản là đánh đến khi thành hoặc là bị đối phương ngắt chuỗi, vì vậy nên nó cũng yêu cầu kẻ thi triển phải liên tục phán đoán điểm hở trong thế đứng của đối phương.
Nhịp thở là để duy trì được thế công của bản thân, độ chính xác là để giữ được nhịp còn tập trung chính là để "giam cầm" đối phương trong kỹ của mình, cách phá kỹ này thì có rất nhiều, cụ thể hơn thì đó là phá vỡ 1 trong 3 yếu tố trên.
Nhưng nếu nắm bắt được nhịp t·ấn c·ông đầu tiên thì toàn bộ kỹ sẽ thất bại theo nên với một kẻ đã chứng kiến qua cảnh tượng Black Skeleton 1 luyện tập và không ngừng rèn dũa kỹ này hàng ngàn, hàng chục ngàn lần như Nhật Nam thì ông ta đã sớm ghi nhớ được thói quen ra đòn của đối phương.
Chỉ cần phá được đòn đó thì cả kỹ sẽ như một tòa tháp mất đi viên gạch đầu tiên vậy, không nhanh chóng sụp đổ thì cũng sẽ không thể thi triển ra được tác dụng lẫn hiệu quả thực sự của nó nên thứ mà Nhật Nam hướng tới đã quá rõ ràng.
Về phần Black Skeleton 1 thì vào lúc này ông ta vẫn còn hơi choáng váng bởi thứ mà mình thấy, ông ta thấy một trong những câu chuyện về cuộc đời của Nhật Nam, lý do ông ta dám chắc là bởi vì trong câu chuyện đó đứa bé ông ta trông thấy được gọi bằng cái tên này.
Tuy bản thân Black Skeleton 1 không biết vì sao bản thân lại thấy những thứ này nhưng những gì mà cậu bé mang tên Nhật Nam này đã phải trải qua theo góc nhìn của ông ta thật ra có đôi phần tệ hơn cả ký ức ngày nhỏ của "tên kia".
Thứ mà Nhật Nam phải đối mặt là sự kỳ vọng lẫn áp lực từ quá nhiều người xung quanh, những người có cùng chung gốc gác với bản thân và cũng đồng thời xem ông ta như là kẻ sẽ lãnh đạo bọn họ trong tương lai.
"Tên kia" tuy quả đúng là có xuất thân cao, thân phụ cũng vì t·ranh c·hấp cái ghế kia mà ảnh hưởng đến tâm tình lẫn tâm trạng nhưng chung quy thì hắn không phải chịu áp lực từ nhiều phía đến như vậy.
Đó còn là chưa kể trong nhà vẫn có huynh trưởng giúp "tên kia" ổn định được về nhiều mặt nữa, căn bản là không đến mức độ bị ép triệt để như Nhật Nam nhưng Black Skeleton 1 không để tâm đến chuyện này quá lâu.
Thật buồn cười khi Black Skeleton 1 sẽ đồng cảm với Nhật Nam chỉ vì những ký ức k·hông r·õ n·guồn g·ốc này, thậm chí độ chân thật cũng là thứ chưa được đảm bảo và hơn cả nếu như chừng này cũng không chịu được thì Nhật Nam về căn bản không phải là người có thể phó thác được.
Ngoài ra thì Nhật Nam có hơi nhầm ở đây, có thể là vì ông ta chỉ thấy một phần trong cuộc đời dài đằng đẵng của Black Skeleton 1, kỹ không phải là thứ sẽ một bị quy chụp theo một hình mẫu nào đó, nó giống với phép thuật vậy, một khi đã nắm bắt được về bản chất thì kỹ hay phép thuật đều có thể tồn tại ở muôn vàn những hình thái khác nhau.
Lý do mà Black Skeleton 1 luôn tập kỹ của mình với một mở đầu giống nhau là vì với ông ta thì nếu như ngay cả việc dựa vào khung mẫu sẵn có mà vẫn chưa đạt tới được yêu cầu mà ông ta theo đuổi thì cớ gì lại phải cố gắng biến đổi kỹ?
Phải, "tên kia" không hề có tài năng về mảng võ thuật, hay nói đúng hơn thì có nhưng không đủ để làm tướng đích thân chinh chiến trên chiến trường, đó cũng là lý do mà hắn đã trở thành kiểu tướng chỉ biết núp sau doanh trại để điều binh khiển tướng.
Black Skeleton 1 vào hồi đó cũng không khác "tên kia" là bao, căn bản là loại vừa không có tài năng vừa chẳng có bất cứ kinh nghiệm hay trải nghiệm nào, thứ duy nhất mà ông ta có thể làm vào lúc đó chính là bỏ thời gian của mình ra để cố gắng.
Thời gian mà Black Skeleton 1 bỏ ra để hoàn thành những kỹ đầu tiên của mình lên tới hơn nửa số năm sống của "tên kia" tức 3 giáp/36 năm, ông ta không ngừng luyện tập, không ngừng rèn dũa kỹ của mình bằng cách g·iết chóc.
Không cảm thấy đói, không cảm thấy mệt mỏi, không cảm thấy đau đớn, không cảm thấy bất cứ thứ gì cả chính là đặc tính cơ bản nhất của một Skeleton, Black Skeleton 1 bằng cách đó đã không ngừng chiến đấu và cố gắng vươn lên với kỹ của mình.
Sau khi hoàn thiện càng nhiều kỹ thì kinh nghiệm lẫn tri thức võ thuật của Black Skeleton 1 càng được tích lũy, sau khi g·iết càng nhiều Undead thì trải nghiệm cùng bản năng chiến đấu của Black Skeleton 1 càng được rèn dũa đến cùng cực.
Đỉnh điểm là dưới sự tác động của King Goblin, Black Skeleton 1 đã hoàn thiện phần mà ông ta luôn khuyết thiếu nhất đó chính là tài năng, mà kể cả không có nó thì những kỹ đã được ông ta rèn dũa đến mức độ không tưởng như thế này đã sớm vượt qua khoảng thời gian mà Nhật Nam có thể nhìn thấy chỉ trong 1 lần đồng bộ.
Nếu như Nhật Nam thấy được hàng ngàn, hàng chục ngàn lần Black Skeleton 1 phải bỏ ra để cố gắng rèn luyện một trong những kỹ đầu tiên thì thực tế để có thể hoàn thiện nó ở mức độ cơ bản nhất thì hàng trăm ngàn lần chỉ là con số tối thiểu và số kẻ bị ông ta g·iết trong xuyên suốt khoảng thời gian đó ít nhất cũng lên tới con số mà Nhật Nam không thể thấy được chỉ với một lần đồng bộ.
Kinh khủng hơn là Black Skeleton 1 từ đó đến bây giờ vẫn chưa ngừng nghỉ rèn dũa những kỹ mà mình có nhiều hơn nữa, thứ mà Nhật Nam thấy chẳng qua chỉ là một hạt cát trong cái sa mạc đầy cát này.
Kỹ không phải là thứ có thể bị nắm bắt bởi một cách đơn thuần như vậy, lưỡi kiếm của Black Skeleton nhẹ nhàng lướt qua như làn gió mùa xuân thổi bùng sức sống vào mọi thứ ẩn sâu dưới nền tuyết sau một mùa đông lạnh lẽo, nó không thể bị cản phá chỉ bởi sự biết trước của Nhật Nam.
Không ngừng biến hóa, không ngừng thích nghi, không ngừng hoàn thiện với mọi tình huống mới chính là kỹ mà Black Skeleton 1 theo đuổi, đường kiếm đầu tiên đã trúng đích và kéo theo đó là chuỗi nhát chém không ngừng nghỉ.
Thế của Nhật Nam theo sau đó cũng càng ngày càng hạn chế, càng ngày càng co cụm lại trong khi Black Skeleton 1 chỉ có càng ngày càng tiến công mạnh mẽ hơn, tuy đã được che chắn nhưng một vài nhát chém trong số đó cũng thành công chém vào những nơi không quá trọng yếu khiến máu của Nhật Nam bắt đầu đổ ra.
Chiến đấu càng nhanh, càng quyết liệt thì sự đồng bộ cũng càng được đẩy mạnh hơn, cả Black Skeleton 1 lẫn Nhật Nam tuy vẫn ở giữ ở trạng thái một bên quyết công một bên quyết thủ nhưng lúc này cả hai đã bị ném từ ký ức này đến ký ức khác của đối phương.
Nhật Nam vẫn tiếp tục lang thang trên cái sa mạc đầy cát kia, ký ức của Black Skeleton 1 là quá nhiều và có nhiều cái hoàn toàn không liên quan đến thứ mà Nhật Nam muốn tìm kiếm nhưng ít ra thì ông ta vẫn thu được một số thứ.
Đó là ký ức về 2 tháng gần đây, khi mà Black Skeleton 1 mới được triệu hồi, tuy chỉ có rất ít nhưng ít nhiều thì nó có liên quan đến trận chiến với kiến mối, kẻ mà không một ai trong hai bên muốn can thiệp vào cả.
Vô hạn, đây không phải là sự giác ngộ mà Nhật Nam thấy được trên người của các Enlightenment Gorilla, cấp độ cao hơn? Không, đây là sự khác biệt về tầm nhìn lẫn góc nhìn, vô hạn vừa đơn giản mà cũng vừa đáng sợ gấp nhiều lần so với bất cứ thứ gì mà ông ta từng thấy.
Quan trọng nhất là thông tin về kiến mối của hiện tại, Nhật Nam không thể tin được chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi đến như vậy mà thứ đó lại mạnh đến mức độ như này, căn bản là sự khác biệt có thể tính tới hàng chục năm trời hoặc thậm chí là hơn cả con số đó.
Phần nhiều trong những thứ mà Nhật Nam thấy sau đó chỉ là hành trình của Black Skeleton 1 tại thảo nguyên xương sọ, nhưng ông ta cũng đã đủ may mắn để tìm ra được điểm mấu chốt của kỹ này và thành công thoát khỏi nó ngoài hiện thực.
Cơ thể của Nhật Nam vào lúc này tàn không thể tả, hai tay của ông ta đã sưng rần lên bởi vì thế tiến công mạnh mẽ của Black Skeleton 1, cơ thể thì chằn chịt những v·ết t·hương từ lớn cho đến nhỏ.
Nhỏ thì chỉ là những vết ngấn sượt qua chỉ sưng đỏ lên, nặng thì trực tiếp b·ị c·hém thẳng vào da thịt hoặc thậm chí bị lóc thịt ra, Nhật Nam vào lúc này đã mất máu quá nhiều và điều này kết hợp với sự đồng bộ khiến tác dụng phụ đầu tiên đã tới rồi.
Sự đồng bộ có rất nhiều ích lợi khi Nhật Nam có thể thông qua những ký ức đã nhìn thấy để hiểu hơn về đối phương, từ lối sống cho tới cả cách chiến đấu các thứ, tại sa mạc ký ức của Black Skeleton 1 thì ông ta đã học lỏm được không ít kỹ.
Tuy không đến mức dùng được luôn nhưng về bản chất của kỹ thì Nhật Nam đã có chút nắm bắt được rồi, nếu ông ta có thể thành công sống sót bằng một cách nào đó thì trong quá trình luyện tập thì kiểu gì ông ta cũng có thể hoàn thiện những kỹ này mà thôi.
Có điều tác hại của sự đồng bộ cũng có không ít như việc đối phương cũng có thể soi được ký ức của Nhật Nam, với trường hợp này thì ông ta lại càng lỗ hơn bởi vì như đã nói, hiện tại Black Skeleton 1 đã đồng bộ hoàn toàn ký ức của ông ta rồi trong khi ông ta chỉ mới làm được một phần mà thôi.
Hơn 30 năm so với gần 500 năm, sự cách biệt về thời gian là quá lớn nên cũng không khó hiểu lắm khi Black Skeleton 1 có thể hoàn tất sự đồng bộ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi đến như vậy.
Chỉ là điều đó cũng có nghĩa là Black Skeleton 1 đang phải gánh chịu tác dụng phụ lớn hơn của Nhật Nam rất nhiều, tác dụng phụ lớn nhất của sự đồng bộ chính là đồng bộ hóa, nó bao gồm 3 giai đoạn cụ thể.
Thứ nhất là đồng bộ về tầm nhìn, hiểu đơn giản thì tầm nhìn của hiện thực sẽ bị trung hòa với tầm nhìn trong ký ức bởi vì hấp thụ quá nhiều ký ức về đối phương trong một khoảng thời gian quá ngắn ngủi.
Giờ thì trong tầm nhìn của Black Skeleton 1 thì Nhật Nam không phải là Nhật Nam của hiện tại nữa mà là Nhật Nam trong trận chiến nơi mà ông ta đã trở thành anh hùng của thành bang Samakkhi, một Nhật Nam rất trẻ và đầy năng động.
Thứ hai là đồng bộ về suy nghĩ, phán đoán của hiện thực và ký ức sẽ giao động vào nhau, thứ mà những kẻ bị đồng bộ hóa đến cấp bậc này thấy chính là hành động xảy ra trong quá khứ, đơn cử như việc Nhật Nam thấy kỹ của Black Skeleton 1 trong quá khứ thay vì hiện tại vậy.
Đương nhiên khác biệt ở chỗ là lúc nãy Nhật Nam không biết nhiều đến mức độ có thể đánh giá về kỹ hiện tại của Black Skeleton 1 còn bản thân Black Skeleton 1 thì thừa khả năng để đánh giá về Nhật Nam của hiện tại.
Việc nhìn thấy hành động của quá khứ sẽ khiến sự phán đoán của Black Skeleton 1 trở nên bị r·ối l·oạn bởi vì Nhật Nam của hiện tại đã khác xa so với Nhật Nam mà Black Skeleton 1 thấy do bị ảnh hưởng bởi đồng bộ hóa rồi.
Rắc rối nhất chính là giai đoạn thứ ba khi bản thân bị đồng bộ hóa với kẻ trong ký ức, tức càng ngày bản thân càng trở nên giống với kẻ đó, đây chính là giai đoạn cuối của đồng bộ hóa và cũng là giai đoạn nguy hiểm nhất.
Black Skeleton 1 hiện tại đang ở giai đoạn 2 còn Nhật Nam thì giai đoạn 1 vẫn chưa tới, ông ta chỉ mới dừng ngang ở ngưỡng cửa của đồng bộ hóa mà thôi, nhưng tất cả đều đáng giá vì ở tại đòn mà ông ta thành công phá được kỹ của Black Skeleton 1 thì ông ta đã đào được đủ sâu xuống cái sa mạc kia và gặp được hình ảnh của "tên kia".
Tuy chỉ là một chút so với những thứ mà Nhật Nam đã thấy được của Black Skeleton 1 nhưng cũng đã đủ nhiều để giúp ông ta nhận ra thân phận trước kia của kẻ mà ông ta đang phải đối mặt là ai.
Té ra đó là lý do tại sao đối phương lại không biết về Lê Thái Tổ, Lê Lợi hay Thuận Thiên kiếm, lẫn thái độ có phần cay nghiệt với nhà Lê, cũng dễ hiểu mà thôi bởi vì trong tiềm thức của đối phương thì nhà Lê được nhắc tới kia là Tiền Lê, một triều đại vẫn còn bị trực thuộc nặng nề bởi phương Bắc.
Ban đầu khi nghe về việc đối phương đã sống dậy hơn 400 năm nay thì Nhật Nam cũng chỉ đoán đại là đối phương là người của niên đại đâu đó khoảng ở ngưỡng nhà Trần với nhà Lê sơ, ai ngờ lại là đầu nhà Trần thật.
Hơn cả đối phương cũng nói không sai, quả đúng là đối phương của trước kia đã tận tình tận nghĩa với đất nước rồi, đi ngược lại với mong muốn cuối cùng của thân phụ, dựng lên chiến công không tưởng khiến đời sau nhớ mãi, Hưng Đạo đại vương, Trần Quốc Tuấn.
"Cái chức nghiệp này đúng là nằm ngoài dự đoán, tuy hiện tại ta không nhìn thấy rõ lắm nhưng chắc hẳn ngươi đã đào được đủ sâu để chạm tới 'tên kia' rồi nhỉ?" Black Skeleton tạm dừng thế công của mình lại để bắt đầu ổn định lại tinh thần của bản thân.
"Nếu tổ tiên nhà tôi mà biết tôi đang đánh một trận sống c·hết với Hưng Đạo đại vương thì chắc hẳn sẽ bật nắp quan tài để bò lên bóp c·hết thằng cháu trời đánh này thật." Nhật Nam pha trò đôi chút để thử xem tâm tình của đối phương.
"Người đ·ã c·hết rồi thì cũng chẳng quan tâm đến mấy thứ như vậy nữa." Lời này là thật lòng, Black Skeleton 1 không phải là Trần Quốc Tuấn và sẽ không bao giờ, ông ta chẳng qua chỉ là một bộ xương khô đang trên đường hoàn thành những khúc mắc cuối đời của kẻ từng được gọi là Hưng Đạo đại vương mà thôi.
"Không phải ngài đang đứng trước mặt tôi hay sao?"
"Hừm, đó là do ngươi thấy chưa đủ nhiều, một khi ngươi biết được bí mật của Undead và sự tồn tại của Undead ngưỡng tiến hóa giai đoạn 3 thì sẽ hiểu tại sao ta lại nói như vậy thôi, ngay cả ta cũng chỉ dám nói rằng là bản thân biết nhiều hơn ngươi một chút thứ."
"Nói kiểu gì đi chăng nữa thì ngài ít ra vẫn có cùng một bộ xương khô với vị kia, mọi thứ đã thay đổi rất nhiều và chúng tôi vẫn đang cố gắng không ngừng thích nghi với điều đó, vậy còn ngài thì sao? Ngài muốn làm gì vào lúc này?"
"Ta sao? Có thể ngươi sẽ biết được nếu như chạm được tới ngưỡng đó đấy."
Cả hai tiếp tục lao vào nhau, chỉ là bây giờ mục đích của bọn họ có vẻ như đã đơn thuần hơn trước rất nhiều, với Black Skeleton 1 thì ông ta đã thấu hiểu được cả cuộc đời của Nhật Nam và đã coi đối phương như một người thừa kế xứng đáng của Trần Quốc Tuấn cùng những thứ còn sót lại.
Bài khảo hạch này được tiếp diễn với một lý do duy nhất là để Nhật Nam có thể hấp thụ và đạt tới cái ngưỡng kia, cái ngưỡng mà Black Skeleton 1 của hiện tại vẫn chưa thể chạm tới được nhưng ông ta tin rằng Nhật Nam sau khi đồng bộ với ông ta thì có thể.
Đây cũng chính là một trong hai phần khúc mắc còn sót lại của Trần Hưng Đạo, một là liên quan đến mong nguyện cuối cùng của Trần Liễu, thân phụ của ông ta, hai là trả lại bảo kiếm về cho 大越 chỉ là nội dung khúc mắc này đã được thay đổi.
Ban đầu thì Trần Quốc Tuấn muốn đánh giá Nhật Nam, để thử xem liệu đối phương có phải là một người thừa kế lý tưởng hay không, giờ ông ta đã đạt được thứ mà mình muốn rồi nên khúc mắc này chỉ còn lại chuyện giúp Nhật Nam, người kế thừa của 大越 phần đường còn lại này.
Còn về phần Nhật Nam thì sau khi biết được vị giám khảo cũng là đối thủ của mình trong cặp đấu này đã từng là Trần Quốc Tuấn thì suy nghĩ của ông ta đã không còn phân vân như trước nữa, trận đấu này dù thành hay bại thì ông ta cũng đã quyết tâm rồi.
Chỉ là càng đánh thì Nhật Nam lại càng đồng bộ với kỹ của Black Skeleton 1, thậm chí là hoàn thiện nó ngay trong trận chiến này còn Black Skeleton 1 thì càng ngày càng bị đồng bộ hóa q·uấy n·hiễu khiến ông ta đưa ra những phán đoán sai lầm.
Nhật Nam đang mạnh lên, đây là một sự thật nhưng đồng thời Black Skeleton 1 cũng càng ngày càng yếu đi trông thấy, đến mức độ trong tầm mắt của ông ta giờ đây đã không còn là Nhật Nam của hiện tại nữa rồi mà là Nhật Nam nhiệt huyết tràn đầy vào cái năm đó.
Đây thực sự là một người thừa kế rất thú vị, dù trải qua một tuổi thơ như vậy mà vẫn có thể tràn đầy nhiệt huyết như này, đây là thứ mà Trần Quốc Tuấn thiếu sót, chắc cũng vì nguyên do đó mà ông ta lại trở thành một nhà chính trị thay vì tướng quân trận mạc như đứa nhỏ Trần Quốc Toản kia.
Trần Quốc Toản cùng Nhật Nam, vào thời niên thiếu thì cả hai có phần giống nhau, thậm chí sau này cũng tương tự như vậy khi cả hai đều tránh né những vấn đề chính trị rồi chọn đi một con đường hoàn toàn khác so với thuở ban đầu.
Có điều thứ mà Nhật Nam phải gánh vác chỉ có mình ông ta mới có thể gánh vác được còn nhà Trần thì sau những cuộc chiến chống quân Nguyên Mông đổ từ phương Bắc xuống thì như mặt trời đang ló rạng, nhiều hơn hay bớt đi một Trần Quốc Toản cũng chẳng còn quá quan trọng nữa.
Ngược lại thì với Nhật Nam cũng tương tự như vậy, bởi vì ông ta đã đào được đủ sâu đến mốc ký ức liên quan đến Trần Quốc Tuấn, tuy những ký ức của Black Skeleton 1 vẫn chiếm phần đại đa số, thứ củng cố cho ông ta về phần kỹ nhưng tại đồng bộ hóa giai đoạn 1 thì kẻ mà ông ta thấy trước mặt lại là Trần Quốc Tuấn chứ không phải là Black Skeleton 1.
Căn bản thì mọi thứ trông khá ngược đời khi "Trần Quốc Tuấn" này lại sở hữu kỹ cao cường đến như vậy mà lại lãng phí tài năng của mình vào chuyện thao lược và chính trị, nhất là với người em họ là hoàng đế của mình. (Trần Thánh Tông vốn không ưa Trần Quốc Tuấn nên sau Trần Quốc Tuấn phải thông qua Trần Quang Khải để tỏ ý làm lành để chống quân Nguyên)
Trận chiến cứ tiếp tục kéo dài cho đến khi cả thanh kiếm mà Smith Lord Skeleton đã đúc riêng cho Black Skeleton 1 theo yêu cầu của VI đã nứt gãy hoàn toàn, cây thương trong tay của Nhật Nam cũng chẳng khá khẩm hơn.
Đây chưa bao giờ là một cây thương tốt cả, tuy nó là thương đồng nhưng nó chỉ là một bảo vật cấp thấp khác với Thuận Thiên kiếm, giá trị của nó quá thấp nhưng khi nằm trong tay của Nhật Nam thì nó đã đạt tới một độ cao mà chắc chính nó cũng không thể mường tượng tới được.
Lý do mà Nhật Nam chiến đấu liên tục một phần là để tìm kiếm đối thủ phù hợp cho sự đồng bộ, thứ giúp ông ta mạnh hơn một cách nhanh chóng để chạm tới ngưỡng chuyển chức lần 3, phần còn lại là vì cây thương đồng này.
Nói rõ ra thì Nhật Nam đang cố gắng đúc ra câu chuyện thần thoại của riêng mình vào trong cây thương này để khiến nó từ một món bảo vật cấp thấp trở thành một món bảo vật có giá trị hơn rất nhiều.
Điều này căn bản là không tưởng vì thần thoại liên quan đến các món bảo vật căn bản là quá không thực và gần như không thể tái hiện lại được nhưng thứ mà Nhật Nam nắm tới từ trước đến nay vẫn không phải là việc mô phỏng theo một thần thoại nào đó mà là tự tạo ra một thần thoại nơi mà ông ta và cây thương đồng này là nhân vật chính.
Lý do cây thương đồng này bị tổn thương nhiều đến vậy khả năng cao là bởi Nhật Nam đã gặp được một đối thủ, kẻ có thể chấm dứt câu chuyện thần thoại mà ông ta đang cố gắng xây dựng trong chính trận đấu này.
Ngoài kia có rất nhiều câu chuyện thần thoại dang dở với nhân vật chính c·hết giữa đường, Nhật Nam sẽ trở thành một trong số đó nếu như ông ta thất bại rồi c·hết ở đây, cây thương đồng này cũng sẽ phải chịu chung số phận.
Cũng chính vì thế nên Nhật Nam không thể c·hết ở đây được, phía sau của ông ta là sự kỳ vọng của không chỉ mình cộng đồng con dân người Việt Nam mà còn là hy vọng của cả thành bang Samakkhi với rất nhiều những cá nhân mà ông ta quen biết.
Và quan trọng nhất trong số đó chính là gia đình nhỏ của Nhật Nam, Đình Đình, người phụ nữ mà ông ta yêu và thằng con trời đánh mà ông ta không còn nhớ rõ mặt lẫn tên, chắc là vì "bộ nhớ" của ông ta đang không ngừng tiếp thu ký ức của Black Skeleton 1 và hoàn thiện kỹ bên trong đó nên những ký ức được coi là không quá quan trọng sẽ dần chìm xuống. (Hoặc chỉ đơn giản là vì tác giả quên mất)
Không hiểu tại sao nhưng lúc này Black Skeleton 1 cũng đang thấy được những người đó, những người mà Nhật Nam đã từng gặp gỡ trong cuộc đời của mình và đã được ông ta khắc ghi lại, bọn họ đều đang ở đây, ở đằng sau và không ngừng cổ vũ người mà bọn họ tin tưởng.
Ngược lại thì với Nhật Nam cũng tương tự như vậy, ông ta thấy được biển người chi chít sau lưng của "Trần Quốc Tuấn" nhưng những khuôn mặt nổi bật lại ẩn hiện ở hàng đầu tiên và quan trọng nhất đó chính là lá cờ với chữ 陳 to đùng ở chính giữa cùng rất nhiều những lá cờ khác nhỏ hơn tràn ngập trong biển người đang bay phấp phới trong gió.
Nhát chém cuối cùng cùng đòn đâm cuối cùng đã được triển khai, chỉ là trong khoảnh khắc cuối cùng của mình không hiểu tại sao Nhật Nam lại nhớ về những câu nói của Black Skeleton 1 khi ông ta phủ định bản thân chính là Trần Quốc Tuấn.
Có thể là vì vào trước lúc mà đường kiếm uyển chuyển, sắc bén kia lướt nhẹ qua cổ của Nhật Nam thì ông ta đã thấy sự chập chờn của đồng bộ hóa, những hình ảnh biển người đã bị thay thế bởi một đám quái vật.
Một vài trong số đó rất quen thuộc vì Nhật Nam đã đích thân được gặp trước đây khi mới đẩy cửa đi vào Labyrinth, một vài thì đã thấy được trong ký ức của Black Skeleton 1 và đương nhiên kẻ ngự trị tối cao vẫn là kiến mối.
Nội dung bên trên những lá cờ cũng đã bị thay đổi, với những lá cờ nhỏ thì chúng trở thành những lá cờ đại diện cho các chủng tộc đang cùng tồn tại bên trong Dungeon của hang kiến còn lá cờ to nhất thì chính là lá cờ đại diện cho toàn thể Dungeon của hang kiến.
"Trần Quốc Tuấn" cũng bị pha trộn với Black Skeleton 1 và đến cuối cùng, trong đôi mắt của Nhật Nam vào lúc này thì chỉ còn lại mỗi mình Black Skeleton 1 như một sự khẳng định sau cùng về sự tồn tại của ông ta.
Chỉ là Nhật Nam cũng không nghĩ nhiều được đến như vậy nữa, tuy cú đâm thương cuối cùng kia đã trúng đích nhưng cuối cùng đối phương lại là Black Skeleton 1, một Undead sẽ không thể nào c·hết vì mất máu hay tổn thương nội tạng như Trần Quốc Tuấn được.
Thứ duy nhất mà Nhật Nam có thể phá được đó chính là phần giáp xương ở bên ngoài rồi đâm thẳng vào bên trong phần lồng ngực của Black Skeleton 1, đến cuối cùng thì Nhật Nam cũng thua vì không phân biệt được còn Black Skeleton 1 đã thắng vì đường kiếm sau cùng của ông ta đã thực sự chạm tới được Nhật Nam.