Trỗi Dậy
vUZWA42677
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 184: Chuyện của Nhật Nam.
Người ta thường nói rằng con cái chính là kết tinh của tình yêu, là minh chứng cho mối quan hệ giữa hai người, là sự đồng bộ về mặt tâm hồn và cũng chứa phần của cả hai người trong đó vậy nên cha mẹ yêu con cái chính là bản năng.
Mẹ của Nhật Nam là một người phụ nữ có xu hướng bị tâm thần dạng nhẹ, ở chung với Chu Vệ Quốc quá lâu khiến tâm bệnh của bà ta biến tướng thành dạng khao khát được phản hồi lại từ chính Chu Vệ Quốc.
"Vậy sau khi thực hiện lần khai phá cuối cùng tại trụ của Baal thì cậu tính làm gì?"
Chu Vệ Quốc không yêu chính bản thân, không yêu ngoại hình, không yêu cái cách thức mà ông ta đối xử với những người khác, không yêu con đường mà ông ta đã sử dụng để có thể leo lên tới vị trí đó.
Kể từ sau khi gặp được Nhật Nam và phát triển mối quan hệ này thì cuộc sống của Lưu Đình Đình cùng gia đình của cô ta đã được cải thiện khá nhiều nhưng cũng chỉ có thể tính là tốt hơn so với người bình thường một chút do tác động của Nhật Nam cũng bị hạn chế rất nhiều bởi Chu Vệ Quốc lẫn phe cánh cực đoan của ông ta.
Bởi vì sau cái sự kiện vào cái ngày hôm đó thì Nhật Nam đã không còn tỏ ra thân thiện với người ngoài nữa rồi, ông ta chỉ phản ứng lại với những người mà ông ta cho là thân cận và dần trở nên giống với Chu Vệ Quốc.
Phần nhiều cũng là do Nhật Nam chẳng mấy khi ở nhà nữa, nói thật thì bản thân Lưu Đình Đình cũng đã từng muốn yêu thử Nhật Nam nhưng để đến cuối cùng thì cả hai đều dừng lại ở đây, dù cho bọn họ đều chỉ có đối phương.
Cả hai chỉ đơn giản là vừa đủ, hệt như hai mảnh ghép hình trong vô vàn cái ngoài kia trùng khớp nhau đến độ hoàn hảo vậy, yêu không có nghĩa là phải cuồng nhiệt, chỉ cần đơn giản, thậm chí mối quan hệ chẳng cần thiết phải mặn nồng nhưng lại đồng bộ với nhau là được.
"Ai cũng có lòng tham nhưng với tôi thì lòng tham của cậu thường hướng tới lợi ích chung hơn." (đọc tại Qidian-VP.com)
Lý do thì bởi vì Chu Vệ Quốc là một con người rất máy móc, đến San'ya còn nắm được lịch trình thường nhật của ông ta và đoán được toàn bộ mọi quá trình thì chẳng lý nào người phụ nữ đó lại không thể làm được như vậy.
"Đừng nói với tôi là trước đây cậu chưa từng trải qua cái cảm giác cận tử rồi hồi quang phản chiếu về những ký ức các thứ đấy nhé, có lý do nào hợp lý hơn không?"
Với Chu Vệ Quốc thì Chu Nhật Nam không phải là một sản phẩm của bất cứ thứ tình yêu nào cả, Nhật Nam là con trai của ông ta, gen lẫn giấy tờ pháp lý đều công nhận điều đó nhưng cũng vì ngay từ đầu ông ta đã chẳng có bất cứ tình yêu nào cho đối tác của mình nên cách mà ông ta đối xử với Nhật Nam cũng chỉ đơn giản là một thứ gì đó khác cực kỳ khó để miêu tả.
San'ya thấu hiểu và cũng bởi vì thấu hiểu nên ông ta cũng đã mất đi tư cách để cứu lấy người bạn thân này, chỉ là bằng một cách khó hiểu nào đó, chủ yếu là vì ông ta không tin vào lời kể của Nhật Nam mà Nhật Nam đã mở lòng với Lưu Đình Đình.
Ban đầu thì còn gặp chút ngăn trở bởi vì Chu Vệ Quốc cùng phe cánh cực đoan của ông ta nhưng sau khi ông ta c·hết cũng như Nhật Nam trở thành anh hùng của thành bang Samakkhi thì đến lão thành chủ cũng tới để chúc phúc cho cả hai thì căn bản là không thể khác được nữa rồi.
Nói chung thì người phụ nữ đó đã làm rất nhiều chiêu trò chỉ để có thể thu hút được sự chú ý của Chu Vệ Quốc, thu hút được thứ mà bà ta cho là tình yêu đến từ người đàn ông lạnh lùng đó ngay cả tác động đến Nhật Nam. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cũng bởi vì đã cùng Nhật Nam trải qua khoảng thời gian đó nên San'ya cũng phần nào đó hiểu được cho hoàn cảnh của người bạn này của mình, chỉ là cách thức mà tên này rơi vào lưới tình cũng thật sự quá sức buồn cười.
Vậy nên việc Nhật Nam trở thành Dungeon Master là điều tối thiểu mà ông ta phải làm được vì tuy trong Labyrinth loạn thật, chuyến hành trình vừa rồi đã đọng lại trong ông ta quá nhiều thứ nhưng ít ra miễn là ông ta không c·hết, Dungeon chưa sụp đổ thì việc làm hại đến cô ấy căn bản là không thể.
"Đây là vấn đề mà chỉ có mình cô ấy biết, mà sống đến chừng này tuổi rồi thì cậu cũng nên kiếm một người bạn đời cho riêng mình đi."
Việc gặp gỡ được Lưu Đình Đình căn bản chỉ là ngẫu nhiên, thậm chí San'ya còn tin chắc rằng nếu bất cứ người đàn ông nào khác thay thế Nhật Nam vào cái ngày hôm đó, trong cái hoàn cảnh đó thì đều sẽ trực tiếp phớt lờ cô gái kia.
Nhiều khi một mối quan hệ như vậy lại thực sự phù hợp với cả hai, thậm chí Lưu Đình Đình còn thường dùng đến một vài câu chữ để khiến Nhật Nam nhớ lại cái giai đoạn mà cả hai từng thử yêu sau hôn nhân kia.
Trường hợp của Nhật Nam, ngôi sao đang lên, người sau này trở thành anh hùng cứu thế của thành bang Samakkhi cùng Đình Đình, một cô gái có phần thiên hướng tự cường theo khuôn mẫu thời đại 80 năm trước đang lăn lộn làm công việc chạy vặt trong văn phòng chánh án vào lúc đó cũng tương tự như vậy.
Và đương nhiên là kẻ đó hiện tại đang đứng ngay trước mặt của San'ya, chỉ là dù thế nào đi chăng nữa khả năng cao mọi chuyện vẫn sẽ rất khó khăn nhưng ít ra thì giờ đây bọn họ đã có đầy đủ lòng tin để phản kháng lại chính số mệnh nghiệt ngã của mình.
Trên thực tế thì San'ya hiểu rõ ý định của Nhật Nam, đúng hơn thì có không ít người biết về chuyện đó nhưng trước đây thì đó là điều cần thiết, rõ ràng là bọn họ cần ai đó trở thành một Dungeon Master để giúp con người có thể khai thác được nhiều tài nguyên hơn từ các Labyrinth.
Đó còn chưa kể đến tình cảm mà Nhật Nam dành cho Lưu Đình Đình cũng chẳng đến mức gọi là yêu, cùng lắm là hợp nhau rồi ngồi xuống nói chuyện các thứ mà thôi, so với San'ya thì cũng chỉ ngang nhau là cùng.
Lúc này thì San'ya vẫn đang miệt mài với các bảng thiết kế của mình, rõ ràng ông ta không phải là một kiểu người bừa bộn nhưng giờ nhà của ông ta đang đầy ắp các bảng thiết kế vất đầy ra đất cũng có có vô vàn các linh kiện, máy móc bị tháo dỡ cũng như hoàn thiện để lung tung khắp nơi.
"Vẫn nhắm tới Labyrinth Mélusine thôi."
"Đến mức tôi đã gặp được Chu Vệ Quốc, ban đầu thì tôi tưởng rằng mình đ·ã c·hết rồi."
Sau đó thì Nhật Nam bắt đầu kể khổ về đời mình còn Lưu Đình Đình thì kể về tình trạng của bản thân cũng như chuyện gia đình cô ta bị bài xích như thế nào các thứ vào thời đó khiến cho cuộc sống cũng trở nên khó khăn hơn.
Thứ mà cả hai con người đó cần là một người sẽ lắng nghe nhưng lại không quá hiểu được tình cảnh của nhau và dần dần thì khi cả hai càng hiểu thì mối quan hệ đó cũng đã được đẩy lên mức độ khác rồi.
Lưu Đình Đình thì lại được cả cha mẹ yêu thương nên không quá hiểu nhưng lại tình nguyện nghe để có thể kể cho Nhật Nam câu chuyện của mình, dù cho ngay từ đầu cô ta cũng hiểu rõ rằng chưa chắc là Nhật Nam đã thấu hiểu được hoàn cảnh của cô ta.
"72 ngày thực sự là quá ngắn đấy, nhất là khi trụ của Paimon bắt đầu đếm ngược, bầu không khí lúc đó cực kỳ trầm, đúng hơn là bây giờ còn trầm hơn cả thế nữa, còn tôi thì chỉ là đang cố gắng làm tốt phần việc của mình để đảm bảo sự chuẩn bị được đầy đủ hơn một chút."
Chỉ là cách thức mà bà ta lắm lại khiến cho giai thoại về bà ta căn bản là thối không thở nỗi, ban đầu thì bà ta chỉ đơn giản là trở thành một mẫu phụ nữ bình thường nhưng bởi vì thất bại nên bà ta liên tục thay đổi chỉ để tìm thấy được sự phản ứng của Chu Vệ Quốc.
Sự giao động về mặt tâm hồn và ở Lưu Đình Đình có thứ mà San'ya không thể nào cho được, đó chính là tư cách của một người không hề quen biết, đương nhiên một phần cũng là vì Lưu Đình Đình thực sự đã thu hút được sự chý ý của Nhật Nam nữa.
Phải, Chu Vệ Quốc là một con người cực kỳ mâu thuẫn, thực sự khó để mà tin được tại sao một kẻ như ông ta lại tồn tại và cũng chẳng thể nào hiểu nỗi được lý do mà ông ta lại trở thành, không, sinh ra như vậy.
Đây là một sự thật, tuy các chức nghiệp giả bị giới hạn tương đối lớn bởi vấn đề tuổi thọ khi bản chất của bọn họ không có sự thay đổi, giống như việc Goblin tiến hóa giai đoạn 1 chỉ sống được 20 năm nhưng khi tiến hóa thành Hobgoblin tiến hóa giai đoạn 2 thì có thể sống đến 60 năm vậy.
"Tôi nói rồi, mối quan hệ của cả hai người các cậu rất mông lung, 10 năm trước nó đã không thể nảy mầm rồi, giờ cũng sẽ chẳng khác biệt gì lắm, dù sao một cặp đôi sống đến c·hết già cùng nhau cũng chưa chắc đã khiến hạt giống kia nảy mầm được.
Vậy nên Chu Vệ Quốc không yêu Chu Nhật Nam, thay vào đó thì ông ta coi Nhật Nam chính là một bản thân khác, một thứ bản sao của chính ông ta, thứ sản phẩm sẽ đi theo con đường mà ông ta không thể đi, một khía cạnh đại diện cho mặt chức nghiệp giả của ông ta.
"Đừng nói như vậy, tôi tin rằng dù cậu có c·hết thì cũng sẽ chẳng gặp được ông ta đâu, ông ta không phải dạng người sẽ hối hận rồi chờ đợi một ai đó, thậm chí nếu có bị kẹt lại đi chăng nữa thì giữa cậu và ông ta cũng chẳng có khúc mắc nào đến mức gặp được nhau đâu."
"Chuyện đó sẽ không diễn ra."
Nó yêu cầu đến tình yêu để nảy mầm, một thứ tình yêu đúng nghĩa và sẽ chẳng bao giờ thay đổi được, cậu nghĩ giữa cậu và Lưu Đình Đình đến được mức độ đó sao? Dù sao hồi trước vì để khiến nó nảy mầm mà cả hai đã có một giai đoạn thử yêu sau hôn nhân rồi, đến thằng nhóc nhà cậu còn cảm thấy kinh tởm rồi bỏ sang nhà tôi gần cả tuần trời đấy."
Với Lưu Đình Đình thì Nhật Nam vẫn là một người bạn tốt dù cả hai đã có con với nhau, Nhật Nam không thúc ép cô ta phải là một người vợ, nhờ thế mà cô ta có thể thoải mái hơn trong cuộc sống của mình chứ không bị trói buộc bởi hôn nhân.
Tuy Lưu Đình Đình biết tên thật của Nhật Nam nhưng trong cái thời đại loạn lạc như này thì chỉ sống qua ngày cũng như giải quyết ổn thỏa công việc hiện tại đã là quá đủ với nhiều người rồi, đó còn chưa kể cô ta còn chẳng đủ khả năng để tiếp cận với nhóm giai cấp thượng tầng nữa.
"Phải, cộng lại chia hai ra, không sinh cùng tháng cùng năm nhưng hẹn c·hết vào cùng thời điểm, một hạt giống yêu cầu một thứ tình yêu hơn cả tình yêu để nảy mầm và hiệu ứng mà nó mang lại ít ra cũng là đủ." (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 184: Chuyện của Nhật Nam.
Dần dần thì cả hai trở thành bạn tâm giao, Lưu Đình Đình cũng nghiễm nhiên trở thành một người bạn quan trọng, một người không quá hiểu rõ tình cảnh của Nhật Nam, một người sẽ không lắng nghe với góc độ đã quá hiểu như San'ya hay Phoiphailin.
Ở chung lâu thì vách tường cũng bị đào ra nhưng từ trước đến nay Chu Vệ Quốc không yêu thích ai bao giờ, tuy đã ở chung với người phụ nữ kia hơn 20 năm trời nhưng chỉ có bà ta là lụy vì ông ta, khao khát thứ tình yêu không bao giờ được hồi đáp lại còn ông ta chỉ đơn giản là lạnh lùng đến cực điểm.
"Phải, ai mà ngờ được thành bang Samakkhi vốn rất lạc quan ngay cả sau cái sự kiện 20 năm trước kia lại có một khoảng thời gian trầm lắng đến như vậy cơ chứ?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng quả đúng thật là sau khi gặp được Lưu Đình Đình thì Nhật Nam đã thay đổi dần theo thời gian, chính San'ya là người cảm nhận được điều đó đầu tiên do vốn dĩ cả hai vào thời điểm đó đều vẫn đang là thiếu sinh quân.
Ngôi sao đang lên là một cụm từ cực kỳ c·h·ó má vì mấy ai hiểu được Chu Vệ Quốc kinh khủng đến nhường nào và đã ám ảnh đến Nhật Nam bao nhiêu, đến San'ya cũng có một khoảng thời gian dài sợ hãi người đàn ông quá đỗi máu lạnh với con trai mình đó.
Tuy không rõ Trưởng thành thể được nhắc tới ở đây là ngưỡng độ nào nhưng San'ya tin rằng đến một thời điểm nào đó Nhật Nam sẽ đạt được tới đó trước khi hao hết toàn bộ tuổi thọ và rõ ràng là sau khi Lưu Đình Đình c·hết vì tuổi già thì sẽ chỉ còn lại một mình ông ta mà thôi.
Không chỉ ở mặt ý chí b·ị đ·ánh lừa mà ngay cả cơ thể của Nhật Nam cũng tương tự như vậy, nhát chém đó không lấy đi sinh mệnh của ông ta nhưng lại cho ông ta cảm nhận đầy đủ nhất về thứ được gọi là cận tử và thứ còn sót lại sau cùng là một vết hằn đỏ chạy dọc quanh cổ của ông ta.
Nhật Nam không cảm nhận được tình yêu từ bọn họ do bị ảnh hưởng đến từ người phụ nữ đó nhưng ở Lưu Đình Đình thì ông ta lại thấy một thứ gì đó khác, với cô ta thì Nhật Nam là một người mắc quá nhiều vấn đề về mặt gia đình.
Đường hằn này tồn tại là để nhắc nhở Nhật Nam rằng ông ta vào lúc đó thực sự đã "c·hết" một nhát chém hoàn hảo đến mức độ dù nó không thực sự chạm tới cổ của ông ta nhưng đã quá đủ để khiến cả ý chí lẫn cơ thể của ông ta tin rằng mình đ·ã c·hết.
Mối quan hệ giữa Chu Nhật Nam và Lưu Đình Đình là một trong những câu chuyện tình yêu bình dị đến lạ thường nhất mà San'ya từ được thấy qua, cả hai không tới với nhau vì thực sự yêu nhau hoặc không đến mức yêu cuồng liệt như hầu hết mọi người vẫn tưởng.
Lúc này thì Nhật Nam cũng vừa mới tắm xong, dù sao cũng không thể cứ mang bộ dạng lôi thôi như vậy về nhà được, đó cũng chính là lý do mà ông ta chạy tới nhà của San'ya trước tiên bởi vì cả hai vốn đã quá hiểu nhau rồi.
Chồng yêu vợ thì cũng rất dễ hiểu nếu như yêu lây sang con vì tìm ra được nét chung của người mà mình yêu trong đó, Chu Vệ Quốc không yêu người phụ nữ đó nên ông ta cũng chẳng yêu phần đại diện cho người mẹ trong Nhật Nam.
Cũng dễ hiểu nếu như đám người đó không khuyên ngăn Nhật Nam tiếp nhận khảo hạch từ một Labyrinth nào đó, thậm chí là còn ủng hộ nữa, nhưng đổi lại thì bọn họ hy vọng rằng Dungeon mục tiêu chỉ định đầu tiên của Nhật Nam phải là con người cũng như trong những vé nhập cảnh đầu tiên thì phải có họ trong đó.
"Xem ai nói kìa, mà giờ cũng có nghĩa là sinh mệnh của cả hai đã tương đồng rồi đúng không?"
"Sẽ diễn ra và đó là sự thật trừ khi cậu sẵn sàng vứt bỏ tất cả."
Có thể cũng bởi vì mối quan hệ đó nên mới đẻ ra một thằng con trời đánh như vậy dù phải nói thật rằng Nhật Nam rất tự hào về nó, bởi vì ít nhất thì nó đã có được một tuổi thơ mà ông ta không thể có được và tất cả đều là nhờ Lưu Đình Đình cả.
Còn về phần Nhật Nam thì với ông ta Lưu Đình Đình vào lúc đó thực sự là một người rất quan trọng nhưng bởi vì bị ảnh hưởng bởi người phụ nữ kia lẫn Chu Vệ Quốc nên ông ta rất sợ việc đẩy quan hệ của cả hai đi quá xa.
Chu Vệ Quốc không yêu cái mối quan hệ hôn nhân kéo dài hơn 20 năm đó, không yêu sự cố gắng của người phụ nữ đó, khát khao được yêu của người phụ nữ đó và cũng không yêu cái cách mà ông ta phản hồi lại thứ tình yêu từ người phụ nữ đó.
Bạn khác giới của Nhật Nam cũng không phải ít, với một số người còn muốn tiến xa hơn mức bạn thì ông ta trực tiếp mặc kệ, ngay cả Phoiphailin, người sẵn sàng làm bạn cả đờ với ông ta cũng sẽ chỉ dừng lại ở ngưỡng bạn.
Ngoại tình? Nhiều là đằng khác, thậm chí đến mức độ cố tình dẫn đàn ông về nhà khi San'ya và Nhật Nam ở nhà, bà ta nhiều khi còn căng chuẩn thời gian đến mức độ làm những chuyện đ·ồi b·ại nhất và trình diễn ra những khung cảnh mấu chốt ngay khi Chu Vệ Quốc vừa trở về nhà.
Nói thế nào nhỉ? Bọn họ cảm thấy bản thân là bạn tốt với nhau, vì một vài nguyên do cả hai đêu muốn tiến thêm một bước nữa, với Lưu Đình Đình thì vào lúc đó Nhật Nam cho cô ta cảm giác của một người xuất thân quyền quý.
"Tôi thực sự không nói đùa đâu, cậu biết trải nghiệm cận tử không?"
Cực hạn của Chu Vệ Quốc cũng chính là cái ngày mà người phụ nữ đó cho rằng trước đây ông ta thực sự yêu bà ta và bởi vì sự tồn tại của Nhật Nam nên mới thay đổi, đó cũng là ngày mà Nhật Nam mất đi người mẹ của mình vì chính tay của Chu Vệ Quốc đã làm điều đó.
Nhật Nam lật cổ áo lên cho San'ya xem phần cổ của mình, tuy nhát chém cuối cùng đó của Black Skeleton 1 vì phần lưỡi kiếm đã hỏng từ trước nên ông ta mới không bay đầu nhưng bởi vì hiệu ứng đồng bộ hóa nên ông ta đã nhầm tưởng giữa Black Skeleton 1 cùng Trần Quốc Tuấn.
Đương nhiên cũng sẽ có một vài trường hợp ngoại lệ, đúng hơn là cũng khá nhiều đấy và đám này có xuất thân quyền quý hoặc ít nhất là có quen biết với Nhật Nam, phi chính quy có quyền hạn nhập cảnh cho các Dungeon mục tiêu chỉ định của mình theo bộ luật phúc lợi dành riêng cho phi chính quy.
Những vấn đề khác thì Chu Vệ Quốc sẽ không phản ứng lại, thậm chí đến mức độ ông ta cũng chẳng tăng thêm phần lạnh nhạt hay gì cả, mỗi tuần vẫn đúng cái lịch trình đó, ông ta sẽ làm với bà ta 2 lần mặc kệ cho trước đó bà ta đã mây mưa như thế nào hay thậm chí là đang làm ra sao.
Đến mức độ San'ya sau này khi ngẫm lại còn nghĩ rằng nếu thay thế người phụ nữ đó với bất cứ người phụ nữ nào khác, hay thậm chí là đàn ông hoặc bất cứ thứ gì đi chăng nữa thì miễn là trong có bộ não máy móc kia được thay đổi để làm với người đó hay là thứ đó thì Chu Vệ Quốc vẫn sẽ làm như thường.
"Tôi là một con người khá tham lam đấy."
"Làm gì có chuyện đó, cậu đang mê sảng à?"
Tuy khác quân khu nhưng trong nhóm bạn của mình thì San'ya vẫn có một mối quan hệ rất tốt với Nhật Nam từ đó đến giờ, chỉ là đến cuối cùng thì cả hai vẫn cưới nhau và vẫn đối xử với nhau tốt cho đến tận hiện tại.
"Là do tôi mê sảng thôi."
Chủng tộc không thay đổi nên các chức nghiệp giả sẽ bị hạn chế bởi chính các vấn đề phát sinh từ chủng tộc của bọn họ nhưng dựa theo thông tin có trong trụ thì đến một ngưỡng nào đó khi tới Trưởng thành thể thì cá thể đó sẽ sống được ít nhất 500 năm.
Một khoảnh khắc bộc lộ cảm xúc mãnh liệt, thứ mà Chu Vệ Quốc chưa từng được trải nghiệm qua cũng đã phần nào đó thay đổi bản thân ông ta, nó có đôi chút con người hơn nhưng lại chưa đủ để cho Nhật Nam một cuộc đời đúng nghĩa thay vì là một thứ sản phẩm trong mắt của ông ta.
Trụ của Paimon là một trụ nằm bên khu vực nội lãnh thổ của thành bang Samakkhi, đúng hơn thì nó cũng là một phòng tuyến, độ khai phá của trụ này hiện tại đã đạt tới ngưỡng 52% chỉ mới được một nửa tiến độ mà thôi.
Hiểu đơn giản thì Lưu Đình Đình biết nhà của Nhật Nam giàu và dù Nhật Nam có giải thích thân phận của mình đi chăng nữa thì cùng lắm cô ta cũng chỉ tỏ ra ngạc nhiên đôi chút mà thôi vì dù Nhật Nam có là ai thì cũng chẳng ảnh hưởng đến cô ta lắm.
Con người bình thường luôn có xu hướng tự yêu bản thân, thích ăn mặc đẹp, thích được người khác nịnh nọt, thích tỏa ra cái bầu không khí giàu có, hào sảng, Chu Vệ Quốc cũng chẳng yêu bản thân mình nên ông ta cũng không yêu phần đại diện cho chính mình trong Nhật Nam.
"Nhưng nó đã nảy mầm rồi."
Vậy nên Lưu Đình Đình muốn tiến xa hơn một bước để thực sự ổn thỏa hơn, đương nhiên là cô ta cũng sẽ không nghĩ đến việc sẽ trở thành người quan trọng với Nhật Nam vì rõ ràng là cả hai tới với nhau cũng chỉ là vì nói chuyện hợp tông mà thôi, việc tiến tới quá sâu hay thậm chí là hôn nhân thực sự quá mức rồi.
"Cậu ám chỉ rằng sau khi hoàn toàn đồng bộ hóa được mớ ký ức kia thì não của cậu đã quá tải rồi khi được trải nghiệm qua cận tử thì cậu bắt đầu chân quý những ký ức trước đây."
Nhưng giờ khi đã phát hiện ra được mối nguy hại tiềm ẩn đằng sau việc Dungeon Master phi chính quy bản địa đầu tiên xuất hiện thì đương nhiên là sẽ có rất nhiều người hy vọng, mong muốn hay thậm chí là níu kéo Nhật Nam ở lại cho bằng được.
Thật ra thì với độ cuồng vợ của Nhật Nam thì San'ya tin rằng kiểu gì hắn cũng sẽ chọn con người làm Dungeon mục tiêu chỉ định đầu tiên mà thôi, đương nhiên số đông vẫn là thuộc về nhóm phản đối rồi.
Cứ như thể ngay từ đầu bên trong Chu Vệ Quốc đó thiếu sót một phần cảm xúc, một phần rung động, một phần tình cảm nào đó rồi vậy, một con người cực kỳ con người, không siêu phàm thoát tục như các chức nghiệp giả nhưng lại quá thiếu thốn để có thể được xem là một con người đúng nghĩa.
"Là do lần trải nghiệm cận tử này khác hoàn toàn so với những lần trước, ở lần này thì tôi đã đồng bộ hóa với một Undead dành ra tận hơn 400 năm sau khi sống dậy chỉ để rèn luyện khả năng chiến đấu của mình cũng như liên tục chém g·iết với các Undead khác."
Việc này Nhật Nam đã vốn quyết định từ lâu và ông ta sẽ không vì những chuyện gần đây mà thay đổi bất cứ thứ gì cả mà ngược lại mới đúng, thời đại sắp chuyển biến và một người thường như vợ của ông ta đã không còn quá thích hợp để sinh sống trong đó nữa rồi.
Đã trở về thì đương nhiên cũng đồng ý với việc đã chứng kiến, khoảng thời gian này cũng như sắp tới nữa quả thật sẽ rất khó khăn và rõ ràng là thành bang Samakkhi cần có một biểu tượng đủ uy tín để giúp vực dậy cả thành bang.
"Từ từ cái đã, chuyện này tới quá nhanh nên haik não quá nhưng như vậy còn Lưu Đình Đình thì sao? Chẳng lẽ ....?"
"Về phần nội dung thì tôi sẽ kể sau nhưng sau khi thông qua trải nghiệm đó thì tôi đã thực sự yêu cô ấy rồi."
"Vậy thì là do cậu không hiểu tôi rồi, cậu còn nhớ tới câu chuyện về cái hạt giống kia không?"
"Vậy còn Lưu Đình Đình thì sao? Cậu có bao giờ thử nghĩ đến chuyện rằng khi bản thân đã trở nên quá siêu phàm thoát tục thì đến một ngưỡng nào đó cô ta sẽ bỏ cậu mà đi chưa? Nên nhớ rằng có một ngày đó cô ta sẽ c·hết đi còn cậu thì sẽ mãi tiếp tục sống sót." (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi vì số lượng nhập cảnh là có giới hạn và ở mức độ hiện tại cũng chỉ có thể nhập cảnh được từ nhận chức nghiệp/tiến hóa giai đoạn 1 trở xuống thôi nên những kẻ mạnh khác đương nhiên sẽ không đồng tình, việc này cũng tương tự với nhóm người đủ tiêu chuẩn nhưng chẳng hề quen biết gì Nhật Nam cũng như tìm ra được một lý do nào đó để ông ta chọn bọn họ.
"Trong nhà cậu cũng có mấy thứ hay ho đấy nhỉ? Mới chế ra à?"
Tình tiết đi sâu thì San'ya cũng chỉ được nghe Nhật Nam kể lại nên cũng chẳng thể nói là hiểu quá rõ được nhưng ông ta lại quá hiểu về con người của Nhật Nam trong cái giai đoạn đó rồi vì ông ta cũng có mặt để chứng kiến tất cả.
Chu Vệ Quốc không yêu người phụ nữ mà mình lấy về làm vợ, ngủ chung giường với mình, cùng nhau ăn uống, cùng nhau trải qua hơn 20 năm ở chung một chỗ, cùng nhau trải qua không biết bao nhiêu đêm mặn nồng.
Có điều điểm phản ứng của Chu Vệ Quốc lại nằm ở Nhật Nam, bởi vì ông ta coi Nhật Nam như thể là một thứ sản phẩm đại diện cho một khía cạnh khác của bản thân và ít nhất thì ông ta không hy vọng là sản phẩm đó sẽ bởi vì sự tác động quá mức của một ai đó làm cho bị hỏng hóc.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.