0
Chương 195:
Trong khi vấn đề mô hình q·uân đ·ội tại Dungeon của hang kiến vẫn còn đang ngập tràn mùi thuốc súng thì một chủng tộc tuy vẫn được cộng nhận là cư dân hợp pháp tại nơi này nhưng lại đang dần dần bị cho ra rìa, cô lập bởi chính nơi này.
Phải, đó chính xác là tộc High Octorp, chủng tộc mà công chúa đã giao phó lại cho kiến mối, bọn họ quả thật rất mạnh nhưng cũng chính vì xuất thân của mình nên lại trở thành mục tiêu bị tế sống đầu tiên sau cái sự kiện kia.
"Thái độ của mấy tên đó rõ buồn cười thật đấy."
Chủng tộc High Octorp chia làm hai nhánh bao gồm mực/cái do Havor lãnh đạo và bạch tuộc/đực do 1 lãnh đạo, về căn bản thì bản tính của bạch tuộc có cái gì đó tự do phóng khoáng hơn còn mực lại âm trầm tận tâm hơn.
Kẻ vừa nói cũng chính là 1, thực sự thì dù đang bị đẩy vào cái tình thế nước sôi lửa bỏng như thế này đi chăng nữa thì ông ta vẫn không hề ngại việc phải bộc lộ rất phần cá tính được cho là hơi quá bộc trực của mình.
Về bản chất thì 1 đại diện cho mặt cảm xúc quá độ còn Havor đại diện cho mặt lý tính quá độ, nhìn cái tên của bọn họ thôi cũng đủ để thấy rõ ý đồ của công chúa rồi, 1 thực sự là một cái tên quá đơn giản và ngẫu hứng còn Havor thì là một cái tên được nghĩ kỹ rồi mới đặt.
"Đây là điều cần thiết phải xảy ra, như mẫu thần nói, kẻ xứng đáng làm đồng bạn duy nhất của ngài ấy phải là kẻ cùng một loại với ngài ấy, vậy nên Dungeon Master bé nhỏ của chúng ta mới trở thành đồng bạn với ngài ấy được."
Trong khi 1 cảm thấy bực tức về những chuyện xoay quanh một vài quyết định hết sức ấu trĩ của kiến mối trong thời gian gần đây thì Havor lại nói về thứ mà kiến mối có thể trở thành, thứ mà đã được mẫu thần của bọn họ nói thẳng ra từ trước và đó cũng là phần trách nhiệm của bọn họ khi có mặt ở đó.
Tộc High Octorp có trách nhiệm phải cùng với kiến mối trải qua tất cả để đạt tới được ngưỡng độ cao mà mẫu thần nói ra từ trước, đó cũng là lý do mà bọn họ được mẫu thần để lại đây thay vì mang đi.
"Quá ấu trĩ, thực sự ấu trĩ đến mức khiến tôi không thể không cảm thấy nực cười được."
1 không phủ nhận lời nói vừa rồi của Havor bởi vì đó là ý chí của mẫu thần nhưng điều đó không có nghĩa là ông ta không thể phê phán kiến mối của hiện tại được, thật ra thì ông ta cũng chẳng có gì sai khi nổi nóng về chuyện này.
"Chuyện này vốn dĩ là chuyện mà chúng ta không thể can thiệp vào được, nói thẳng ra thì nó giống lý do tại sao ngài ấy lại chọn không sử dụng đến sức mạnh của mình mà để phải có sự hy sinh rồi từ đó mới có sự phát triển vậy.
Tất cả là vì nếu ngài ấy làm ngay từ đầu thì mọi thứ sẽ chẳng có gì thay đổi cả, một cộng đồng không có kinh nghiệm đấu tranh thì chẳng thể nào sánh bằng được bên có, dù sao thì giữa lý thuyết cũng thực tiễn có sai số rất lớn, việc chúng ta quyết định không làm gì cũng là vì để tốt cho ngài ấy."
Quyết định của kiến mối thực sự khiến rất nhiều cư dân đủ khả năng để nhận thức được vấn đề bất mãn nhưng đến cuối cùng thì cô ta cũng là vì lợi ích chung, vì tương lai của tất cả ở hiện tại cũng như sau này mà thôi.
Mà cũng buồn cười thật, bởi vì nếu như kiến mối có được ngưỡng sức mạnh muốn làm gì thì làm hệt như công chúa thì mọi chuyện đã không phải đi theo hướng này rồi, trong mắt của các cư dân thì cô ta rất mạnh nhưng chính cô ta lại hiểu bản thân yếu đến nhường nào.
Cũng bởi vì kiến mối hiểu rõ rằng bản thân rất yếu nên cô ta mới phải quyết tâm đưa ra một quyết định tàn nhẫn đến như vậy và chính cô ta cũng chẳng có bất cứ thứ gì để biện hộ cho chính mình cả vì cô ta hiểu rõ rằng bản thân còn quá yếu.
Nó giống như việc người xưa thường ngưỡng đầu lên ngưỡng vọng bầu trời vậy, vào lúc đó cũng chỉ bầu trời mới biết được bên trên cả nó tồn tại những thứ cao xa đến nhường nào, vĩ đại đến bao nhiêu ở ngoài kia.
Các câu chuyện mang yếu tố thần thoại đều lấy bầu trời vi tôn nhưng so với vũ trụ bao la rộng lớn thì bầu trời chẳng qua cũng chỉ là một lớp khí quyển bao bọc bên ngoài một hành tinh nhỏ bé không đáng chú ý đến.
Chung quy lại thì thứ khác biệt ở đây không chỉ nằm ở vấn đề tầm nhìn mà còn ở chỗ độ cao cũng như phần trách nhiệm phải gánh vác, quyết định của kiến mối là nhẫn tâm nhưng lại là lựa chọn duy nhất của cô ta vào thời điểm hiện tại.
"Tham lam, đám kiến hôi cứ tưởng bầu trời là tất cả và mặc định bầu trời chính là tất cả mà chẳng hề nhận ra bên trên bầu trời lại chính là một bầu trời khác rộng lớn hơn, bọn chúng không hiểu mà chỉ biết kỳ vọng nên bầu trời được phó thác lòng tin lại càng phải đưa ra những quyết định nhẫn tâm hơn cả vì lợi ích của bọn chúng."
Ở đây 1 ngụ ý rằng cư dân tại Dungeon của hang kiến đã quá tham lam, mọi chuyện từ đầu đến giờ đã diễn ra quá mức thuận lợi nên giờ bọn chúng cảm thấy bản thân là mạnh nhất miễn là kiến mối vẫn còn ở phía trước.
Nhất là sau khi trải qua cuộc giao kèo với Labyrinth, quả đúng là đám ếch ngồi đáy giếng và lại càng tệ hơn nữa thì bản thân kiến mối lại không đủ quyết tâm để kiềm hãm lại con tàu hỏa đang phóng đi quá nhanh này.
Kiến mối sẽ có nhiều sự lựa chọn hơn như việc cố gắng tích lũy càng nhiều sức mạnh hơn nữa rồi mới hạ tầng, lúc đó thì cô ta có thể đủ tự tin rằng bản thân đủ khả năng để quét ngang tất cả nhưng cô ta lại bị đặt trong cái tình huống phải gấp.
Mà đã gấp thì đương nhiên là kiến mối cũng chẳng còn quá nhiều sự lựa chọn nữa, ngoài ra thì lý do mà Dungeon của hang kiến rơi vào tình thế như hiện tại cũng rối rem hơn chỉ đơn thuần ở việc kiến mối bị ép phải đưa ra những quyết định nhẫn tâm này nhiều.
Việc tộc High Octorp bị cô lập, phe phái pháp sư dưới trướng của Fomor Spell King Skeleton không có chút dính dáng nào đến mấy vấn đề quân sự cũng như nhiều vấn đề khác nữa, tất cả đều đại diện cho sự rạn nứt không nên có.
Tộc Fomor thì đã thề sẽ trung thành với kiến mối nên đương nhiên là bọn họ sẽ sẵn sàng hy sinh tất cả, tộc Sylva thì nghe lời của Treant nữ vương một cách tuyệt đối mà Treant nữ vương lại quyết định đặt trọn niềm tin vào kiến mối dưới tư cách là đồng bạn lẫn chủ của đại ngàn.
Tộc Goblin thì nghe lệnh của Goblin King và cũng sẽ chỉ trung thành với Goblin King, tuy nói qua thì trường hợp này khá giống với của tộc Sylva nhưng trên thực tế thì tộc Sylva sẽ không phân biệt rạch ròi đến mức cho rằng việc trung thành với Treant nữ vương không có nghĩa là trung thành với kiến mối.
Hiểu đơn giản hơn thì tộc Goblin sẽ chỉ nghe theo lệnh của Goblin King và mọi quyết định của kiến mối chỉ có ảnh hưởng đến tộc này trong tiền lệ thông qua Goblin King, việc này khiến mối quan hệ giữa tộc Goblin với phần còn lại trong cộng đồng Dungeon của hang kiến bị tách biệt hoàn toàn.
Tộc Black Wolf thì rất trung thành với kiến mối và cũng có một mối quan hệ giao hữu rất thân thiết với tộc Goblin nên bọn họ bị đặt giữa cả hai, tộc thú nhân thì hơi thiên hướng nghiêng về phía VI nhiều hơn là kiến mối vì công việc quản lý cộng đồng lẫn kiến trúc chợ hầu hết đều phải thông qua VI cả.
Về tộc Undead thì Ghost thì không nghĩ quá nhiều, bọn họ trung thành với Death và Death thì hệt như bản chất của nó vậy, ngoại trừ kiến mối ra thì nó chẳng thèm quan tâm đến ai cả nên vô tình chung thì trường hợp của Ghost lại giống hệt với tộc Sylva.
Còn về phần Skeleton thì đám này có khả năng suy nghĩ nhiều hơn Ghost nhiều nên tính độc lập vẫn cao hơn, tuy quả thật là chúng vẫn sợ hãi Death nhưng vấn đề ở đây là kiến mối không muốn ép buộc nên bọn chúng được trao cho sự tự do quá mức cần thiết.
Cuối cùng là tộc High Octorp, bọn họ nói theo một lý nào đó thì cũng có thể tính là trung thành với kiến mối bởi vì mệnh lệnh của công chúa, căn bản thì với bọn họ mệnh lệnh của mẫu thần là tất cả nên sự trung thành này có thể sánh ngang với của tộc Fomor.
Chỉ là tộc High Octorp lại có não hơn nhiều so với các Fomor vẫn còn quá sức non trẻ được triệu hồi tới đây, gặp thêm xuất thân của bọn họ nữa nên đương nhiên là trở thành mục tiêu bị cô lập rồi, thật quá dễ hiểu.
"Cứ chờ đi, dù sao thì chúng ta cũng chẳng có bất cứ nghĩa vụ gì với Dungeon của hang kiến cả, hơn cả đây là chuyện ngài ấy phải trải qua, để có thể hiểu được cách làm việc của kẻ mạnh chứ không phải như hiện tại."
Sự khác biệt lớn nhất giữa công chúa cùng kiến mối không phải là khoảng cách về mặt sức mạnh của cả hai bởi vì công chúa tin rằng cô ta sẽ sớm bắt kịp mình mà thôi, dù sao thì cả hai cũng là cùng một loại.
Vậy nên điểm khác biệt lớn nhất giữa cả hai bọn họ chính là góc nhìn của kẻ mạnh, công chúa sinh ra đã mạnh và cũng đã sống dưới tư cách là kẻ mạnh quá lâu để hiểu được bản chất cũng như trách nhiệm của kẻ mạnh.
Đó là lý do mà công chúa cũng chẳng khác gì so với kiến mối là mấy, cả hai đều sẵn sàng gánh vác một thứ gì đó với tư cách là một kẻ mạnh nhưng kiến mối lại có xuất thân là một kẻ yếu và con đường trở thành kẻ mạnh của cô ta thực sự quá trơn tru theo nhiều nghĩa.
Kiến mối vẫn chưa phát triển đủ về sức mạnh lẫn ý chí và nhận thức để thực sự trở thành một kẻ mạnh như công chúa, cụ thể hơn thì kiến mối quá trẻ con khi nghĩ rằng bản thân có thể sống vì kẻ khác trước khi sống vì chính mình.
Nói thật thì sự phát triển từ khi còn là một con kiến mối biến dị có khả năng phóng chất dịch nhầy như loài mối để xây dựng tổ của mình đến lúc trở thành một kiến mối mạnh mẽ như hiện tại là quá ngắn để cô ta có thể trở thành một thứ gì đó thực sự hoàn thiện hơn là việc chỉ là một con kiến mối sống vì con chúa của mình.
Về bản chất thì kiến mối hiện tại đã khá hơn so với kiến mối của trước đây rất nhiều khi cô ta chấp nhận bản thân mình là một "cô ta" và cũng sẵn sàng để sinh ra các loại cảm xúc khác nhau so với một con kiến chỉ biết trung thành chứ không suy nghĩ hay chứa chấp cái tôi.
Nhưng đến cuối cùng thì kiến mối chỉ thay đổi giữa việc sống vì kiến chúa, sống vì tổ thành sống vì cư dân của mình, sống vì Dungeon của hang kiến, có gì khác biệt so với trước không? Có nhưng không thể nói là quá nhiều được.
Việc này cũng dẫn tới chuyện những quyết định của kiến mối thiếu đi một phần cái tôi, lợi ích của bản thân trong đó, thậm chí nếu nghĩ theo hướng tiêu cực thì trong tình huống bất đắc dĩ nhất có thể diễn ra, cô ta thậm chí có thể hy sinh cái mạng của mình vì đám kiến hôi khác.
Đương nhiên điều đó sẽ không xảy ra bởi vì kiến mối không chỉ có một mình, Elf sẽ can thiệp vào trong tình huống tệ nhất và rõ ràng là so với kiến mối thì Elf lại là một mặt tàn nhẫn cũng như sở hữu cái tôi cao gấp hàng trăm lần.
"Nếu ngày hôm đó ngài ấy nhẫn tâm hơn một chút thì mọi thứ đã khác rồi, quả đúng là một nước cờ quá sức non dại."
Cái ngày hôm đó mọi thứ đã diễn ra thật hoàn hảo, đúng hơn là tất cả đều hoàn hảo đến từng chi tiết nhỏ nhặt nhất nhưng đó là cho đến khi kiến mối quyết định tha cho VI, đúng hơn là cho nó được quyền thuyết giảng đạo lý của mình rồi tha cho nó.
Chuyện của ngày hôm đó thực sự khiến không ít kẻ cảm thấy bất mãn với kiến mối, đặc biệt là Fomor Spell King Skeleton vì ông ta đã từng cho rằng kiến mối chính là thứ mà ông ta đã không thể trở thành được.
Một anh hùng trong truyền thuyết, vị cứu tinh giả bước ra từ những lời tiên tri của các Jotun, sự thất bại của Fomor Spell King có thể cho là đã được sớm dự báo từ trước và tới tận hiện tại, khi đã trở thành Fomor Spell King Skeleton thì ông ta vẫn cảm thấy hối tiếc về điều đó.
Nếu như Fomor Spell King vào lúc đó không quá gấp, nếu như ông ta hoàn thành xong 6 giai đoạn trưởng thành cũng như đạt tới thành tựu ma pháp, nếu như ông ta đủ kiên nhẫn để bước vào con đường lục bộ cửu khúc.
Tuy sẽ tốn rất nhiều thời gian nhưng bản thân Fomor Spell King có thừa sự tự tin để đạt tới ngưỡng thành tựu kia để tự mình bước lên phía trên, đáng tiếc tất cả đều là nếu như, cũng chính vì vậy nên ông ta mới cho rằng kiến mối chính là thứ mà ông ta không thể trở thành được.
Và những gì xảy ra vào cái ngày hôm đó, không chỉ bởi vì kiến mối quá gấp trong việc ép VI phải rơi vào thế đường cùng, không chỉ bởi vì những lời nói của VI thực sự đả động đến tất cả, không chỉ bởi vì kiến mối, hình tượng lý tưởng, thứ mà ông ta không thể trở thành đến phút cuối cùng lại đưa ra một quyết định quá sức ấu trĩ đến như vậy.
Mà còn là vì Fomor Spell King Skeleton cảm thấy thất vọng về chính mình, bởi vì ông ta đã "yếu" đến mức độ phải phó thác sứ mệnh mà mình phải gánh vác cho một ai đó khác, bởi vì ông ta nhận ra rằng chẳng có thứ gì thực sự lý tưởng trên cõi đời này cả.
Sai lầm kéo theo sai lầm, kiến mối đã biến một kế hoạch quá sức hoàn hảo trở thành một nồi cám heo đúng theo nghĩa đen, sai lầm thứ nhất là vì cô ta đánh giá quá thấp tầm ảnh hưởng của VI cũng như đề cao khả năng của mình.
Sai lầm thứ hai là vì cô ta quá tin tưởng vào cư dân của mình và sẵn sàng giao phó cho bọn họ quá nhiều sự tự do, điều này cũng nói lên rằng pháp của cô ta đã thất bại đến nhường nào và rõ ràng là cô ta cho đến hiện tại vẫn chưa đủ khả năng để trở thành một kẻ có thể lãnh đạo Dungeon của hang kiến.
Sai lầm cuối cùng nằm ở chỗ cách thức mà cô ta chữa cháy vụ việc này, nhận ra sai lầm của mình là tốt nhưng cô ta lại sửa sai nó bằng cách nhượng bộ với kẻ mà bản thân đang ép vào thế đường cùng như VI?
Kết cục thì ai cũng biết rồi, VI chỉ mất một đoạn ký ức cũng như bị ràng buộc một số thứ đơn giản mà chưa chắc đã ảnh hưởng đến nó còn các cư dân thì tự dưng lại bị kéo vào một cái thiết lập khó hiểu đến cực độ.
Có thể nếu như mọi thứ bắt đầu một cách thật bình thường thì mọi chuyện đã khác nhưng vấn đề lại nằm ở cách mà kiến mối giải quyết và lại càng khó hiểu hơn khi một kẻ có thể thông qua vô hạn khả năng cũng như cực thao như cô ta lại mắc phải một sai lầm mà đáng lý ra cô ta có thể nhìn thấy từ trước này.