Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Trỗi Dậy

vUZWA42677

Chương 196: Tên người rơm và Steven.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 196: Tên người rơm và Steven.


Đương nhiên vì Steven rất đặc biệt nên các ma năng sẽ không ngớ ngẩn đến mức chơi c·hết hắn, ít nhất là cho tới tận khi bọn chúng cảm thấy quá chán món đồ chơi này không thì bọn chúng sẽ không làm như vậy.

"Một câu hỏi hết sức vớ vẩn, như ta nói rồi, quỷ tộc căn bản là đám điên trong vấn đề tín ngưỡng và đến mức độ chúng sẵn sàng phản bội lẫn nhau, đâm sau lưng lẫn nhau chỉ vì lợi ích của Sinh Mệnh, căn bản là đám sinh ra đã cuồng tín.

Mà cũng có thể nói rằng phần nhiều là do tên Aura kia liên tục tạo ra các biến số có lợi cho hắn nên mới dẫn đến kết cục như vậy nên chắc quy công đầu cho hắn cũng không sai, dù sao nếu như không có hắn thì mọi thứ đã có thể khác lắm rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không (⁽⁽ ⁰ ⁾⁾ Д ⁽⁽ ⁰ ⁾⁾)!!!! Nàng Diana (ᗒᗩᗕ)!!!! Ta đã làm gì nàng thế này ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )!!! Đừng rời xa ta mà Diana (╥_╥) ta sẽ bằng mọi giá để tìm cách chữa cho nàng, xin đừng rời bỏ ta như vậy hỡi nàng thơ của ta ヘ(。□°)ヘ."

Thứ hai là bởi vì ở bên cạnh tên người rơm này đủ lâu nên Steven cũng tự biết tên này khó chơi đến nhường nào, để lý giải về hắn thì Steven chỉ có thể nói rằng bản thân chẳng hiểu gì về hắn cả, mọi cảm xúc, suy nghĩ hay hành động của hắn đều chẳng có một quy tắc cụ thể nào.

Có điều tên người rơm kia lại không làm gì cả ngoại trừ việc phủi lấy những hạt bụi, cọng rơm còn sót lại trên áo khoác Steven cũng như giúp hắn chỉnh lại phần cà vạt hệt như người cha giúp đứa con của mình chuẩn bị cho ngày đầu tiên đi làm vậy.

Nguyên nhân đã được xác định bởi các thành bang lân cận ngay sau khi những phòng tuyến đầu tiên bị thất thủ, tử linh pháp sư đã xuất hiện tại thành bang Helios rồi thông qua giao kèo với thứ được gọi là phước lành cũng như là tội ác nguyên thủy của thành bang Helios.

Biểu cảm của tên người rơm liên tục thay đổi không ngừng nghỉ và khi Diana thực sự "c·hết" đi thì cảm xúc của hắn thực sự bùng nổ, nếu như là người khác thì nhìn vào chắc hẳn đã tin vở kịch này là thật rồi.

Giờ thì chênh lệch về thể hình của cả hai mới bắt đầu lộ ra khi tên người rơm quá đỗi to lớn kia cao đến tận hơn 3m trong khi Steven cũng chỉ có đâu đó khoảng 1.8m, thực sự thì chênh lệch của cả hai là quá rõ ràng.

Cả vụ tự dưng triệu hồi được Goblin King hay thông qua tên Fomor Spell King Skeleton kia để liên kết với tộc Fomor cũng tương tự như vậy, vậy nên đừng nghĩ quá nhiều, chỉ cần tin là được, huống hồ so với tên Aura chỉ biết chém g·iết với nói đạo lý kia thì rõ ràng kiến mối trầm ổn và biết tính toán hơn nhiều."

Lúc này thì bởi vì Steven đang soi gương để chỉnh lại trang phục của mình nên hắn không thể nào thấy được gương mặt cũng như những biểu cảm của tên người rơm kia nữa nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không cảm nhận được áp lực xung quanh đang không ngừng thay đổi.

Trong khi đó Aura năm xưa lại được đích thân Sinh Mệnh nhìn chằm chằm vào thì đương nhiên là đám quỷ tộc phải nghe theo lời của hắn răm rắp rồi, làm gì có chuyện đối nghịch hay suy nghĩ phản nghịch như đám này."

Sau khi nói xong thì tên người rơm bắt đầu quàng đôi tay dài thòng của mình ra trước ngực của Steven rồi ôm lấy hắn, một cái ôm thực sự quá sức lạnh lẽo hệt như biểu cảm của tên người rơm vào lúc này vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Steven của ta, vấn đề ở đây không phải là ta hay 'ta' đã sẵn sàng hay chưa mà là cậu đã sẵn sàng hay chưa, tất cả chúng ta đều đang chờ đợi cậu, chờ đến khi cậu đã có thể sẵn sàng bởi vì ta tin rằng tổ hợp của hai ta chính là mối t·hảm h·ọa mà các thế giới phải gánh chịu."

Các cánh đồng lúa mỳ chín mọng bắt đầu rung chuyển, đám búp bê rơm cũng như lực lượng chính đang dần thức tỉnh và tiếp nhận lời kêu gọi, tất cả chúng đã sớm sẵn sàng để mang tới t·hảm h·ọa, để mang tới hồi kết.

"Xong, tay nghề của ta không tệ đấy chứ?" Trong một phòng tuyến nào đó thì hiện tại Steven đang thông qua khả năng của một tên người rơm để cải tạo lại cơ thể của chính mình, lý do đơn giản là vì hầu như hơn nửa cơ thể của hắn đã phế đi rồi.

"Ngươi có chắc là ta sẽ không giống với ngươi hay thậm chí hạ đẳng hơn là giống với mấy con búp bê rơm rác của ngươi đấy chứ?" Steven sau khi ngồi dậy khỏi bàn mổ thì cũng vừa tự kiểm tra cơ thể mới của mình vừa tán gẫu với tên người rơm kia.

"Ý của ông là kiến mối cũng thuộc dạng may mắn đến mức quái dị như Aura? Mà cụ thể hơn thì Aura may mắn đến nhường nào?"

...

"(´;ω;`) thật tàn nhẫn, Steven tàn nhẫn quá đấy Diana ạ ༎ຶ‿༎ຶ rõ ràng ta vừa mới giúp cậu ta chữa trị cơ thể của mình xong chưa kịp khen ta được câu nào đã nghi ngờ về tay nghề của ta rồi, quả thật là quá khó khăn ( `_ゝ´)."

"Đương nhiên là ta sẽ tin rồi, cô tưởng Jacos là loại biết lãnh đạo hay làm mấy trò dẫn dắt kẻ khác thật à? Nói thẳng ra thì Jacos của quá khứ hay Aura của hiện tại đều có tính cách cũng điên điên như nhau cả bởi vì cái họ nhà hắn vốn dĩ là do mấy tên điên nhất của quỷ tộc tụ hợp lại với nhau dựng lên rồi.

Thảm họa liên quan đến việc bọn họ không đủ khả năng để khống chế được lưu lượng quái vật trên phần khu vực nội lãnh thổ lẫn có quá nhiều quái vật ác ý tiềm ẩn nguy cơ tạo ra thú triều công thẳng vào thành của bọn họ.

"Đâu chỉ hay? Chỉ riêng việc có thể lách qua được tầm kiểm soát của vận mệnh đã khiến đám này trở nên khác biệt so với phần còn lại rồi, cũng bởi vì thế mà vận mệnh của bọn chúng chẳng ai soi được cả và con đường mà chúng phải đi căn bản là không rõ tức tiền đồ thực sự là vô lượng."

"Phải, bởi vì cô là một kẻ rất quan trọng với kiến mối hay nói đúng hơn thì ta chính là một biến số có lợi mà kiến mối tạo ra trong vô thức để trợ giúp chính kiến mối hay ở đây là thông qua cô để trợ giúp kiến mối.

Lý do mà ta nói cô hãy tin tưởng hoàn toàn vào kiến mối là vì Aura năm xưa là một tên cực kỳ may mắn, mọi thứ đều diễn ra cực kỳ thuận lợi với hắn và nếu như không có thì chắc chắn là sẽ có cơ duyên nào đó cực kỳ lớn đang chờ hắn ngay trước mắt."

"Đừng ngu ngốc đến mức như vậy, như ta nói rồi đấy, hãy tin vào kiến mối, mặc kệ những lời ra tiếng vào đi, bọn chúng có thể đúng theo một lý nào đó nhưng sẽ không được quá lâu đâu bởi vì kiến mối không thể dùng thường thức thông thường để đánh giá được."

"Không thể giả sử đặt Aura vào tình huống này hay sao?"

Biết rằng những việc bản thân đang làm là sai trái nhưng lại không đủ kiên định để dừng lại, không đủ quyết tâm để vứt bỏ tất cả để làm lại từ đầu, Steven đến cuối cùng cũng chỉ như bao "hắn" của trước kia, đây chính là sự đáng sợ nhất của ma pháp.

Với con búp bê rơm được đặt tên là Diana này thì rõ ràng thiết lập của nó là để phối hợp cùng tên người rơm này trong quá trình chơi đùa của hắn trong cái kịch bản này rồi, thậm chí hắn còn có tới hàng trăm con búp bê rơm khác tồn tại chỉ với những mục đích đơn giản như vậy.

Giao dịch với các ma năng là cực kỳ kỳ quái, bọn chúng đôi khi sẽ đòi chiếm quyền kiểm soát một số bộ phận trên cơ thể của Steven, nhiều khi chỉ đơn giản là để cho hắn phải cảm nhận nỗi đau không tưởng hay sự hủ hóa ăn sâu đến tận xương.

"Ông nói rằng kiến mối cùng Aura là cùng một loại vậy nếu Aura vào những năm tháng đó cũng rơi vào cùng một tình trạng như kiến mối thì ông ta làm như thế nào?"

Đáng tiếc đây là Steven, huống hồ bản thân hắn cũng đã thấy qua màn kịch này không biết bao nhiêu lần trước đây rồi nữa, thậm chí không chỉ dừng lại ở màn kịch này mà còn rất nhiều kịch bản khác nữa, hắn đã thấy qua đủ nhiều.

Hơn cả cũng bởi vì những kẻ như Steven thực sự rất cá biệt và hiếm có nên các ma năng đương nhiên là sẽ tình nguyện "chơi đùa" với sinh mệnh, cơ thể lẫn tâm trí của hắn lâu nhất có thể, đó cũng chính là lý do mà hắn có thể chịu được đến tận hiện tại.

"Cái khả năng tự tạo biến số gì gì đó có vẻ hay nhỉ?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Sẽ không bao giờ dừng lại bất chấp các quy tắc, giảng ra thỉ hệt như một giấc mộng ngàn thu, nơi mà bản thân Steven không thể nào thoát ra được hay nói đúng hơn là vô số giấc mộng với một nội dung giống hệt nhau.

Còn để nói về cách mà tên người rơm này dùng để cải tạo cơ thể của Steven thì bản thân Steven cũng chẳng biết phải miêu tả như thế nào, cả cơ thể đang sống sờ sờ của Steven cứ hệt như một bao tải rơm bị tên kia cắt tỉa, tạo hình rồi cuối cùng là sử dụng chỉ làm bằng rơm để khâu lại.

Về phần Aura thì ngươi có thể không tin nhưng năm xưa hắn thực sự đi lượn vài vòng nhặt được một cái thần khí, thần khí vốn dĩ là loại v·ũ k·hí có khả năng g·iết cả thần, thậm chí là chém qua thần vị khiến vị thần đó lẫn thần vị đều bị xóa sổ.

Chương 196: Tên người rơm và Steven.

Ngoài ra thì trang phục của cả hai cũng căn bản là giống nhau khi cùng mặc một bộ comple màu đen, chỉ khác ở chỗ là tên người rơm có thêm viền đỏ, mặc áo sơ mi màu bơ sữa và tại cuối đuôi chiếc cà vạt của hắn có biểu tượng của mặt trời đang không ngừng rực cháy.

Ngoài ra thì như ta đã nói đấy, Aura không phải là dạng có khả năng lãnh đạo, thay vào đó thì ở bên cạnh hắn luôn có thừa những kẻ như vậy nên nói thẳng ra thì bọn họ mới chính là những kẻ đã vực dậy được quỷ tộc và đẩy nó về lại thời điểm huy hoàng nhất dưới tư cách là chủng tộc mạnh nhất dưới thần.

Mà tính ra thì để có chịu được không biết bao nhiêu dày vò qua chừng đó năm thì ý chí của Steven cũng chẳng phải dạng bình thường là mấy, nói hắn bị điên hay đầu thiếu mấy chục con ốc cũng chẳng sai.

"Đừng chơi đùa nữa, sự chuẩn bị cho giai đoạn cuối cùng đã làm đến bước nào rồi?"

Steven nhàm chán chơi đùa cùng tên người rơm kia, một phần là vì vở kịch này là do tên người rơm kia cố tình diễn để cho hắn nhìn, phải, tên người rơm đang nhạo bám thứ tình yêu mà hắn đã và đang cũng như sẽ dành cho người con gái kia.

Tên người rơm vừa khóc lóc vừa ôm lấy con búp bê rơm gần đó, thứ mà hắn đặt tên là Diana rồi bắt đầu kể lễ trong khi Diana bắt đầu xoa đầu, dỗ dành hắn hệt như một sinh vật sống thực sự chứ không đơn giản chỉ là một con búp bê rơm đơn thuần.

Đến mức độ mà chiếc gương treo tường cũng bắt đầu bị ảnh hưởng rồi nhanh chóng nứt ra đúng ngay mặt của Steven như báo hiệu cho một điều gì đó và tên người rơm kia cũng dần im lặng đi tới ngay phía sau lưng của Steven.

Steven dùng ánh mắt sắc bén nhìn vào tấm gương đã vụn vỡ ngay phần đầu của hắn kia rồi trong ánh đèn mập mờ của căn phòng này thì bóng của tên người rơm bắt đầu lan rộng ra rồi bao phủ lấy tất cả.

Tên người rơm ngay lập tức chấm dứt trò đùa của hắn lại, hắn đứng lên và cũng chỉ với một cái phẩy tay thì con búp bê rơm Diana đã bị phá hỏng hoàn toàn lúc nãy bởi hắn lại một lần nữa khôi phục lại như thường và vẫn sống động như trước.

"Nói cả hai thuộc vào dạng may mắn cũng không đúng vì đến cả thần vị May Mắn cũng chẳng bằng được đám quái thai này bởi vì chúng có khả năng tự tạo ra biến số nằm ngoài khả năng khống chế của vận mệnh để khiến mọi thứ xung quanh đi theo chiều hướng có lợi cho chúng.

Đáng sợ hơn là ở chỗ tên người rơm này ôm con búp bê rơm tên Diana kia quá chặt, đến mức độ mà rơm từ bên trong bắt đầu lòi hết cả ra rồi Diana cứ thế "c·hết" đi trong lòng tay của hắn, đầu cũng rơi rụng xuống đất.

Hoặc chính sự bất quy tắc đó lại là quy tắc cử chỉ của tên người rơm này, Steven không hiểu được nên cũng càng không dám đặt niềm tin vào một kẻ như vậy huống hồ bản thân Steven cũng không phải là dạng sẽ vì tin kẻ khác mà tự chơi c·hết chính mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đừng mà nàng Diana ༼;´༎ຶ ۝ ༎ຶ༽!!!! Đừng bỏ ta mà đi!!!!"

Thứ gì quá nhiều thì cũng sẽ không tốt, ngay cả phước lành, nhất là loại phước lành k·hông r·õ n·guồn g·ốc, tuy năm xưa thế hệ đầu tiên của thành bang Helios trong đó có cả kỵ sĩ đầu tiên đã thành công phong ấn nó lại nhưng sau gần nửa thế kỷ thì tổ hợp tồi tệ nhất đã gặp được nhau.

"Đó chính xác là những gì tôi đang làm."

Ngoài ra thì cũng bởi vì nhiều bộ phận đã sớm không còn dùng được nữa nên bản thân Steven vẫn luôn không trong trạng thái tốt nhất, trước đây hắn vẫn phải phụ thuộc vào chi giả hoặc năng lực từ chức nghiệp để hành động nhưng giờ đã có cơ hội cải tạo lại cơ thể thì chẳng lý nào hắn lại không làm cả.

"Đó là lý do mà ông chọn tôi sao?"

Và bùm, một cơ thể hoàn chỉnh cứ thế xuất hiện, không chỉ đơn giản là một con búp bê rơm mà đây thực sự là một cơ thể xác thịt hoàn chỉnh, bản thân Steven thực sự cảm nhận được điều đó nhưng điều đó cũng càng khiến Steven đề phòng tên này hơn nữa.

Nhưng Steven hiểu rằng những tạo tác của tên người rơm này không thực sự "sống" thậm chí so với các Undead thì đám người rơm này cũng chỉ như là những cỗ máy được thiết lập sẵn từ trước và vận hành theo những thiết lập đó.

"Tôi đã sẵn sàng rồi."

Chúng cứ liên tục lặp đi lặp lại cho đến khi thời gian thực sự cạn kiệt, không gian sụp đổ hoàn toàn, phản vật chất nuốt chửng hoàn toàn vật chất và đến cuối cùng chỉ còn lại c·ái c·hết sau cùng để đóng lại quyển sách chứa đựng các câu chuyện, vận mệnh của cả một thế giới từng tồn tại.

Cuối cùng là vì mục đích của tên người rơm này, hắn nói rằng hắn có chung cùng một mục đích với Steven, đúng hơn là tại một khía cạnh nào đó thì cả hai rất giống nhau và Steven lại hiểu rõ mục đích của mình sẽ gây ra những tai họa như thế nào.

Ban đầu thì Steven đã có những phản ứng lại, việc này khiến tên người rơm kia lại càng thêm thích thú hơn nên dần dần thì hắn cũng bắt đầu trở nên trầm ổn hơn và lựa chọn là coi như không thấy thứ gì cả.

Ở bên ngoài đám quạ đang cảm thấy quá buồn chán vì những ngày bình yên vừa rồi như nhận được một tín hiệu nào đó và sải rộng đôi cánh của mình ra để bay đi cũng như mang theo tiếng kêu của mình dọc theo những bãi chiến trường kéo dài lên đến hàng trăm cây số.

Dần dần thì Steven phát hiện ra cách phù hợp nhất để đối phó với tên người rơm trong những trường hợp như trên là nói sang chủ đề nào đó thực sự quan trọng hệt như hiện tại vậy và rõ ràng là việc đó đã mang lại hiệu quả rất cao.

Một bên là con quái vật sinh ra từ mặt trái của phước lành, một bên là tử linh pháp sư có thể chi phối c·ái c·hết, cả hai đã bổ trợ cho nhau và nếu như bọn họ không nhanh chóng làm điều gì đó thì tất cả sẽ quá muộn hoặc có khi hiện tại mọi thứ đã quá muộn rồi cũng nên.

Đương nhiên là Steven không tin vào những cảm xúc, biểu cảm mà tên người rơm này bộc lộ ra trên cái mặt bao tải rơm của hắn, có khi đó là do hắn cố tình biểu lộ ra để trêu chọc Steven cũng nên, đề phòng chẳng có gì sai cả.

Chỉ là Steven sống tới hiện tại là vì điều đó, là để gặp lại người con gái kia, chấp niệm của hắn càng sâu đậm hơn khi bước qua cánh cửa kia, đúng hơn là bây giờ không còn mình hắn nữa mà còn là rất nhiều "hắn" đang cùng thúc đẩy cơ thể này, tâm trí này tiếp tục đi trên con đường đó.

Cảm xúc của tên người rơm này là cực kỳ bất thường và khó đoán, thậm chí nhiều khi Steven còn cảm thấy hắn có chút quá đơn thuần tức là dễ dàng biểu lộ ra biểu cảm của mình hệt như một đứa trẻ khi vui thì sẽ cười và khi buồn bực thì sẽ khóc vậy.

Trong khi diễn biến tại Dungeon của hang kiến vẫn đang tiếp tục ngày càng trở nên căng thẳng hơn thì tại phía khu vực Nam Âu cũng đang phải đối mặt với một mối nguy cơ không thể nào đong đếm được.

"Chưa đủ, đâu phải tự dưng mà mỗi ngày ta đều phải dùng khoảng thời gian ngắn ngủi để giao tiếp này để dặn dò cô đâu, ta nói rồi, đừng nghĩ quá nhiều, chỉ cần đặt niềm tin vào kiến mối là được, chỉ đơn giản như vậy mà thôi."

Mà như đã nói từ trước đấy, tên người rơm này bày ra quá nhiều biểu cảm lẫn trạng thái cảm xúc một cách quá dễ dàng hệt như một đứa bé vậy, trong câu nói vừa rồi thôi trên cái bao tải có thể xem như là mặt của hắn đã thay đổi đến tận ba lần biểu cảm rồi.

Về bản chất thì Steven cũng không muốn tin vào tên người rơm này một chút nào cả, thứ nhất là bởi vì sự tồn tại của hắn là quá bí ẩn ngay cả với thế hệ đầu tiên, những người đã thành công phong ấn hắn gần nửa thế kỷ kia trong cánh đồng kia.

Trò đùa của tên người rơm kia lại bắt đầu rồi, thậm chí Diana mất đầu kia còn đang chầm chậm đưa tay lên vuốt ve an ủi hắn trong khi bản thân đang nằm trong vòng tay ôm ấp của hắn cứ như thể muốn nói rằng cô ta đã tha thứ cho hắn rồi nên đừng quá đau buồn vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói ra thì có hơi bị tiêu chuẩn kép nhưng bởi vì biết tên người rơm này giống mình, sẵn sàng làm tất cả mọi thứ để đạt được mục đích nên Steven lại càng không tin hắn, dù sao thì Steven cũng chưa từng cho rằng việc mình đang làm là đúng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 196: Tên người rơm và Steven.