"Đến bây giờ tôi vẫn chưa thể hoàn toàn hiểu được con người của ông đấy Vlad."
Định kỳ mỗi tuần thì Vlad cùng Wilson sẽ có một chuyến đi mua sắm nhỏ, đương nhiên chuyện này là do Vlad tự đề lên trên rồi tự phê duyệt luôn nên ý nghĩa thực sự đằng sau những việc này cũng chỉ mình ông ta mới biết được.
Có không ít người đoán vì Vlad quá cảm tính nhưng ngay khi nghĩ về những tiếng xấu đi kèm với các thành tựu của ông ta tại mảng lục địa phía Đông thì cũng khó lòng mà giữ vững loại suy nghĩ kia được.
Về phần Wilson thì thằng bé cũng không nghĩ quá nhiều do Vlad vốn dĩ là một trong những người có địa vị cao nhất trong vụ việc lần này nên cậu ta sẽ chấp hành mọi mệnh lệnh của Vlad.
Tuy xuất thân của Vlad là đánh thuê được mướn từ bên ngoài vào nhưng Wilson tin rằng quyết định của bên trên không hề sai và việc đặt niềm tin vào Vlad với địa vị cố vấn là hoàn toàn đúng.
Chỉ là việc tin vào bên trên cùng chấp hành mọi mệnh lệnh của Vlad không có nghĩa là Wilson không được phép nghi ngờ động cơ của Vlad dù trên thực tế thì cậu ta vẫn sẽ làm theo ý của Vlad thôi.
Còn về phần Vlad thì sau khi những được những lời vừa rồi của Wilson ông ta đã lấy ra một quả táo đỏ mọng từ trong bao giấy chứa những thứ mà bọn họ mua vừa nãy rồi ném cho Wilson.
"Đây là lần thứ bao nhiêu chúng ta cùng đi mua sắm rồi nhỉ?"
Bởi vì hôm nay trục đường chính tại thủ đô của đại quốc August đang tổ chức lễ hội hoa nên cả hai đã chọn một tuyến đường khác không có xe ngựa qua lại nhưng đường vẫn đông nghịt như thường.
Dù sao đây cũng là một trong những tuyến đường có thể dẫn tới nhà thờ mẹ của màn đêm được đặt tại phố Queen, nơi dành cho tầng lớp thượng lưu sinh sống.
Có vẻ như mấy ngày gần đây đã khiến cho sức nóng của thủ đô được đẩy lên cực kỳ cao và người dân của thủ đô đã bắt đầu lũ lượt tìm tới nhà thờ như một nơi để bình định lại tinh thần của mình rồi.
Để nói về độ hiệu quả thực tế thì chưa chắc do các nhà thờ hiện tại đều đang ở thế khá bị động trong công việc chống lại phái đoàn dị giáo nhưng ít ra thì việc gặp gỡ các linh mục cũng như nghe được những lời răn của bọn họ sẽ giúp người dân phần nào ổn định về mặt tinh thần.
Trước câu hỏi của Vlad thì Wilson cũng chẳng cần phải nghĩ ngợi quá nhiều do cậu ta vẫn nhớ chính xác số lần mà cả hai đã cùng nhau đi mua sắm.
Thậm chí với cả những tuyến đường đã đi qua hay mỗi lần đi như vậy thì Vlad đã mua những thứ gì Wilson đều nhớ rất rõ, đây không phải là năng lực siêu phàm hay gì cả mà chỉ đơn thuần là một dạng tài năng thiên bẩm mà Wilson có được.
"Đây là lần thứ 7 cũng là lần đầu tiên chúng ta trở về bằng khu phố Ulque chuyên dùng cho đi bộ này, 6 lần trước đó thì 2 lần đầu là đi trên trục đường chính, 4 lần còn lại là phố Waver."
Wilson vừa cắn từ miếng nhỏ trên quả táo mà Vlad lúc nãy đưa cho cậu ta vừa lần lượt liệt kê ra từng tuyến đường bằng cách phát họa lại chính ký ức của mình.
Trang phục của Wilson hôm nay là một cái quần sọt màu nâu có gắn dây đai đeo vai kèm với một chiếc áo sơ mi mùa trắng dài tay được sắn tới phần cùi chỏ cùng một chiếc ghim gài cổ hình cánh cam tại phần cổ áo bên trái.
Bên cạnh đó thì Wilson còn đội một chiếc mũ Beret khá lớn trên đầu cùng với một đôi giày có quai gài đi kèm với phần tất kéo quá cổ chân trông rất phù hợp với độ tuổi của cậu ta.
Nếu nhìn từ bên ngoài vào thì chẳng ai có thể nhận ra được chuyện Wilson là một mối hiểm họa hay chính xác hơn là vật dẫn cho một mối hiểm họa có đầy đủ khả năng để quét ngang toàn bộ thủ đô này.
Về căn bản thì Wilson vào lúc này không có gì khác lắm so với bất cứ đứa trẻ có xuất thân tương đối bình thường, thậm chí có đôi phần khá giả ở độ tuổi của cậu ta cả.
Còn Vlad thì ông ta xuất hiện ở bên ngoài với hình dạng như là một ông chú trung niên bụi bặm điển hình với bộ râu lởm chởm cùng phần tóc dài được cột lui sau.
Trang phục của Vlad cũng rất lộn xộn và phần nào đó nói lên được thân phận trung lưu của ông ta với một chiếc quần tây màu kem khá sẫm màu với phần thắt lưng trông khá cũ kỹ, đã phai màu.
Chiếc áo sơ mi màu vàng thì đầy nết nhăn và thậm chí có vài phần còn lòi ra khỏi thắt lưng khiến người đi đường có ánh nhìn tương đối thô kệch về con người của Vlad.
Thực sự thì cách thức ăn mặc của Wilson cùng Vlad đã thực sự hòa mình vào làm một với người dân thủ đô nhưng khi cả hai đi cùng với nhau lại khiến cho người ta cảm thấy có gì đó rất bất thường.
Khi người ta nhìn vào Wilson thì bọn họ sẽ cảm thấy hiển nhiên vì tại thủ đô hay chính xác hơn là khu vực trung tâm này vẫn thường rất hay xuất hiện những đứa trẻ có vẻ ngoài như Wilson.
Với Vlad thì ông ta có đôi phần thiên về khu vực ngoại ô hơn, đương nhiên không đến mức độ thuộc vào nhóm cư dân nghèo, nhập cư trái phép làm việc ở tại những xưởng đóng tàu hay các nhà máy công nghiệp nặng nhưng vẫn là thuộc về khu vực ngoại ô.
Nhưng sự thật là sẽ chẳng ai để ý đến bọn họ dù đó có là đội cận vệ của thủ đô hay là các siêu phàm giả xuất thân từ các nhà thờ đang ẩn nấp và quan sát tất cả từ trong bóng tối đi chăng nữa.
"Wilson, cả hai chúng ta đều có lý do để đi trên những con đường này và nhóc cũng biết điều đó."
Quá khứ của Wilson Vlad cũng đã được nghe qua và có vẻ như cậu bé được nuôi dạy cũng như được sùng kính với những người xung quanh mình khá nhiều.
Đương nhiên thứ mà những người đó sùng kính không phải là bản thân Wilson mà là nằm ở cái danh phận hay chức năng của cậu bé.
Giá trị tồn tại duy nhất của Wilson chính là vật dẫn để giúp thần của bọnh họ hạ phàm và một lần nữa mở ra một thánh chiến mà năm xưa bọn họ đã từng thất bại để thay đổi hay chứng minh một thứ gì đó.
Và với một đứa trẻ thông minh như Wilson thì chắc hẳn là cậu bé đã phần nào đó đoán ra được tất cả rồi, điều đó cũng khiến cho một kẻ như Vlad phải tỏ ra cảm thông với số phận của Wilson.
Những thứ mà Vlad có thể cho chắc chắn không thể nào sánh bằng được sự sùng kính cùng những thứ đi kèm mà các tín đồ của phái đoàn dị giáo này dành cho Wilson nhưng Vlad lại có thể cho Wilson thứ mà cậu bé thực sự muốn.
Bởi vì vấn đề đức tin nên Wilson không hề có ý định phản kháng hay nghi ngờ gì về quyết định của bên trên nhưng cậu bé vẫn có những ước mơ mà chỉ có một đứa trẻ bình thường mới có được.
Thứ mà bên trên hay bất cứ tín đồ nào quanh Wilson chẳng bao giờ có thể hiểu được vậy nên cậu bé mới chọn tin Vlad dưới tư cách giữa người với người.
Một mối quan hệ có đôi phần mới lạ và khác biệt với Wilson khi cuộc sống trước đó của cậu bé chỉ xoay quanh giáo hội là nhiều.
Vậy nên có thể hiểu rằng việc Wilson cảm thấy nghi ngờ Vlad không chỉ đơn giản là bởi vì những hành động bất thường, không tuân theo kế hoạch ban đầu được đề ra mà là còn vì cậu bé đã tin Vlad.
Lòng tin dẫn tới sự tò mò, lòng tin giúp Wilson thực sự mở lòng và bị từng hành động, cử chỉ của Vlad, thứ mang lại cho cậu bé sự ấm áp, những cảm giác chưa từng có thu hút lấy.
Sự nghi ngờ của Wilson cũng hệt như một đứa trẻ khi quan sát một thứ gì đó mà nó không thể hiểu được vậy, cậu bé quá đỗi tài năng nhưng cũng bởi vì sinh sống và được phát triển trong cái môi trường mà tất cả đều xem cậu bé như là một tồn tại tiệm cận thần thánh nên cũng khuyết thiếu đi những phần mà một đứa trẻ đáng lý nên có.
Chính vì vậy nên vào lúc này đây Wilson mới tận hưởng mọi thứ đến vậy, cậu bé tận hưởng việc quan sát Vlad, tận hưởng quả táo mà Vlad đưa cho, tận hưởng từng ký ức, khoảng thời gian một được ở bên cạnh Vlad.
Sự nghi ngờ và cảm giác thoải mái mà Vlad mang lại cho Wilson đã bình thường hóa cậu bé và đã thực sự trao cho cậu bé một cuộc sống của một đứa trẻ.
Về phần Vlad thì ông ta cũng có chủ đích của riêng mình khi đi những con đường này, ông ta đang muốn tìm về những hồi ức cũ xưa đã sớm bị chôn vùi trên mảnh đất này.
Nói thật thì Vlad cũng chẳng biết là mình đang muốn tìm kiếm những gì nhưng đôi khi ông ta vẫn cảm thấy rất rõ như có cái gì đó đang gọi bản thân nên ông ta muốn tìm ra được câu trả lời đó.
"Những người lớn tuổi như ông đều gặp vấn đề về mặt ký ức sao? Thật khó hiểu."
Nhờ vào khả năng thiên bẩm của mình nên Wilson gần như không thể quên bất cứ thứ gì mà cậu bé đã từng được chứng kiến qua, căn bản là một trí nhớ siêu phàm trong thân xác của một người bình thường.
Cũng vì lẽ đó nên cũng dễ hiểu khi Wilson không thể hiểu được chuyện người bình thường rồi sẽ quên đi thứ gì đó, một khoảnh khắc nào đó trong cuộc đời của mình.
"Nếu như nhóc sống đủ lâu như ta thì chắc chắn sẽ tới một thời điểm nào đó cũng sẽ quên đi những thứ không cần thiết mà thôi."
Trên thực tế thì Vlad là một siêu phàm giả cực kỳ lớn tuổi rồi, chẳng ai biết rõ được chuyện ông ta đã tồn tại kể từ bao giờ nhưng ngay cả những câu chuyện cổ xưa nhất trong giới cũng có xuất hiện hình bóng của ông ta trong đó.
Khu vực mà Vlad hoạt động chủ yếu trước đây là tại mảng lục địa phía Đông của siêu lục địa Giffon dưới tư cách là quân sư, cố vấn, lính đánh thuê huyền thoại cho nhiều cuộc nội chiến, thậm chí là ám sát khác nhau.
Có nhiều người cho rằng Vlad là một danh hiệu đã được kế thừa bởi nhiều người khác nhau bởi vì nếu tính từ đầu thời kỳ khi 3 đại quốc của phía Đông vẫn còn thì phải tính từ gần cả trăm năm về trước.
Và đáng sợ hơn là Vlad còn xuất hiện từ trước đó trong sự kiện phương Đông bắt đầu nhúng tay vào cục diện độc lĩnh của đại quốc Hunguji tại phía Tây bằng nhiều hình thức khác nhau bao gồm cả lính đánh thuê để quấy nhiễu các tuyến đường trọng yếu từ hơn 200 năm về trước.
"Nhưng không phải ông đã nói rằng đây là những ký ức rất quan trọng với ông hay sao? Tại sao ông lại quên đi một thứ quá đỗi quan trọng như vậy được trong khi vẫn nhớ được rất nhiều những thứ nhỏ nhặt và tiểu tiết khác?"
Những gì mà Wilson vừa nói cũng không sai, con người bình thường khi sống đến một lúc nào đó trí nhớ sẽ bị suy giảm, thậm chí khi kết hợp với bệnh lý còn tồi tệ hơn nhưng có những thứ mà chúng ta vẫn khó lòng mà quên được.
Có thể Vlad đã sống còn lâu hơn cả tuổi thọ tối đa mà một người bình thường có thể sở hữu được nhưng ông ta là một siêu phàm giả, thậm chí theo như Wilson được biết thì siêu phàm giả đạt tới thánh giả như Vlad đã không còn nằm trong phạm trù con người nữa rồi.
"Trước đây có thể đó là những ký ức mà ta không bận tâm đến lắm nên việc quên chúng sau một khoảng thời gian quá dài cũng chẳng có gì lạ cả.
Ít ra thì sau khi một lần nữa trở về mảnh đất này thì ta đã dần nhớ ra một số thứ, hình bóng của một người nào đó rất quan trọng với ta trong quá khứ, những ký ức đó đang dần được khôi phục trở lại."
Quả thật là Vlad đang dần nhớ ra những ký ức mà ông ta đã quên trước kia thật, trong tầm mắt của ông ta hiện tại ngoại trừ dòng người tấp nập ra thì còn lẫn vào một hình bóng.
Là bóng lưng của cô gái nhỏ tầm độ tuổi của Wilson mang trên mình một chiếc váy trắng cùng mái tóc màu nâu tựa hạt dẻ.
Lúc mới nhìn thấy những hình bóng của cô gái nhỏ đó lần đầu thì Vlad còn tưởng rằng bản thân đã nhìn nhầm hoặc thậm chí là muốn thấy được mặt mày của cô gái nhỏ đó để có thể nhớ ra thêm thứ gì đó.
Có điều mấy cái này không thể vội được, ít ra thì Vlad cũng đang dần nhớ lại một chút thứ gì đó nhưng kể cả vậy thì ông ta cũng chẳng hề cảm thấy bản thân gắn bó với mảnh đất này một chút nào.
Thậm chí Vlad còn thấy kinh tởm nó, ông ta quay lại đây chính là để tìm ra câu trả lời cho việc tại sao bản thân lại ghét nơi này đến như vậy cũng như cố gắng hủy diệt hoàn toàn nó để chấm dứt tất cả mọi mối liên kết với quá khứ.
Trong khi Vlad đang cố gắng một lần nữa định thần lại khỏi những hình bóng của cô gái nhỏ kia thì đột nhiên có một cô gái với mái tóc hạt dẻ có đôi phần gợn sóng mặc một bộ váy trắng chạy lướt qua ông ta.
"Layla! Chị đi chậm một chút có được không? Ở đây nhiều người quá."
Cô gái ấy chính là Lavy, người đã bị chị gái của mình kéo xuống phố không lâu trước đó bởi vì ở trong nhà quá lâu và hiện tại thì cả hai sau một buổi sáng đi dạo cùng ăn trưa với nhau thì muốn hướng tới nhà thờ mẹ của màn đêm.
"Không phải em là người đã chọn con đường này hay sao?"
Layla thì thích sự tấp nập của trục đường chính hơn nhưng vì Lavy nên cô ta mới chọn nghe theo em gái của mình mà đi vào con phố đi bộ này nhưng có vẻ như với Lavy thì chừng này vẫn là quá đông.
"Ý của em là chúng ta có thể nắm tay nhau rồi cùng đi được không?"
Nghe được câu hỏi này thì Layla cũng ngớ hết cả người và phải mất một lúc mới có thể cứng rắn lên thay vì ỉu lòng trước sự đáng yêu này rồi chiều theo ý của Lavy.
"Thứ nhất em đã sớm qua cái độ tuổi kia rồi, còn nhớ đám trẻ hồi sáng gọi em là gì không? Là bà cô đấy.
Thứ hai, em nên tập làm quen dần với việc tiếp xúc với mọi người xung quanh đi, khu phố đi bộ này đã thưa thớt hơn rất nhiều so với trục đường chính rồi đấy."
Nói rồi Layla tiếp tục tiến về phía trước trong khi Lavy cố gắng tiếp cận ngay sau rồi núp chui núp lủi đằng sau bóng lưng của chị mình và cố gắng tránh việc tiếp xúc với những người khác nhất có thể.
Thậm chí thỉnh thoảng ánh mắt của Lavy còn liên tục đảo ra rất nhiều hướng khác nhau do cô ta lo sợ chuyện bản thân cùng Layla đang bị các thế lực siêu phàm của nhà thờ để mắt tới nhưng cũng chính việc đó lại càng dễ thu hút những ánh mắt khác thường tới hơn.
Trở lại với Vlad, ngay khi lướt qua Lavy thì đột nhiên ông ta đã chết máy lại và trái tim bắt đầu đập rộn lên trong tình trạng gần như chẳng nghĩ được gì ngoại trừ việc ngắm nhìn Lavy mãi cho tới khi cô ta đi được một đoạn.
0