"Vlad! Vlad! Vlad! Ông đang gì vậy!? Chúng ta đã dừng lại một chỗ quá 2 phút rồi, đám chó canh của 7 giáo hội sẽ sớm nhận ra điều gì đó nếu như chúng ta không nhanh chóng tiếp tục di chuyển."
Trong khi Vlad đang tiếp tục ngớ hết cả người ra thì Wilson đã may mắn kịp thời phản ứng lại và thúc dục ông ta nhanh chóng di chuyển, thậm chí là không ngừng cố gắng đẩy ông ta đi từ phía sau.
Theo như những gì mà Vlad đã nói thì ông ta là một siêu phàm giả đã được phong thánh với Rank 4 Phantom Thief, nhờ vào khả năng của nó nên năng lực hòa vào môi trường của ông ta gần như tuyệt đối trong khi di chuyển.
Nhờ vậy mà Vlad có thể dẫn theo Wilson đi lại thản nhiên tại giữa thủ đô của August mà không hề bị đám chó canh phòng phát hiện ra.
Năng lực này thậm chí còn có thể che đậy trước sự truy lùng của thánh giả nên kể cả khi đối phương có chủ động đi rà soát cũng chẳng thể nào tìm ra được bọn họ trong biển người tại thủ đô được.
Đương nhiên trên nữa thì không dám chắc nhưng Vlad khi cố gắng thuyết phục bên trên đồng ý cho ông ta dẫn Wilson đi mua sắm định kỳ mỗi tuần thì cũng đưa ra đầy đủ lý do rồi.
Một trong số đó bao gồm cả việc thần quân sẽ không xuất động trừ khi cấp t·hảm h·ọa được đề cao hơn, chính xác hơn thì cả phía hoàng thất cùng 7 giáo hội đều đang khá là xem nhẹ vụ này.
Minh chứng cho việc đó là chỉ có một phần nhỏ của đội hộ vệ là được huy động để làm an lòng dân cùng chỉ có mình giáo hộ cuồng phong và bão tát là thực sự xuất động lực lượng chính.
Nhưng kể cả vậy đi chăng nữa thì mọi chuyện cũng sẽ rất phiền phức nếu như bọn họ bị lộ đuôi vào lúc này, bên phía đám chó canh đánh hơi ra thứ gì đó chỉ là một chuyện còn để cho chúng nắm bắt được những manh mối đó mới thực sự là đáng quan ngại.
Đáng tiếc rằng những nỗ lực của Wilson là không đủ để làm lay chuyển một kẻ đã chẳng còn có thể xem là con người như Vlad dù chỉ là một chút.
Vào lúc này đây trong tâm trí của Vlad đang bùng nổ với hàng loạt những mảnh vỡ ký ức nhập nhòe bắt đầu lũ lượt hiện lên trong tâm trí của ông ta với một tốc độ chóng mặt.
Đủ để khiến cho Vlad bị c·hết máy tạm thời, không chỉ đơn giản là vì đầu óc của Vlad đang bị quá tải bởi lượng thông tin xuất hiện cùng một lúc mà còn bởi vì đây là những ký ức mà ông ta đã luôn tìm kiếm trước đây.
Tiếc thay là khi Vlad cố gắng "chạm tới" những ký ức đó thì tất cả đều tan rã ra hệt như bông tuyết khi đối mặt với đống lửa than đang bùng cháy vậy.
Tuy có hơi hụt hẫng nhưng cũng vì thế nên Vlad đã thành công kịp thời hoàn hồn lại và bước ra vài bước nhỏ trước lực đẩy của Wilson để duy trì được khả năng của ông ta.
"Xin lỗi, ta có hơi thất thần rồi."
Vlad nhanh chóng nhận ra vấn đề nên cũng chủ động nhận lỗi với Wilson, dù sao cũng bởi vì ông ta mà chút nữa thì cả hai đã bị đẩy vào tình thế hết sức nguy hiểm rồi.
Đương nhiên Wilson cũng biết rằng Vlad nói ra những lời này chủ yếu là để phản ứng lại với tình huống mà thôi chứ trên thực tế thì ánh mắt của ông ta vẫn luôn dõi theo hướng mà cô gái vừa rồi rời đi.
Về ngoại hình của cô gái đã khiến Vlad thành ra nông nỗi này thì Wilson bị ấn tượng bởi mái tóc màu hạt dẻ hiếm có của cô ta.
Ban đầu Wilson cũng lầm tưởng rằng đó là màu nâu đơn thuần nhưng trên thực tế thì với khả năng thiên bẩm của mình thì cậu ta đã nhanh chóng nhận ra đó là màu hạt dẻ chứ không hẳn là màu nâu.
Nếu là người bình thường hay thậm chí là cả siêu phàm giả cấp thấp không thuộc vào những con đường tăng cường khả năng quan sát cũng khó lòng mà nhận ra được loại màu sắc đặc trưng này được.
Nguyên do mà màu hạt dẻ hiếm có thì Wilson cũng không quá rõ nhưng theo như cậu ta biết thì màu hạt dẻ còn hiếm hơn cả một số màu sắc đặc trưng chỉ có một số gia tộc siêu phàm mới có thể sở hữu được.
Màu phổ biến tại phía Tây này là màu đen tại cực Tây và màu nâu cùng vàng tại khu vực trung tâm, cũng bởi vì màu nâu là màu đặc trưng khá dễ thấy tại nơi này nên rất dễ để có thể bắt gặp một cô gái mặc bộ váy trắng cùng một mái tóc màu nâu.
Nếu như vậy thì Vlad đáng lý ra đã sớm bị những cô gái đó tạo ra những ấn tượng mạnh như vừa nãy rồi mới phải nên vấn đề này chỉ có thể bắt nguồn trên người của cô gái lúc nãy hay chính xác hơn là màu tóc của cô ta.
Mái tóc màu hạt dẻ đã kích hoạt một loại khóa tiềm thức nào đó trong đầu của Vlad và giúp ông ta nhớ lại những ký ức mà bản thân đã sớm quên từ lâu cũng như muốn tìm lại.
Cách suy nghĩ này cũng nói lên chuyện Wilson là dạng lý tính đến nhường nào khi cậu ta hoàn toàn không nghĩ vấn đề là đến từ cô ta vừa rồi mà nằm ở gốc gác của cô ta.
Chủ yếu là vì Wilson tin rằng Vlad sẽ không bị một cô gái nào đó hút hồn mất một cách đơn giản đến như vậy, cũng thật buồn cười khi một đứa trẻ như cậu ta lại có thể nghĩ đến được cái viễn cảnh này.
"Chúng ta vẫn còn một chút thời gian nên nếu ông muốn thì chúng ta có thể..."
"Không, hiện tại kế hoạch đã tới được giai đoạn sau cùng rồi nên chúng ta phải cố gắng tránh đi những phiền phức không đáng có nhất có thể."
Vlad tuy rất muốn đuổi theo cô gái lúc nãy nhưng ông ta vẫn đặt đại cục lên đầu trước đã, hiện tại nếu như chỉ có mình ông ta thôi thì ông ta sẽ làm liều có điều Wilson đang ở bên cạnh nên phải cố gắng kiềm chế nhất có thể.
Nói gì đi chăng nữa thì Wilson vẫn là hạch tâm của cả cái kế hoạch này, nếu như cậu ta xảy ra bất cứ chuyện gì thì tất cả sẽ đi tong theo và những công sức mà Vlad đã bỏ ra đều sẽ tan biến hoàn toàn.
Mà chỉ cần cô gái kia vẫn còn trong thủ đô thì Vlad tin rằng việc cả hai có thề gặp nhau thêm một lần nữa hoàn toàn không khó, ít nhất là hiện tại vẫn chưa phải là lúc.
Trong lúc đó tại một vùng không gian nào đó nằm ngoài tầm ảnh hưởng của thế giới này, một mê cung kéo dài tưởng chừng như vô tận với những hàng cây cối che phủ lấy tất cả đang không ngừng tiếp tục được mở rộng ra theo từng giây từng phút một.
Bên trong ngôi vườn mê cung đó tồn tại vô số các hành lang liên tục vận động, thay đổi liên tục khiến vị trí trở nên không nhất quán nhưng tại đây cũng tồn tại vô số những cánh cửa khác nhau nằm rải rác khắp mê cung.
Một vài trong số đó là bẫy hoặc cũng có thể là dẫn tới một nơi hoàn toàn khác ví dụ như là nơi mà Elf đang đứng tại chẳng hạn.
Đó là một không gian đen tối, chẳng có gì cả ngoại trừ những con số, hình học cùng nhiều công trình toán học khác nhau và quan trọng nhất là vồ vàn những bậc thang dẫn lên tới một nơi nào đó.
Tất cả chúng đang phát ra một ánh sáng màu trắng có tạp chút vàng nào đó giúp phần nào thắp sáng mảng không gian đen tối này.
Chủ của nơi này là một kẻ rất quen thuộc với Elf, chính xác hơn thì kẻ đó là con gái của 2 kẻ mà Elf rất thân thuộc và bản thân cô ta cũng là kẻ đã tốn không ít công sức để nuôi dưỡng nó.
Kẻ được nhắc tới ở đây là một cô gái loài người với vóc dáng khá mảnh khảnh, căn bản là trước sau như một cùng với chiều cao khiêm tốn hệt như hai bậc thân sinh của cô ta.
Bên cạnh đó thì cô ta còn sở hữu một mái tóc màu xanh lam nhạt dần cho đến phần ngọn với nhiều nếp lượn sóng và dài đến tận phần cổ chân.
Cô ta sở hữu đôi mắt tựa bầu trời xanh mà bất cứ ai khi nhìn vào đó đều bị ánh nhìn cùng vẻ mặt ngây thơ của cô ta làm cho mê mệt vài phần.
Trên người của cô ta cũng mang khá nhiều loại trang sức khác nhau giống với Elf, đây có thể xem như là nét đặc trưng duy nhất của Elf ở đứa con nuôi này.
Về phần trang phục thì cô ta ăn mặc cũng rất đơn giản, gu ăn mặc căn bản là giống hệt với công chúa hỗn mang nên mọi thứ đều được đơn giản hóa nhất có thể.
Bình thường khi không có lịch họp của hội Thánh Tự thì Elf đều sẽ dừng lại nơi này hoặc tới những căn phòng khác để làm một số thứ nhưng về căn bản thì cô ta cũng đã dành ra không ít thời gian cho đứa con nuôi này.
"Mẹ Elf!!!!"
Khi thấy Elf xuất hiện thì cô ta vừa dùng cái giọng điệu ngọt sớt vừa chạy tới chỗ của Elf trong khi bản thân đang ở tại những bậc thang phía trên.
Đang chạy giữa chừng thì cô ta không may đạp phải tà váy của mình rồi bắt đầu ngã lăn xuống, thấy vậy thì Elf cũng hết nói nổi nhưng đến cuối cùng thì Elf vẫn chạy ra đỡ lấy con bé trước khi nó kịp làm mấy trò con bò khác.
Bởi vì cả Elf lẫn con bé đều không tồn tại dưới dạng thể vật chất chưa kể nơi này còn là lãnh địa của con bé nữa nên làm gì có chuyện đạp tà váy ngã hay gì gì đó được.
Mọi chuyện thành ra như vậy là vì con bé kế thừa bởi hai kẻ có đầu óc cực kỳ không bình thường, kiến mối thì không có gì để nói nhưng tại sao lại là cả công chúa hỗn mang?
Đơn giản là vì mấy trò vừa rồi trên thực tế là do con bé học từ chỗ công chúa hỗn mang mà ra cả, có thể hiểu rằng công chúa hỗn mang khá nhõng nhẽo khi ở riêng với mẹ của mình là nữ tư tế.
Tuy Elf không biết khi tiếp xúc với kẻ khác thì con bé có nghiêm túc như vẻ bề ngoài của kiến mối cùng công chúa hỗn mang hay không nhưng khi ở cùng với Elf thì chắc chắn là giống hệt nội tâm của hai đấng sinh thành của con bé rồi.
Đừng hỏi, Elf cũng đã cố gắng lắm rồi nhưng chẳng sửa nỗi mấy cái tật này đâu, được cái là con bé cũng kế thừa được phần nào trạng thái khi sử dụng vô hạn của kiến mối.
Những công trình toán học, hình vẽ chiếu rọi khắp cả không gian này chính là những nghiên cứu của con bé và bình thường khi đã tập trung vào một chủ đề nào đó rồi thì con bé thường chỉ chuyên tâm vào việc đó mà thôi.
Đương nhiên trong lúc đó thì mọi khả năng suy luận cùng tưởng tượng của con bé đều được tăng cường gấp nhiều lần, tuy không đẩy được đến vô hạn được như kiến mối nhưng cũng quá đủ để khiến Elf phải ghen tỵ rồi.
Bù lại thì Elf cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng cho con bé trong vấn đề xã giao với những kẻ khác, mà Elf cảm thấy bản thân còn giống mẹ của con bé hơn là hai kẻ vô tâm kia.
Sau đó thì Elf cũng đặt con bé xuống đất và cũng không quên chuyện giúp con bé chỉnh lại cài tóc cùng trang phục của mình.
"Mẹ Elf vẫn chu đáo như ngày nào."
Thật ra thì con bé cũng đang tận hưởng sự ấm áp mà Elf mang lại, những gì mà con bé nhận được từ hai mẹ sinh thành của mình lại càng củng cố cho điều đó hơn.
Từ kiến mối con bé học được sự kiềm hãm với chính bản thân và từ công chúa hỗn mang con bé lại học được sự ấm áp của gia đình để rồi từ đó trở nên tối đẹp hơn, ít nhất là so với kiến mối ở hiện tại.
"Còn con thì vẫn bất cần đời hệt như cô ta/kiến mối đấy, đừng tự làm khổ mình như vậy làm gì cả."
Nói thật thì con bé là điểm mấu chốt của Elf, với khả năng hiện tại của cô ta thì việc tiếp cận xuống dưới kia là không thể và thông qua hội Thánh Tự thì rõ ràng là quá rủi ro.
Sự tồn tại của con bé chính là đầu mối để Elf có thể tìm ra được cách để gián tiếp tác động xuống dưới kia thông qua con bé và đáng buồn thay con bé cũng tự hiểu được điều đó.
Cũng như con bé kế thừa từ kiến mối nhiều phần hơn công chúa hỗn mang nên là nó bị thiếu đi ý chí lẫn mục đích sống cho bản thân mình và với một kẻ như Elf thì đương nhiên là cô ta không thích con bé bị như vậy.
Chuyện của kiến mối thôi cũng đủ để khiến Elf phải đau đầu rồi chứ đừng nói đến con bé và nhất là khi con bé còn đang cố gắng vì lợi ích của chính cô ta nữa nên Elf lại càng đau lòng hơn.
Có thể với kẻ khác thì Elf sẽ chẳng thèm bận tâm đến như đám cư dân tại Dungeon của kiến mối chẳng hạn, nếu Elf là kiến mối thì cách tiếp cận và giải quyết mọi vấn đề đã rất khác.
Chỉ là con bé lại khác, Elf dù sao cũng có thể xem là kiến mối hoặc ít nhất là kiến mối và cô ta có cùng một gốc với nhau nên cảm tình dành cho con bé cũng rất mạnh.
Kiến mối tuy không bộc lộ ra ngoài nhưng đó là bởi vì cô ta sở hữu vô hạn mà thôi, thông qua vô hạn cô ta có thể trực tiếp cắt bỏ mọi suy nghĩ cùng cảm xúc không cần thiết.
Nhưng kể cả vậy thì kiến mối vẫn tỏ ra quan tâm với con bé dù khá mờ nhạt, theo như cô ta nói thì là bởi vì cô ta tin Elf có thể thay thế bản thân cô ta làm những việc này tốt hơn.
Với kiến mối thì cô ta không đủ khả năng để trở thành mẹ của bất cứ ai cả, tư tưởng này cũng có lý chứ không phải là không vì xét cho cùng cô ta là một con kiến mối chưa hoàn tất quá trình phát triển sinh lý.
Hay nói chính xác hơn kiến mối cũng chỉ là một con kiến thợ thông thường chứ không được nuôi dưỡng để trở thành một cá thể mọc được cánh với bộ phận giao phối phát triển đầy đủ.
Cái tư tưởng đó cũng chính là xiềng xích ngăn cách giữa kiến mối cùng con bé và cô ta cũng cho rằng Elf có đầy đủ khả năng lẫn thiên chức làm mẹ hơn cô ta nhiều.
Mà nói vậy thôi chứ quan tâm thì vẫn quan tâm như thường thôi, chẳng qua là kiến mối đang tự trói buộc lại với những xiềng xích tư tưởng kia nên đó cũng có thể xem như là sự lựa chọn của chính cô ta.
Quan trọng nhất là bản thân con bé cũng không thấy phiền về điều đó, ít nhất là kiến mối vẫn tỏ ra rất quan tâm đến con bé, công chúa hỗn mang tuy không có ở đây nhưng cũng đã để lại cho con bé những hành trang cần thiết.
Dù sao con bé cũng đang có Elf ở bên cạnh rồi nên mọi thứ vẫn sẽ ổn mà thôi, đúng hơn thì hiện tại Elf vẫn đang bị phụ thuộc vào con bé khá nhiều.
"Con tự biết kiềm chế bản thân nên mẹ Elf đừng quá lo lắng như vậy."
Trong khi con bé ngưỡng mặt lên trời trông rất tự hào rồi vỗ vào bức tường phía trước của mình thì Elf đang dùng ánh nhìn phán xét của mình để nhìn chằm chằm vào con bé nhưng được một lúc thì cũng mềm lòng cho qua.
"Tạm thời chúng ta bỏ qua chủ đề này trước đi, con còn nhớ chuyện hôm trước con muốn một cái tên cụ thể nhưng mà ta đánh trống lãng qua cho chuyện chứ?"
Mọi chuyện bắt nguồn từ câu chuyện tên thật của công chúa hỗn mang, vì nó mà nữ tư tế cũng đã phải tốn không biết bao nhiêu công sức và khi con bé đọc được những ký ức này thì cũng khao khát có một cái tên cụ thể.
Có điều hỏi ai không hỏi hỏi đúng Elf thì chịu rồi, thậm chí cô ta còn chẳng có tên cụ thể nào đó, kiến mối cũng tương tự như vậy nên sao mà đặt cho con bé một cái tên được cơ chứ?
"Vậy mẹ Elf cuối cùng cũng đã nghĩ ra được một cái hay ho nào đó phù hợp với đứa con xinh đẹp tuyệt trần này rồi à?"
Cái bản tính này không biết học từ ai nhưng chắc chắn không phải là từ Elf hay là kiến mối rồi, cô ta tự hiểu chính mình và cũng hiểu kiến mối hơn cả chính kiến mối hiểu về chính mình.
Về phần công chúa hỗn mang thì Elf không nghĩ rằng cô ta sẽ thuộc dạng tự luyến kiểu như vậy nhưng nếu xét về chuyện hai mẹ con nhà đó thì khả năng cao là có khả năng chứ không phải là không.
Tình mẹ con giữa nữ tư tế và công chúa hỗn mang tuy cực kỳ sến súa nhưng cũng thể hiện được hết tình yêu to lớn mà hai mẹ con bọn họ dành cho nhau, khác với kiến mối.
"Không, là kiến mối đặt."
Nghe được câu này xong thì con bé cũng không còn tỏ ra hào hứng như trước nữa vì bản thân con bé hiểu rõ rằng kiến mối sẽ không tự dưng mà lại đặt tên cho con bé.
Nhờ vào vô hạn nên dù bên trong kiến mối vẫn luôn ẩn chứa thứ tình cảm lớn lao cho con bé nhưng vẫn có thể hoàn toàn kiềm chế lại được nên Elf mới nói rằng con bé kế thừa được phần khả năng kiềm chế này của kiến mối.
Hiện tại con bé đang bắt đầu đoán lý do đằng sau chuyện kiến mối lại tự dưng đặt tên cho con bé và việc này càng khiến Elf đau đầu hơn vì nói thật là cả hai (con bé cùng kiến mối) quá giống nhau.
"Con không cần phải đoán đâu, chẳng qua là gần đây cô ta học được thêm vài thứ mới và cảm xúc tự dưng trào dâng nên nổi hứng đặt cho con một cái tên thôi."
Sau khi đứng ở ngoài quan sát chuyện của Hades cũng như trải qua lễ nghi buổi ăn đầu tiên vừa rồi thì quả thật là có cái gì đó đã thôi thúc kiến mối và từ đó cái tên này cũng được nghĩ ra.
"Thực sự thì con không nghĩ là có thứ gì trên đời có thể giúp bà ấy vượt qua được vô hạn đâu."
Thứ mà con bé đang ám chỉ ở đây không nằm ở những khả năng cực lỗi của vô hạn mà là sự l·ạm d·ụng của kiến mối đối với vô hạn.
Cũng chính bởi vì kiến mối quá l·ạm d·ụng, phụ thuộc vào vô hạn như con bé thực sự không nghĩ ra được cái viễn cảnh kiến mối có thể như lời của Elf nói, tự dưng cảm xúc dâng trào rồi đặt tên.
"Con nói phải, kiến mối không cho phép bản thân vượt qua vô hạn, tuy cô ta biết rõ ràng giới hạn của mình không nằm ở vô hạn nhưng vẫn chọn phụ thuộc vào nó.
Kể cả vậy thì cô ta cũng đang cố gắng qua mỗi ngày nên cũng có thể coi đây là một điều hết sức đáng mừng, ngoài ra thì theo cảm nhận của một kẻ không hề có hiếu đặt tên như ta thì Azure cũng là một cái tên hay rồi."
0