"Hiện tại chúng tôi chỉ có chừng này người dùng được thôi ạ."
Vào lúc này Nhật Nam đã tới được phòng tuyến núi Tam Thanh, về cơ sở vật chất thì nơi đây không bị tổn hại quá nhiều nhưng về nguồn lực cùng trang thiết bị thì lại quá nhiều do lệnh tuyệt diệt đã mở ra một cuộc chiến tổng lực với đám ruồi vào tuần trước.
Ban đầu thì phía tổng bộ của thành bang Vĩnh An cũng yêu cầu cấp một số nhân lực cho Nhật Nam để giải quyết vụ việc lần này nhưng lúc đó ông ta chỉ nghĩ đơn giản là một vụ việc như này thì nên càng ít người tham gia càng tốt.
Dù sao mục tiêu cũng chỉ là xâm nhập vào và đàm phán một số thứ chứ không phải là chiến đấu tổng lực, đồng ý là vẫn sẽ có khả năng sẽ phát sinh chiến đấu nhưng nhiều người hơn không có nghĩa là bọn họ có thể thành công xoay sở mà rút lui được.
Nên nhớ rằng con người bọn họ mới là những kẻ ngoại lai ở đây, nếu bọn họ đi với một lực lượng quá hùng hậu, quá nhiều trang thiết bị thì mục tiêu của chiến dịch lần này không phải là thông qua đàm phán với các tộc đàn khác để diệt trừ đám ruồi này nữa đâu mà là cố gắng chạy sống sót.
Hơn cả số lượng ít thì Nhật Nam cũng có thể tự xoay sở để bảo vệ được nhiều người hơn, chứ đông quá thì chắc ông ta cũng chỉ có nước tự cứu lấy chính mình thôi, đó còn chưa nói đến chuyện hiện tại phòng tuyến núi Tam Thanh thực sự không mang ra được nhiều nhân lực như vậy nữa.
Những người hiện tại đang đứng xếp hàng ngay ngắn trước mặt Nhật Nam được cho là còn chiến đấu được và yếu tố quan trọng nhất vẫn là tình nguyện vì lần đi này rủi ro thực sự rất lớn, có khi bản thân ông ta cũng không về được chứ đừng nói là những kẻ khác.
Ấy vậy mà vẫn có tận hơn 20 người cơ đấy, phần nhiều có vẻ là từ đội đặc biệt, chủ yếu là những người không b·ị t·hương quá nặng dưới sự t·ấn c·ông của đám ruồi, chỉ là bọn họ lại không đủ sự cơ động theo tiêu chuẩn của Nhật Nam.
Đội hình của đội đặc biệt chia thành 4 vai trò chính với trinh sát, thủ hộ, hỗ trợ cùng gây sát thương, trong vai trò gây sát thương thì sẽ được chia thành tầm gần giáp lá cà hỗ trợ cho thủ hộ và tầm xa với sát thương duy trì ổn định cũng như một đòn đủ mạnh để quét sạch đối phương.
Hỗ trợ thì hồi máu các thứ, đội trưởng đội đặc biệt nằm trong nhóm này vì thợ săn không phải là một chức nghiệp thích hợp để gây sát thương như những chức nghiệp chuyên về mảng phóng xuất hay cường hóa mà có hơi nghiêng về khả năng hỗ trợ của biến hóa.
Thủ hộ cũng chia ra nhiều trường phái nhưng tại đội đặc biệt thì có tới tận 3 trong số, một là chống đỡ tốt máu dày đi kèm với khả năng khiêu khích hai là gây rối trong đội hình địch với nhiều khả năng khác nhau.
Cuối cùng là dạng chuyên bảo hộ cho tuyến sau của đội hình, việc ưu tiên tới tận 3 trường phái thủ hộ khác nhau trong đội hình cũng cho thấy kiểu chiến thuật mà bọn họ hay sử dụng, về căn bản là kiểu đánh lâu dài chứ không dứt điểm luôn.
Nhìn vào đội hình gây sát thương của bọn họ là đủ hiểu, một đạo tặc với khả năng tránh né cùng ẩn thân siêu hạng, lâu lâu địch mất cảnh giác thì nhảy ra đâm lén vài đòn, đấu sĩ cuồng chiến thể trạng tốt, có trạng thái cuồng bạo và nhất là có khả năng tự hồi phục ở mức trung bình cũng như tạo ra được sát thương lan.
Sát thương tuyến sau của bọn họ cũng gồm hai cung thủ, không có pháp hệ, nếu là cung thủ tinh linh thì sẽ tốt hơn nhưng cái chức nghiệp này không phải ở đâu cũng có, chỉ là cung thủ là dạng tuyến sau nhanh nhẹn với khả năng bao quát trong một không gian rộng.
Các cung thủ có thể gây được sát thương nhưng lại thiên hướng gần giống như thợ săn vậy, nếu không phải sát thương duy trì của bọn họ cũng đủ cao không thì đội hình này thực sự quá thiếu sát thương, nhất là sát thương pháp hệ.
Hai trinh sát đi kèm cũng chủ yếu là thay thế cho chức năng của thợ săn trong một số trường hợp nhất định mà thôi, không hỏi thì không biết nhưng đây thực sự không phải là đội đặc biệt thực sự mà chỉ là phần còn lại mà thôi.
Có thể hiểu là đội đặc biệt của phòng tuyến núi Tam Thanh gồm ít nhất 3 đội nhỏ hơn có số lượng thành viên là 6 người hợp lại tức số lượng thành viên ở mức tối thiểu của bọn họ luôn là 18, chỉ là hầu hết hiện tại đều đang nằm trong viện xá rồi nên chỉ còn lại một số nhân lực như này.
Và đương nhiên Nhật Nam cũng không thể yêu cầu các lãnh đạo của phòng tuyến núi Tam Thanh chuyện gì hơn thế này cả, dù sao bọn họ cũng đã cố gắng hết sức rồi, ưu tiên hàng đầu của bọn họ vẫn là trấn thủ tại đây cũng như bảo trợ cho mấy đội nghiên cứu về đám ruồi lúc trước.
"Xin lỗi ngài về sự bất tiện này."
Thật ra trong chuyến đi lần này tới phòng tuyến núi Tam Thanh thì Nhật Nam cũng không đi một mình mà đi cùng một đội chuyên viên do chính tổng bộ tại thành bang Tân Thời phái ra với mục tiêu tạm thời là tăng cường lực lượng phòng ngự tại đây cũng như giúp đỡ tổ đội của Nhật Nam trong quá trình rút lui.
Đúng vậy, nhiệm vụ của bọn họ không liên quan đên ý định của Nhật Nam, mà thật ra thì ông ta cũng không có ý định tuyển dụng từ bọn họ trong trường hợp tại phòng tuyến núi Tam Thanh này không có ai lọt được vào mắt xanh của ông ta.
Dù sao đây cũng chỉ là một chuyến đi mà thôi, thậm chí không cần thiết phải là những kẻ quá mạnh, theo dự tính ban đầu của Nhật Nam thì tính cả ông ta, đội hình hoàn chỉnh sẽ chỉ bao gồm 5 người mà thôi.
"Không sao không sao, dù sao đây cũng là sự lựa chọn của ta nên số 3 hàng 1, số 2 hàng 2, số 5 hàng 2 cùng số 4 hàng 4 bước lên đây, các ngươi sẽ trở thành những người lính tham gia vào chiến dịch lần này."
Những người mà Nhật Nam vừa điểm ra thật ra cũng chẳng có gì quá đặc sắc cả, nhất là khi bọn họ còn khá trẻ nữa, chắc cũng chỉ là những tân binh mà thôi, những người như bọn họ đáng lý ra không nên được dính dáng đến một chiến dịch như này mới phải.
"Đừng lo, ta tự biết mình đang làm gì."
Nhật Nam hiểu rõ mối lo của những người còn lại, bọn họ lo ngại về chuyện chiến dịch này sẽ thất bại, à ừm thật ra tỷ lệ thất bại của chiến dịch này ngay từ đầu đã rất cao rồi, bởi vì chuyện đàm phán với các tộc đàn thực sự quá không thực.
Đồng ý là để mở ra một thời đại hòa bình như hiện tại thì con người đã phải trải qua không ít bàn đàm phán với bên đại diện của phe quái vật có xuất thân từ Labyrinth và cũng ký kết rất nhiều hiệp ước nhưng các tộc đàn ở bên ngoài thì từ đầu đến cuối con người vẫn giữ vững góc nhìn của mình về chúng.
Con người coi những tộc đàn ở bên ngoài này là những thứ đã đẩy con người tới với nguy cơ d·iệt c·hủng và phải sống một cách lay lắt trong những thành trì kiên cố như hiện tại nên thái độ ngay từ đầu vẫn không đổi.
Phải, con người vẫn căm ghét các tộc đàn như vậy dù cho bọn họ cũng đã nhận thức được rằng những tộc đàn này thật ra cũng chỉ là những kẻ yếu như bọn họ, chúng cũng bị cho là kẻ yếu nên mới bị trục xuất ra ngoài.
Và để có thể sinh tồn được thì đó là những chuyện mà chúng phải làm mà thôi, đáng lý ra thứ mà con người nên căm ghét là những Dungeon Master đã triệu hồi hoặc tạo ra quá nhiều quái vật vượt quá sức chứa giới hạn của Dungeon dẫn tới lượng thừa ra bị trục xuất.
Thậm chí là sâu xa hơn thì phải cảm thấy căm ghét cực độ với một thứ đại diện cho bản chất của mọi tội lỗi, t·hảm h·ọa được gây ra bởi quái vật như Labyrinth, chính các Labyrinth đã mang đám quái vật này tới thế giới này và biến nó thành một đống hỗn đốn như hiện tại.
Nhưng như đã nói trước đó rồi đấy, con người chung quy cũng chỉ là kẻ yếu, bọn họ thậm chí còn chẳng đủ tư cách để căm ghét những tồn tại như vậy nên đối tượng dễ nhắm tới hơn như những tộc đàn bên ngoài cũng đã trở thành mục tiêu để con người xả đi cơn uất ức này.
Dù bản thân con người cũng biết rằng những chuyện mà bọn họ đã và đang làm sẽ chẳng thu lại bất cứ kết quả nào cả vì miễn là Labyrinth vẫn còn tồn tại thì những Dungeon Master vẫn sẽ tiếp tục tồn tại.
Rất nhiều tộc đàn bị trục xuất khác nhau cũng sẽ vì cớ đó mà liên tục xuất hiện không bao giờ có điểm dừng lại, sự hận thù của con người thật sự rất ấu trĩ nhưng bọn họ lại chẳng thể nào làm gì được hơn như vậy cả, ngay cả kẻ mạnh trong số rất nhiều những kẻ yếu như Nhật Nam cũng cảm thấy bất lực về điều đó.
Đó cũng chính là một trong những lý do mà Labyrinth Gaia cũng như những Labyrinth cảm thấy thế giới này quá yếu, những sinh vật tại đây thiếu thốn một số lòng tin căn bản nhất để có thể trở thành kẻ mạnh thực sự.
Một thế giới như vậy thường sẽ rất khó để có thể xuất hiện những kẻ thông qua được khảo hạch và trở thành những phi chính quy nên khoảng thời gian mà các Labyrinth dừng chân lại tại đây thực sự có chút vô nghĩa.
Chỉ là đã tới rồi thì các Labyrinth vẫn phải làm theo quy trình thôi, đó là tiếp tục chờ đợi đến khi thời hạn đó tới, hiện tại mới chỉ qua có 80 năm thôi, vẫn còn chưa chạm tới được nửa thời hạn so với dự tính nên bọn họ cũng chẳng mong chờ gì nhiều cả.
Nếu có thì chắc cũng chỉ có thể trông chờ vào chính những cá thể đã bị trục xuất ra khỏi Labyrinth mà thôi nhưng tỷ lệ thành công của đám này cũng cực thấp, có khi còn thấp hơn sinh vật gốc của thế giới này vì chỉ có những sinh vật kiểu như vậy mới có thể tham gia vào khảo hạch của 72 trụ và nhận được chúc phúc lẫn phần thưởng từ đó.
Vậy nên những sinh vật ở thế giới nơi có 72 trụ xuất hiện thường sẽ xuất hiện các phi chính quy đầu tiên sau chỉ khoảng 10 đến 20 năm đầu tiên kể từ mốc thời gian đổ bộ bắt đầu nhưng thế giới này đặc biệt yếu nên các Labyrinth cũng chẳng thể nào trông chờ quá nhiều được.
Trở lại với bên của Nhật Nam thì đội hình mà ông ta đã chọn ra bao gồm 1 chức nghiệp có khả năng kết nối ngoại cảm giúp các thành viên có thể giao tiếp với nhau trên lưới suy nghĩ trong một phạm vi nhất định xung quanh kẻ tạo ra lưới.
3 thành viên còn lại thì chỉ đơn giản là có khả năng chạy rất nhanh thôi, bởi vì nếu đàm phán có thất bại thì Nhật Nam cũng vẫn có thể ưu tiên bế ngoại cảm gia kia lên rồi chạy trước nên bắt buộc 3 thành viên còn lại cũng phải chạy đủ nhanh để thoát được sự truy đuổi của đám quái vật.
Tiêu chí của Nhật Nam trong chiến dịch lần này là cố gắng không giải quyết bằng chiến đấu nhiều nhất có thể, làm như vậy có thể ảnh hưởng đến cái nhìn của những tộc đàn khác với bọn họ và đương nhiên việc đó có thể dẫn tới kết quả xấu nhất có thể xảy ra là thất bại trong tất cả những cuộc đàm phán cũng như bị các tộc đàn ghi thù.
Đương nhiên Nhật Nam cũng hiểu rõ đạo lý nếu nhượng bộ quá nhiều thì đối phương cũng sẽ chỉ được nước càng ngày càng lấn tới mà thôi nhưng với tư cách là một sứ giả hòa bình thì ông ta vẫn muốn hạn chế những xung đột không cần thiết nhiều nhất có thể.
Còn về tuyến đường thì nếu đi bằng đường an toàn bọn họ sẽ phải đi gần 800km để tới được thị trấn Giang Thiên cũ, cũng là nơi mà các tộc đàn ở xa nhất so với phạm vị của Labyrinth màu đen, những mục tiêu trong cuộc đàm phán lần này đang ở tại.
Quá hiển nhiên rồi, đám ruồi cũng có mặt rất gần thị trấn Giang Thiên cũ vậy nên yếu tố cẩn thận vẫn nên được đặt lên hàng đầu, hơn cả quãng đường 800km này cũng không phải ngắn trong khi bọn họ lại không hề có bất cứ tuyến đường tiện lợi nào để di chuyển cả.
Phải, tuyến đường duy nhất mà phòng tuyến núi Tam Thanh có là đường bằng qua sông qua núi chứ không phải đường bằng phẳng được thiết lập qua lại giữa những phòng tuyến cùng thành bang để trợ giúp cho quá trình di chuyển bằng nhiều phương tiện khác nhau.
Vậy nên nếu không có bất cứ một phương án nào khác thì sự lựa chọn duy nhất cho cả 5 đó chính là cuốc bộ, hơn cả còn là cuốc bộ một quãng đường dài khoảng 800km, nghe thôi cũng đã cảm thấy oải rồi chứ đừng nói là đi thực tế.
Vận tốc cơ bản của con người khi đi bộ là vào khoảng 4km/h, tức mỗi kilometer đi sẽ tốn đâu đó khoảng 15 phút đồng hồ nếu chỉ đi bộ, còn vận tốc khi chạy trung bình là 13km/h, hơn gấp 3 lần đi bộ nhưng lại hạn chế về mặt thể lực rất nhiều.
Chức nghiệp giả đương nhiên có thể làm tốt hơn chỗ đó, nhất là khi trong tổ đội tạm thời của bọn họ có tới 3 thành viên trong đó chuyên về chạy đường dài lẫn chạy nước rút nên vận tốc cơ bản khi chạy của bọn họ là vào khoảng 40km/h.
Căn bản là gấp 4 lần so với vận tốc khi đi bộ của người bình thường và bọn họ có thể duy trì được ít nhất 8 tiếng đồng hồ liên tục, nếu xét thêm yếu tố đường hiểm trở thì chắc sẽ rơi vào khoảng dưới 7 tiếng nhưng vẫn là một con số ấn tượng.
Còn về phần Nhật Nam thì đương nhiên ông ta có thể làm tốt hơn con số đó nhiều lần, không chỉ bởi vì ông ta mạnh hơn bọn họ mà cũng là vì ông ta là một tiên phong, mấy vụ chạy trốn như thế này là trò như cơm bữa với ông ta mà thôi.
Nhưng quan trọng nhất vẫn là thành viên còn lại, một ngoại cảm gia, những chức nghiệp giả như vậy sẽ phát triển về khả năng dùng sóng não nhưng bù lại thì thể chất của bọn họ có khi còn thấp hơn cả người bình thường.
Việc này sẽ khiến tốc độ đi đưởng của cả tổ đội sẽ bị giảm đi rất nhiều và những thành viên khác chỉ có thể thay phiên nhau cõng ngoại cảm gia này để có thể đẩy nhanh tiến độ đi đường lên nhằm bắt kịp với tốc độ phát triển của đám giòi c·hết tiệt kia.
Cũng chính vì lý do đó nên cả 3 thành viên còn lại trong tổ đội đều đã thủ sẵn tinh thần vượt khó cõng thành viên còn lại đi trên quãng đường dài 800km này rồi, tinh thần của bọn họ đều rất cao cho tới khi Nhật Nam gọi ra một con quái điểu cao hơn 10m và có sải cánh lên tới hơn 25m.
Bên cạnh là một hệ cường hóa thì Nhật Nam cũng có đầu tư vào một số hệ khác và cụ thể hơn ở đây chính là hệ đột biến với chức nghiệp thuần thú, tuy chỉ có tỷ lệ là 60% thôi nhưng qua chừng đó năm ông ta cũng đã đẩy chức nghiệp này lên chuyển chức lần 2 lv 97 rồi.
Nói đúng hơn thì hầu hết những chức nghiệp mà Nhật Nam sở hữu đều ít nhất đạt tới ngưỡng này, còn những cái còn lại thì đều đã đạt tới mốc lv 100 từ lâu rồi, ngoài ra thì chức nghiệp thuần thú này tới chuyển chức lần 1 cũng sẽ cần tới 1 số hệ khác.
Bởi vì không có hệ biến hóa nên Nhật Nam không thể làm mảng đó được nhưng thông qua hệ cụ thể hóa thì ông ta vẫn có thể tạo ra một không gian bỏ túi đủ rộng để nhét con quái điều mà ông ta đã thuần chủng vào.
Con quái điểu này từng tốn rất nhiều thời gian và công sức của Nhật Nam để thu phục được đấy nhưng tất cả đều đáng giá vì trong tình thế khẩn cấp thì cả đội của ông ta có thể lấy nó làm phương tiện để chạy trốn.
Tốc độ của Kiwi, cũng là tên của con quái điểu này là cực nhanh nhưng chức nghiệp giả bình thường sẽ không chịu được ngưỡng tốc độ như vậy thì chắc mốc đâu đó 60 đến 70km/h là đã đủ trong chuyến đi lần này rồi.
"Kiwi, 5 người và 60 nhé, địa điểm cũng ở trong đầu của ngươi rồi đấy."
0