Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Trỗi Dậy

vUZWA42677

Chương 70: Một trò chơi nhỏ.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70: Một trò chơi nhỏ.


Hiểu đơn giản thì càng gần chủ tọa thì xuất hiện lại càng sớm và kẻ vừa lên tiếng vừa rồi có ghế ngồi là ghế đầu tiên thuộc tay bên phải của chủ tọa, kẻ đó là thủ lĩnh của bộ 3 kia, đại diện cho cái c·h·ế·t và phản vật chất.

Ai cũng suy sụp vì những phát hiện về 1 đàn ruồi mới còn có quy mô đông hơn cả đàn cũ nữa, hơn cả vị trí cư ngụ của chúng là tại tận thị trấn Giang Thiên cũ, tức là ngay chỗ lãnh địa xa nhất của đám tộc đàn bị trục xuất bởi Labyrinth.

Kẻ được nhắc tới ở đây là cháu gái của hỗn mang, tiểu công chúa của vực sâu, mẹ của con bé tức là con của hắn có lối suy nghĩ rất khác thường, thậm chí có thể nói là cuồng đạo thái quá, chỉ là con bé cũng rất biết chăm con.

Chủ tọa nói ra với một giọng nói hết sức vô tội, quả đúng là hỗn mang kiểu gì cũng sẽ tỉnh thật nhưng không phải vào lúc này, ít nhất thì tự bản thân hỗn mang cũng cảm thấy rằng hắn không nên tỉnh lại sớm đến như này.

"Dừng! Rõ ràng đây là D&D."

Mà nếu xét đến những yếu tố khác thì dùng có được lực lượng hoàn chỉnh và tinh nhuệ nhất đi chăng nữa thì một mình phòng tuyến núi Tam Thanh thôi là hoàn toàn không thể xử lý được vụ lần này được.

Thấy đến bề tôi trung thành bậc nhất của mình cũng đã đưa ra động tác nên cái c·h·ế·t cũng chẳng muốn làm ồn ào nữa mà chọn đại một sự kiện, tuy không biết là xui xẻo hay may mắn nhưng đó cũng chính là sự kiện mà Nhật Nam đang vướng phải.

"Đừng cứng ngắt đến như vậy, mà không phải dù sớm hay muộn ngươi cũng sẽ tỉnh hay sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngay lúc này tại một nơi nào đó được bao bọc bởi vô số các ngôi sao, khung cảnh xung quanh hệt như một bầu trời đêm tuyệt đẹp vậy và ở trong không gian này có một chiếc bàn tròn đa trôi nổi, xung quanh nó có tổng cộng 366 cái ghế với nhiều dạng họa tiết khác nhau.

Hơn cả chắc hẳn chủ tọa cũng có ẩn ý gì đó nên mới muốn bọn họ cùng ngồi xuống chơi trò chơi này nên hỗn mang cũng không nghĩ ngợi gì quá nhiều mà chọn ngẫu nhiên 1 sự kiện xuất hiện trước hắn hắn.

Có thể Nhật Nam sẽ không thấy được nhưng kẻ đứng ở bên trên như cái c·h·ế·t lại có một cái nhìn toàn cảnh nhất về vụ việc lần này và ông ta cảm giác rằng bản thân sẽ thua nhằm ám chỉ cho chiến dịch này của Nhật Nam có khả năng cực kỳ cao sẽ thất bại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đúng hơn thì các quân cờ ở đây đều đang tự mình chuyển động theo ý chí của riêng mình, có điều đã là quân cờ thì chắc chắn sẽ có thể bị thao tác vào được bởi những kẻ có mặt hoặc đơn giản hơn là đủ tư cách để có mặt tại đây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dạo gần đây, khoảng vài chục năm trước hay gì đó thì mẹ của con bé tức vợ của hỗn mang muốn đón đứa cháu này về chơi, nhưng gần đây phía bên cô ấy có chút rắc rối, đúng hơn thì rắc rối này cũng có liên quan đến hỗn mang nên cần phải đích thân đứng ra xử lý.

"Mỗi kẻ trong số chúng ta chọn 1 sự kiện trong số này, tùy vào sự kiện lựa chọn mà số quân đại diện cho số kẻ tham gia cũng sẽ khác nhau và chúng ta sẽ thông qua xúc sắc 20 mặt để quyết định hành động của từng quân."

Rồi hôm trước còn nói rằng là tổng bộ đã quyết định đẩy ra một chiến dịch đặc biệt kiểu mới với ngài Nhật Nam là đội trưởng, đương nhiên lúc đó bầu không khí tại phòng tuyến núi Tam Thanh đã trầm lắm rồi.

Vậy nên sự phân cấp là không cần thiết ngoại trừ chủ tọa nhưng vị trí sắp xếp ghế thì lại khác, đó là mốc thời gian được sinh ra, giống như hỗn mang được tính là nhóm hậu bối đầu tiên nên ghế của hắn được đặt ở khá xa so với chủ tọa.

Cũng vì thế mà tiểu công chúa được giao lại cho hỗn mang trông coi nhưng tình hình của hắn lại không đi đâu được nên phải giao phó lại cho hai tộc bề tôi trung thành bậc nhất là kiến Hybird cùng Deep Ones chú ý tới.

Chỉ là bình thường thì những kẻ như vậy chỉ có duy nhất 1 sở thích là nhìn những quân cờ này tự di chuyển theo ý nguyện của mình thay vì tác động vào nó, mà thật ra thì cũng có rất kẻ túc trực tại đây, hầu hết đều không quan tâm đến nơi này lắm.

"Ngài Nhật Nam, ngài có bất cứ kế hoạch nào cho khoảng thời gian sắp tới chưa ạ?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng vào đúng lúc đó thì tại trong màn đêm có một thứ gì đó xuất hiện rồi nó tự ý kéo ghế của mình ra để ngồi lên đó, mỗi chiếc ghế đều có một vài điểm họa tiết khác nhau để đại diện cho từng kẻ.

Cái c·h·ế·t vừa cười nói vừa đưa tay chỉ về chủ tọa nhằm ám chỉ việc chủ tọa là nguồn cơn của mọi chuyện, thật ra thì quan hệ giữa hai cha con bọn họ ngay từ đầu cũng đã không tốt rồi, dù đã được hòa giải nhưng bị giam mấy chục tỷ năm vẫn khiến cái c·h·ế·t khá cay cú đấy.

Nhưng chung quy lại thì chỉ có duy nhất 1 cái ghế là khác thường trong số đó đại diện cho kẻ ngồi lên nó, trên bàn tròn được kia là 1 tấm bản đồ khổng lồ với một vài quân cơ trên đó ví dụ như một quân cờ đang tự động di chuyển tới một nơi nào đó.

"Đừng quá căng thẳng như vậy, ta đã tạm thời thiết lập màn rồi nên không sao đâu."

"Con bé chỉ là đang cảm thấy tò mò thôi, một phần cũng là vì cái tư tưởng của mẹ nó nữa."

"Đừng nói như vậy, ràng buộc giữa ta và ngươi đã sớm kết thúc rồi, mà nghe nói gần đây tiểu công chúa nhà ngươi có nhảy vào cái bàn cờ do lão già này dựng lên nhỉ?"

Chủ tọa chủ động chọn lấy 1 sự kiện, trên bàn của chủ tọa ngay sau đó cũng xuất hiện 2 quân cùng 1 viến xúc sắc 20 mặt đi kèm với một số vật phẩm khác, phía hỗn mang biết là chủ tọa sẽ không nói thứ mà bọn họ muốn nghe.

"Không phải ngài đã sớm 'thấy' trước việc này rồi hay sao? Mà ban đầu tôi cứ tưởng là lần này sẽ được gặp nhiều hơn số lượng này đấy."

"Ông ngoài úp mở úp mở ra có thể làm gì khác được không? Lâu lâu tại quăng ra hỏa mù như thế này thực sự không vui đâu, tôi nhớ lần trước quăng thì chúng ta đã ra ngoài kia, giờ mới về nghỉ ngơi không được bao lâu ông định quăng tiếp là lão già?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mà tạm thời bỏ chuyện gia đình qua một bên đi, vụ lần này ông tính giải quyết thế nào hả lão già?"

Tuy phải đồng ý một điều rằng đám ruồi này có tuổi thọ rất ngắn, chỉ kéo dài được khoảng 1 tuần mà thôi nhưng khả năng sinh sản đi kèm với ADN có thể chứa đựng và mang lại mã ARN hoàn chỉnh nhất cho đời sau như thế này thực sự quá không tưởng.

Và cái ghế này cũng chẳng có gì nhiều, biểu tượng của nó chỉ đơn giản là một khe nứt dẫn tới vực thẳm, so với những chiếc ghế được chính kẻ ngồi lên đó đích thân tạo ra với nhiều loại họa tiết khác nhau thì rõ ràng là chiếc ghế này đơn giản hơn nhiều.

Nếu để đám ruồi này nuỗi dưỡng thành công 1 đời trứng thôi thì bọn họ đã đi tong cả lũ rồi, không, thậm chí ngay hiện tại phòng tuyến núi Tam Thanh cũng đã chẳng đủ tư cách để xử lý do vừa phải chịu những tổn thất quá lớn.

Điều đó cũng khiến phòng tuyến núi Tam Thanh thực sự lâm vào bế tắc và thực sự không biết làm gì cả, nhất là mấy đội nghiên cứu khi bọn họ hiểu rõ trong mã gen của đám ruồi này có 1 chuỗi nào đó giúp bọn chúng có thể phát triển bộ ARN của mình trong 1 khoảng thời gian rất ngắn.

Còn về tâm lý thì cũng chẳng những thành viên khác được, đừng nói là những tân binh không hề có chút nào về kinh nghiệm thực chiến ngoài tiến tuyến như bọn họ, ngay cả những tiên phong lâu năm có kinh nghiệm ngoài tiền tuyến cũng không dám làm đến mức đột nhập vào lãnh địa của các tộc đàn cũng như yêu cầu đàm phán như này đâu.

Đến bản thân Nhật Nam cũng không dám chắc về vụ lần này là quá rõ rồi nhưng nên nhớ rằng ông ta chỉ chọn thành viên cho tổ đội tham gia chiến dịch lần này cùng mình từ chính những tình nguyện viên mà thôi.

"Không ngờ ngài cũng bị thu hút bởi vị này đấy thần của tôi."

Và màn cũng tương tự như vậy, nó là một kỹ năng thuộc hệ cụ thể hóa, 1 hệ gần với hệ biến hóa nên cũng dễ hiểu khi Hunter/thợ săn, chức nghiệp chuyển chức lần 1 của Tracker/truy tung giả lại có thể sử dụng được màn.

Thứ giúp đội đặc biệt đột nhập vào sâu trong lãnh địa của đám ruồi mà không bị phát hiện ra chính là loại màn phương Đông này, nhưng như vậy chẳng phải là nó được triển khai bởi đội trưởng đội đặc biệt, 1 thợ săn hệ biến hóa hay sao?

Ông ta lúc này cũng kéo ghế ra rồi ngồi xuống, có vẻ cái c·h·ế·t cũng bị thu hút bởi vì một nguyên nhân gì đó dù cho trong số 366 ghế ở đây thì ông ta chính là kẻ bận rộn nhất, hỗn mang hiểu điều đó vì hắn ngày trước từng là bề tôi của ông ta.

Nhưng hầu hết các ghế đều coi mấy việc như phân chia cấp ghế xuống nhỏ hơn nữa là không cần thiết dù trong đám này thậm chí có những ghế còn tồn tại dưới dạng quan hệ đấng sinh thành cùng bề tôi, có điều mối quan hệ của bọn họ thân thiết hơn mức độ như vậy.

Bên cạnh việc tiếp tục khai thác vào hệ mà chức nghiệp đó đại diện cho thì chức nghiệp đó cũng sẽ được phụ trợ thêm những kỹ năng khác nhau đến từ những hệ khác, ngoại trừ hệ đối nghịch với hệ đó.

Tại sao hỗn mang lại dám chắc đến như vậy ư? Đương nhiên là vì hắn được đích thân trải qua giai đoạn kia rồi, nhưng cũng chẳng thể trách chủ tọa được vì chủ tọa đến cuối cùng cũng chỉ vì tất cả mà tính kế lâu dài thôi.

Vậy nên có thể hiểu là một chức nghiệp khi đạt tới một ngưỡng nhất định cũng sẽ yêu câu phát triển đa hệ cùng 1 lúc để tối ưu được toàn bộ những chức năng mà chức nghiệp đó có thể mang lại trong thực chiến.

"Ta chỉ làm một chút thử nghiệm đơn giản mà thôi, ai ngờ nó lại kéo lấy ngươi vào cơ chứ?"

Một trong những ghế gần chủ tọa bắt đầu lên tiếng, các ghế không phân chia cao thấp trừ chủ tọa đại diện cho sự ngang hàng của bọn họ nhưng trên thực tế thì không đúng lắm vì giữa các ghế cũng sẽ có một số kẻ là thuộc cấp của kẻ khác hoặc đơn giản hơn là không có chức vị cao bằng.

Ngoài ra thì màn của Nhật Nam còn có khả năng tạo ra một không gian trùng động tách biệt hoàn toàn với bên ngoài, nói dễ hiểu hơn thì ở bên trong này là một thế giới khác so với bên ngoài và dù gây ra bao nhiêu thiệt hại bên trong này đi chăng nữa thì miễn là màn vẫn còn thì bên ngoài vẫn sẽ không có chuyện gì xảy ra cả.

Tốc độ phát triển và thay đổi cấu trúc này nhanh đến khó tin, chỉ cần cho chúng hơn 1 năm thì chúng hoàn toàn có thể khiến sự chọn lọc tự nhiên trong quá trình tiến hóa giống nòi của họ nhà vượn trở thành hiện thực.

Nhờ màn của Nhật Nam nên tổ đội bọn họ cũng khá thảnh thơi khi bọn họ hoàn toàn không phải đối mặt với bất cứ điều kiện nào vật lý nào như áp suất khí quyển, sức gió hay nhiều thứ khác, hơn cả nhờ có màn nên Kiwi cũng rất khó để bị phát hiện bởi những sinh vật ngoài màn.

Thật ra chuyện gia đình của chủ tọa cũng cực kỳ nát do cái bản tính cứ thích úp úp mở mở của mình, cái bàn cờ mà chủ tọa chơi vượt quá tầm hiểu biết của tất cả, thậm chí đến cả những ghế ngồi ở đây cũng chỉ là quân cờ hay thẻ đánh bạc của chủ tọa mà thôi.

"Thế có chơi hay không?"

Đương nhiên bọn họ đã sẵn sàng để bị điểm mặt đọc tên, thậm chí là cho chính cái c·h·ế·t sắp tới của bản thân nên đây chính là quyết định của chính bọn họ và Nhật Nam tôn trọng điều đó, thời đại như này cần thêm những người như vậy.

Quả đúng là như vậy thật nhưng nên nhớ rằng chức nghiệp hệ thuần thú sau khi chuyển chức lần 1 cũng có mảng liên quan đến hệ cụ thể hóa, đúng hơn thì các chức nghiệp sau khi đạt tới ngưỡng chuyển chức lần 1 đều như vậy.

"Chào mừng hỗn mang, ta không ngờ là ngươi sẽ tỉnh dậy sớm vậy đấy."

Vậy nên chỉ có thể cầu cứu đến những phòng tuyến phía sau thông qua tổng bộ nhưng tất tần tật các loại chi phí phát sinh đi kèm kết hợp với thời gian di chuyển, kết quả sau cùng và an ninh tại chính những phòng tuyến khác đã ngay lập tức bác bỏ loại ý kiến này.

Không hiểu vì sao mà chuyện này lại bị đùn đẩy đến hai thằng ngu kia nên tạm thời tiểu công chúa đã chạy xuống một chuồng chăn nuôi rồi, muốn cứu ra thì cũng dễ thôi nhưng con bé lại đòi muốn được như mẹ nó.

Màn của phương Đông và màn của phương Tây không giống nhau, nếu phương Tây dùng từ màn để chỉ những phong ấn được tạo ra từ hệ cụ thể hóa thì màn của phương Đông mang ý nghĩa che đậy, ẩn giấu.

Chủ tọa trực tiếp ngó lơ cái c·h·ế·t rồi trực tiếp vung tay 1 cái, hàng loạt các khung ảnh động xuất hiện, mỗi một trong số đó là một sự kiện khác nhau đang xảy ra trên chiếc bàn tròn này và đây cũng chính là trò chơi mà chủ tọa nhắm tới.

Sau khi cả 3 đều đã quyết định xong thì phần bản đồ của bọn họ cũng thay đổi, 6 quân trước mắt của cái c·h·ế·t cũng tự động chạy trên bản đồ để đại diện cho tổ đội của Nhật Nam đang trên đường di chuyển tới khu vực của thị trấn Giang Thiên cũ.

Đúng hơn thì nhờ chủ tọa nên bọn họ mới có thể trở về được từ cõi c·h·ế·t không biết bao nhiêu lần trong trận chiến ở ngoài kia, có điều chủ tọa nghĩ cái gì thì cũng chỉ có mình chủ tọa biết và cũng vì thế nên dù được tất cả tôn trọng nhưng chủ tọa lại được không mấy ai ưa thích lắm.

Thật ra thì bọn họ cũng không quen gì Nhật Nam, thậm chí cái tên này còn là lần đầu tiên nghe qua nhưng cấp trên hay cụ thể hơn là ban lãnh đạo có nói là nhờ ngài Nhật Nam nên mới có thể hạn chế được rất nhiều tổn thất các thứ.

Như vậy chỉ tổ làm tốn thêm tài nguyên cũng như thời gian vào bọn họ một cách vô ích mà thôi, quan trọng nhất vẫn là nguồn nhân lực chất lượng cao, có điều cũng không thể đòi hỏi quá cao được, nhưng nếu những tân binh này có thể may mắn thành công trở về thì chuyến đi này với bọn họ thực sự là 1 kinh nghiệm rất khó quên.

Chương 70: Một trò chơi nhỏ.

Con bé tôn cha của mình, tức hỗn mang khi chưa thành thần lên thành thần nên hắn quyết định trở thành thần thật luôn, rất đơn giản, giờ đến tiểu công chúa cũng bị lây nhiễm cái tính cách đó nên bắt đầu muốn như mẹ của mình, tự xây dựng cả một giáo phái khổng lồ từ con số 0.

Đương nhiên rồi, Nhật Nam cũng có thể sử dụng được màn, thậm chí màn của ông ta còn mạnh hơn so với hầu hết những hệ cụ thể hóa khác vì ông ta đã đạt tới ngưỡng màn của chuyển chức lần 2, màn của đội trưởng đội đặc biệt chẳng là gì so với ông ta cả.

Ừm thì một phần cũng là vì hỗn mang lúc đó cũng không chú ý đến con bé quá nhiều nữa nên con bé phát triển lệch lạc như vậy cũng chẳng thể trách ai được, có thể nói lý do mà hỗn mang quyết định thành thần phần nhiều cũng là vì con bé cùng vợ của hắn.

Còn về kẻ đưa ra lời chào mừng đến với hỗn mang thì hắn chính là chủ tọa, chỉ là hỗn mang biết rõ chủ tọa hiện tại không có mặt ở đây, ừm thì đúng là hắn cũng tương tự như vậy khi thân xác của hắn vẫn đang ngủ, chỉ là 1 chút ý thức của hắn đã bị thứ gì đó thu hút cho tỉnh lại rồi quyết định tới đây mà thôi.

Nhưng không sợ c·h·ế·t cũng chỉ mới là một yếu tố mà thôi, quan trọng nhất vẫn phải là cống hiến cho thật hiệu quả, bởi vì tiên phong cũng cần có đầu óc để mang được về nhiều thông tin nhất chứ không phải c·h·ế·t đi 1 cách vô ích.

"Vậy là ngài từ chối phần trách nhiệm ở vụ việc lần này sao?"

Ý của hỗn mang rất rõ ràng, theo lý mà nói thì đây không phải là một khoảng thời gian thích hợp để hắn tỉnh lại dù chỉ là một chút, đây chỉ có thể là do chủ tọa tác động vào và lần nào chủ tọa làm như vậy thì cũng sẽ có quá nửa số ghế này được lấp đầy.

Trong số 366 ghế ban đầu thì hiện tại chỉ có 2 trong số đó là được ngồi vào tính cả hỗn mang, như đã nói đấy, hầu hết những kẻ khác đều không quan tâm đến thứ này, thậm chí cả hỗn mang cũng tương tự nhưng gần đây hắn có một số chuyện muốn đích thân kiểm chứng.

"Đã xuất hiện rồi thì chúng ta cùng chơi một trò chơi luôn đi."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70: Một trò chơi nhỏ.