0
Tuy nhiên, khi đó chúng ta chưa có đủ tài chính và cơ sở hạ tầng để thực hiện, nhưng giờ mọi thứ đã khác. Với hợp đồng từ Asia soft và những bước tiến đầu tiên, chúng ta có thể bắt tay vào phát triển dự án này."
Thu Hương gật đầu, ánh mắt nàng sáng lên khi thấy Hải đã suy nghĩ chín chắn hơn. "Đúng vậy. Giờ chúng ta đã có đủ nguồn lực, cả tài chính lẫn nhân sự. Nhưng cần nhớ rằng dự án này không chỉ dừng lại ở một hệ thống đơn giản. Nếu làm tốt, nó có thể mở ra cơ hội phát triển lớn hơn, không chỉ trong ngành game mà còn ở các lĩnh vực khác như dịch vụ đám mây hay mạng xã hội."
Hải mỉm cười, nhận ra rằng Thu Hương luôn có cái nhìn sâu sắc hơn, không chỉ thấy vấn đề trước mắt mà còn luôn nhìn vào tiềm năng trong tương lai. "Anh nghĩ, với nền tảng load balancer, cúng ta có thể không chỉ giải quyết vấn đề của game trực tuyến mà còn mở rộng ra các mảng khác trong công nghệ mạng. Nếu làm tốt, chúng ta có thể tạo ra sản phẩm có giá trị, đủ sức cạnh tranh với những tên tuổi lớn trong ngành."
Thu Hương không vội vàng đáp lại, chỉ khẽ gật đầu, rồi quay lại viết viết gì đó vào bảng kế hoạch tài chính. "Tốt. Nhưng trước khi đi xa hơn, chúng ta cần lên kế hoạch cụ thể hơn về nguồn lực, thời gian phát triển và khả năng mở rộng sau này. Dự án này không thể chỉ là một ý tưởng, mà phải là một sản phẩm có thể ứng dụng ngay trên thị trường."
Hải nhìn nàng, cảm thấy tràn đầy niềm tin vào những bước đi tiếp theo. Cùng nhau, họ sẽ xây dựng được điều gì đó vững chắc và dài lâu.
Ngày hôm sau, Hải và Thu Hương tới Sở Kế hoạch và Đầu tư TP.HCM để làm thủ tục thành lập công ty. Thu Hương đã chuẩn bị tất cả giấy tờ cần thiết, và chỉ trong một buổi sáng, công ty Global tech Nexus chính thức được thành lập, vốn điều lệ 30.000 USD
“Giấy phép kinh doanh đã xong,” Hải nói, tay cầm tờ giấy đăng ký công ty. “Chúng ta chính thức là công ty TNHH.”
Thu Hương mỉm cười, nhưng nụ cười của nàng không chỉ là sự vui mừng đơn giản. Đó là nụ cười của người hiểu rằng đây là sự khởi đầu của một con đường dài và đầy thử thách.
“Vậy chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?” Hương hỏi, vừa cất giấy tờ vào túi, vừa nhìn Hải với ánh mắt đầy chờ đợi.
“Chúng ta cần tìm văn phòng,” Hải nói. “Và phải nhanh chóng. Anh nghĩ nên chọn một nơi gần trung tâm để dễ dàng giao dịch với các đối tác.”
Cả buổi chiều hôm hôm đó, cả hai rong ruổi khắp thành phố. Cuối cùng, Thu Hương huê được một văn phòng nhỏ tại Quận 3, TP.HCM, giá thuê 3 triệu đồng/tháng, cộng thêm phí điện nước. Diện tích văn phòng chỉ có 25m², nhưng đủ để họ bắt đầu. Thu Hương thanh toán trước 6 tháng, tổng chi phí là 21 triệu đồng.
“Căn phòng này nhỏ quá,” Thu Hương nhìn quanh phàn nàn, ánh mắt không giấu được vẻ nghi ngờ. “Chúng ta sẽ làm gì với không gian hạn chế như vậy?”
Hải thở dài, nhưng ánh mắt hắn không chút lo lắng. “Không gian nhỏ, nhưng đừng quên, chúng ta có thể sáng tạo. Quan trọng là những gì chúng ta làm trong đó.”
Thu Hương gật đầu, không nói gì thêm. Nàng hiểu được, một không gian nhỏ không có nghĩa là hạn chế sự phát triển. Điều quan trọng là họ có sự kiên nhẫn và tầm nhìn xa.
Với nguồn tài chính hạn hẹp, Hải và Thu Hương không thể trang bị văn phòng đầy đủ như những công ty lớn. Bọn hắn quyết định chỉ mua những thiết bị cần thiết: hai bộ máy tính để bàn, với một máy in cũ, và một vài món đồ nội thất văn phòng cơ bản. Tất cả chi phí hết thảy là khoảng 22 triệu đồng.
“Chúng ta không cần phải có mọi thứ ngay từ đầu,” Hải nói khi Thu Hương nhìn vào những chiếc máy tính cũ. “Quan trọng là làm việc hiệu quả và tìm ra cách tối ưu hóa mọi thứ.”
Với những điều kiện hạn chế, công ty Global tech Nexus chính thức đi vào hoạt động. Hải dành phần lớn thời gian nghiên cứu và phát triển nền tảng mạng, để hỗ trợ các hệ thống game trực tuyến. Dự án đầu tiên mà họ bắt tay vào là phát triển một hệ thống load balancer. Đây là giải pháp giúp phân phối tải cho các máy chủ game, đảm bảo rằng hệ thống luôn ổn định và có thể xử lý lượng người chơi lớn mà không gặp sự cố. Hải và Hương đều nhận ra rằng đây chính là một dự án có tính ứng dụng cao, đặc biệt trong bối cảnh các game trực tuyến đang phát triển mạnh mẽ.
Song song đó, Hương chăm lo công việc đối ngoại và tài chính, tìm cách duy trì dòng tiền và mở rộng các mối quan hệ với đối tác.
Hải nhìn vào bảng kế hoạch tài chính mà Hương đã chuẩn bị: "Chúng ta sẽ phân bổ lợi nhuận từ hợp đồng với Asia soft như sau. 50% cho vận hành và duy trì công ty, 30% đầu tư vào sản phẩm mới, và 20% cho quỹ dự phòng."
Thu Hương nhìn Hải, đôi mắt sáng lên với sự tán thành. “Chúng ta cần giữ một phần quỹ dự phòng. Mọi thứ đều có thể thay đổi, và chúng ta không thể lường trước được rủi ro.”
Hải gật đầu. “Đúng, quỹ dự phòng là cần thiết. Và chúng ta sẽ không vội vàng. Từng bước, một cách chắc chắn.”
Bước vào thị trường công nghệ năm 2005, Hải và Thu Hương đối mặt với nhiều thử thách. Hệ thống hạ tầng công nghệ còn yếu, tốc độ internet chậm, và khả năng lưu trữ dữ liệu rất hạn chế.
“Chúng ta không thể chạy đua với FPT hay VNG ngay bây giờ,” Hải nói, “nhưng ta có thể tạo ra những cơ hội trong ngách nhỏ. Điều quan trọng là làm những điều mà những công ty lớn không làm.”
Thu Hương không nói gì, nhưng nàng hiểu điều Hải muốn nói. Để chiến thắng, họ cần phải đi theo những hướng đi mà các ông lớn chưa nghĩ tới. Và họ sẽ không bao giờ ngừng sáng tạo.
Sáng sớm, Hải và Thu Hương cùng dọn dẹp căn phòng làm việc nhỏ – nơi ánh nắng yếu ớt len qua cửa sổ, nhuộm vàng những bức tường đơn sơ. Căn phòng tuy chật chội nhưng gọn gàng, đầy đủ, mang lại cảm giác về một khởi đầu nghiêm túc. Chiếc bàn nhỏ đặt ngay ngắn ở giữa, trên đó là chiếc laptop cũ kỹ cùng vài chồng tài liệu đã nhàu.
Trên bàn, chiếc logo mới thiết kế hiện lên màn hình laptop. Global Tech Nexus – dòng chữ gọn gàng, hiện đại như một tuyên bố tham vọng: đưa công nghệ Việt Nam lên bản đồ thế giới. Thu Hương bước vào với hai tách trà nóng, đặt một tách trước mặt Hải.
“Anh thấy thế nào?” Hương hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng ánh mắt tràn đầy tự hào.
Hải nhìn chăm chú vào chiếc logo rồi mỉm cười. “Đẹp lắm. Nhưng ý nghĩa của nó không chỉ nằm ở cái tên. Thành công hay thất bại đều sẽ phụ thuộc vào những gì chúng ta làm từ ngày hôm nay.”
“Em tin rằng chúng ta đang đi đúng hướng,” Hương nói, tựa lưng vào ghế, tay khẽ ôm tách trà, ánh mắt lấp lánh như đang mơ về một tương lai lớn lao.
Trên bàn, tập hồ sơ của những ứng viên tiềm năng được xếp ngay ngắn. Hải đặt tách trà xuống, cầm lên một bộ hồ sơ, ngón tay lướt qua từng dòng chữ súc tích:
[“Tôi không tìm kiếm sự ổn định. Tôi cần một thử thách, một nơi mà năng lực của mình được sử dụng triệt để, không bị gò bó bởi quy tắc cứng nhắc.]
“Anh nghĩ sao về Huy?” Hương hỏi, ánh mắt hướng về tập hồ sơ mà Hải đang đọc. “Anh ấy từng làm ở FPT, nhưng liệu có thích nghi được với môi trường khắc nghiệt này không?”
Hải đặt hồ sơ xuống, trầm ngâm một lúc. “Người như anh ta có thể là viên ngọc quý, hoặc cũng có thể là cơn ác mộng. Chỉ có cách thử mới biết.”