Trùng Sinh Lại Làm Độc Phụ
Thanh Sơn Ngọa Tuyết
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Hòa ly (hai)
“Conkhông..." Lục Cửu mớinóihai chữ liền chợt hiểu ý Lục Bỉnh, vộinói: “Cha, chanóirất đúng, nếu như sau này con muốn cưới tiểu phượng hoàng,hiệntạikhôngthể đến gần tiểu phượng hoàng, tránh để người ta mượn cớ."
Lục Mạo tiến lên muốn cướp, Mộ Khanh Hoàng cười lạnhnói: "Cẩm y vệ cònđangở ngoài cửa đó, Lục Mạo."
“Tuyệt!”
Lục Từ Thị khẽ đẩy Lục Mạomộtcái, ra lệnh cho Sơn Trà đỡhắnđến trước cửa.
"Cha, vậy bây giờ chúng tađiđâu, tiểu phượng hoàng mang theo cẩm y vệ vào phủ, tổ mẫu nhất địnhsẽphái người tìm cha về ổn định tình hình.”
Từng chữ từng chữ phun ra ngoài, giống như là cực hận nàng.
Lục Mạo chợt cứng người, nhìn Mộ Khanh Hoàng, bộ dáng hung dữ, "Mộ, Khanh, Hoàng!"
Lục Từ Thị thấy vậy, lo lắngtrênmặt chợt bay biến hết sạch, cườinói: "Quận chúa vẫnkhôngnỡ bỏ Mạo Nhi của chúng ta."
Chương 20: Hòa ly (hai)
Mộ Khanh Hoàng ngược lại bật cười, khẽ nâng cằm, dáng vẻ kiêu ngạo lạnh lùng, “Ký, haykhôngký?”
Ngụy quốc Công phu nhân Hoa thị cũng cực kỳ chán ghét, châm chọcnói: “Chẳng qua chỉ dựa vào cái danh congáithái tử của mình mà thôi.”
- -
(1) Phụ đức: Đạo đức, phẩm hạnh, phẩm chất của người làm vợ.
Vì bị thương nên Lục Mạođiđường hơi khập khiễng,hắnchậm rãi tiến lên, đầu tiên là đến chào cữu bà Ngụy quốc Công phu nhân và mợ, sau đó lại chào Lục Từ Thị cùng Lục Nguyệt, lúc này mớinói: "Tổ mẫu, có chuyện gì thế?”
Lục Bỉnh ghét bỏ liếc mắt nhìn con mình, "Đồ ngu xuẩn, con quênđi. Cha hỏi con, có phải con muốn cưới Triều Dương quận chúakhông?"
Quả nhiên lẽ trời công bằng!
"Vậy bây giờ con mau mau cútđicho cha, cút xa xa, đợi nàng hòa ly rồi lạinói."
Lục Từ Thị đưa tay đánh Lục Mạomộtcái, "Cònkhôngphải do con gây chuyện à, con mauđixin lỗi quận chúađi,nóilà sau này consẽkhôngbao giờđigặp con bé kỹ nữ kia nữa,sẽchỉ đối xử tốt vớimộtmình quận chúa thôi. Mauđiđi.”
Trong thư phòng vẫn tĩnh lặng nhưkhôngcó ai.
Ngườicônày của bà, xưa giờ luôn lo lắng tính toán cho đứa con trai thứ hai cùng con trai thứ ba, còn đối với đứa con trai đầu lòng, vừa đẻ rađãcó răng, bà ấy coi nhưyêuquái, vừa sợ vừa chán ghét, lạikhôngngờ rằng con trai trưởng có thể nhặt vềmộtcái mạng từtrênchiến trường,khôngnhững giữ được mạng mà còn được phong hầu, vì thếkhôngthểkhôngmang theo con trai thứ hai thứ ba bám vào trèo lên. Mặt ngoài nhìn như đối xử công bằng với cả ba đứa con trai,thậtra trong lòng lại sợ hãi chán ghét con trai trưởng.
Lục Mạo thoáng chốc trợn to hai mắt, sắc mặt lúc tím lúc xanh, nhưng cũngkhôngphủ nhận, "Ai cho phép ngươi lục lọi đồ của ta?! Đưa lại đây!”
Lục Mạo đứng đó, cầm thư hòa ly Mộ Khanh Hoàng viết trong tay, nhìn Mộ Khanh Hoàng, bất đắc dĩ thỏa hiệp, "Hoàng Nhi, đừng gây nữa, đêm qua khi nghe thấy nàng muốn hòa ly với ta, trong lòng ta như bị ai nhéomộtcáithậtđau. Hóa ra trong lòng ta có nàng, sau này tasẽđối xử với nàngthậttốt.”
Lục Bỉnh hừ hừnói: "Gặp loại chuyện này bà ấy mới nghĩ đến cha. Lần nàykhôngđi, để nhị thúc tam thúc của conđichống đỡ thể diện cho bà ấy thôi. Hai người chúng ta ra ngoài tìm quán rượu mà uống, chờ đến khi mọi chuyện đâu vào đấy, hai người chúng ta hẵng về, giả vờ như chả biết gì sất.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chẳng qua Mạo Nhi cũng chỉ uống chút hoa tửu bên ngoài, vậythìsao chứ? Có nam nhân nào màkhôngtham hoa háo sắc, hơn nữa, Mạo Nhi với Phượng Lâu Xuân kia cũngkhôngxảy ra chuyện gì, ngươi cần gì mà phải nháo đến tận mức này. Ta khuyên ngươimộtcâu, đừng nên náo loạn nữathìhơn, đến khi làm ầm lên quá,khôngkhống chế cục diện được nữa, lúc đó xấu mặt chỉ có ngươi thôi. Tanóivới ngươi lần nữa, đệ đệ ta vốn cũngkhôngthích ngươi, ngươi càng làm loạn như vậy,hắncàngkhôngthích ngươi."
Lục Cửu hứng chí, mắt phượng sáng ngời, bị đánh cũngkhôngtức giậnkhôngủy khuất, "Cha, cha để conđiđi, conđigiúp tiểu phượng hoàng chuyển đồ cưới, con xem ai dám ngăn cản nàng."
Mộ Khanh Hoàng cầm mấy tờ giấyđangđè dưới tay lên,trêngiấy chính là mấy bài thơ Lục Mạo viết, "Lục Mạo, nếu ngươi ngoan ngoãn ký tên, vậy thơ từ phỉ báng chửi rủa hoàng tổ phụ ta do ngươi viết ra, takhôngđề cập tới, còn nếu ngươikhôngký, vậy ta liền khiến cho ngươi cửa nát nhà tan." (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Mạo tựa nhưmộtngười chồng bị thê tử hành hạ mà vẫnkhôngnóng giận, đứng ở cửa hítmộthơithậtsâu, nhìn sang hai cẩm y vệ canh giữ ngay trước cửa,đangđịnh mở miệngnóichuyệnthìhai cẩm y vệ lập tức di chuyển,mộtngười đẩy cửa,mộtngười làm tư thế mời, sau khi Lục Mạo tiến vào lại đóng chặt cửa.
Tuy trong lòng hơi khinh bỉ ngườicônày, Hoa thị cũngkhôngnóira, còn cườinói: "Mạo Nhi trở về, quận chúa lập tứckhôngnáo loạn nữa. Ngheđi, nãy giờ trong thư phòng cũngkhôngthấy truyền ra tiếng gây gổ, chắc là Mạo Nhiđãdỗ quận chúa xong rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhị phòngkhôngcó tước vị, Lục Văn theo văn,hiệngiờ chẳng qua cũng chỉ nhậnmộtchức Lại bộ khảo công thanh lại ti lang trung, hàng ngũ phẩm. Chức quan này, tuynóilà rất quan trọng, nhưng Lục Vănđãngây ngốc ở vị trí này bao nhiêu năm nay, vậy mà chưa từng được thăng quan. Còn Lục Mạo, mặc dù thoạt nhìn làmộtđứa có tiền đồ, nhưng lại có tính tình thanh cao quái gở. Loại nít ranh này, chohắnlàm danh sĩ từ thần là được,trênquan lộ e là cũng chỉ dừng bước ở Hàn lâm viện mà thôi.
"Mạo Nhi con về rồi à.” Lục Từ Thị thấy Lục Mạo trước tiên, vội vàng cố ý cất giọng gọi.
Lục Nguyệt bĩu môi, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh thường, “Nếu ảkhôngphải quận chúathìconđãsớm chửi ả cho khỏi ngóc đầu luôn rồi, cái thứ gì vậy chứ.”
Lục Mạo đè cảm giác hoảng hốt xuống, cau mày nhìn Mộ Khanh Hoàng, "Mộ Khanh Hoàng, nàng có chừng có mực thôi, tanói, trong lòng ta có nàng.”
Edit: Diệp Nhược Giai
Lục Cửu vội vàng gật đầu.
Mặt Lục Từ Thị lộ vẻ đau khổ, sắc mặt của mẹ chồng nàng dâu phủ Ngụy quốc công đều khó coi, mà Tam tỷ củahắnthìđangđối diệnnóichuyện với cửa thư phòng.
Mộ Khanh Hoàng chỉ giương mắt thoáng nhìn qua Lục Mạo, "Đêm qua ta và ngươinóichuyện còn chưa đủrõà? Lục Mạo, ký tênđi."
Nhưng bây giờthìkhác, xem khí thế kiathìhình như là tiểu phượng hoàng quyết tâmkhôngmuốn sống cùng Lục Mạo nữa, đây chính là cơ hội củahắn.
Tình cảm trong nàng cómộtthoáng bị khuấy động,khôngphải là ngạc nhiên mừng rỡ, mà là muốn cười, cười to, cười châm biếm, cười khóc, cuối cùng là bình tĩnh.
Lục Nguyệt cười lạnh, "Nhà ta đâu phải là cướimộtnàng dâu về,rõràng là cướimộttổ tông về, nếukhôngphải con trai congáimà ả ta sinh ra có thể..."
Nghe được chuyện Mộ Khanh Hoàng chuyển đồ cưới, Lục Mạo vốnđangtrênđường quay về sau khiđigặp Hàn lâm học sĩ Lưu đại nhân để xin nghỉ phép, liền lệnh cho kiệu phu nhanh chân hơn, cũng bất chấp cái mông cònđanghơi đau đau. Vừa về phủđãthấy tổ mẫu, cữu bà, mợ cùng Tam tỷđangchờtrênhành lang trước thư phòng ở viện ngoài.
Mộ Khanh Hoàng chỉ cảm thấy bực bội, cầm vòng tay phật trong tay vân vê vài cái rồi mớinói: “Thế à? Đó là chuyện của ngươi, còn ta, bây giờ ta muốn hòa ly với ngươi. Ngươiđãkhôngmuốn vui vẻ chia tay, vậy ta cũngkhôngnể mặt nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước đó gióng trống khua chiên tuyên chiến với Lục Mạo, vốn là định biến mình trở thành tên phá bĩnh,mộtlà muốn biểu lộ tấm lòng trung trinh trước sau nhưmộtvới tiểu phượng hoàng, hai là, nếu tiểu phượng hoàng vẫn cứ si mê Lục Mạokhôngđổi,hắncan thiệp vào như vậy, biết đâu lại thành toàn cho tấm lòng cuồng si của tiểu phượng hoàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhị phòng bây giờ có thể ở tại Trường Ninh Hầu phủ, mượn hào quang của Hầu phủ, đợi sau khi Lục Từ Thị qua đời, tất nhiên là phải chuyển ra ngoài. Đến lúc đó, nhị phòng còn có quang cảnh gì đángnóiđâu. Tiếp qua vài chục năm, nếu như trong đám cháu chắtkhôngcó hạt giống tài năng nào, nhị phòng cũng suy tàn. Ngược lại, cưới đượcmộtnàng quận chúa về, cháu chắt duy trì tước vị, cứ cho là đám cháu chả có năng lực gì, ít nhất cũng có thể bảo đảm phú quý được đến vài thập niên.
Con dâu trưởng của Ngụy quốc Công phu nhân, Trương thị,nói: “Hành động của Triều Dương quận chúa hôm naythậtlà làm mất phụ đức (1).”
"Nguyệt Nhi!" Lục Từ Thị bỗng thấp giọng khiển tráchmộttiếng.
Tuy Lục Nguyệt chưanóihết lời, nhưng Hoa thịđãquen biếtcôcháu Lục Từ Thị biết bao nhiêu năm, chỉ cần động nãomộtchút liền đoán ngay ra được, trưởng tử trưởng nữ do quận chúa sinh ra, trưởng nữ có thể được phong làm huyện chủ, trưởng tử có thể được phong làm Phụ quốc tướng quân, đợi đến khi thái tử đăng cơ, Triều Dương quận chúa liền trở thành Triều Dương công chúa, tước vị của trưởng tử trưởng nữ lại cao thêmmộtbậc.
Trong thư phòng, Mộ Khanh Hoàng ngồitrênghế quan mạo, cánh tay đặttrênbàn trà, bàn tay đè lêntrênvài tờ giấy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.