Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Trùng Sinh, Ta Quyết Đứng Đỉnh Nhân Sinh

Unknown

Chương 20 Đệ Tử Chân Truyền Thật Là Giầu A

Chương 20 Đệ Tử Chân Truyền Thật Là Giầu A


Dưới chân núi.

Lúc này Tô Đàm mông lung thức dậy, việc đầu tiên hắn làm là cảm nhận lấy thân thể của mình. Cảm thấy tay chân vẫn hoạt động bình thường Tô Đàm mới thở ra 1 ngụm chọc khí nói.

"Vẫn còn tốt, hôm qua ta cứ nghĩ mình xong rồi chứ."

Chống lấy thân thể mệt mỏi đau nhức, Tô Đàm bước ra chum vại. Hắn lúc này trang phục rách rưới cực kỳ, v·ết m·áu loang lỗ còn bám dính lấy. Vết thương cũng đang dần dần khép miệng, có chổ rách nhẹ thì hôm nay cũng đã hoàn hảo biến mất không tì vết.

Tô Đàm vứt bỏ lấy rách rưới trang phục mang lấy đạo bào đệ tử ngoại môn, nhìn vào không thấy vấn đề gì nhưng bây giờ Tô Đàm sức lực 10 không còn 1. Hắn quyết định hôm nay đến đây thôi, tĩnh dưỡng lấy trạng thái tốt nhất rồi tính tiếp, chứ thật bây giờ hắn chịu không nổi, cố gắng nữa có thể có án mạng, gắng quá hóa dở a. Tô Đàm là người có mục tiêu hắn có hack cho nên không cần phải liều c·h·ế·t liều sống như vậy.

Tô Đàm khập khiển bước vào sơn môn, 2 tên đệ tử canh cổng nhìn thấy hắn tình trạng không tốt mở miệng hỏi.

"Sư đệ đây là bị sao vậy?"

Tô Đàm ngường ngùng nói.

"Ta đêm qua dùng sức quá nhiều, sư huynh hiểu". Tô Đàm làm bộ nháy nháy mắt.

Nghe Tô Đàm nói 2 tên đệ tử sao còn không rõ, nam nhân nha, hiểu đều hiểu.

"Khục khục, sư đệ cũng nên bảo trọng lấy thân thể a." 2 tên đệ tử gác cổng ho nhẹ lấy 2 tiếng nói.

"Đa tạ sư sư huynh quan tâm. Sư đệ đây muốn về phòng nghỉ ngơi a." Tô Đàm cũng cười cười chấp tay đa tạ nói sau đó bước vào sơn môn tiến về phòng ở.

Tiến vào phòng Tô Đàm không nghĩ ngợi gì nữa liền leo lên giường ngủ 1 giấc thật sâu, mặt kệ lấy xung quanh các đệ tử ồn ào.

10 ngày sau khi các đệ tử nhập môn.

Nội môn, khu vực đại điện đang tập trung rất nhiều các đệ tử, có ngoại môn, có nội môn cũng có chân truyền tất cả đều có điểm chung là đều rất trẻ tuổi.

Lúc này phía trên đại điện đứng đấy 1 vị lão giả tóc bạc phơ nhìn hơi họm hẹm, đây chính là đại trưởng lão Thanh Vân Tông Vương Sùng Nhiên, đừng nhìn hắn già mà vô hại, thực lực của hắn không thua kém gì Tông Chủ Phạm Ứng Thiên, đều là Nguyên Anh Kỳ đỉnh phong.

"Theo như tính toán, có lẽ không đến 5 năm nữa bí cảnh Tam Thanh sẽ lại 1 lần nữa mở ra, như thường lệ bí cảnh chỉ cho phép người có cốt linh dưới 30 mới được phép tiến vào. Ta hy vọng trước lúc bí cảnh mở ra các người phải cố gắng tăng cường thực lực lên không đến mức thê thảm như 25 năm trước. Có lẽ không sánh bằng Thái Vũ tông nhưng ta không muốn đến cả Phiêu Miễu Tông hay là các thế gia xung quanh Tam Thanh sơn đều cưỡi lên đầu Thanh Vân Tông. Các ngươi nghe rõ sao?" Đại trưởng lão Vương Sùng Nhiên uy nghiêm nói, khí tức khủng bố tràn ra khiến các đệ tử xung quanh thở mạnh 1 hơi cũng không dám.

Sau khi thu hồi khí thế các đệ tử lúc này mới thở ra 1 hơi đồng thanh đáp.

"Vâng. Chúng đệ tử nghe rõ."

"Tốt. Giải tán đi." Đại trưởng lão sau khi thông cáo xong phất tay giải tán.

Lúc này khu vực đệ tử chân truyền, Lâm Uyển Nhi nhìn xung quanh như đang tìm kiếm ai đó. Ở 1 bên quan sát thấy Lâm Uyển Nhi bất thường tứ sư tỷ Liễu Ngưng tò mò hỏi. Nàng da trắng, dáng cao, mái tóc màu đen dài, thân hình ngạo nghễ khiêu hồn, dung mạo tuy không xinh đẹp bằng Lâm Uyển Nhi nhưng nhìn chung nàng vẫn là 1 mỹ nhân.

"Lâm sư muội đang tìm ai đó sao?"

Bị hỏi bất ngờ, Lâm Uyển Nhi giật mình gật đầu xong vội lắc đầu nói.

"Không có a. Ta có chút việc muốn rời đi trước, sư tỷ có thể tự về trước a." Nói xong Lâm Uyển Nhi vồi vàng rời đi tiến về khu vực đệ tử ngoại môn.

Thấy như vậy Liễu Ngưng cũng đành phải tự mình bay về Thâm U phong, nàng mặc dù nghi hoặc tiểu sư muội hành động nhưng cũng không quá mức lén lúc theo dõi người khác.

Tiến đến khu vực ngoại môn Lâm Uyển Nhi tìm đến 1 vị đệ tử luyện khí kỳ tầng 1 hỏi lấy.

"Sư đệ có biết Tô Đàm."

Nhìn thấy là 1 vị mang lấy đạo bào màu tím dung mạo lại cực kỳ xinh đẹp như vậy tên đệ tử luyện khí tầng 1 này cũng là câu nệ vô cùng chấp tay cúi người nói.

"Bẩm sư tỷ, Tô Đàm sư đệ không biết nhưng nghe thì có nghe qua."

"Vậy ngươi có biết hắn hiện tại ở đâu không?"

"Hắn không có đến đại điện vậy chắc có lẽ là ở quãng trường a." Tên đệ tử ấp a ấp úng nói.

"Ngươi biết quãng trường ở đâu sao?" Lâm Uyển Nhi âm thanh thanh lãnh trong trẻo hỏi.

"Biết a." Tên đệ tử hưng phấn chỉ chỉ trỏ trỏ hướng đi nói, hắn cảm thấy hôm nay đúng là ngày hạnh phúc nhất cuộc đời hắn. Có thể cùng đệ tử chân truyền nói vài ba câu còn giúp nàng chỉ đường đã thế dung mạo nàng lại đẹp đến không thể nào tả nổi. Hắn có thể thổi đến cả đời a.

Lâm Uyển Nhi theo như hướng dẫn đi đến quãng trường nơi mà Tô Đàm lúc trước bày sạp buôn bán. Nhìn thấy Lâm Uyển Nhi đang đứng ở sạp hàng, các đệ tử xung quanh cũng nhanh chống nhìn qua. Nàng thật sự quá đẹp đi, không cần phải làm gì cũng khiến cho các tên đệ tử điên đảo.

Lúc này có 1 vị đệ tử mạnh dạng tiến lên chấp tay nói.

"Sư tỷ đây là muốn tìm Tô sư đệ sao?"

Tên đệ tử chấp tay cung kính đáp, mặc dù tu vi của hắn cao hơn, tuổi tác cũng lớn hơn nàng rất nhiều nhưng thân phận còn để đó. Đệ tử ngoại môn gặp đệ tử nội môn đều phải xưng sư huynh sư tỷ, đệ tử nội môn gặp chân truyền cũng phải xưng sư tỷ sư huynh.

"Ân" Lâm Uyển Nhi âm thanh như tiên nữ đáp.

"Có lẽ sư tỷ mới đến không biết, Tô sư đệ đã không tại nơi này buôn bán nữa a." Tên đệ tử thành thật đáp.

"Hắn không đi tu luyện mà tại nơi này buôn bán sao? Hắn ở đây buôn bán thứ gì?" Lâm Uyển Nhi tò mò hỏi.

Nghe được Lâm Uyển Nhi hỏi như vậy, tên đệ tử lúng túng không biết phải làm sao, cho hắn 10 cái lá gan cũng không dám nói Tô Đàm tại đây bán sách dạy 'công pháp' a. Nếu như đây là 1 sư huynh thì không sao, nhưng nàng lại là nữ nhân, ai dám đem chuyện như vậy nói rõ ra.

1 bên tên đệ tử khác nghe vậy cũng hô lên 1 tiếng "thơ".

Nghe được 'thơ' tên đệ tử này mới sực nhớ đến Tô Đàm ngoài sách ra còn bán thơ, thế là vội vàng nói.

"Thơ. Đúng vậy. Tô sư đệ văn chương cực kỳ lợi hại, hắn ở đây chỉ bán thơ".

Lâm Uyển Nhi nghe vậy cũng không nghi ngờ gì, dù sao nàng biết Tô Đàm thật lợi hại. Cầm kỳ thi họa có thể là đứng đầu.

"Mọi người biết nơi ở của hắn sao?". Lâm Uyển Nhi âm thanh trong trẻo hỏi. Nàng khó khăn lắm mới từ trong động phủ ra ngoài. Dù sao nàng thiên tư bất phàm, chỉ cần dùng chưa đến 1 canh giờ là đã có thể khai mở đan điền bước vào luyện khí kỳ, nay mới có 10 ngày mà nàng đã bước vào luyện khí tầng 2 có thể nói là thiên tư trác tuyệt nên rất được Lưu Thanh Hà thương yêu và coi trọng. Lại nói bí cảnh không đến 5 năm nữa sẽ mở ra, với tác phong của Lưu Thanh Hà rất khó có thể cho Lâm Uyên Nhi rời đi động phủ nữa bước. Nhân lúc được ra ngoài Lâm Uyển Nhi muốn gặp 1 chút Tô Đàm.

"Tô sư đệ ở khu vực đệ tử mới nhập môn, sư tỷ có thể đi đến hỏi bọn hắn xem sao." Vị đệ tử ngoại môn đáp.

"Đa tạ". Nói tiếng đa tạ, Lâm Uyển Nhi quay người rời đi để lại 1 đám đệ tử điên điên dại dại trông ngóng bóng lưng nàng mà thổn thức, có người không nhịn được nói ra thành tiếng.

"Nàng là ai? Thật sự là quá đẹp đi. Tiên nữ cũng không thể đẹp như vậy a."

Lời nói ra rất được đông đảo đệ tử tán thành, trong lòng cũng không ngừng hâm mộ lấy Tô Đàm có thể quen biết được vị tiên nữ này, cảm thấy ông trời bất công, đã cho hắn đẹp trai tài hoa lại còn quen biết được vị chân truyền tiên nữ này.

Khu vực nơi ở đệ tử mới nhập môn.

Lúc này Tô Đàm mông lung mở mắt ra, hắn cảm thấy vô cùng uể oải, hắn cũng không biết là nằm ngủ lấy bao lâu.

Rời giường, Tô Đàm bắt đầu uốn lượn thân thể thực hiện các động tác thể d·ụ·c để giãn cơ, thực hiện vài động tác xong Tô Đàm mở cửa muốn đi ra bờ suối tắm 1 cái.

Đang đi trên đường Tô Đàm bắt gặp được 1 bóng dáng thướt tha xinh đẹp mà quen thuộc. Tô đàm dụi dụi mắt tưởng là nhìn lầm thì nghe thấy âm thanh thanh lãnh trong trẻo vang lên.

"Tiểu Đàm, đã lâu không gặp a."

Tô Đàm cười hì hì tiến lên nói.

"Quả thật đã lâu không gặp, ta rất nhớ ngươi a."

Lâm Uyển Nhi cũng không quan tâm cái miệng của Tô Đàm thật thật giả giả nàng mở miệng nói tiếp.

"Nơi đây tốt chứ."

"Người có thể tự cảm nhận lấy a." Tô Đàm vươn 2 tay ra trề môi nói.

"Ta nghe nói ngươi ở quãng trường làm ăn buôn bán, không biết thế nào?" Lâm Uyển Nhi đổi chủ đề hỏi.

"Làm ăn kiếm tiền ta Tô Đàm không thua ai a." Tô Đàm tự tin nhìn Lâm Uyển Nhi nói.

"Ngươi không phải lúc trước nói tiền bạc là phù du sao? Không phải hứa 10 năm chứng minh thực lực của mình sao? Trông ngươi có vẻ tại đây chỉ biết kiếm tiền a" Lâm Uyển Nhi có vẻ hơi giận dỗi nói.

"Biết làm sao a, ta linh căn không giống bình thường, cần rất rất nhiều tài nguyên dồn vào, nếu không có linh thạch chèo chống ta sao có thể thực hiện lời hứa của mình. Ta cũng rất muốn chăm chỉ tu luyện a, giá như có ai đó để ta ăn bám thì tốt rồi." Tô Đàm giả giả thật thật nói, 1 bộ tội nghiệp nhìn lấy Lâm Uyển Nhi.

Thấy vậy Lâm Uyển Nhi cũng không nỡ giận dỗi mở miệng nói.

"Ta không biết ngươi vậy mà khổ như vậy" Nói nói Lâm Uyển Nhi từ trong không gian giới chỉ lấy ra khoản hơn 5000 viên linh thạch đưa đến cho Tô Đàm rồi mở miệng nói tiếp.

"Ta bây giờ chỉ có từng này, không biết có thể giúp gì được ngươi hay không?"

Tô Đàm cũng âm thầm chắc lưỡi lấy cảm thán trong lòng chữi bậy không thôi. "Vừa gặp liền là 5000 viên, đệ tử chân truyền cũng quá giầu có đi."

Nếu là lúc trước, Tô Đàm có lẽ là sẽ không nghĩ ngợi nhấn lấy, dù sao cũng là lão bà nhà mình đầu tư cho, nhận lấy không hề mất mặt a. Nhưng bây giờ Tô Đàm đã có cách kiếm linh thạch không những kiếm được mà còn kiếm rất nhiều.

Tô đàm cũng không có nhận lấy linh thạch mà tiến đến nắm lấy tay của Lâm Uyển Nhỉ trêu chọc nói.

"Đây là linh thạch dùng để đầu tư cho phu quân sao?"

Lâm Uyển Nhi giật mình lui ra vài bước không vui nói.

"Ngươi cái thối đệ đệ, ăn nói lung tung a."

Tô Đàm cũng không thèm để ý nàng hành động mà cười lên "Ha ha."

Dường như nhớ đến điều quan trọng Lâm Uyển Nhi mở miệng nói.

"Ngươi lúc nãy làm gì mà không đến đại điện nghe thông cáo vậy?"

"Ta khi nãy còn đang ngủ nên không nghe thấy triệu tập, không biết có việc quan trọng gì sao?" Tô Đàm lấy tay sờ ót nói.

"Nghe đại trưởng lão nói còn không đến 5 năm nữa thì bí cảnh Tam Thanh sẽ mở ra, đến lúc đó tất cả đệ tử dưới 30 tuổi đều phải tiến vào a." Lâm Uyển Nhi nói.

Nghe Lâm Uyển Nhi nói Tô Đàm không khỏi lẩm bẩm suy tư sau đó hắn lại nhìn về phía Lâm Uyển Nhi nghiêm túc nói.

"Ngươi có thể ra bên bờ suối đằng kia đợi ta khoảng chừng 2 khắc đồng hồ không?"

Nhìn thấy Tô Đàm nghiêm túc như vậy, Lâm Uyển Nhi cũng không hỏi nguyên do thành thật ra bên bờ hồ chờ đợi lấy hắn.

Chương 20 Đệ Tử Chân Truyền Thật Là Giầu A