Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 21 Hoắc Bạch Vô Thường Đang Vẫy Gọi Ta.
Đi vào bên trong phòng, Tô Đàm tiến vào không gian thần bí đi về khu tri thức. Tô Đàm bỏ ra 20 linh thạch tiến vào mặc niệm nói.
“Công pháp liên quan đến băng linh căn”.
Vô số công pháp xuất hiện lấy trong đầu của Tô Đàm, Tô Đàm lướt nhanh lấy tìm đọc thì chọn ngay được 1 bộ công pháp có tên ‘Thập Nhị Liên Phi Tuyết”.
Đây là 1 bộ thiên cấp cực phẩm công pháp, còn lý do tại sao Tô Đàm chỉ chọn thiên cấp mà không chọn cao hơn đơn giản đây chỉ là tiểu thiên thế giới. Chỉ có trung thiên thế giới mới có đủ điều kiện để học tiên kinh, bây giờ Tô Đàm có đưa ra tiên kinh công pháp Lâm Uyển Nhi cũng không thể học thành công.
Lưu lại công pháp trong đầu, Tô Đàm nhanh chóng rời đi khu tri thức tiến đến khu ngộ tính.
Cũng là lần đầu Tô Đàm tu luyện thiên cấp cực phẩm mà lại muốn trong 1 khắc đạt đến viên mãn, hắn không do dự sử dụng gấp 50 lần ngộ tính. Ấy vậy mà yêu cầu hơn 5 vạn linh thạch, điều này nói rõ càng về sau lượng tiêu thủ sẽ càng khổng lồ. Cứ đà này Tô Đàm có thể dám đoán nếu sử dụng 100 lần ngộ tính có thể phải tiêu tốn hơn triệu linh thạch a. Mặc dù không phải cấp số nhân nhưng cũng quá tốn kém đi.
Lúc này Tô Đàm cũng tài đại khí thô, bỏ ra hơn 5 vạn vẫn còn có thể thông thả. Đạt đến 50 lần ngộ tính, lúc này bên người Tô Đàm thần vận càng trở nên nồng nặc mơ hồ cảm thấy có 1 tôn vô thượng hư ảnh xuất hiện tự thân truyền thụ đạo pháp cho hắn.
Tô Đàm nhìn đến cuốn công pháp này dễ hiểu cực kỳ, giống như cho hắn làm bài toán 1+1=2 đơn giản như vậy, không đến 1 khắc đồng hồ, Tô Đàm đã hiểu thấu đáo tận cùng môn công pháp này. Cảm thấy còn chút thời gian, Tô Đàm cũng không muốn lãng phí nên tu luyện thêm vô hạn hợp thể phân thân xem xem có thể may mắn đột phá giai đoạn 7 hay không. Mặc dù hắn hiểu ra bước tiếp theo của giai đoạn này nhưng thời gian cũng không nhiều Tô Đàm đã bị truyền tống ra bên ngoài. Không thể trực tiếp tấn thăng đến giai đoạn 7, Tô Đàm cũng không thất vọng, hắn còn có rất nhiều thời gian, để giúp xong Lâm Uyển Nhi rồi thăng cấp sau cũng không muộn.
Tô Đàm cũng không vội rời đi không gian thần bí mà vẫn tiếp tục lưu lại nơi này. Tô Đàm không biết viết ra công pháp thiên cấp cực phẩm có hay không gay nên lôi kiếp, thiên địa dị tượng nên cẩu lấy bên trong hắn mới cảm thấy an toàn. Tô Đàm nhanh chóng lấy ra tập sách cùng mực, bắt đầu điên cuồn viết lấy, cũng không lâu lắm thì bộ công pháp cuối cùng cũng hoàn thành.
Bước ra không gian thần bí, lật xem công pháp Tô Đàm cảm thấy còn thiếu thiếu thứ gì thế là hắn cầm lấy cuốn công pháp chà chà dưới nền nhà, nhìn xem cuốn công pháp dơ dơ cũ cũ, Tô Đàm mới cảm thấy hài lòng bước ra cửa phòng đi thẳng đến bên bờ suối.
Lâm Uyển Nhi lúc này đặt mông ngồi dưới bờ suối, tay trái chống dưới đất, tay phải vuốt lấy mái tóc bỏ qua mang tai, đôi chân trần nhỏ nhắn trắng nõn đang vập vờn ngâm mình dưới nước. Tô Đàm nhìn thấy nàng liền bần thần rung động không thôi. Nàng thật sự quá đẹp, đơn giản lấy nàng để hình dùng vẻ đẹp của tiên nữ chứ không phải hình dung đẹp như tiên nữ để hình dung nàng.
Nhìn thấy Tô Đàm đang suy ngốc ở 1 bên, Lâm Uyển Nhi che miệng cười khẽ hỏi.
“Ta đẹp sao?”
Tô Đàm không do dự gật đầu.
“Vậy Tiểu Đàm ngươi phải cố gắng thật nhiều lên a.” Lâm Uyển Nhi khích lệ nói.
Tô Đàm không e lệ vỗ ngực tự tin nói.
“100% tin tưởng ta” sau đó từ trong ngực lấy ra 1 cuốn công pháp đi đến đưa cho Lâm Uyển Nhi nói.
“Cơ duyên đoạt được. Đưa ngươi.”
Nhận lấy cuốn công pháp, Lâm Uyển Nhi tò mò lật xem phát hiện là thiên cấp cực phẩm, nàng che miệng kinh ngạc vội vàng trả lại công pháp cho Tô Đàm lắc đầu nói.
“Cái này quá quý giá, ta không thể nhận.”
Tô Đàm không có tiếp nhận mà hờ hững nói.
“Quý giá hay không không quan trọng, quan trọng là cuốn công pháp này cực kỳ phù hợp với ngươi, đối với ta vô dụng. Đồ đã đưa đi ta không có thói quen lấy lại.”
Sau đó Tô Đàm giả vờ sờ cầm suy tư nói tiếp lấy.
“Ngươi nếu như không nhận ta liền đem công pháp này đưa cho vị sư tỷ khác, đảm bảo nàng sẽ ngã vào lòng ta ôm ấp a. Nói không chừng còn có thể tiến sâu giao lưu thân mật hơn a.”
“Ngươi dám.” Lâm Uyển Nhi tức giận đỏ mặt nói.
“Sao lại không.” Tô Đàm cũng không chịu thua trêu chọc nói.
“Thối đệ đệ. Cuốn công pháp này ta sẽ tịch thu.” Lâm Uyển Nhi dậm chân thu hồi lại công pháp nói.
Thấy vậy Tô Đàm không khỏi bật cười lên.
“Ngươi cũng không nên chỉ lo buôn bán kiếm linh thạch a. Các đệ tử khác đều đã bước vào luyện khí mà ngươi bây giờ vẫn là phàm nhân.” Lâm Uyển Nhi nhìn lấy Tô Đàm lo lắng nói.
Lâm Uyển Nhi luôn luôn kiêu ngạo tự tin ấy vậy mà hôm nay tỏ ra biết lo lắng quan tâm khiến Tô Đàm không khỏi cảm khái bật cười nói.
“Ngươi thử nhìn lại xem.”
Lâm Uyển Nhi nghi hoặc không hiểu Tô Đàm nói có ý gì thì đột nhiên 2 mắt nàng mở to, lớn tiếng nói.
“Ngươi vậy mà đã là tu sĩ luyện khí kỳ. Không đúng. Ta nhìn không thấu tu vi của ngươi.”
Lâm Uyển Nhi không thể tin được nói, nàng có thể nói là tư chất nghịch thiên được đích thân sư phụ dạy dỗ chỉ trong vòng 10 ngày đã đạt đến luyện khí tầng 2. Còn Tô Đàm đâu, hắn không có sư phụ cũng không có động thiên phúc địa như nàng để tu luyện, ấy vậy mà tu vi trên nàng, điều này làm sao có khả năng.
Nhìn lấy vẻ mặt khó tin của Lâm Uyển Nhi, Tô Đàm cũng không trêu chọc nàng mà ra vẻ thành thật nói.
“Linh căn của ta có chút phức tạp, chỉ cần có thật nhiều linh thạch ta rất nhanh sẽ đột phá, ngươi cũng không cần lo lắng cho ta sau này không đuổi kịp ngươi.”
“Ai lo lắng ngươi.” Lâm Uyển Nhi kiêu ngạo quay đầu qua 1 bên nói.
“Đã ngươi nói cần linh thạch để đột phá tu vi vậy tại sao lúc ta đưa ngươi linh thạch ngươi lại không muốn."
"Ta chẵng đã nói qua việc kiếm tiền nếu ta số 2 thì không ai dám nhận mình số 1 sao." Tô Đàm vô cùng tự tin vỗ ngực sau đó nói tiếp.
"Thôi không nói đến chuyện đó, ngươi bên trong động phủ tu luyện thế nào? Bên trong có nam nhân sao?"
"Rất tốt a. Sư phụ cùng các sư tỷ đối với ta rất tốt. Thâm U phong chỉ thu nhận nữ đệ tử chỉ có điều Thâm U phong quy củ rất nghiêm ngặt, không được sư cho phép của sư phụ không được tùy tiện rời đi, phải ở bên trong động phủ chuyên tâm tu luyện." Lâm Uyển Nhi âm thanh thanh lãnh thành thật nói.
"Ồ, vậy thì quá tốt đi. Ngươi xinh đẹp như vậy, nên bế quan cái 10 năm đợi ta trưởng thành sau đó mang ngươi về nhà. Đi ra ngoài loãng chỉ tổ kéo thêm thù hận cho ta. Ta cũng không muốn mỗi ngày thay ngươi đuổi c·h·ó a." Tô Đàm trêu chọc cười đùa tí tửng nói.
Lâm Uyển Nhi cũng không ghét bỏ hay tiếp lời của Tô Đàm mà xụ mặt liếc nhìn lấy hắn.
Tô Đàm lúc này cũng vỗ tay 1 cái nói.
"Tốt. Đến đây thôi, ngươi cũng nên trở về động phủ tu luyện đi, mặc dù ta rất muốn cùng ngươi qua đêm ở đây nhưng ta sợ đầu c·h·ó của ta bị chặt xuống lúc nào không hay."
Mặc dù Tô Đàm miệng mồm nói năng thô thiển nhưng Lâm Uyển Nhi không hề ghét bỏ mà cảm thấy rất thú vị, mỗi lần nói chuyện với Tô Đàm nàng đều cảm thấy rất vui vẻ, không hề có cảm giác vướng bận, lời lẽ trong lòng muốn nói ra đề có thể tuông ra không hề bị gút mắt mà nuốt lấy trong bụng.
Nhìn lấy Lâm Uyển Nhi rời đi Tô Đàm cũng không cảm thấy lưu luyến mà nhìn về phía bầu trời trưa lãm nhãm nói.
"5 năm bí cảnh sẽ mở sao? Trong thời gian đó phải nhanh chóng tu luyện xong bất tử chi thân với vô hạn hợp thể phân thân tiến hành trúc cơ mới được."
Lúc này Tô Đàm quyết tâm bừng bừng rời đi nơi ở hướng về sơn môn dưới chân núi mà đi.
Như thường lệ Tô Đàm tiếp tục hối lộ lấy linh thạch, 2 vị đệ tử càng nhìn càng cảm thấy Tô Đàm thuận mắt, xưng huynh gọi đệ như là thân huynh đệ vậy. Tô Đàm cũng vậy, chỉ cần không phải kẻ thù ai ai cũng có thể làm thân huynh đệ, có phúc thì cùng hưởng có nạn thì không biết nha.
Rời đi khu vực Thanh Vân Tông, Tô Đàm xuống núi mua thêm vài bộ trang phục dự hờ, mặc vào trang phục mới mua Tô Đàm quen đường tiến về Vạn Bảo Các. Tô Đàm dự định mua lấy 10 phần dược tài. Lúc trước chỉ ôm lấy dự định thử luyện bất tử chi thân nên chỉ mua có 1 phần. Lần này hắn quyết định phải tu luyện đến nhập môn mới thôi.
Ôm lấy quyết tâm bừng bừng đến Vạn Bảo Các, Tô Đàm nhăn nhó đau lòng rời đi.
Đi trên đường Tô Đàm thương tâm lẩm bẩm nói.
"Chỉ là thêm vài chục cái dược liệu cấp 3 thôi ấy vậy mà tiêu tốn của ta hết gần 1000 vạn linh thạch a."
Dưới chân núi.
Khu vực tiếp giáp Thanh Vân Tông.
Lại là 1 tràng diện thảm không thể tả, Tô Đàm điên cuồng tự ngược lấy bản thân, hắn lúc này trên người cơ hồ không tìm ra 1 chổ lạnh lặn. Hắn lúc này đâu đớn nằm dưới đất, tứ chi gãy nát nghiêng người lăn đến chum vại. Tô Đàm cố gắng từng chút từng chút chui vào trong chum.
Dược tài thấm vào trong thể nội khiến hắn đau đến mức muốn c·hết đi sống lại. Tô Đàm sâu hấp thở ra thì nhiều hít vào thì ít. Hắn cố gắng tỉnh táo không để cho mình ngất đi, đọc lấy khẩu quyết tu luyện lấy bất tử chi thân, lúc này mới khiến Tô Đàm dần dần dễ chịu lại.
1 đêm trôi qua, Tô Đàm chịu đựng lấy đau đớn từ từ thức dậy thở ra 1 ngụm chọc khí sợ hãi nói.
"Đêm qua ta vậy mà mơ thấy hoắc bạch vô thường đang vẫy gọi ta. cũng may ta có cực phẩm mộc linh căn giúp tốc độ khôi phục nhanh chóng, nếu không hôm qua ta thật sự lạnh."
Nhìn bên trong chum vại dược tài lúc này chỉ còn lại cặn Tô Đàm ê ẩm chèo chống thân hình bước ra.
Tay chân gãy nát hôm qua thế mà hôm nay cũng đã khôi phục lành lặn, trên người vết bầm thịt nát cũng hoàn toàn không thấy.
Cơ thể lạnh lặn không hao tổn nhưng đau đớn vẫn còn đó, Tô Đàm cũng không dám tiếp tục t·ự s·át à không tự ngược nữa mà muốn nghĩ ngơi lấy. Hắn hôm qua xém tí nữa là bước qua quỷ môn quan, cũng may là thu chân về kịp. Đến giờ vẫn còn thấy sợ hãi.
Tô Đàm buồn bã thở dài nói "Bất tử không thấy đâu, cái mạng nhỏ này ấy vậy mà suýt chút nữa đưa đi mất. Không biết phải mất bao lâu ta mới có thể nhập môn môn công pháp này đây."
P/S: Hôm nay tiểu đệ sử dụng điện thoại để viết, nên tốc độ đánh chữ không được nhanh chỉ viết ra được 3 chap mong các đại ca ca thông cảm.