Chương 28 Tham Gia Thi Đấu 2
“Không biết thực lực của các vị sư huynh nội môn như thế nào? Ta cảm thấy không có chút tự tin nào.”
“Đúng vậy a, ta bây giờ mới đột phá đến luyện khí tầng 3 thật không dám chắc có thể tranh lấy đầu bảng.”
“Ta thảm hơn, đến bây giờ mới chỉ luyện khí tầng 2, ta lần này trong chiến đấu sợ sẽ b·ị đ·ánh cái thê thảm a.”
“Lần này trong đám ngoại môn chúng ta có hy vọng tiến vào trước 20 chắc chỉ có Tô sư huynh cùng với Phong sư huynh a, nghe nói Phong sư huynh đã là luyện khí tầng 5, thật quá hâm mộ đi.”
“Ngươi nói ta mới để ý, suốt thời gian qua ta chưa hề thấy Tô sư huynh, không biết hắn trốn ở nơi nào tu luyện rồi.”
“Không biết lần này Tô sư huynh có đến không?”
“Ta nghĩ chắc chắn đến, nếu có đệ tử vắng mặt trong lần đại hội này sẽ b·ị t·ông môn trọng phạt nên Tô Đàm lần này không đến hắn chắc chắn sẽ bị khai trừ.”
“Cũng không biết là Tô sư huynh đã làm gì mà khiến các đệ tử nội môn tìm kiếm hắn suốt thời gian qua?”
“Cái này mà ngươi cũng hỏi, đương nhiên là tìm hắn vẽ ra rồi. Ta đã từng xem qua cuốn công pháp mà Tô Đàm vẽ, quả thật đó đúng là vô thượng công pháp nha, chỉ xem 1 lần thôi mà ta lưu luyến mãi không quên.”
“Thật có lợi hại như vậy sao?”
“Đương nhiên lợi hại, người không biết muốn 1 lần xem lấy quyển công pháp ấy phải bỏ ra 500 linh thạch mới được đọc xem sao?”
“500 linh thạch? Ngươi đừng gạt người, chúng ta mỗi tháng chỉ có 5 linh thạch, ngươi nói 1 lần xem tốn 500 linh thạch, vậy ngươi từ đâu mà xem?”
“Đương nhiên là từ ca ca của ta a, hắn lúc trước chỉ bỏ ra 300 linh thạch mua lấy sách, bây giờ có thể kiếm lại lát gấp mấy chục lần, hắn bây giờ thần tượng Tô Đàm cực kỳ nha.”
1 đám đệ tử ngoại môn thi nhau bát quái mà không hề biết Tô Đàm đang ở bên cạnh nghe lấy âm thầm cười.
“Các ngươi nhìn phía lôi đài, đó là Lâm nữ thần.” Lúc này đột nhiên có 1 tiếng hô bộc phát ra dẫn theo đám đông hưởng ứng cổ vũ huýt sáo náo động kinh thiên phía dưới lôi đài.
Tô Đàm nghe lấy nhìn qua, phát hiện đúng là Lâm Uyển Nhi cũng là vui vẻ nhìn nàng mĩm cười, dường như cảm nhận được Tô Đàm ánh mắt, Lâm Uyển Nhi vậy mà có thể từ giữa đám đông mắt đối mắt nhìn lấy Tô Đàm gật đầu mĩm cười.
Xung quanh các đệ tự thấy Lâm Uyển Nhi tự nhiên nhìn về 1 phía gật đầu mĩm cười cũng là kích động không gì sánh nổi, hưng phấn hò hét nói.
“Nữ thần ấy vậy mà nhìn về phía ta cười, nàng để ý đến ta sao?”
“Ngươi con mẹ nó bớt ảo tưởng đi, nàng là nhìn về ta có biết không.”
“Con mẹ nó, dám tranh nữ thần với lão tử, lão tử liều mạng với ngươi.”
1 đám đệ tử ngoại môn tranh nhau miệng lưỡi, 1 bộ c·h·ó sủa nhưng không dám cắn khiến Tô Đàm 1 bên cũng âm thầm chắc lưỡi nghĩ “chỉ là 1 ánh mắt thôi đã khiến bọn chúng thành dạng này, nếu như biết quan hệ giữa ta và nàng có phải hay không sẽ thi nhau t·ự s·át? A, trước đó có hay không sẽ tìm ta gay phiền phức đâu? Ta cũng không muốn g·iết người a.”
Nghĩ nghĩ Tô Đàm cũng chẳng có động cơ hạ sát tâm, dù sao Lâm Uyển Nhi đẹp như vậy, ai lại không hướng tới, Tô Đàm cũng không phải loại người thích g·iết tróc, hắn chỉ muốn yên ổn tu luyện lấy, hắn nghĩ lấy dùng thực lực chứng minh chủ quyền, nếu như ai còn ngốc bức không s·ợ c·hết cứ thích tìm phiền toái, Tô Đàm cũng rất vui lòng giúp bọn chúng đầu thai.
Lúc này trên lôi đài tỉ thí cũng đã bắt đầu, các đệ tử cùng Lâm Uyển Nhi đứng cùng 1 đài không những cảm thấy sợ hãi hay buồn phiền vì gặp đệ tử chân truyền, mà cảm thấy vinh hạnh hưng phấn bừng bừng lấy.
Bọn hắn biết có thể đánh không lại vị tiên nữ này nhưng biết đâu có thể sinh ra 1 ít tiếp xúc thân mật, sau này cũng có thể thổi cả đời, đây là toàn bộ ý nghĩ trong đầu của các đệ tử.
Cảm nhận được đám xung quanh đệ tử ánh mắt không đúng đắn đều nhìn về phía mình, Lâm Uyển Nhi khuôn mặt lạnh lùng bộc phát ra trúc cơ tu vi cùng thiên cấp cực phẩm công pháp 28 tên đệ tử trên lôi đài chưa kịp phản ứng đã bị Lâm Uyển Nhi khí thế bức cho không động đậy nổi.
Cực phẩm băng linh căn kết hợp với khiến cho xung quanh không khí bắt đầu ngưng tụ từng đóa hoa tuyết, 1 cảm giác lạnh lẽo thấu tim nhanh chống lan tràn ra tứ phía lôi đài, 28 tên đệ tử lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy đang nhanh chống kết băng, trên khuôn mặt không còn hưng phấn mà chỉ toàn là sợ hãi, bọn hắn trong đầu chỉ có 1 ý niệm là ai đó nhanh đến cứu mạng.
Vị nội môn trưởng lão cảm thấy không ổn liền nhanh chống xuất thủ bảo hộ lấy 28 tên đệ tử trên lôi đài, hắn không xuất thủ ngăn cản Lâm Uyển Nhi công kích mà lựa chọn bảo hộ đệ tử xung quanh, hắn sợ nếu xuất thủ sẽ làm b·ị t·hương Lâm Uyển Nhi, đến lúc đó hắn cũng không tiện bàn giao.
Nhìn thấy có trưởng lão xuất thủ ngăn trở, Lâm Uyển Nhi cũng là thu hồi lại khí thế lạnh lùng khép lại đôi mắt phượng.
28 tên đệ tử như được đại xá, vội vàng ngã lăn trên lôi đài không ngừng thở gấp lấy.
Trưởng lão nội môn cũng là bắt đắc dĩ quát lớn nói.
“Còn nằm lại đây ăn vạ hay gì? mau mau cút xuống cho lão phu, 1 đám phế vật.”
Sau đó hắn nhìn về phía của Lâm Uyển Nhi cười ôn hòa nói.
“Xin chúc mừng Lâm chân truyền thành công tấn thăng, chỉ dùng 1 năm là có thể đạt đến trúc cơ, nhìn khí thế này đã có thể sánh ngang với đám đệ tử đời trước, thật sự là may mắn cho Thanh Vân Tông.”
“An trưởng lão quá lời.” Lâm Uyển Nhi cũng chấp tay nói tiếng tạ rồi lưu loát bước xuống lôi đài.
Xung quanh các đệ tử cũng là kinh dị không thôi, không nghĩ đến nàng vậy mà mạnh như vậy, chỉ bộc phát ra khí thế thôi đã khiến cho toàn bộ các đệ tử mất đi khả năng chiến đấu, nếu như toàn bộ triển khai lời nói không biết sẽ thế nào nữa.
Dưới lôi đài quan sát chiến đấu, Trần Nghị cũng âm thầm kinh hãi, hắn trong người mang lấy 1 viên sơ minh kiếm tâm nhưng cũng cảm nhận được sâu sắc thất bại, hắn tu vi bây giờ chỉ là luyện khí tầng 9 đỉnh phong, hắn tuy tự phụ cũng sẽ không mù quán tin tưởng có thể chặn lấy khí thế bức người của Lâm Uyển Nhi, cũng âm thầm cảm thấy may mắn khi đứng khác đội, nếu như cùng đội bị Lâm Uyển Nhi khí thế ép cho ngã lăn trên sàn như vậy về sau hắn làm sao dám làm người.
Ngô Phàm 1 bên cũng là như vậy, hắn mặt định lấy Lâm Uyển Nhi là người mà hắn muốn theo đuổi nhưng hắn bây giờ tu vi chỉ có luyện khí tầng 8, hiện tại đối mặt nàng hắn không có 1 chút dũng khí.
Lâm Uyển Nhi không biết rằng nàng chỉ vì cảm thấy đám đệ tử ánh mắt không tốt muốn cho bọn chúng 1 bài học mà không biết khiến cho đạo tâm của 1 đám đệ tử bị lung lây.
Đối với đám xung quanh phản ứng Tô Đàm cũng chẳng thèm quan tâm, hắn cảm thấy Lâm Uyển Nhi nhanh như vậy đã đột phá trúc cơ, về sau trước khi phi thăng tìm lấy công pháp giúp nàng đúc lại hoàn mỹ trúc cơ hoặc tìm lấy đan dược luyện cho nàng thêm 1 cái vô địch thể chất cũng không muộn.
Cũng không lâu lắm thì đến phiên Trần Nghị lên lôi đài, hắn dùng lấy thực lực luyện khí tầng 9 cùng với thể chất đặc thù dễ dàng đánh bại các đệ tử khác thành công tấn thăng, lúc này hắn cũng dễ chịu đi không ít, tự tin lại được tìm về, hắn cảm thấy chỉ cần cùng cảnh giới hắn tuyệt đối không thua Lâm Uyển Nhi, chẳng qua nàng tu luyện công pháp lợi hại cùng với linh căn cực phẩm nên mới chiếm lấy ưu thế.
Còn lại 1 trận cuối cùng, 30 đệ tử bước lên lôi đài, điều khiến Tô Đàm bất ngờ là Ngô Phàm ấy vậy mà cùng 1 tổ với hắn, cái này khiến Tô Đàm không khỏi cảm thán ý trời.
“Ngươi nghĩ đây là trùng hợp sao?” Ngô Phàm đứng ở bên cạnh nhìn lấy Tô Đàm cười lạnh nói.
“Là ngươi cố ý sắp đặt.” Tô Đàm cảm thấy khá thú vị hỏi.
“Đương nhiên, lần này ta sẽ cho Lâm Uyển Nhi thấy ngươi phế vật như thế nào.” Ngô Phàm cảm thấy chỉ cần làm xấu mặt đi Tô Đàm sẽ khiến lòng hắn dễ chịu hơn, dù sao hắn không bằng Lâm Uyển Nhi thì ít ra cũng mạnh hơn Tô Đàm gấp trăm lần.
“Ngươi hình như đang hiểu lầm 1 vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, ta và ngươi không thân, Lâm Uyển Nhi cũng không biết ngươi, chuyện ‘gia đình’ chúng ta liên quan đếch gì với ngươi. Ngươi nếu đánh ta, có tin hay không ta mách Lâm Uyển Nhi để nàng đánh cho ngươi sưng thành cái đầu heo.” Tô Đàm 1 dạng muốn ăn đòn nói, còn làm 1 bộ ăn bám vào Lâm Uyển Nhi không buông.
“Ngươi...vô sỉ..còn không biết ngại nói ra.” Ngô Phàm cảm thấy Tô Đàm quá xấu rồi.
“Sao lại ngại? Ngươi có giỏi cũng đi ăn bám như ta xem, nhưng nhìn mặt ngươi xấu như vậy, chậc...chậc, quá khó đi.” Tô Đàm chắt lưỡi, 1 bộ đáng tiếc nói.
“Tốt ngươi cái tiểu bạch kiểm, lác nữa để ta xem ngươi còn dùng cái mặt ăn bám được không?” Ngô Phàm bị Tô Đàm khí cho điên người nộ quát, hắn giờ này chỉ muốn trọng tài nhanh chống ra lệnh bắt đầu để hắn có thể đập c·hết tên đáng ghét này.
30 đệ tử cũng đã đông đủ lên lôi đài, Trưởng lão nội môn cũng ra lệnh bắt đầu tỉ thí.
Nghe được hiệu lệnh, Ngô Phàm luyện khí tầng 8 toàn bộ chuyển khai ra, xung quanh các đệ tử thấy vậy cũng sợ hãi lui ra xa, đại đa số bọn hắn chỉ là luyện khí tầng 3, các đệ tử nội môn khá hơn có luyện khí tầng 6 nhưng cũng không dám tiếp cận.
Xung quanh nhìn thấy Ngô Phàm lúc này đang điên cuồng vận dụng lôi hệ công pháp mạnh mẽ hướng Tô Đàm đánh tới.
Ngô Phàm lúc này nấm đấm có lôi điện bao lấy, âm thanh tí tách tí tách do tích điện khiến xung quanh không khí nổ tạch tạch, các đệ tử cũng vội vàng lui ra xa sợ bị lôi điện giậc b·ị t·hương.
Các đệ tử dưới lôi đài quan chiến cũng là âm thầm vì Tô Đàm mặc niệm, cảm thấy Tô Đàm hết hy vọng tấn thăng, có người cảm thấy Tô Đàm c·hết chắc rồi không khỏi nhắm mắt lắc đầu đáng tiếc.
“Bụp.” Không phải âm thanh bạo toạt, cũng không có cảnh tượng đẩm máu xuất hiện.
Tô Đàm bạo phát toàn bộ tu vi luyện khí tầng 9 đưa tay ra nhẹ nhàng nấm chặt lấy nấm đấm của Ngô Phàm trên miệng còn treo lấy nụ cười trêu tức nói.
“Ngươi là đang lấy lòng ta sao? Nói trước ta không có hứng thú với đàn ông, đặc biệt xấu xí như ngươi loại này a.”
Ngô Phàm bị Tô Đàm nói cho tức điên, tức giận đến run rảy quát.
“Tô Đàmmmm. Ta muốn g·iết ngươiiiiiiii.”
“Đến, cứ tự nhiên a.” Tô Đàm 1 bên nói 1 bên nắm chặt lấy nấm đấm của Ngô Phàm.
“Buôn tay ra. Ta muốn g·iết ngươi.” Ngô Phàm điên cuồng dùng sức muốn thoát ra.
“Như ý ngươi a.” Tô Đàm hất nhẹ khiến Ngô Phàm theo quán tính bay ngược ra xa.
Xung quanh các đệ tử chứng kiến lấy cảnh này không khỏi trợn mắt hốc mồm, không phải Tô Đàm bị đệ tử chân truyền 1 đấm đánh bay sao? Tại sao người bay ra lại là Ngô Phàm? Còn nữa, Tô Đàm tu vị luyện khí tầng 9 là thế nào? Hắn là cái đệ tử ngoại môn nhưng tốc độ tu luyện sao biến thái như vây?
Vô số nghi vấn tồn tại trong đầu các đệ tử xung quanh không ngừng nhảy loạn, không những đệ tử xung quanh mà vị trưởng lão nội môn này cũng cảm thấy khó hiểu không thôi, 1 tên đệ tử ngoại môn lại khiến cho đệ tử chân truyền ăn lấy thiệt thòi, nói ra ai tin đây?
“Tô Đàmmmm ta muốn ngươi c·hếtttt.” Ngô Phàm đứng dậy sau cú ngã chổng vó, hò hét vung quyền tiếp tục đánh tới.
Lần này Tô Đàm cũng không rãnh cùng hắn giây dưa, dù sao thực lực của hắn 1 không còn 19863 nên cứ phải bung hết sức mới được, Tô Đàm cũng vung quyền hướng về Ngô Phàm đánh tới.
Tô Đàm cũng không có trực tiếp cùng Ngô Phàm quyền cước dao phong mà dùng lấy tốc độ lật tay tát 1 cú trời gián xuống khuôn mặt đang nộ khí của Ngô Phàm.
“bép.” Âm thanh nghe tê cả người vang lên, Ngô Phàm như diều đứt day bị Tô Đàm tát 1 cú rõ đau bay thẳng ra lôi đài.
Những người xung quanh thấy cảnh này không khỏi lấy tay che lấy mặt sợ hãi, cảm thấy Tô Đàm ra tay quá tàn nhẫn, không phải đánh người không nên đánh mặt sao?
Phong Dật cũng là 1 trận tê dại, cảm thấy ký ức lúc trước bị Tô Đàm tát cho b·ất t·ỉnh lại hiện về, hắn nhìn về phía Tô Đàm cảm thấy Tô Đàm như 1 ác ma, cảm thấy đầu óc mình thật sự có vấn đề mới đi khiêu khích loại ác ma này.
Nhìn thấy Ngô Phàm bị Tô Đàm nhẹ nhõm 1 tát cho đo ván không rõ sống c·hết, các đệ tử còn lại trên lôi đài cũng là đứng im bất động không còn khí thế đánh nhau mà im lặng lui xa ra Tô Đàm.
Tô Đàm nhìn về phía các đệ tử cười cười nói.
“Con người ta thật sự rất hòa ái nha, chẳng qua khi nãy có con muỗi bám trên mặt của Ngô sư huynh, Ngô sư huynh bị nó chích cho phát điên nên ta mới phải ra tay giúp đỡ.”
Các đệ tử xung quanh nghe Tô Đàm nói khuôn mặt có giật muốn chữi bậy lên, nhưng Tô Đàm lúc này lại tiếp tục lên tiếng.
“Ồ, hình như con muỗi chích Ngô sư huynh vẫn còn quanh quẩn ở đây nè.” Tô Đàm tiện hề hề xoa tay nhìn về phía đám các đệ tử trên lôi đài nói.
Các đệ tử nghe được Tô Đàm muốn tiếp tục đập muỗi, không do dự ào ào nhảy xuống lôi đài nhận thua, bọn hắn thật sự sợ Tô Đàm giúp mình đập muỗi, có thể có án mạng nha.