Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Trùng Sinh, Ta Quyết Đứng Đỉnh Nhân Sinh

Unknown

Chương 29 Tên Đệ Tử Này Thật Thú Vị

Chương 29 Tên Đệ Tử Này Thật Thú Vị


Nhìn thấy trên lôi đài cũng chỉ còn lại mỗi 1 mình Tô Đàm, trưởng lão cũng bất đắc dĩ thở dài tiến đến công bố người chiến thắng, hắn cũng không thể trách đám đệ tử xung quanh yếu hèn, dù sao bọn hắn cũng mới bước chân vào tu luyện, đối mặt với Tô Đàm mạnh mẽ như vậy, ra tay toàn đánh vào mặt sợ hãi cũng là điều đương nhiên.

Vị trưởng lão nội môn cũng là đối với Tô Đàm càng nhìn càng thuận mắt mở miệng nói.

“Ngươi tư chất quả thật không tồi, mới có 1 năm mà đã luyện khí tầng 9, tốc độ tu luyện vượt xa đám đệ tử nội môn khác, ngươi có bằng lòng bái ta vi sư?”

Tô Đàm nghe vậy giả vờ lúng túng nói.

“Bẩm trưởng lão, đệ tử thật ra có 1 ý nguyện trong lòng là không trúc cơ quyết không bái sư, chính vì để bái 1 vị sư phụ tốt đệ tử trong thời gian 1 năm qua không ngừng nổ lực lấy mới có thành tích như hôm nay, nếu như trưởng lão ưu ái đệ tử có thể đợi đệ tử trước tiên đột phá trúc cơ?”

Nghe được Tô Đàm lời nói thành tâm, Ân trưởng lão cũng là vô cùng hài lòng, đối với Tô Đàm có ý chí cầu tiến rất đáng khâm phục, hắn lúc này vuốt râu cười tươi nhìn Tô Đàm nói.

“Tốt, lão phu đợi ngươi trúc cơ.”

Tô Đàm trong lòng cũng thú vị cười lấy “Nếu như ngươi biết ta trong vòng 10 năm cũng không đột phá nổi trúc cơ thì sẽ thế nào đây? Có hay không bỏ chạy a.” Hắn cũng không thèm để ý đến vị trưởng lão này nữa mà nhìn về phía đại điện.

Lúc này Lâm Uyển Nhi cũng đang nhìn chằm chằm lấy hắn, 2 người không có bất kỳ hành động gì mà chỉ là nhìn nhau hiểu ý cười gật đầu, Tô Đàm cảm thấy ác thú giơ 1 tay lên, ngón trỏ và ngón cái đang chéo thành hình trái tim nháy mắt nhìn về phía Lâm Uyển Nhi.

Lâm Uyển Nhi không hiểu sao cảm thấy Tô Đàm hành động rất đáng yêu cũng nháy mắt cười đáp trả.

Đại điện Thanh Vân Tông, đây là nơi cao nhất cũng là nơi hội nghị chính sự của Tông chủ cùng các phong chủ và trưởng lão nội môn.

Lúc này bên trong đại điện ngồi đó Tông Chủ Phạm Ứng thiên, đại trưởng lão, 8 vị phong chủ cùng với 20 vị trưởng lão nội môn, tu vi thấp nhất đều là kim đan hậu kỳ.

“Cũng không biết trong đám nội môn hay ngoại môn có hạt giống tốt nào không?”

“Cái này cũng khó nói, dù sao linh căn cũng đã giới hạn bọn chúng 1 phần, muốn từ trong bọn chúng tìm ra 1 hạt giống tốt thật khó.”

“Ta nghĩ nên ưu tiên bồi đưỡng lấy 3 vị chân truyền còn lại để cho đám đệ tử đời trước thì tối ưu hơn.”

“Tề phong chủ nói không sai, ta cũng đồng ý với ý kiến này, dù sao các đệ tử đời trước cũng còn có vài người đã tu luyện sớm hơn bọn chúng 15 năm, tu vi cũng đều đã là trúc cơ trung kỳ trở lên, đặc biệt là cháu gái của Tử phong chủ, tu vi đã sớm đạt đên trúc cơ dỉnh phong, bí cảnh mở ra nàng rất có thể sẽ đột phá đến kim đan.” Lôi Cường âm thanh như sấm nói.

“Cũng tại tông môn của ta yếu kém nên mỗi 15 năm chỉ có thể ra ngoài đi tìm đệ tử ở trốn phàm gian, không như Thái Vũ Tông, thiên tài tầng tầng lớp lớp xung quanh đến gia nhập.” Đại trưởng lão thở dài nói.

Mọi người nghe vậy đều trầm mặt, đệ tử phàm gian làm sao có thể so sánh với các con cháu thế gia trong khu vực núi Tam Thanh kia chứ.

“Các ngươi cảm thấy 3 tên đệ tử chân truyền cùng với còn lại vài tên đệ tử đời trước chưa đủ 30 tuổi có thể chống lại đám đệ tử tông môn con cháu thế gia kia sao? Tông môn chúng ta chẳng lẽ không bồi dưởng nổi 20 người?” Tông chủ Phạm Ứng Thiên âm thanh hùng hồn uy nghiêm nói.

Xung quanh tiếng nghị luận im bặt, không khí bắt đầu căng thẳng cực kỳ, cũng vào lúc này An trưởng lão mang theo 20 tên đệ tử đứng đầu cuộc thì tiến đến.

Vừa tiến vào đại điện, An trưởng lão cảm thấy bầu không khí cực độ trầm tỉnh cảm thấy bất an vô cùng, 20 tên đệ tử dù sao cũng là lần đầu đến nơi này, cảm thấy nơi này uy nghiêm cũng là bình thường, mặc dù trong lòng mang theo kính sợ cùng hồi hợp ra thì cũng không có cảm giác bất an lo lắng như An trưởng lão.

“Bái kiến Tông chủ đại trưởng lão cùng các vị phong chủ, ta mang theo 20 tên đệ tử đứng đầu đến.” An trưởng lão thấp thỏm cuối đầu chấp tay nói.

“An trưởng lão vất vã, ngươi cũng về chổ ngồi đi.” Tông chủ không giận tự nghiêm nói.

“Vâng.” An trưởng lão đáp lễ cũng nhẹ nhàng thở phào 1 hơi lui về chổ ngồi.

Lúc này Phạm Ứng Thiên mới chuyển di ánh mắt quét nhìn 20 tên đệ tử khẽ “ồ” 1 tiếng nói.

“2 tên đệ tử chân truyền, 17 tên đệ tử nội môn và 1 tên đệ tử ngoại môn, thú vị.”

Nghe vậy các vị Phong Chủ cùng với các trưởng lão nội môn cũng bắt đầu quan sát xem, lúc này sắc mặt của Lôi Cuồng cực kỳ khó coi nhìn sang An trưởng lão hỏi.

“An trưởng lão, không biết đồ nhi ta Ngô Phàm tại sao không có trong đám này?”

An trưởng lão nghe hỏi cũng là bắt đắc dĩ trả lời “Bẩm Lôi phong chủ, Ngô chân truyền lúc tỉ thỉ không may để thua nên đã bị loại.”

“Là thua bởi cực phẩm băng linh căn hay là thua bởi sơ minh kiếm tâm?” Lôi cường âm thanh như sấm truy vấn lấy.

“Là..Là thua bởi 1 tên đệ tử ngoại môn.” An trưởng lão lúng túng khó nói nói.

“Ngươi ở đây đang kể chuyện hài sao?” Lôi cuồng khí tức bộc phát, nộ quát.

“Là sự thật, ta không có nói điêu a.” An trưởng lão cũng là lo sợ không thôi nói, hắn cũng sợ Lôi Cuồng người cũng như tên không giữ được bình tĩnh đánh hắn a.

Lúc này Tông chủ Phạm Ứng Thiên cũng cảm thấy hứng thú cực kỳ lên tiếng nói.

“Ngươi nói tên đệ tử đánh bại Ngô Phàm có phải là Tô Đàm?”

“Vâng! Tông chủ đại nhân.” An trưởng lão thấy tông chủ rốt cuộc lên tiếng cảm giác an toàn không ít vội vàng hướng tông chủ trả lời.

“Thú vị, thật sự thú vị, không nghĩ đến người mang 10 loại linh căn vậy mà trong vòng 1 năm tu vi vậy mà đạt đến luyện khí kỳ tầng 9, thật bất khả tư nghị a.” Pham Ứng Thiên cảm thấy vô cùng hứng thú mở miệng nói ra.

Đám phong chủ cùng trưởng lão cũng là đưa ánh mắt hiếu kỳ tập trung vào Tô Đàm.

Tô Đàm bị mấy chục đôi mắt nhìn chằm chằm lúng túng không thôi, cảm thấy không ổn hắn nhắm mắt cuối đầu làm như không thấy đứng bất động ở đấy.

Cũng đúng lúc này có 1 vị trưởng lão nội môn hình như nhớ ra điều gì đó lớn tiếng hô nói.

“Ngươi là Tô Đàm?”

Tô Đàm nghe thấy có người lớn tiếng kêu tên của mình thì cũng giật mình lên hoang mang nhìn xem là ai mới vừa động kinh hô lên tên mình, khi hắn nhìn thấy là nội môn trưởng lão thì cũng chấp tay cuối đầu nói.

“Là đệ tử.”

“Mấy cuốn công pháp kia là do ngươi vẽ?” vị nội môn trưởng lão cũng là hỏi thằng.

“Không! Không hề! Không phải ta!” Tô Đàm chẳng biết vị trưởng lão này hỏi cái gì, trước tiên cứ phủ nhận là được.

“Thật không phải ngươi. Nhưng theo ta biết các đệ tử nội môn đều chỉ định là ngươi a.” Trưởng lão nội môn không tin gằn hỏi.

“Không biết Trần trưởng lão đây đang nói công pháp gì? Hắn 1 tên luyện khí kì làm sao có thể vẽ công pháp?” xung quanh các vị trưởng lão cùng phong chủ cũng là tò mò muốn biết.

Bị xung quanh nhìn lấy, Trần trưởng lão cũng là lúng túng không biết trả lời sao bèn giả vờ ho 2 tiếng lẫn tránh nói.

“Khụ..khụ...không phải công pháp mà chỉ là vài cuốn sách bình thường, không có gì, không có gì.” Trần trưởng lão ngượng ngùng đỏ mặt xua tay nói.

Mọi người thấy hắn dấu dấu diếm diếm như vậy vô cùng tò mò, không biết là sách gì mà có thể khiến trưởng lão ví thành công pháp, nhìn hắn 1 bộ dấu diếm như vậy, khẳng định càng không tầm thường, thế là quay sang nhìn Tô Đàm hỏi lấy.

“Tô Đàm a, không biết Trần trưởng lão nói ngươi vẽ sách gì? Có thể nói cho bọn ta biết được không?”

“Cái này thực sự cũng không phải do đệ tử vẽ, đệ tử biết mình linh căn không được tốt nên mỗi ngày chỉ lo kiếm linh thạch, đêm tối bận bịu tu luyện lấy làm gì có thời gian vẽ vời a.” Tô Đàm làm vẻ đáng thương nói.

Nghe hắn nói vậy, mọi người cũng cảm thấy có lý, hắn linh căn đốt tài nguyên nhiều như vậy, tu luyện cũng sẽ tốn thời gian nhiều hơn so với người khác, nhìn hắn bây giờ xem, tu vi đã đạt đến luyện khí tầng 9, hắn bỏ ra công sức nhiều nhường nào, đứa nhỏ này thật sự đáng giá để Thanh Vân Tông bồi dưỡng a.

“Vậy ngươi làm cách nào để thu thập nhiều như vậy tài nguyên giúp ngươi đột phá?” Tử Hoài An cũng cảm thấy tò mò hỏi, hắn là biết Tô Đàm rất nhiều tài hoa.

Bị hỏi bất ngờ Tô Đàm cũng là hồn nhiên trả lời. “Đương nhiên là vẽ tranh nha.” Nói xong Tô Đàm phát hiện không đúng vội bịt mồm lại trong lòng chữi bậy không thôi.

Tô Đàm cũng không ngại bọn trưởng lão này tò mò, hắn chỉ ngại lấy Lâm Uyển Nhi đang đứng ở bên cạnh mở to đôi mắt phượng nhìn chằm chằm hắn.

Tô Đàm có tỏ vẽ không có gì nhìn Lâm Uyển Nhi cười cười nhưng nàng vẫn cứ đứng đấy mở to mắt phượng nhìn chằm chằm hắn, cái nhìn này khiến Tô Đàm lúng túng cực kỳ.

“Ồ, ngươi vừa mới bảo không có thời gian vẽ tranh nhưng bây giờ lại nói vẽ tranh bán kiếm tiền?” Đám lão già này cố gắng bắt chẹt hỏi lấy.

Cảm thấy giấu diếm cũng không được nữa, Tô Đàm quyết định nói thật

“Thật ra cũng chỉ là vài cuốn sách liên quan đến vấn đề sinh lý, các vị trưởng lão, phong chủ có thể tự mình hỏi các vị sư huynh lúc trước đã từng mua sách, trong tay của đệ tử bây giờ không có hàng tồn nên cũng không tiện nói rõ được a.”

Tông Chủ Phạm Ứng Thiên cảm thấy chủ đề càng ngày càng đi xa bèn hừ lạnh 1 tiếng kéo bầu không khí quay về đúng quy củ.

“Lần này gọi các ngươi đến là để đưa ra ý kiến liên quan đến việc bồi dưởng riêng cho 20 tên đệ tử này chứ không phải để các ngươi nơi này làm việc riêng.”

“Trong thời gian bí cảnh mở ra, ta muốn các ngươi toàn tâm toàn ý bồi dưỡng bọn hắn nhanh chóng tiến bộ, trong bí cảnh không lấy được đệ nhất cũng phải lấy được cái thứ 2, nghe rõ không?”

Phạm Ứng Thiên khí tức cực kỳ khủng bỏ uy nghiêm nói, xung quanh mọi người đều mồ hôi lạnh lâm ly không dám thở mạnh, đợi tông chủ thu hồi khí thế mới dám mở miệng đông thanh đáp lời.

“Vâng!”

Chương 29 Tên Đệ Tử Này Thật Thú Vị