Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 44 Ngươi Xem Như Vậy Có Thơm Hay Không?
Lâm Uyển Nhi không thể tin tưởng đứng lặng người.
Phát hiện Lâm Uyển Nhi không tiếp tục cắn nữa, Tô Đàm cứ ngỡ nàng đã nguôi giận liền ân cần vỗ về sóng lưng của Lâm Uyển Nhi nhu tình nói: "Người có tên, cây có bóng, cá cần nước, chim cần tổ còn ta chỉ cần có ngươi."
"Khoảnh khắc này thật bình yên, ta chỉ mong thời gian không ngừng trôi để có thể ôm lấy ngươi..."
"Tô Đàm".
"Hả?" Lâm Uyển Nhi gọi thẳng tên đánh gãy bầu không khí khiến Tô Đàm giật mình.
"Nói cho ta biết, thời gian qua ngươi thật sự là đang âm thầm bên cạnh ta sao?" Lâm Uyển Nhi âm thanh bình tĩnh chưa từng có hỏi lấy.
Tô Đàm cảm thấy không hiểu bất an, cố gắng không để lộ ra bất thường, ôn nhu đáp:
"Đúng vậy a! Ngươi làm gì ta đều có thể biết a, không tin ngươi thứ hỏi bất kỳ 1 sự kiện nào xem, nếu ta nói sai ngươi tùy ý xử lý a."
Tô Đàm vô cùng tự tin nói, dù sao phân thân cũng chính là hắn, 2 người đều là 1.
Lâm Uyển Nhi lúc này trăm mối ngỗn ngang, Tô Đàm thật sự nói ra được hết những sự việc mà nàng trải qua, điều đó chứng tỏ hắn thật sự luôn luôn bên cạnh quan sát nàng, nhưng mùi hương của nữ nhân là từ đâu lưu lại trên người Tô Đàm, linh cảm nói cho nàng biết là Tô Đàm đang lừa dối nàng.
"Ngươi thật sự yêu ta sao?"
Lâm Uyển Nhi có chút không hiểu buồn bã nói: "Đừng có lừa dối ta a."
Khóe mắt nàng lúc này bắt đầu đỏ, trong giọng nói mang theo 1 chút ủy khuất.
Tô Đàm nhìn nàng như vậy tâm đau vô cùng, trong lòng vô cùng hoảng hốt, không hiểu sao sinh ra bất an vô cùng, nếu không làm gì đó chỉ sợ sự việc không thể vãn hồi.
"Trên đời này người mà Tô Đàm ta yêu nhất chỉ có mỗi 1 mình ngươi, ta có thể thề với trời rằng trong trái tim này trọn vẹn lấp đầy bóng hình ngươi, không tin ngươi có thể cảm nhận xem."
Nói nói Tô Đàm cầm lấy tay của nàng để lên sau đó thâm tình nói: "Nhịp tim này ngươi nghe thấy sao? Thình thình thình...thình thình thình...dồn dập đều đặn 3 tiếng, là nó đang gọi lấy Lâm Uyển Nhi tên của 1 người con gái nó yêu sâu đậm."
Sau đó Tô Đàm cách xa Lâm Uyển Nhi khoảng 5m, 2 tay làm thành cái loa hét lớn nói: "Lâm Uyển Nhi...TA YÊU NGƯƠI..TA THẬT SỰ RẤT RẤT RẤT YÊU NGƯƠI."
Sau khi hét to xong Tô Đàm tiến đến cầm lấy tay của Lâm Uyển Nhi nhu tình nói: "Nếu ngươi không tin, ta hiện tại liền bay khắp nơi tuyên bố cho toàn thiên hạ đều biết được là ta yêu ngươi a."
Lâm Uyển Nhi không có trả lời, nàng mím chặc môi vô cùng ủy khuất.
Tô Đàm thấy vậy lại là 1 trận tâm đâm, Lâm Uyển Nhi đối với hắn vô cùng quan trọng, quả thật chiếm trọn lấy trái tim của hắn, nhưng ai biết được là Tô Đàm có đến 19683 cái trái tim khác nữa.
Nhìn Lâm Uyển Nhi chịu lấy ủy khuất cũng không mở miệng thêm, Tô Đàm cảm thấy bất an vô cùng vội vàng sử dụng 《Tuệ Nhãn》 xem xét ngọn ngành.
《Tuệ Nhãn》 vừa ra vạn vật không thể giấu diếm, xem thấu hết thảy căn nguyên trên trời dưới đất.
Lúc này Tô Đàm mới biết được Lâm Uyển Nhi trạng thái bây giờ là do ngữi thấy được trên người hắn có mùi hương của nữ nhân khác.
Biết được nguyên nhân Tô Đàm thật sự hoảng, cũng may là có 《Tuệ Nhãn》 nếu không thì xuân này thật sự con không về rồi.
Tô Đàm mâu quang chớp động, nhanh chóng vận dụng tất cả trí tuệ tìm ra cách giải quyết, hoảng hốt vài giây Tô Đàm cố gắng bình tĩnh từ trong ngực móc ra 1 tấm khăn che mặt của Lương Tuyết Y mà hắn lúc trước tháo xuống làm kỷ niệm, mở miệng nói:
"Vì lẫn tránh ánh nhìn từ người khác ta liền nhanh trí trộm lấy tấm lụa che mặt này, ngươi thấy ta có thông minh không? Nhưng không hiểu sao sau khi đeo lên lại bị vô số ánh nhìn quái gở lấy, ha ha..." Tô Đàm vừa nói vừa đeo lên.
Lâm Uyển Nhi thấy vậy cũng nở nụ cười xinh như tiên nữ, âm thanh lí nhí như muỗi kêu: "là ta hiểu lầm ngươi."
"Hả?" Tô Đàm biết còn giả vờ như không hiểu.
"Không có gì." Lâm Uyển Nhi lắc lắc đầu sau đó dường như nhớ đến điều gì vội hỏi:
"Ngươi biết Lương Tuyết Y sao?"
Tô Đàm bị Lâm Uyển Nhi hỏi giật mình xém tí bị sặc c·hết, lúng túng lắc lắc đầu nói: "Không, ta không biết."
Nhìn Tô Đàm phản ứng Lâm Uyển Nhi hơi nghi hoặc nhưng nghĩ nghĩ chắc là do mình quá đa nghi nên mới cảm thấy vậy.
"Ngươi không có để ý đến lệnh bài sao? Nàng tích điểm vậy mà cao tới hơn 500 vạn, ta vậy mà chỉ có 20 vạn, cách nhau quá xa a."
Tô Đàm đắc ý trong lòng nói: "Đương nhiên là điểm cao rồi, ta ngày ngày đêm đêm tích cực lắm mới tạo ra được con số đó đấy."
Nhưng bên ngoại lại tỏ vẻ không quan tâm nói: "Ha ha...ta bận bịu đi theo ngươi nên không để ý đến."
"Vậy ngươi hiện tại có bao nhiêu điểm rồi?" Lâm Uyển Nhi tò mò hỏi.
Tô Đàm ngượng ngùng gãi đầu nói: "Chắc là 0 điểm a, dù sao ta chưa đánh con yêu thú nào cả.."
"Ồ..ta vậy mà được hơn 30 vạn điểm." Tô Đàm kinh ngạc nhìn xem lệnh bài lúc này hiện lên điểm số nói.
"Lúc nảy chẳng phải ngươi xử lý toàn bộ đám người kia sao?"
"Không nghĩ đến bọn chúng cũng khá đấy chứ." Tô Đàm nói nói sau đó nghĩ đến điều thú vị cầm lấy tay của Lâm Uyển Nhi cưỡi mây bay đi.
1 bãi đất rộng lớn, khí lưu lưu chuyển tạo thành 1 tòa trận pháp bao phủ lấy 1 tòa đại điện.
Đây chính là nơi an toàn dùng để đổi điểm số.
Chỉ đợi đến ngày cuối cùng, trận pháp mới mở ra để mọi người đi vào trao đổi phần thưởng.
Tô Đàm cùng Lâm Uyển Nhi cưỡi mây bay đến xem xét, may mắn xung quanh không phát hiện ra ai.
Giờ phút này bọn họ có lẽ đang lẫn trốn sợ bị đuổi g·iết c·ướp b·óc hoặc là đang tích cực thu thập điểm số, dù sao cũng còn 5 ngày nữa trận pháp mới mở, trong thời gian đó có thể kiếm được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Tô Đàm phân lấy 1 đạo phân thân tiến vào không gian thần bí chép lấy 1 tòa trận pháp cấp 4.
Sau khi chép xong Tô Đàm liền bắt tay hành động, xuất ra thượng phẩm linh thạch c·ướp từ Cố Thanh Phong bày bố.
Hắn trong người chỉ toàn là hạ phẩm linh thạch, bày bố trận pháp yêu cầu linh thạch phẩm chất cao mới có hiệu quả.
Cho dù Tô Đàm tốc độ có nhanh đi nữa hắn cũng chỉ là loại gà mờ, bận rộn túi bụi nữa ngày mới hoàn thành xong.
Lâm Uyển Nhi mặc dù tò mò cũng không có làm phiền Tô Đàm, đứng lặng lẽ nhìn lấy, đợi Tô Đàm hoàn thành xong sau đó mới tiến đến lấy khăn lau mồ hôi cho hắn.
Nhìn thấy Lâm Uyển Nhi chu đáo giúp hắn lâu mồ hôi Tô Đàm cảm thán nói: "Có nương nử thật sự quá sướng rồi."
Lâm Uyển Nhi đỏ cả mặt cũng không có phủ nhận.
Tô Đàm nhìn Lâm Uyển Nhi nhu thuận cũng là nắm lấy tay của nàng giải thích nói: "Ta cảm thấy đánh quái không phải ý hay, đám đệ tử Thái Vũ Tông cả gan dám đánh chủ ý với ngươi, ta tuyệt đối không tha cho bọn chúng, ta ở đây bố trí trận pháp chặn c·ướp sạch bọn chúng."
Lâm Uyển Nhi mặt kệ Tô Đàm muốn làm gì, miễn Tô Đàm không lừa dối nàng thì Lâm Uyển Nhi đều ủng hộ.
Ngày cuối cùng của bí cảnh.
Khu vực an toàn.
Hơn ngàn tên đệ tử từ từng cái tông môn, thế gia đang tụ tập vay quanh khu vực an toàn tức giận nói:
"Con mẹ nó, hôm nay là ngày cuối cùng rồi tại sao trận pháp vẫn chưa chịu mở?"
"Đúng vậy! Trận pháp không mở ta làm sao có thể tiến vào đổi thưởng đây."
Xung quanh đám đệ tử phàn nàn khó chịu, cũng có đệ tử nóng tính sử dụng lực lượng muốn xong vào đều b·ị đ·ánh bay ra.
Cũng ngay lúc này Tô Đàm bịt kín mặt mũi đổi lấy 1 bộ trang phục rách rưới cưỡi may bay lên phía trên trận pháp ung dung chui vào rồi lại chui ra sau đó mở miệng cười nói:
"Có ai muốn biết ta làm sao có thể dễ dàng xong vào trận pháp không? Muốn biết liền bỏ tiền ra mua a."
"Điểm yếu của trận pháp ở phía trên, mọi người xong lên." Đám người chẳng thèm quan tâm đến lời nói của Tô Đàm, nhìn thấy Tô Đàm dễ dàng đi vào như thế chắc chắn là lối vào nằm ở phía trên.
Đám đệ tử cũng có suy nghĩ như vậy đồng loạt xong vào, Tô Đàm thấy vậy cũng là bật cười lui ra 1 bên nhìn trò cười.
"A...á..a..oái..."
1 đám xong vào bị trận pháp mạnh mẽ phản phệ trọng thương thổ huyết bay ngược ra.
Trận pháp này vừa là phòng ngự vừa là t·ấn c·ông, đặc biệt là phía trên cùng, nếu như mạnh mẽ xong vào từ phía trên sẽ bị phản phệ gấp bội.
Phía đằng sau đang có ý định lao tới vội vàng hoảng sợ chuyển hướng bây trở về.
Tô Đàm lúc này ho lên 1 tiếng hấp dẫn sự chú ý của mọi người, mở miệng nói:
"Các ngươi có lẽ không biết, muốn vào trận pháp này, trong người phải mang theo chìa khóa và may mắn thay ta chính là ngươi được thiên địa ưu ái ban cho 1 chiếc."
"Vì là người sở hửu lấy chiếc chìa khóa cho nên ta bị nơi này hạn chế đánh quái không được điểm số."
"Cho nên mới bắt đắc dĩ làm cuộc buôn bán này a."
Tô Đàm thở dài sau đó nói tiếp: "Ta biết các ngươi kiếm điểm số cũng không dễ dàng, trong đó còn có để tử mất cả mạng..."
Tô Đàm ra vẻ suy tư sờ cầm sau đó nói:
"Như vậy đi, giá hữu nghị mỗi người phân ta 1 nữa là được."
"..."
Vài giây im lặng sau đó đám người bạo tục chữi ầm lên.
"Ngươi là ăn c·ướp sao? Mở mồm ra là lấy 1 nữa điểm số của bọn ta."
"Ngươi nghĩ bọn ta là ngu ngốc sao?"
"Còn không lượng sức muốn điểm số của bọn ta, các huynh đệ xong lên chơi c·hết hắn."
"G·i·ế·t."
1 đám đệ tử cùng nhau xong lên, Tô Đàm thấy vậy bình tĩnh như không có gì, nhẹ nhàng chui vào trong trận pháp rồi lặng lẽ chui ra ở 1 chổ khác của trận pháp cười nói:
"Các ngươi phải suy nghĩ kỹ nha, thời gian cũng không còn nhiều, nếu như còn ở đây dây dưa thì ai cũng chẳng thu được lợi tức nha."
"Ngươi...ngươi..tên hỗn đản."
Đám đệ tử vô cùng tức giận nhưng cũng không thể làm gì được Tô Đàm.
Lúc này 1 tên đệ tử Thanh Vân Tông không chịu được nữa đành thỏa hiệp nói:
"5 phần quá nhiều, ta chỉ có thể đưa cho ngươi 2 phần."
Nhìn thấy là đệ tử Thanh Vân Tông, Tô Đàm cũng không muốn làm khó hắn liền mở miệng nói:
"Có vẻ như chỉ có mỗi 1 mình ngươi là chịu thỏa hiệp, như vậy đi, ta sẽ cho ngươi mở con đường riêng, nếu ngươi giao ra 9 phần ta chỉ mở ra cho 1 mình ngươi, như vậy toàn bộ đám đệ tử chỉ có ta và ngươi được đổi lấy phần thưởng, ngươi xem như vậy có thơm hay không?"