Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 52 Lần Đầu Gặp Diệp Phàm.
“Xin lỗi quan khách, quán chúng tôi hiện tại đã không còn phòng trống.”
Tô Đàm nghe tiểu nhị thông báo cũng không làm khó hắn, bước ra dịch quán tìm kiếm nơi khác.
...
“Con mẹ nó, vậy mà quanh đây không còn 1 phòng trống nào, rốt cuộc có đến bao nhiều người tiến đến nơi này tham gia thí luyện vậy hả?”
Tô Đàm vô cùng khó chịu nói, hắn vốn là 1 tên xuyên việt giả, sở thích khó bỏ của hắn là ăn và ngủ, không có việc gì làm thì ngủ là lựa chọn hoàn hảo của hắn.
Cả tháng nay Tô Đàm liên tục vận dụng thần thông, đối với 1 tên luyện khí kỳ như hắn thì việc này rất tốn sức, hắn hiện tại chỉ muốn ngủ 1 giấc thật ngon cho đến khi Đông Hoàng thánh tông chính thức mở cửa chiêu thu đệ tử.
Mãi mà không kiếm được phòng trọ, Tô Đàm đánh tìm lấy 1 bãi đất trống nằm trong góc khuất, dựng tạm bợ 1 căn lều, hắn cũng không quên mua thêm nệm ấm chăn ôm.
Tô Đàm cũng không muốn tiến vào không gian thần bí tu luyện hay nghỉ ngơi, đơn giản ở bên trong Tô Đàm không thể nghe thấy động tĩnh ở bên ngoài, hắn cũng không xác định được chính xác thời gian Thánh Tông mở cữa, nên đành phải dựng tạm lấy cái lều mà ngủ.
Cũng đúng lúc này có 1 tên thanh thiếu niên đi ngang qua, nhìn lấy hắn liền hỏi:
“Vị huynh đệ này 1 mình sao?”
Tô Đàm dừng lại động tác, quay sang nhìn lấy thiếu niên này, khuôn mặt có chút hơi non nớt nhưng lại không thể lấn ác đi vẻ bất khuất cùng kiên nghị, cũng có chút gì đó đẹp trai nhưng thua xa Tô Đàm.
Tô Đàm nhìn người rất chuẩn, hắn dám chắc 90% trở lên là tên này cũng giống như hắn, không có trốn dừng chân, muốn ở ké hắn.
“Đúng vậy! Nhưng lác nữa ta sẽ mướn thêm vài nữ nhân đến ngủ cùng, không biết vị huynh đệ này có chuyện gì không?”
“Ấy..” Diệp Phàm nghe vậy lúng túng gãi đầu không biết mở miệng nói thêm gì.
Hắn thật ra đúng là có ý định như Tô Đàm đoán, hắn hiện tại trên người chẳng còn linh thạch nên mới bị dịch quán đuổi ra ngoài, may mắn gặp vị huynh đệ này đang dựng lấy tấm lều khá ngon nghẻ, muốn cùng ở chung.
“Không...không có gì, ta là Diệp Phàm không biết vị huynh đệ này xưng hô như thế nào?”
“Tiểu huynh đệ, ta nói ngươi, ta hiện tại đang rất bận a, muốn làm 1 cái chổ tạm bợ để tối còn đi ngủ, nếu như huynh đệ không có chuyện gì thì đừng làm phiền ta a.” Tô Đàm buồn bực nói.
Đối với Tô Đàm, ngủ vẫn là quan trọng nhất, giao lưu gì gì đó không cần thiết, đặc biệt là trường hợp này, nếu giao lưu có thể phải san sẻ chổ ngủ a.
Thế là Tô Đàm chẳng thèm quan tâm lấy đối phương, loay hoay cặm cụi dựng lấy căn lều nhỏ.
Diệp Phàm thấy Tô Đàm không thèm để ý hắn, cũng đành bắt đắc dĩ rời đi.
...
Sáng hôm sau.
Tô Đàm đang trong giấc ngủ thì bị Diệp Phàm tiến đến quấy phá, Tô Đàm buồn bực không thôi, lười biếng ngáp.
“Vị đại ca này lại có chuyện gì sao?”
“Huynh đệ không muốn đi ra ngoài xem xét giải khoay sao? Ấy...huynh đệ không mướn nữ nhân ngủ cùng sao?” Diệp Phàm biết còn cố hỏi, hắn cả đêm qua liền thức trắng đêm ở gần ngôi lều của Tô Đàm, cũng không phải hắn muốn vậy, đơn giản nằm ngoài trời ngủ không có được a.
“Đi đường dài mệt mõi nên không tiện a, còn nữa huynh đệ, không có chuyện gì đừng tìm ta a, ta hiện tại chỉ muốn ngủ a.”
“Ta nghe nói Ngự Hương Lâu kinh doanh đồ ăn cực kỳ ngon, không biết huynh đệ đây đã từng nếm qua.” Diệp Phàm không từ bỏ cố gắng bắt chuyện.
Tô Đam liếc mắt nhìn thấu tên tiểu tử này “Móa nó, chổ ngủ cũng ngấp nghé ta, bây giờ đến miếng ăn cũng tìm đến ta, ngươi đây là muốn so độ vô sỉ với ta?”
Tô Đàm âm thầm chữi bậy.
Nhưng nghĩ lại Tô Đàm cũng đã lâu chưa ăn được 1 bữa ngon lành, nên cũng thèm thuồng.
Đối với tu sỉ cảnh giới thấp mà nói, việc ăn uống cũng giống như phàm nhân, mặc dù không phải ngày ăn ba bữa nhưng cũng phải có thứ gì đó để lót dạ, hấp thu linh khí để sống là việc không thể nào.
Đặc biệt là đối với 1 kẻ biết hưởng thụ như Tô Đàm, có đồ ăn ngon tuyệt đối không bỏ qua.
...
Ngự Hương Lâu.
Tô Đàm cùng Diệp Phàm đi vào bên trong, lúc này lầu dưới đã kín chổ, Tô Đàm đành phải đi lên lầu trên.
Khỏi nói cũng biết, lầu càng cao tiêu phí càng đắc, nhưng cũng đồng nghĩa món ăn càng hương.
May mắn thay lầu 2 vẫn còn vài chổ trống, Tô Đàm thông thả ngồi vào, Diệp Phàm mặt dày theo sau.
Nhìn thấy Diệp Phàm ngồi vào ghế, Tô Đàm nhìn lấy Diệp Phàm cũng không có mở miệng gọi món.
Tiểu nhị đứng ở 1 bên nôn nóng nhắc nhở.
“2 vị khách quan muốn gọi món gì sao?”
Tô Đàm vẫn cứ nhìn chằm chằm lấy Diệp Phàm, Diệp Phàm khé miệng giật giật liền mở miệng hỏi:
“Tô Huynh có món gì muốn ăn sao, ta đảm bảo nơi này hương vị tuyết đối thượng hạn a.”
Tô Đàm ra vẻ thành thật nói: “Ta lần đầu tiên rời nhà đi xa, chưa ăn ở dịch quán bao giờ, cái này phiền Diệp Huynh giúp đỡ gọi rồi.”
Diệp Phàm nghe vậy cũng là vỗ ngực đảm bảo, bắt đầu gọi rất nhiều món ngon.
Đợi hắn gọi xong, Tô Đàm liền nhìn tiểu nhị mở miệng nói: “Đây là vị huynh đệ ta mới vừa quen biết, không ngờ lại tốt bụng chiêu đãi ta nhiều món ngon như vậy, nhà ta có thói quen đáp tạ bằng hữu bằng trà, lác nữa người nhớ giúp ta mang lên 1 bình trà để cảm tạ vị huynh đệ này mời ta dùng cơm, ta cũng không muốn nợ ân huệ người ta a.”
“À...1 bình trà giá bao nhiêu?”
“Không nhiều..thường thường ở đây dùng trà là miễn phí a.” Tiểu nhị thành thật đáp.
“Vậy sao được, ta gửi ngươi 5 linh thạch, ngươi pha trà đậm đậm tí để ta mời vị bằng hữu này, ngươi không thấy vị bằng hữu này mời ta biết bao nhiêu món ngon sao?” Tô Đàm liên tục nhắc nhỡ vị bằng hữu này mời hắn.
Diệp Phàm ở 1 bên trợn mắt hốc mồm, hắn là đến ăn trực Tô Đàm, cớ sao thành mời khách rồi.
Diệp Phàm muốn gọi lại tên tiêu nhị nhưng đã chậm 1 bước, Tô Đàm lúc này đã lôi kéo hắn nói chuyện tào lao thiên địa.
“Tô Huynh...cái này thật ra ta không có tiền a.” Diệp Phàm lúng túng nói.
“Trùng hợp vậy sao? Ta cũng không có!”
“Huynh cũng đừng có đùa ta a, Tô huynh 1 thân ăn mặc quý khí như vậy, làm sao trong túi lại không có tiền được.”
“Ngươi nhìn mặt ta xem? Đẹp trai không?” Tô Đàm dùng tay chỉ mặt mình hỏi.
Diệp Phàm thành thật gật đầu nói: “Rất đẹp trai!”
“Đúng vậy nha! Ta đẹp trai như vậy ra ngoài ăn uống chơi gái đều không tốn tiền nha, như vậy ta đi ra ngoài mang theo linh thạch để làm gì?” Tô Đàm đương nhiên nói.
“Chẳng lẽ Tô Huynh không dùng linh thạch mang theo phòng hờ sao?”
Tô Đàm lắc lắc đầu nói: “Ta sợ mang theo bị người dòm ngó.”
Tô Đàm ý vị thâm trường nhìn Diệp Phàm nói.
Diệp Phàm bị Tô Đàm nói móc, khé miệng không tự giác giật giật.
Diệp Phàm không bỏ cuộc tiếp tục hỏi:
“Vậy lác nữa chúng ta làm sao thanh toán?”
“Không phải chúng ta mà là Diệp Huynh thanh toán a.” Tô Đàm ung dung trả lời.
“Vậy bây giờ chúng ta bỏ chạy kịp không?”
“Nếu Diệp Huynh tự tin đánh thắng vị lão bản nơi này a.” Tô Đàm không quan trọng trả lời.
Diệp Phàm lúc này khóc không ra nước mắt, cứ nghĩ đi theo ăn bám Tô Đàm 1 bữa, ai ngờ lại gặp đúng thể loại vô sỉ giống hắn, không những ăn ké không thành còn bị đối phương đào hố a.
Cũng không lâu lắm, thức ăn được dọn lên, mùi thơm nứt mũi khiến Tô Đàm không kịp chờ đợi ăn ngấu nghiến lấy.
Diệp Phàm bỗng nhiên nhìn trước mắt đống đồ ăn này cảm thấy không còn thơm, nhưng bên cạnh lại có 1 con ma đói đang điên cuồng ăn, Diệp Phàm cũng chẳng muốn lo nghĩ nữa, trước tiên làm no cái bụng đã rồi tính sau, cùng lắm thì ở lại rữa chén a.
Ăn uống no nê, Tô Đàm không do dự muốn rời đi.
Diệp Phàm bên cạnh rối rít không thôi nắm lấy tay Tô Đàm, một mặt không nở.
Tô Đàm bị động tác của Diệp Phàm làm cho nổi cả da gà, vội vàng gạt tay của hắn ra nói: “Huynh đệ nên làm người a...”
Diệp Phàm lúng túng mở miệng nói: “Tô huynh giúp ta a...ta thật không muốn bị lão bản nơi này đánh 1 trận a.”
Tô Đàm bắt đắc dĩ thở dài 1 tiếng rồi ngồi xuống ghế mở miệng nói:
“Diệp Huynh nhìn thấy bên cạnh nữ nhân kia sao?” Tô Đàm nhìn về phía bên cạnh ngồi không xa 1 nữ nhân khí chất vô cùng quý lệ, xung quanh đứng đó rất nhiều tùy tùng, trên mặt đeo lấy tấm lụa mỏng nhìn không rõ dung nhan nhưng Tô Đàm dám chắc chắn 100% nàng cực kỳ xinh đẹp, Tô Đàm nhìn Diệp Phàm nháy nháy mắt ra hiệu.
“Tô huynh đây là có ý gì?”
“Ta nhìn nàng bộ dạng như vậy chắc chắn là con cái nhà giầu, chỉ cần Diệp huynh đi lên bắt cái chuyện, sau đó kết bằng hữu đảm bảo nàng sẽ thay mặt trả giúp Diệp huynh bàn ăn này.”
“Làm sao có khả năng?”
“Làm sao không thể? Ta ra ngoài toàn sử dụng chiêu này, 100% thành công, Diệp huynh đừng nhìn nàng cao cao tại thượng mà cảm thấy khó gần, đối với loại nữ nhân này chỉ cần Diệp huynh mạnh dạng đi lên bắt chuyện hài hước đôi ba câu, đảm bảo nàng sẽ hứng thú.”
“Diệp huynh nhìn thấy xung quanh nàng có rất nhiều tùy tùng sao?”
“Ân.” Diệp Phàm gật gật đầu.
“Điều này nói rõ nàng bị gia tộc che chở nên hiện tại rất có khả năng chưa có bằng hữu cùng tuổi a, nếu như Diệp huynh bây giờ đi lên bắt cái chuyện đảm bảo sẽ đã động nàng, ta cam đoan 100% chưa có ai dám làm hành động này, nếu như Diệp huynh là người đầu tiên thì thử hỏi xem...nàng sẽ bất ngờ và cảm động đến đâu?” Tô Đàm ở 1 bên dụ dỗ nói.
Diệp Phàm sờ cầm suy tư cảm thấy lời Tô Đàm nói vô cùng có lý, với khí thế bên ngoài của nàng thì bình thường thật không có ai dám tự tin đi lên bắt chuyện, “nếu như ta là người đầu tiên đứng ra, nói không chừng..nói không chừng” nghĩ đến có thể thành công, Diệp Phàm khé miệng không tự giác công lên, cười thút thít lấy.
Diệp Phàm thấy được có khả năng liền tự tin vô cùng, đứng dậy 1 đường đi đến.
Tô Đàm thấy vậy vội vàng không tiếng động trốn đi, hắn thật sự không dám nhìn đến cảnh tiếp theo, cũng không muốn để ai biết 2 người cùng đồng hành tới.