Chương 18: Đại hội luyện đan(2)
Vòng thi thứ hai là vòng thi đấu tự do, không có đề tài, đây là vòng thi phát huy toàn bộ tài năng của luyện đan sư. Luyện đan sư sẽ phải tự chuẩn bị lò luyện đan, tự mình chuẩn bị nguyên liệu, hạn trong sáu canh giờ phải tự mình luyện ra ba lò đan dược trên một loại đan dược.
Tiêu chuẩn là lấy độ khó luyện chế và xác suất thành công của ba lọ thành phẩm đan dược để đưa ra đánh giá.
Trương Nguyên Phàm quyết định luyện chế Cố Linh Đan, vì thủ pháp luyện đan của loại đan dược này hắn rất thuần thục. Ngoài ra, hắn đã từng luyện chế loại đan dược này rồi, cho nên hắn đương nhiên biết xác suất thành công của mình khi luyện chế loại đan dược này.
Vòng thi này mặc dù là vòng thi đấu tự do, các luyện đan sư được thỏa thích phô diễn thủ pháp luyện đan của mình. Nhưng các luyện đan sư không biết phẩm chất yêu cầu để vượt qua vòng thi này. Cho nên Trương Nguyên Phàm mới quyết định luyện chế nhất giai đan dược Cố Linh Đan. Nếu hắn vượt qua vòng thi này, hắn sẽ luyện chế Phá Giới Đan hoặc Linh Nguyên Đan, thậm chí tiến hành luyện chế một loại đan dược cấp ba.
Trên quảng trường xuất hiện rất nhiều lò luyện đan, những lò luyện đan này đều là lò luyện đan mà thí sinh tham gia đại hội luyện đan chuẩn bị, phẩm chất của những lò luyện đan này là khác nhau và hình dáng cũng khác nhau. Luyện đan đường của Vân Nguyên Tông đã dùng một loại thủ pháp đặc biệt, đó là dẫn địa hỏa ra, giảm gánh nặng cho thí sinh tham dự đại hội luyện đan.
Mỗi lò luyện đan đều được đánh số thứ tự, để phân biệt các lò luyện đan với nhau. Số thứ tự được dán ở mặt ngoài của lò luyện đan, cạnh chính diện để phục vụ cho việc đánh giá kết quả của ban giám khảo-những luyện đan sư có cảnh giới cao nhất của Vân Nguyên Tông, trình độ luyện đan của họ được nhiều luyện đan sư tôn kính, có danh tiếng ở trong giới luyện đan sư của thế giới Nguyên Linh.
Hiệu lệnh của ban giám khảo vừa vang lên, các luyện đan sư bắt tay vào công việc luyện đan.
Kỹ thuật nhóm lửa của các luyện đan sư có mấy loại, không giống nhau hoàn toàn. Có người thì mượn địa hỏa để luyện đan, có người dùng khoáng vật đặc biệt thêm vào lò luyện đan, cũng có người dùng pháp lực của mình để luyện đan.
Kỹ thuật luyện đan của Trương Nguyên Phàm thuộc loại dùng địa hỏa để luyện đan. Chỉ thấy hắn khống chế một tia địa hỏa cho vào lò luyện đan, niệm pháp quyết sau đó cho toàn bộ linh dược vào trong đan đỉnh.
Dược liệu ở trong lò luyện đan lập tức bị hỏa diễm thiêu đốt. Quá trình thiêu đốt diễn ra trong một thời gian ngắn thì kết thúc, toàn bộ tinh hoa của dược liệu được bảo vệ. Ngưng đan nhanh chóng được tiến hành, với sự phối hợp giữa tinh thần lực và cảm nhận của luyện đan sư, quá trình ngưng đan diễn ra thuận lợi.
Mùi hương của đan dược nhanh chóng xuất hiện ở trên quảng trường, khiến cho các luyện đan sư lẫn ban giám khảo kinh ngạc. Họ đều nhìn về phía lò luyện đan của Trương Nguyên Phàm.
Lúc này Trương Nguyên Phàm đang uẩn dưỡng đan dược, hắn uẩn dưỡng đan dược trong một khoảng thời gian thì hắn lấy ra một lọ Dưỡng Linh Bình, sau đó thu toàn bộ thành phẩm đan dược vào trong lọ Dưỡng Linh Bình đó.
Phẩm chất của lọ thứ nhất Cố Linh Đan, hắn đã kiểm tra trong lúc lấy đan dược ra. Mười viên thành phẩm Cố Linh Đan đều là cực phẩm đan dược.
Trương Nguyên Phàm tiếp tục luyện chế Cố Linh Đan. Cả hai lọ đan dược Cố Linh Đan này, Trương Nguyên Phàm luyện trong vòng một canh giờ là hoàn thành, phẩm chất luyện chế đều là cực phẩm đan dược, không có một viên hạ phẩm đan dược nào cả.
Tốc độ luyện đan của Trương Nguyên Phàm, giúp cho Trương Nguyên Phàm được để ý. Người để ý đến Trương Nguyên Phàm, ngoài trưởng lão Lưu Mẫn Duyên ra còn Sở Ngọc Linh,…
Trương Nguyên Phàm tranh thủ thời gian của mình nghiên cứu luyện chế loại đan dược tiếp theo. Đợi đến lúc hiệu lệnh vang lên, thì hắn lập tức bắt tay vào việc luyện đan.
Lượt luyện đan thứ nhất đã kết thúc. Trương Nguyên Đan xếp đầu tiên vì hắn luyện ra cực phẩm đan dược, ngay sau đó hắn chuyển sang luyện chế loại thứ hai đan dược, đó là Tụ Linh Đan.
Loại đan dược Tụ Linh Đan này hắn đã từng luyện chế vài lần, xác suất thành công tương đối cao. Mặc dù xác suất thành công cao, nhưng phẩm chất của đan dược trong các lần luyện chế không cao, có lúc hắn luyện ra trung phẩm Tụ Linh Đan vì vậy hắn vẫn phải luyện tập kỹ thuật khống hỏa.
Một canh giờ nhanh chóng trôi qua, các luyện đan sư khai lò mới. Hơn một phần ba người luyện chế thất bại, tức hơn một phần ba người luyện ra phế đan.
Trương Nguyên Phàm mất nửa tiếng đồng hồ để luyện chế thành công lọ thượng phẩm Tụ Linh Đan. Hắn tiếp tục mở lò luyện chế Tụ Linh Đan, còn những vị luyện đan sư thất bại ở lượt đầu tiên đã mở lò luyện chế đan dược.
Lần thứ hai luyện chế Tụ Linh Đan, hắn luyện chế ra một lọ cực phẩm Tụ Linh Đan. Hắn tiếp tục luyện chế, lần thứ ba luyện chế thì hắn lại luyện chế thành công một lọ cực phẩm Tụ Linh Đan. Ba lần luyện chế đan dược trong canh giờ này, hắn thành công luyện chế cả ba lần, luyện ra hai lọ cực phẩm Tụ Linh Đan và một lọ thượng phẩm Tụ Linh Đan.
Qua hai lượt đấu, hắn xếp ở vị trí thứ hai. Vị trí thứ nhất thuộc về một vị nữ tử tên là Mục Cẩm Linh, chính là nữ nhi của phong chủ Trúc Nguyên Phong. Vị trí thứ ba thuộc về luyện đan đường.
Sau hai vòng thi đấu, số người tranh tài của cuộc thi chỉ còn bẩy mươi lăm người đủ điều kiện vào vòng thi đấu thứ ba. Buổi tối Trương Nguyên Phàm ngồi tại chỗ khôi phục linh lực, hắn không có quay trở về động phủ của mình để nghỉ ngơi mà lựa chọn nghỉ ngơi trực tiếp tại nơi tổ chức cuộc thi.
…
Một ngày mới bắt đầu ở thế giới Nguyên Linh, hôm nay là ngày cuối cùng đại hội luyện đan diễn ra. Sau ngày thi đấu cuối cùng này, quán quân của cuộc thi được nhiều tu sĩ biết đến.
Những người không tham dự vòng thi đấu cuối, cùng với khán giả thì thào bàn tán về cuộc thi năm nay. Ánh mắt của họ đều nhìn về phía Trương Nguyên Phàm, trong lòng họ đều muốn biết hôm nay Trương Nguyên Phàm luyện chế loại đan dược gì.
Mục Linh Cẩm thân là nữ nhi của phong chủ Trúc Nguyên Phong, nhìn vị ngoại môn đệ tử từng đến Trúc Nguyên Phong chăm sóc linh dược đang ngồi xếp bằng ở bên cạnh một lò luyện đan kia. Trong lòng của Mục Linh Cẩm không biết suy nghĩ cái gì, một lúc sau nàng xoay người nhìn về phía phụ thân mình đang ngồi.
Mục Điền Nguyên ngồi ở trên khán đài, nhìn thấy ánh mắt của nữ nhi hắn, lập tức xoay người nhìn nữ tử mặc y phục màu hồng ngồi ở bên cạnh. Không lâu sau Mục Điền Nguyên cất tiếng hỏi vị nữ tử này: “Mẫn Duyên có biết thực lực của vị ngoại môn đệ tử tên Trương Nguyên Phàm không?”
Không sai, nữ tử ngồi ở bên cạnh phong chủ Mục Điền Nguyên chính là Lưu Mẫn Duyên. Lưu Mẫn Duyên liếc nhìn Trương Nguyên Phàm một cái, sau đó cất tiếng nói nam tử này: “Đệ tử thấy thực lực của vị ngoại môn đệ tử này ở Ngọc Khí lục trọng, năm nay cậu ta mười lăm tuổi.”
Trương Nguyên Phàm đứng dậy rồi nhìn cái ngọc giản lơ lửng ở trên khung trung, thần thức của hắn lập tức nhìn vào bên trong ngọc giản. Hắn biết đây là danh sách lựa chọn, mỗi luyện đan sư lựa chọn luyện chế một loại đan dược ở trong danh sách đó để luyện chế.
Trương Nguyên Phàm suy nghĩ một lúc, quyết định luyện chế nhị giai đan dược Phá Giới Đan, trong không gian giới chỉ của hắn có mấy viên nhị phẩm yêu đan, nhưng đều là nguồn thức ăn của linh thú Bạch Linh.
Trương Nguyên Phàm niệm một đạo quyết nào đó, hỏa diễm nhanh chóng xuất hiện ở trong lò luyện đan. Hắn sau đó lấy viên yêu đan ra, cho vào trong lò, rồi bấm pháp quyết; hỏa diễm ở trong lò luyện đan lập tức thiêu đốt dược liệu.
Hắn tiếp tục cho các dược liệu khác vào trong lò luyện đan, sau đó tăng tốc tinh lọc dược lực. Một khắc nhanh chóng trôi qua, nhưng hắn vẫn tiếp tục cho hỏa diễm thiêu đốt toàn bộ dược liệu của đan dược Phá Giới Đan.
Cuối cùng sau nửa canh giờ thì quá trình tinh lọc dược liệu kết thúc. Hắn lập tức cho thủy hệ linh lực vào bảo vệ tính hoa của dược lực, rồi thi triển vài đạo quyết, thủ pháp luyện chế Phá Giới Đan lập tức bị biến đổi.
Ngưng đan hiện giờ đang được tiến hành. Tinh hoa của dược liệu đang được dung hợp vào nhau, để tạo thành đan phôi-hình thức ban đầu của đan dược. Khi ở trong bước luyện đan này, luyện đan sư phải giữ vững tâm trí, khống chế hỏa diễm làm sao để hỏa diễm không thiêu cháy toàn bộ dược thuỷ; sự tập trung của họ đã góp phần vào quá trình luyện chế thành công đan dược.
Ngưng đan vẫn tiếp tục diễn ra, hỏa diễm vẫn tiếp tục cháy ở trong đan đỉnh. Tốc độ ngưng đan của Trương Nguyên Phàm đã được nâng cao, đan dược cũng dần hình thành, mùi hương từ từ xuất hiện.
Theo thời gian trôi đi, mùi hương ngày càng xuất hiện nhiều, lan tỏa khắp nơi. Mùi hương này đã khiến cho bình chướng cảnh giới của nhiều tu sĩ nới lỏng, mùi hương này rất có lợi cho tu sĩ.
Một canh giờ đã trôi qua, lúc này lò đan của Trương Nguyên Phàm sắp hoàn thành. Hắn lập tức cho thần thức vào bên trong lò luyện đan, nhanh chóng phát hiện mười viên đan dược màu tím nhạt lơ lửng ở trong lò luyện đan; hắn sau đó bắt đầu thời gian uẩn dưỡng đan dược ở trong lò.
Hắn uẩn dưỡng đan dược ở trong lò luyện đan khoảng nửa canh giờ, hắn kết thúc việc luyện đan. Ngay sau đó Trương Nguyên Phàm mở nắp đan đỉnh ra, mùi hương của đan dược lập tức bay ra khỏi đan đỉnh, lan tỏa ở trong không gian.
Trương Nguyên Phàm đợi một lúc lâu, lập tức lấy từng viên Phá Giới Đan ra và cho vào bên trong lọ. Không lâu sau hắn cẩn thận kiểm tra phẩm chất của đan dược, phát triển trên viên đan dược còn xuất hiện hai cái đường văn nhạt.
Trương Nguyên Phàm vui mừng vì hắn đã luyện ra một lọ cực phẩm Phá Giới Đan, ngoài ra còn có đan vân. Vì vậy, Trương Nguyên Phàm đã thành công đoạt giải nhất của cuộc thi, trở thành quán quân của đại hội luyện đan năm nay.
Ba vị trí đầu tiên đã được phân hạng. Hạng 1: Trương Nguyên Phàm; hạng 2: Mục Linh Cẩm; hạng 3: Đàm Ngọc Ánh.
Đan Lưu Diễm nhìn ba người Trương Nguyên Phàm, Mục Linh Cẩm và Đàm Ngọc Ánh một lúc rồi nói: “Đan Lưu Diễm này xin tuyên bố đại hội luyện đan năm nay chính thức kết thúc. Đệ tử ngoại môn Trương Nguyên Phàm là quán quân của đại hội luyện đan năm nay, cùng hai vị thứ hai và thứ ba nhận được ba tháng học tập ở trong luyện đan đường, một lần đi vào bên trong Luyện Khí Các lựa chọn pháp bảo phù hợp bản thân mình, năm trăm viên hạ phẩm linh thạch và năm gốc cấp ba linh dược trăm năm.”
0