Chương 17:
Trương Nguyên Phàm không biết rằng chúng ngoại môn đệ tử đang bàn tán xôn xao về trận quyết chiến giữa hắn và Vương Siêu ở trên Sinh Tử Phong. Dù Trương Nguyên Phàm biết, nhưng hắn không quan tâm đến vì hiện giờ hắn đang chuẩn bị nguyên liệu luyện chế đan dược cho cuộc thi đại hội luyện đan của môn phái, chuẩn bị thêm vài loại linh phù cũng như đan dược hồi phục.
Còn về tin quyết đấu giữa Trương Nguyên Phàm và Vương Siêu, cấp tốc truyền đến tai của rất nhiều nội môn đệ tử, trưởng lão. Trong số trưởng lão biết được tin quyết đấu giữa hai người, có Lưu Mẫn Duyên trưởng lão của chi mạch Trúc Nguyên Phong.
Nội môn đệ tử của môn phái biết được tin tức này, có Sở Ngọc Linh, Đào Nguỵ,…Cánh ngoại đệ tử mà Trương Nguyên Phàm thực sự quen biết.
Thời gian tiếp tục trôi đi, một đêm nhanh chóng trôi qua. Trương Nguyên Phàm sau khi củng cố xong linh lực ở trong đan điền của mình, hắn dùng một viên Tích Cốc Đan, sau đó hắn đi ra khỏi ngôi nhà của mình.
Vừa bước ra khỏi ngôi nhà, hắn thấy Lương Ngọc Đức và Đinh Ngọc Lễ đang đi đến nhà hắn. Hắn lập tức đi về phía hai người, không lâu sau hắn gặp hai người, cùng hai người kết bạn đi đến Sinh Tử Phong vì hắn thực sự không biết đường đến Sinh Tử Phong.
Sinh Tử Phong là nơi môn phái xây dựng làm nơi giải quyết mâu thuẫn. Khi tu sĩ bước lên trên Sinh Tử Phong, mệnh của họ không do họ quyết định mà là do ông trời quyết định, họ sẽ phải tranh đấu với nhau.
Lúc Trương Nguyên Phàm đến được Sinh Tử Phong, hắn thấy nơi này tập trung rất nhiều đệ tử rồi. Trương Nguyên Phàm bước từng bước lên bậc thang, dùng tinh thần lực của mình để ngắm nhìn xung quanh; sau một lúc lâu ngắm nhìn thì hắn nhìn thấy trưởng lão Lưu Mẫn Duyên.
Một lúc sau Vương Siêu xuất hiện ở trên Sinh Tử Phong. Vương Siêu nhìn bộ y phục mà Trương Nguyên Phàm đang mặc, lạnh lùng cười một tiếng, sau đó cất tiếng nói với Trương Nguyên Phàm: “Một Ngọc Khí lục trọng như ngươi muốn đánh bại ta ư? Nếu ngươi không muốn sống như vậy, ta thành toàn cho ngươi.”
Trương Nguyên Phàm nghe được lời nói này của Vương Siêu, lập tức cất tiếng hỏi: “Chính ngươi đánh gãy chân trái của Đinh Ngọc Lễ. Cướp đoạt linh thạch của sư huynh ta à?”
“Ồ! Không ngờ ngươi thách đấu ta là trả thù cho tên phế vật kia. Một tên Ngọc Khí ngũ trọng như hắn ta, làm thế nào khiến ngươi không tiếc mạng sống của mình vậy?” Vương Siêu cao giọng nói với Trương Nguyên Phàm.
Trương Nguyên Phàm không có nói gì, triệu hoán ra pháp bảo Nguyên Thiên Huyền Quang Kiếm. Hắn cầm kiếm ở trong tay rồi truyền linh lực vào trong kiếm, thanh kiếm lập tức được linh lực của chủ nhân gia trì. Hắn sau đó lấy ra pháp bảo Huyền Cương Thuẫn, lại rót một phần linh lực vào trong phòng ngự pháp thuật.
Vương Siêu lấy ra một thanh kiếm màu đỏ từ bên trong túi trữ vật, ngự kiếm về phía Trương Nguyên Phàm mà chém.
Trương Nguyên Phàm dùng Huyền Cương Thuẫn ngăn chặn đòn tấn công của Vương Siêu, đáp trả lại bằng một đám hỏa diễm.
Vương Siêu ném ra một tấm linh phù, tấm linh phù hoá thành một dòng thuỷ lưu ngăn chặn hoả diễm. Không lâu sau, hai đạo năng lượng khác nhau va chạm vào nhau, tạo thành một màn sương mù bao phủ khu vực thi đấu; màn sương mù nhanh chóng tan ra, để lộ ra Vương Siêu và Trương Nguyên Phàm đứng nhìn nhau.
Vương Siêu sau đó thi triển một đạo quyết nào đó, phi kiếm lập tức lơ lửng ở trước mặt Vương Siêu. Hắn ta sau đó khống chế phi kiếm tấn công Trương Nguyên Phàm.
"Ngự Phong Thuật" Trương Nguyên Phàm lập tức hô to một tiếng, hắn sau đó dùng đôi chân của mình né tránh đòn tấn công của đối thủ. Đạo quyết nhanh chóng được niệm, hoá thành một dòng năng lượng thần bí nhập vào thanh kiếm ở trong tay phải của Trương Nguyên Phàm.
Kiếm khí lập tức bùng nổ, nhiều kiếm chiêu khác nhau được Trương Nguyên Phàm thi triển. Chúng đều lao về phía Vương Siêu, trực tiếp làm cho Vương Siêu chật vật dùng phi kiếm của mình chống đỡ kiếm chiêu do Trương Nguyên Phàm thi triển.
Trương Nguyên Phàm lập tức vỗ vào túi trữ vật, một tấm linh phù màu tím nhanh chóng bay ra khỏi túi trữ vật. Hắn lập tức rót một tia linh lực vào trong đạo phù, rồi ném tấm đạo phù này về phía Vương Siêu.
Một đám mây màu đen nhanh chóng xuất hiện, từng tia sét bổ xuống phía Vương Siêu. Vương Siêu thấy vậy lập tức tạo ra linh lực hộ thuẫn, dùng nó để ngăn chặn uy lực của Dẫn Lôi Phù.
Không lâu sau, đám mây đen tan đi, lộ ra cơ thể đầy vết thương của Vương Siêu. Đôi mắt ngập tràn sát khí của Vương Siêu nhìn về phía Trương Nguyên Phàm, sau đó hắn cấp tốc lấy ra một viên đan dược rồi sử dụng viên đan dược đó; vết thương ở trên người của Vương Siêu nhanh chóng được khôi phục.
Vương Siêu sau đó cầm lấy phi kiếm Viêm Hoả Kiếm lao về phía Trương Nguyên Phàm mà chém. Trương Nguyên Phàm lập tức cầm pháp bảo Nguyên Thiên Huyền Quang Kiếm đối kháng với Viêm Hoả Kiếm của Vương Siêu.
Tiếng cười lạnh lùng của Vương Siêu xuất hiện khi Viêm Hoả Kiếm của hắn, đánh trúng Nguyên Thiên Huyền Quang Kiếm của Trương Nguyên Phàm. Hai thanh kiếm lao vào nhau, kẻ tấn công và kẻ phòng thủ, cả hai thanh kiếm không chịu nhường nhau vì chúng biết chủ nhân của mình gặp nguy hiểm nếu chúng thất bại.
Sau một thời gian dài đối đầu với nhau, cuối cùng thanh Viêm Hoả Kiếm của Vương Siêu bị thanh Nguyên Thiên Huyền Quang Kiếm của Trương Nguyên Phàm đánh gãy. Trương Nguyên Phàm sau khi đánh gãy kiếm của Vương Siêu, trực tiếp dùng kiếm đâm thẳng về phía đan điền của Vương Siêu, một tiếng vỡ nhanh chóng vang lên.
Trương Nguyên Phàm rút thanh kiếm ra khỏi người của Vương Siêu, lau khô vệt máu ở trên thân kiếm, sau đó cất tiếng nói: "Tốt nhất các ngươi không nên trêu chọc ta. Hậu quả các ngươi tự biết, như tên Vương Siêu kia. Giờ tên Vương Siêu này là một phế nhân, vì đan điền của hắn đã bị ta đánh nát rồi."
Trương Nguyên Phàm nói xong, lập tức ngự khí phi hành quay trở về Thanh Lâm cốc. Trương Nguyên Phàm vừa rời đi, Lưu Mẫn Duyên lập tức xuất hiện ở bên cạnh Vương Siêu; nàng kiểm tra cơ sở Vương Siêu một lúc, đương nhiên nàng nhìn thấy đan điền của Vương Siêu bị vỡ vụn. Nàng lấy ra một viên Hồi Phục Đan, cho Vương Siêu uống rồi rời khỏi Sinh Tử Phong.
Nửa canh giờ sau, Trương Nguyên Phàm về đến nhà của mình. Hắn sau đó luyện chế đan dược, để chuẩn bị cho vòng thi thứ hai của đại hội luyện đan. Hắn chú tâm vào luyện đan, cho nên hắn không biết mọi người đang bàn tán mình rất sôi nổi.
Danh tiếng của Trương Nguyên Phàm sau vụ Vương Siêu này, được nhiều đệ tử ngoại môn biết đến. Chỗ ở của Trương Nguyên Phàm ở trong Thanh Lâm cốc, được nhiều ngoại môn đệ tử ghé thăm, trong số đó có cả nội môn đệ tử thậm chí có cả Sở Ngọc Linh.
Sự chú ý của mọi người thì đổ dồn về phía luyện đan đường, vì kết quả vòng thi thứ nhất của đại hội luyện đan đã được công bố. Bảng danh sách các luyện đan sư đạt điểm cao cũng được cao tầng luyện đan đường công bố, trong mười người có điểm thi cao nhất thì có Trương Nguyên Phàm.
Lúc này Sở Ngọc Linh và Lưu Mẫn Duyên đứng ở trước cửa nhà của Trương Nguyên Phàm. Sự có mặt của hai người, đã thu hút sự chú ý của nhiều nam đệ tử ngoại môn; sau khi họ biết hai người này đi tìm Trương Nguyên Phàm, họ đều quay trở về nhà của mình.
Trương Nguyên Phàm hiện đang dọn dẹp phòng, cho nên hắn không biết bên ngoài đang có hai người nữ tử đứng đợi hắn. Một lúc sau, hắn dọn dẹp phòng xong, hắn lập tức cất toàn bộ lọ đan dược vào trong không gian giới chỉ, rồi bước chân ra khỏi nhà. Hắn nhanh chóng nhìn thấy hai người Sở Ngọc Linh và Lưu Mẫn Duyên, hắn lập tức đi đến trước mặt hai người rồi nói: "Không biết hai vị đến đây là có chuyện gì muốn nói với Nguyên Phàm? Mời hai người vào trong nhà nói chuyện."
"Trương sư đệ, sư tỷ chúc mừng đệ đã thành công vượt qua vòng thi thứ nhất của đại hội luyện đan. Kết quả thi của đệ ở vòng này rất tốt, đệ đã chiếm được vị trí cao trong bảng danh sách thí sinh vượt qua vòng một." Sở Ngọc Linh mỉm cười nói với Trương Nguyên Phàm.
Nói xong, Sở Ngọc Linh đưa cho Trương Nguyên Phàm một cái ngọc giản. Hắn cầm ngọc giản ở trong tay nhìn Sở Ngọc Linh rời đi, một lúc sau hắn xoay người nhìn sang bên cạnh Lưu Mẫn Duyên, sau đó hắn cung kính nói với Lưu Mẫn Duyên: "Vãn bối cảm ơn tiền bối."
Trương Nguyên Phàm sau đó đi đến linh dược các của môn phái mua thêm linh dược, mua linh dược xong hắn quay trở về động phủ nghỉ ngơi. Sáng hôm sau hắn đến luyện đan đường của môn phái tham dự đại hội luyện đan.
0