Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 21: Man Địa Hùng

Chương 21: Man Địa Hùng


Chương 21:

Yêu Linh đại sơn lâm là một trong những sơn lâm có diện tích lớn ở đại lục Thiên Linh. Không ai biết đại sơn lâm này được bắt nguồn từ đâu, nhưng mọi người đều biết bên trong sơn lâm này tồn tại nhiều loại yêu thú mạnh mẽ. Khoảng hai trăm dặm quanh khu vực trung tâm của đại sơn lâm, tồn tại nhiều loại yêu thú có thực lực rất mạnh, thậm chí có cả hoá hình yêu thú tương đương nhân tộc tu sĩ Linh Anh kỳ trở lên.

Ngoài yêu thú ra, Yêu Linh đại sơn lâm còn là nơi sinh trưởng của vô số loài linh dược khác nhau, có cả những loài linh dược có nguy cơ tuyệt chủng. Bên trong đại sơn lâm này cũng có bí cảnh, động phủ do các tu chân cường giả để lại, truyền thừa của họ nhận được sự quan tâm của nhiều tu sĩ.

Vì vậy, Yêu Linh đại sơn lâm thu hút sự quan tâm của rất nhiều tu sĩ. Mặc dù có nhiều tu sĩ đi vào trong sơn lâm tìm kiếm cơ duyên, nhưng nguy hiểm luôn rình rập đến họ. Nếu không có thực lực, tu sĩ không thể lấy được truyền thừa các tu sĩ đi trước vẫn lạc ở trong sơn lâm, càng không thể bảo vệ được bản thân mình. Một thế giới thực lực vi tôn, cá lớn nuốt cá bé, không có chỗ đứng cho kẻ yếu; muốn được người khác tôn trọng, tu sĩ phải tăng cường thực lực của mình lên, bởi thế giới Nguyên Linh là một thế giới tu tiên tôn sùng phái mạnh.

Lúc này, có một thiếu niên đứng ở bên ngoài Yêu Linh đại sơn lâm. Thiếu niên này có một khuôn mặt rất anh tuấn, trên người hiện đang khoác lấy một bộ y phục màu trắng. Thiếu niên nhìn khu rừng rậm ở trước mặt mình một lúc, rồi đi vào bên trong khu rừng, sau đó cẩn thận đi sâu vào bên trong Yêu Linh đại sơn lâm.


Trong khu rừng này, cây sinh trưởng không biết qua bao nhiêu thế kỷ, có nhiều loại kích thước khác nhau. Trương Nguyên Phàm cẩn thận đi ở trên một con đường mòn, vừa đi vừa quan sát xung quanh; hắn cẩn thận, cho nên hắn còn dùng thần thức quan sát, hắn muốn giảm bớt nguy hiểm.

Trương Nguyên Phàm đi ở trong khu rừng này đã được hơn một canh giờ, thế nhưng hắn không tìm được gốc linh dược nào, cũng như không bắt gặp một con yêu thú nào. Yêu Linh đại sơn lâm là một sơn lâm tồn tại lâu đời, cho nên phần lớn linh dược nằm ở vòng ngoài của sơn lâm đã bị tu sĩ hái gần cạn rồi; hai bên thường xuyên xảy ra những cuộc chiến, chỉ vì tranh giành linh dược.

Linh dược càng khan hiếm, c·hiến t·ranh càng nổ ra. Môi trường sống của nhiều loài yêu thú ở trong sơn lâm bị đe dọa, nhiều loài linh dược có nguy cơ tuyệt chủng, dẫn đến giá cả của một vài loại linh dược ở trên thị trường có xu hướng gia tăng. Nếu đôi bên không tìm cách giải quyết, c·hiến t·ranh giữa nhân tộc tu sĩ và yêu tộc chắc chắn xảy ra.

Trương Nguyên Phàm kiên trì đi ở trong Yêu Linh đại sơn lâm thêm một lúc nữa, hắn nghỉ ngơi một chút. Nghỉ ngơi xong, Trương Nguyên Phàm vỗ vào túi linh thú, một đạo quang nhanh chóng bay ra khỏi túi linh thú rồi hoá thành một con tiểu bạch hồ.

Tiểu bạch hồ sau khi xuất hiện ở trước mặt Trương Nguyên Phàm, lập tức dùng cái mũi của mình đi ngửi, không lâu sau nó vui mừng. Nó sau đó chạy đến chỗ linh dược mà nó ngửi thấy, Trương Nguyên Phàm lập tức đuổi theo.

Càng đi vào bên trong, cây cối càng tốt lên. Cây càng dày, tốc độ di chuyển của Trương Nguyên Phàm ngày càng chậm. Thiếu niên thấy vậy, lập tức dán một tấm Thần Hành Phù lên người, sau đó hắn đuổi theo tiểu bạch hồ.

Tiểu bạch hồ di chuyển ở trong rừng rậm một thời gian dài, cuối cùng nó dừng lại ở bên cạnh một cây cổ thụ. Tiểu bạch hồ chắc cảm nhận được có loài linh dược nào đó gần cây cổ thụ, cho nên nó mới dừng lại.

Trương Nguyên Phàm đi lòng vòng quanh gốc cây cổ thụ này một lúc, cuối cùng hắn phát hiện ra gốc Tụ Linh Thảo hơn trăm năm ở bên cạnh gốc cây đó. Hắn lập tức thầm nghĩ: “Là nhất giai Tụ Linh Thảo hơn trăm năm. Không ngờ mình tìm được một gốc Tụ Linh Thảo ngay tại đây.”

Trương Nguyên Phàm nói xong, lập tức đi đến bên cạnh gốc Tụ Linh Thảo đó, sau đó hắn nhổ gốc linh dược lên. Một lúc sau, hắn thành công ngắt được một gốc Tụ Linh Thảo, hắn nhanh chóng cho linh dược vào trong túi trữ vật, sau đó tiếp tục cùng tiểu bạch hồ đi tìm linh dược.

Tiểu bạch hồ không làm Trương Nguyên Phàm thất vọng, nó đã giúp Trương Nguyên Phàm rất nhiều trong việc tìm kiếm linh dược. Hắn ở trong Yêu Lâm đại sơn lâm đã được hai ngày rồi, trong hai ngày qua hắn vừa săn g·iết yêu thú vừa tìm kiếm linh dược; giờ trong không gian giới chỉ của hắn có nhiều loại linh dược khác nhau, trong số đó có cả phụ trợ linh dược của đan dược Chân Cơ Đan.

Hiện giờ hắn và tiểu bạch hồ đang nghỉ ngơi ở trong một sơn động. Hắn nhìn một lúc tiểu bạch hồ đang nằm nghỉ ở bên cạnh mình, sau đó cất tiếng nói với tiểu bạch hồ: “Tiểu bạch hồ, ngươi tạm thời vào trong túi linh thú nghỉ ngơi đi. Ta vừa cho mấy lọ đan dược vào trong túi linh thú của ngươi rồi, trong số đó có đan dược Thú Nguyên Đan, ngoài ra còn có vài viên cấp thấp yêu đan cùng mấy chục khối hạ phẩm linh thạch.”

Tiểu bạch hồ nghe Trương Nguyên Phàm nói xong, lập tức đứng dậy, kêu một tiếng rồi hoá thành một đạo quang chui vào túi linh thú của mình. Trương Nguyên Phàm đợi một lúc lâu rồi đứng dậy, hắn sau đó đi ra khỏi sơn động; một lúc sau, hắn tiếp tục đi sâu vào bên trong Yêu Linh đại sơn lâm.

Khoảng một canh giờ sau, lúc này hắn đang ở bên cạnh một vách đá. Trên vách đá có nhiều dây leo, dây leo giăng kín từ đỉnh vách đá đến chân vách đá; khu vực này tụ tập nhiều linh khí, cho nên ở xung quanh vách đá này có linh dược đang sinh trưởng.

Trương Nguyên Phàm tập trung ánh mắt vào khu vực vách đá, phát hiện có một loài linh dược đang sinh trưởng ở trong một khe hẹp. Loài linh dược mà hắn nhìn thấy, chính là một cây Hồi Linh Hoa.

Hồi Linh Hoa là một loại cấp một linh dược, được các luyện đan sư dùng để luyện chế đan dược Hồi Linh Đan. Nó thường sinh sống ở những khu vực có mức độ linh khí cao.

Trương Nguyên Phàm định đi xuống vị trí cây Hồi Linh Hoa đó, đột nhiên hắn cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần, cho nên hắn thi triển “Ngự Phong Thuật” chạy về đằng sau. Một lúc sau, hắn đã đứng ở vị trí mới, cách vị trí cũ hơn ba mươi dặm.

Hắn hướng đôi mắt của mình về vị trí cũ, lúc này hắn thấy vị trí cũ của hắn đang có một con yêu thú đang đứng. Con yêu thú này là một con gấu đen, giờ nó đang tức giận vì nhân tộc tu sĩ này hiện đang ở trong lãnh địa của nó.

“Là nhất giai hậu kỳ thổ hệ yêu thú Man Địa Hùng. Loài yêu thú này có tính bảo vệ lãnh thổ, một con yêu thú nhất giai hậu kỳ dễ dàng đánh bại được tu sĩ cùng giai.” Trương Nguyên Phàm thầm nghĩ sau khi hắn thấy rõ ngoại hình của con yêu thú đó.

Thầm nghĩ xong, Trương Nguyên Phàm lập tức thi triển phòng ngự công pháp. Rất nhanh công pháp “Hoá Linh Bảo Hộ Quyết” được nam chính thi triển, hắn sau đó lấy ra pháp bảo Nguyên Thiên Huyền Quang Kiếm rồi rót linh lực vào kiếm; nhanh chóng nhìn chằm chằm vào con yêu thú.

Man Địa Hùng lập tức rống lên một tiếng, sau đó nó nhổ một cái cây lên. Nó sau đó cầm cái cây lao về phía Trương Nguyên Phàm.

Thiếu niên lập tức khống chế thành kiếm ở trong tay, cầm kiếm chém thẳng về phía cái cây ở trong tay của con yêu gấu đó. Chỉ một đường kiếm cơ bản, đã làm cho cái cây bị chẻ làm đôi.

Man Địa Hùng vứt nửa thân cây ở trên tay xuống, sau đó nhảy lên rồi dẫm chân xuống. Một đòn t·ấn c·ông hệ đất nhanh chóng được Man Địa Hùng thực hiện, trực tiếp làm cho Trương Nguyên Phàm mất thăng bằng, khiến hắn ta phải dùng ngự kiếm phi hành để né tránh đòn t·ấn c·ông của Man Địa Hùng.

Chương 21: Man Địa Hùng