Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 22: Ngự Kiếm Dẫn Lôi Quyết
Chương 22:
Trương Nguyên Phàm sau khi thành công né tránh đòn t·ấn c·ông của Man Địa Hùng, lập tức thi triển hỏa hệ linh kỹ “Viêm Diễm Diệt Linh Chưởng.” Rất nhanh có một đôi bàn tay rực lửa xuất hiện ở trước hắn, sau đó đánh thẳng về phía cơ thể của yêu gấu.
Chỉ trong vòng một đoạn thời gian ngắn, đôi bàn tay rực lửa đó đánh thẳng vào cơ thể của yêu gấu. Bộ lông màu đen dài ở trên người nó bị hỏa ở trên đôi bàn tay rực lửa thiêu đốt, dẫn tới Man Địa Hùng tức giận. Nó tức giận vì bản thân nó b·ị t·hương, sau khi cơ thể nó trúng đòn t·ấn c·ông của nhân tộc tu sĩ ở trước mặt.
Man Địa Hùng nhìn chằm chằm Trương Nguyên Phàm một lúc, sau đó nó thi triển một loại yêu thuật nào đó. Rất nhanh ba mũi tên ngập tràn yêu lực hệ thổ bay về phía tu sĩ ở trước mặt, với một tốc độ cao.
Thiếu niên thấy đòn tấn công của yêu thú đang đến chỗ mình, trong lòng lập tức nghĩ ra phương án tấn công. Một vài phút sau, khi ba mũi tên năng lượng màu vàng cách vị trí của hắn gần mười trượng, thì hắn lập tức lấy ra phòng ngự pháp bảo Huyền Cương Thuẫn; hắn ngay lập tức thôi động linh lực, Huyền Cương Thuẫn nhanh chóng lơ lửng ở trước mặt Trương Nguyên Phàm.
Huyền Cương Thuẫn có công lớn trong việc thay chủ nhân ngăn chặn đòn tấn công của yêu thú, giúp chủ nhân không phải nhận sát thương, nhưng khiến cho chủ nhân của nó bị tiêu hao một vài phần linh lực. Linh lực ở trong cơ thể của Trương Nguyên Phàm giờ chỉ còn hơn nửa, nếu hắn không nhanh tay tiêu diệt con yêu thú ở trước mặt, hắn chắc chắn gặp nguy hiểm do cạn kiệt linh lực.
Trương Nguyên Phàm nghĩ đến hậu quả nếu không tiêu diệt được Man Địa Hùng, hắn cảm thấy rùng mình. Hắn sau đó lấy ra một tấm linh phù, rót một phần linh lực vào trong linh phù rồi ném linh phù về phía Man Địa Hùng.
Một luồng khí lạnh phát ra ở trong không trung, nhanh chóng bao phủ cơ thể của Man Địa Hùng, cấp tốc đóng băng cơ thể của nó. Cơ thể của Man Địa Hùng rất nhanh bị luồng khí lạnh đó đóng băng, dẫn đến Man Địa Hùng không thể di chuyển được, đứng im một chỗ nhìn Trương Nguyên Phàm.
Tấm linh phù mà Trương Nguyên Phàm dùng để tấn công Man Địa Hùng, chính là Băng Lãnh Phù. Nó là một loại linh phù cấp ba, cấp tốc đóng băng các sinh vật sống có linh trí trong phạm vi ba mươi trượng, cách giải trừ chính là hỏa hệ linh kỹ hoặc hỏa hệ linh phù có đẳng cấp từ huyền cấp trở lên.
Trương Nguyên Phàm sau đó bắn ra một vòng xoáy lửa về phía Man Địa Hùng. Vòng xoáy lửa đó nhanh chóng va chạm với băng trên cơ thể của yêu gấu, trực tiếp làm băng tan ra, sau đó làm cho yêu gấu bị bỏng nặng.
Man Địa Hùng sau đó ngã xuống mặt đất, nó gầm lên một tiếng vì nó cảm thấy cơ thể của nó rất đau đớn. Trương Nguyên Phàm nhìn thấy Man Địa Hùng chống đỡ cơn đau từ vết bỏng ở trên cơ thể, trong lòng lập tức cảm thấy chua sót; hắn sau đó thu hồi Huyền Cương Thuẫn cùng Nguyên Thiên Huyền Quang Kiếm, sau đó bước từng bước đến bên cạnh yêu gấu.
Một lúc sau hắn xuất hiện ở bên cạnh yêu gấu, sau đó hắn lấy ra thuốc trị bỏng, rồi bôi vết thương cho yêu gấu. Hắn sau khi bôi vết thương sau, lập tức bỏ một viên Hồi Phục Đan vào miệng của Man Địa Hùng, vết thương nhanh chóng được khôi phục nguyên vẹn như chưa bị thương; hắn sau đó cho Man Địa Hùng dùng một viên Thú Nguyên Đan.
Man Địa Hùng lập tức ngồi dậy, sau đó tiến hành tu luyện. Trương Nguyên Phàm thấy vậy, cũng dùng một viên Hồi Phục Đan sau đó hắn ngồi xuống ở một chỗ hồi phục linh lực đồng thời cảnh giác cho Man Địa Hùng. Thời gian tiếp tục trôi đi, rất nhanh hai canh giờ đã trôi qua.
Lúc này Man Địa Hùng đang hấp thu dược lực của Thú Nguyên Đan, để tăng cường thực lực của nó. Không lâu sau, khí tức của Man Địa Hùng thay đổi, thực lực của yêu gấu đột phá rồi; Man Địa Hùng tu luyện thêm một lúc nữa rồi đứng dậy, nó nhìn chằm chằm vào Trương Nguyên Phàm, ánh mắt không còn hung hăng nữa mà là một án mắt cảm kích.
Trương Nguyên Phàm tu luyện thêm một lúc nữa, rồi đứng dậy. Hắn sau đó nói với Man Địa Hùng: “Nếu sau này ngươi muốn cảm ơn ta, hãy đến Nguyên Thiên Tông tìm ta. Ta tên là Trương Nguyên Phàm.”
Hắn nói xong, lập tức thi triển “Ngự Phong Thuật” đi về phía trong của Yêu Linh đại sơn lâm.
…
Mấy tiếng sau. Lúc này hắn đang đứng im một chỗ, không tiếp tục đi nữa do hắn bị một hắc y nhân chặn đường. Trương Nguyên Phàm nhìn hắc y nhân này một lúc, cuối cùng cất tiếng hỏi: “Đạo hữu, đạo hữu chắn đường đi của tại hạ là vì cái gì?”
Hắc y nhân nghe xong câu hỏi của Trương Nguyên Phàm, lập tức nở một nụ cười lạnh, sau đó cất tiếng nói: “Ta là ai không quan trọng, nhưng ta có hứng thú với vật phẩm ở trong túi trữ vật của ngươi. Ngươi mau nộp toàn bộ vật phẩm của ngươi cho ta, nếu không nộp thì ngươi đừng trách ta ra tay độc ác với ngươi.”
Trương Nguyên Phàm lập tức suy nghĩ: “Không thù không oán với hắc y nhân này, nhưng hắn ta muốn cướp toàn bộ đồ ở trên người mình. Có lẽ mình nên ra tay g·i·ế·t c·h·ế·t tên hắc y nhân này, nếu không ra tay tiêu diệt hắn ta thì mình chắc chắn bị hắn ta g·i·ế·t.” Hắn nghĩ xong, trong đôi mắt của hắn lập tức hiện lên một tia sát khí, sau đó hắn thi triển một cuốn linh kỹ hỏa hệ để tấn công hắc y nhân.
Một bàn tay mang theo hỏa diễm đánh về phía hắc y nhân. Hắc y nhân vội vàng thôi động linh lực tạo một cái khiên ở trước mặt, vòng tròn linh lực của hắc y nhân tồn tại một thời gian ngắn rồi bị vỡ tan; bàn tay tràn ngập hỏa diễm đó nhanh chóng đánh thẳng vào cơ thể của hắc y nhân, hắc y nhân lập tức bị thương khá nặng.
Hắc y nhân thấy bản thân mình bị bỏng khá nặng, tức giận nói với “dê béo” ở trước mặt: “Rượu mời không muốn uống, lại thích uống rượu phạt nhỉ. Ngươi ra tay trước, chứng minh ngươi không muốn nộp đồ của ngươi cho ta, vậy ngươi đừng trách ta nhé.”
Hắc y nhân nói xong, lập tức lấy ra một viên Thiên Lôi Châu, sau đó ném viên lôi châu về phía Trương Nguyên Phàm. Hắn sau đó thi triển công pháp “Phong Linh Quyết” gia tăng tốc độ của mình, rồi cầm một thanh đao chém về phía “dê béo”.
Trương Nguyên Phàm thấy vị tu sĩ kia dùng Thiên Lôi Châu tấn công mình, lập tức ném ra Huyền Cương Thuẫn ngăn chặn viên lôi châu kia. Một vài phút sau, lôi châu va chạm với Huyền Cương Thuẫn của Trương Nguyên Phàm; uy lực của lôi châu mặc dù mạnh nhưng chỉ gây được một phần thiệt hại lên Huyền Cương Thuẫn, ngoài ra còn làm cho Trương Nguyên Phàm lùi xa vài trượng.
Thiếu niên thấy vị tu sĩ cầm thanh đao tấn công mình, lập tức triệu hoán ra pháp bảo Nguyên Thiên Huyền Quang Kiếm, rồi cầm kiếm chém về phía hắc y nhân.
Không lâu sau, vũ khí của hai người va chạm với nhau. Hai người chiến đấu hơn trăm hiệp, không phân được thắng bại. Sau một hồi chiến đấu, đôi bên dừng giao tranh bằng vũ khí rồi nhìn nhau một lúc.
“Ngươi cũng khá đấy. Có thể đánh ngang tay với ta mà không rơi hạ phong.” Hắc y nhân cười ha ha một tiếng, sau đó cất tiếng nói.
Nói xong, hắc y nhân lấy ra một cái cờ màu đen, rồi thôi động linh lực. Huyết độc lập tức bay ra khỏi cái cờ màu đen đó, rồi lao về phía Trương Nguyên Phàm.
“Không ngờ ngươi tu luyện loại pháp bảo này.” Thiếu niên nhìn hắc y nhân nói, nói xong thiếu niên cất tiếng hô: “Phật Quang Trấn Áp Chưởng”. Sau tiếng hô đó, thiếu niên lập tức niệm khẩu quyết của một cuốn công pháp phật môn.
Hư ảnh bàn tay màu vàng khổng lồ đánh về phía “Độc Huyết Cờ” của hắc y nhân. Linh quang màu vàng phát ra từ hư ảnh bàn tay màu vàng, làm cho hắc y nhân kiêng kị. Sau một khoảng thời gian chống đỡ, pháp bảo Độc Huyết Cờ của hắc y nhân vỡ nát, dẫn đến tên tu sĩ thần bí đó trọng thương.
Trương Nguyên Phàm thấy hắc y nhân trọng thương, tiếp tục tấn công hắc y nhân. Một lúc lâu sau, hắn niệm một khẩu quyết nào đó: “Thiên địa điện năng
Hoá thành lôi đình
Lôi đình nhập kiếm
Kiếm diệt tà ác.”
Khẩu quyết của công pháp “Ngự Kiếm Dẫn Lôi Quyết” rất nhanh được Trương Nguyên Phàm niệm xong. Bộ công pháp này xuất thân từ Nguyên Thiên Tông, được gia gia của hắn niệm cho hắn lúc hắn mới trở thành tu sĩ, đến bây giờ hắn mới dám thi triển.