Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Từ Ao Làng Ra Biển Lớn
Unknown
Chương 103: Hội Quân Ngoài Bắc.
Sân bay Nội Bài vào cuối buổi chiều mang một vẻ đẹp pha trộn giữa nhịp sống hối hả và những khoảnh khắc lắng đọng, kẻ đi người ở. Ánh hoàng hôn dát vàng lên những ô kính lớn, khiến cả không gian nhà ga sáng lên trong sắc cam rực rỡ. Tiếng loa thông báo vang lên đều đặn, hòa cùng tiếng kéo vali lạch cạch và những cuộc trò chuyện xôn xao, tạo thành một bản hòa âm náo nhiệt nhưng không ồn ào.
Những hàng người xếp hàng trước quầy check-in kéo dài, ai nấy đều bận rộn với giấy tờ và hành lý, nhưng ánh mắt vẫn không quên liếc qua màn hình lớn để kiểm tra giờ bay. Ở khu vực sảnh chờ, những hành khách mệt mỏi tựa lưng vào ghế, vài người gục đầu ngủ, trong khi một số khác chăm chú vào điện thoại hay sách báo. Xa xa, qua ô cửa kính, những chiếc máy bay nối đuôi nhau trên đường băng, cất cánh lao v·út lên trời cao, để lại một vệt sáng mờ trong bầu trời đang ngả màu tím than.
Ngoài trời, những cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo cái se lạnh cuối ngày. Dãy đèn đường bắt đầu sáng lên, phản chiếu ánh sáng lấp lánh trên mặt đường nhựa bóng loáng.
Chuyến Bay kéo dài vài giờ đồng hồ, Cuối giờ chiều, Ba cầu thủ trẻ đã đặt chân tới sân bay Nội bài. Sau khi hoàn thành thủ tục ở bên trong. Ba người lên một chiếc xe Taxi đi tới một cái nhà khách 6 tầng, phía trước có sân bóng nhân tạo, phía sau có bể bơi, trên tầng thượng có treo mấy lá cờ bay phấp phới trong gió.
Minh Khôi, Hữu Thịnh, Xuân Mai, ba cầu thủ từ miền nam là người cuối cùng trong đợt hội quân lần này. Một anh quản lý sau khi được thông báo từ phòng an ninh đã lập tức đi xuống đón tiếp ba cầu thủ trẻ vào trong tòa nhà. Anh ta tên Duy Đồng, dáng người tròn đầy, ăn mặc đơn giản như không kém phần trang trọng. Anh là quản lý của tòa nhà, phụ trách đời sống sinh hoạt của các cầu thủ.
Duy Đồng dẫn ba người đi dọc dãy nhà, thuận tiện giới thiệu những khu vực mình vừa đi qua. Tầng 1 có một phòng khách lớn, gọi là phòng sinh hoạt chung, chuyên tiếp khách và bàn công chuyện, bên trong là nhà bếp, ngày phục vụ ba bữa, chế độ ăn rõ ràng và khoa học. Đi vào sâu nữa có phòng y tế mini và một phòng Gym . Từ tầng hai trở lên là phòng nghỉ cho tuyển thủ.
. Minh Khôi và Hữu Thịnh vừa mới thăng hạng nhất. Mùa trước họ làm mưa làm gió ở giải hạng nhì, một hạng đấu thấp hơn nên không được đánh giá cao. Trong đợt hội quân lần này thì cầu thủ giải hạng nhì có 4 người, nhưng Quang Hưng là trường hợp đặc biệt nên được ở phòng riêng, còn ba người còn lại thì ở chung một phòng. Được cái mấy đứa lần đầu lên tuyển nên khá ngoan, Hỏi dạ bảo vâng, rất lễ phép. Căn phòng khá rộng nên chẳng có ý kiến gì.
Duy Đồng nán lại nhắc nhở một số quy tắc sinh hoạt, như giờ giấc đi ngủ, giữ vệ sinh chung, thời gian luyện tập…Sau khi hai bên đã nắm rõ, ông mới để ba cầu thủ tắm rửa vệ sinh cá nhân, và chuẩn bị ăn tối ở nhà ăn chung dưới tầng 1.
Mỗi phòng có hai giường, Minh Khôi, Hữu Thịnh khá thân nhau ngủ một giường, còn Xuân Mai ở giường còn lại. Họ chưa tự cao đến mức phải tranh giành một cái giường để ngủ riêng, sau này còn luyện tập với nhau, tình thân đoàn kết là thứ cần phải duy trì. Một lý do hợp lý hơn là do Xuân Mai cao lớn và “đô” hơn hai người kia. cầu thủ học viện thường có chế độ ăn uống luyện tập rất khoa học. Ai cũng cao to và khỏe mạnh, một người ngoài như Xuân Mai may mắn không thua thiệt về phương diện hình thể.
Sau khi tắm rửa xong xuôi, gột bỏ hết bụi đường, Một tiếng chuông vang lên báo hiệu sắp đến giờ ăn. Các cầu thủ ở trong phòng lần lượt đi xuống, các cầu thủ ở bên ngoài khuôn viên, trong phòng sinh hoạt đồng loạt tụ tập lại một chỗ. Tiếng cười đùa rôm rả lần lượt vang lên.
Mọi người tự động xếp thành hàng, không chen lấn xô đẩy, ở trong phòng ăn có gắn camera, vậy nên mọi sinh hoạt trong tòa nhà này hầu hết đều bị ghi lại. Nó là một phần trong bài đánh giá, đó là sự lý giải vì sao cầu thủ tuy mới gặp mặt lần đầu lại tỏ ra thân thiện và nhiệt tình.
Đồ ăn hôm nay có đùi gà, khoai tây, trứng, rau xanh, canh và một miếng dưa hấu. Thoạt nhìn chẳng có gì đặc biệt, cũng dễ hiểu vì ngân sách cho mục dinh dưỡng cũng đã được quy định. ai không muốn ăn thì chịu, phải tự bỏ tiền túi ra ăn ở ngoài. Đa số đều không có ý kiến với đồ ăn, trái lại còn có cầu thủ còn ăn thêm một suất. Người này tuy chiều cao không quá ấn tượng nhưng là người da dày thịt chắc nhất trong số những cầu thủ, vừa nhìn đã thấy “Lực”.
Trong một môi trường tập thể, ta rất dễ nhận diện cầu thủ nào có sức hút, có sức ảnh hưởng trong lời ăn tiếng nói. Đang trong thời kỳ tuổi trẻ khát khao chứng minh bản thân, trở thành một người dẫn đầu trong thế hệ của mình. Những gương mặt này biết đâu sẽ lại gặp mặt nhau trong màu áo U23, thậm chí là đội tuyển quốc gia. Họ lẽ đánh giá và chọn người để kết thân.
Trong ba mươi người góp mặt trong nhà ăn, những người được chú ý nhiều nhất phải kể đến, Quang Hưng, xung quanh cậu có cả chục người đến bắt chuyện làm quen, có người là đồng đội cũ, có người thì tham gia cùng giải đấu U17, hầu hết đã quen biết sơ sơ từ trước. CÁ biệt một vài người không quen không biết chỉ hùa theo đám đông. Người thứ hai là anh “Lực” xung quanh có bốn đàn em, có cao có thấp, vóc dáng thân hình mỗi người một vẻ. Hình như họ thi đấu chung một đội ở cấp CLB. Một nhóm 5-6 người vây quanh một thanh niên gương mặt quắt tai dơi, bình thường khá đẹp trai nhưng khi anh ta lườm ai đó thì lại tỏa ra một chút khí tức gian trá nào đó. Không khó để nhận thấy Mặt Quắt Tai Dơi không có thiện cảm với Quang Hưng.
Nhóm còn lại là những cầu thủ lạc loài, cầu thủ chưa có mối liên hệ nào với những cầu thủ từ CLB khác họ ngồi đơn lẻ hoặc ngồi theo cặp. Xuân Mai ngồi gần Minh Khôi và Hữu Thịnh, thi thoảng có vài câu qua lại nên không đến bị lạc lõng trong phòng ăn.
Sau giờ cơm, họ chia nhau ra ngoài khuôn viên sân tập hóng gió. có người còn mang cả bóng ra dợt để thể hiện tốt trong buổi tập đầu tiên.
“Nghe nói muốn thi đấu cho đội U19, mọi người còn phải vượt qua một bài kiểm tra… đó là kiểm tra về cái gì vậy?”
Hữu Thịnh tỏ ra là một người chịu khó tìm tòi và tìm hiểu, cậu nói với giọng chắc chắn.
“Thể lực và kỹ thuật. Trên phương diện cá nhân thì sẽ kiểm tra hai phần kia. Cũng có thể kiểm tra thêm cả tư duy trong lúc chơi bóng nữa. Nói chung kể cả lúc sinh hoạt, mọi hoạt động của cầu thủ đều sẽ tác động đến bài đánh giá. Nhưng bọn mình đâu biết người ta chọn lựa theo tiêu chí nào, vậy nên cứ thể hiện tốt những thứ mình có là được.”
Minh Khôi dè bỉu.
“Ông nói cứ như mấy ông già ấy, toàn nói mấy thứ chung chung chẳng có tí hữu ích nào. Nếu cậu biết cụ thể bài kiểm tra thì nói ra để cậu ta tham khảo vậy có tốt hơn không?”
“Huấn Luyện viên này mới lên, bài vở thế nào ai mà biết được. Nhưng tôi có xem qua danh sách triệu tập, Hàng công có tận 8 cầu thủ, chỉ số cá nhân đều khá tốt nên việc cạnh tranh sẽ rất khốc liệt. Tuyến tiền vệ và hàng phòng ngự thi ít lựa chọn hơn, mỗi vị trí chỉ có hai, ba cầu thủ phải cạnh tranh với nhau. Lấy hai loại một, tôi thấy mình có cơ hội vượt qua khá lớn, cho dù chỉ là ngồi dự bị, được ra nước ngoài là vui rồi.”
Nói Xong Hữu Thịnh cười với vẻ đắc ý, Minh khôi chơi tiền đạo nên sẽ phải cạnh tranh nhiều, nói đâu xa Xuân Mai cũng chơi trên hàng công, phong độ khủng kh·iếp hồi đầu mùa khiến Minh Khôi phải cố gắng để vượt qua từ đó mới có được thành quả tạm coi là hài lòng. Còn đó là Quang Hưng, một kẻ không gặp bất kỳ trở ngại nào, dường như việc góp mặt trong đội hình U19 là điều đã được vạch sẵn từ trước. Trên giải hạng nhất cũng có thêm 5 cầu thủ chơi hàng công. đều là những thử thách không hề nhỏ.
Minh Khôi nhìn Xuân Mai thở dài,
“Nói vậy giữa tôi và ông sẽ có một người bị loại rồi.”
Hữu Thịnh lém lỉnh chen vào.
“Có thể cả hai cùng bị loại, khả năng đó còn cao hơn.”
“Nếu biểu hiện tốt, cả hai chúng ta cùng đi thì sao?”
“Đúng rồi ha, thằng Thịnh toàn nói mấy câu xui xẻo, hôm nay là buổi đầu tiên mà đã nạt nộ rồi, là anh em cùng phòng phải giúp đỡ, động viên nhau chứ.”
“Có lên nha… đồ yếu đuối.”
Hai thằng bạn thân trêu nhau cười đùa rất hồn nhiên. họ rượt đuổi nhau trong khuôn viên, mỗi đứa một câu, không ai chịu nhường ai câu nào
…
Sáng hôm sau là ngày tập đầu tiên của đội, HLV Trần Hiển và đội ngũ huấn luyện có mặt từ sớm. Một số cầu thủ có thói quen ngủ nướng, lần đầu không quen với nhịp độ làm việc nên trong buổi tập trung mặt mũi vẫn còn bơ phờ, cả đám hì hục chạy xuống sân bóng, theo tiếng còi báo hiệu, chạy khởi động vài vòng cho tỉnh táo sau đó vào phòng dùng bữa sáng, trước khi bắt đầu một ngày huấn luyện.
Vì số lượng cầu thủ khá đông, nên HLV muốn chia làm hai nhóm A, B. Việc phân chia cầu thủ do HLV thực hiện chứ không phải cầu thủ được tùy ý lựa chọn.
“Dạ thưa thầy, em và Dũng thi đấu rất ăn ý với nhau, thầy có thể cho chúng em ở cùng một nhóm được không ạ?”
“Em cũng vậy, bốn bọn em chơi ở hàng phòng ngự có sự gắn kết nhất định rồi, thi đấu cùng nhau sẽ hiệu quả hơn.”
HLV đợi mấy cầu thủ nhao nhao hồi lâu, rồi hắng giọng tuyên bố.
“Nếu vậy, em và cậu bạn của em. nên xách ba lô và trở về nhà ngay đi. CÁc em đã bị loại.”
CÁc cầu thủ lại một phen xì xầm bàn tán. Họ cần một lời giải thích rõ ràng và HLV Trần Hiển đưa ra một câu trả lời thích đáng.
“CÁc em chỉ chơi tốt khi có ai đó trong đội hình, vậy nếu người đó b·ị t·hương phải rời sân, hoặc không thi đấu do vấn đề sức khỏe. Vậy thì các em sẽ trở nên vô dụng ở trên sân à? Tôi hoàn toàn đồng ý thi đấu lâu dài, sự gắn kết hiểu ý nhau của các cầu thủ sẽ giúp đội bóng thi đấu tốt. Nhưng đây không phải CLB, đây là đấu trường Cup cấp độ quốc gia. Sự thích nghi là yếu tố được đặt lên hàng đầu. đây chính là một trong những tiêu chí mà tôi sẽ đưa vào mục sát hạch”
Đợt sát hạch mà HLV nhắc tới sẽ kéo dài 10 ngày, bào gồm nhiều bài đánh giá nhỏ đối với cá nhân cầu thủ trên các phương diện thể lực, kỹ thuật cá nhân, tư duy chơi bóng và thái độ thi đấu, trong lẫn ngoài sân.
Bài kiểm tra thể lực được thực hiện trên máy chạy bộ vào ngày đầu tiên và ngày cuối cùng để đánh giá sự phát triển của cầu thủ. Cả buổi sáng hôm đấy các cầu thủ đều phải chạy hết sức của mình, có người được 3-4 Km, có người được 5-6 km…Có một cầu thủ duy nhất được 8_Km, thực sự khiến người làm thống kê cũng phải gật gù.
Buổi chiều đánh giá về kỹ thuật cá nhân, khả năng khống chế, dứt điểm, đá phạt. Đến cuối ngày, số liệu thống kê đã đầy đủ, những người có thành tích tốt đã lọt vào tầm mắt của HLV, 10 ngày, thời gian quá ngắn để một cầu thủ thay đổi vượt bậc. Những cái tên nằm ở vị trí đầu gần như sẽ nằm trong danh sách thi đấu, việc còn lại là theo dõi kỹ hơn các cầu thủ này để sử dụng họ một cách hợp lý.
Quay lại với việc chia đội hình A, B. Đội hình A bao Gồm Quang Hưng, được ưu ái giao chức nhóm trưởng, Bên cạnh đó là sự góp mặt của anh “Lực” cả Minh Khôi và Hữu Thịnh cũng ở bên đó. Còn Xuân Mai lại cùng phe với “Mặt Quắt tai dơi” và một số nhân tố rời rạc khác. Không khí có vẻ trầm và không náo nhiệt như đội A.
Mỗi ngày sẽ có một trận đấu giữa hai đội, đội nào thua sẽ phải chuẩn bị và thu dọn dụng cụ luyện tập.
“Mặt Quắt tai dơi” tên là Lê Đức được giao làm nhóm trưởng cảm thấy rất hài lòng khi được nằm ở phe đối địch với Quang Hưng. Đã ngứa mắt từ lâu nên luôn tìm mọi cách làm bẽ mặt ngôi sao ở trên sân. Mà không hề biết đó chính là dụng ý của đội ngũ Huấn luyện.
“Chia đội như vậy có ổn không? Nhóm A, có vẻ đang được ưu ái. chất lượng có vẻ vượt trội hơn nhóm B”
“Cậu Lê Đức kia có vẻ không ưa Quang Hưng, dùng cậu ta để rèn dũa ngôi sao cũng là một ý hay. nhưng quả thực đội hình này có hơi lệch. Bởi trong nhóm A còn có Trần Phong, cậu ta thực sự là một con quái thú, thể lực đứng đầu trong lứa U19, Xung quanh đều là các hảo thủ.”
Trần Hiển cười nhạt.
“Nếu chúng ta nhìn phần nổi thì đội hình này chênh lệch thật. nhưng sau khi nghiên cứu Thông số kỹ thuật thì đội B cũng không phải lép vế hoàn toàn. thể lực và kỹ năng khá đồng đều, còn đội A thì chỉ có vài nhân vật nổi trội, đội nào rèn đội nào vẫn còn chưa biết.”