Chương 138: Giao Dịch Ngầm.
Ánh đèn neon xanh đỏ phản chiếu lên con phố đông đúc. Cánh cửa quán bar bật mở, tiếng nhạc tràn ra như một cơn sóng dữ, hòa lẫn vào tiếng cười nói huyên náo. Không khí nơi đây nồng nàn mùi rượu mạnh, hương nước hoa đắt tiền và chút khói thuốc lẩn khuất trong từng luồng ánh sáng nhấp nháy.
Họ bước vào.
Chín chàng trai đ, cao ráo, thân hình săn chắc, khoác lên mình những bộ trang phục hợp thời – sơ mi ôm sát tôn lên cơ bắp, quần jean tối màu, giày sneaker sáng bóng. Họ bước thành hàng, như thể một nhóm nghệ sĩ vừa rời khỏi sân khấu.
Ánh mắt đám đông nhanh chóng bị hút về phía họ.
Những cô gái gần đó quay đầu lại, có người chớp mắt ngạc nhiên, có người kín đáo đưa điện thoại lên lén chụp hình. Một số gã đàn ông khác trong quán cũng liếc nhìn, có kẻ nhận ra ngay những vị khách quen thuộc.
"LÀ thành viên trong đội Vũng Tàu."
"Đúng rồi! Đó là Quang Lâm kìa, khách quen ở đây, hôm nay anh ta thi đấu có ghi bàn thắng đó."
"Cái thằng đi sau để đầu cua có phải Duy Khương không? Nghe nói tân binh mà đá hay dữ! Lá qua đó làm quen đi."
Những tiếng bàn tán vang lên khắp nơi, nhưng không ai trong số họ dừng lại. Họ cứ thế tiến vào sâu hơn, mặc kệ những ánh mắt đang dõi theo mình.
Quang Lâm đi đầu, dáng vẻ bình thản như thể đã quá quen với sự chú ý này. Sau lưng anh, Duy Khương thoáng liếc nhìn xung quanh, cảm nhận rõ sự phấn khích từ đám đông. Cậu không phải kiểu thích khoe khoang, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng cảm giác được chú ý này thật sự rất... kích thích.
Một nhân viên nhanh chóng bước đến, dẫn cả nhóm về khu vực VIP. Họ lướt qua những bàn rượu đông đúc, những đôi mắt đeo lens lấp lánh, những bàn tay cầm ly cocktail khẽ chạm vào nhau, những điệu nhảy lả lướt trên sàn.
Một lúc sau.
Quản lý quán bar trong bộ vest lịch lãm đích thân bước vào, theo sau là một dàn em út nóng bỏng, váy áo ôm sát, mùi nước hoa quyện vào không khí. Những ánh mắt lả lướt quét qua đám đàn ông cao ráo lực lưỡng trước mặt, nở những nụ cười đầy ẩn ý.
Quang Lâm ngả người vào ghế, nâng ly rượu nhấp một ngụm, khóe môi nhếch nhẹ. Anh ta không xa lạ gì với cảnh tượng này. Bóng đá và những cuộc vui – hai thứ này từ lâu đã gắn liền với nhau
Gã quản lý bước đến, bắt tay Quang Lâm như một người bạn cũ.
"Chúc mừng mọi người đã giành chiến thắng, trận bóng hôm nay rất là hay."
"Chuyện nhỏ mà anh. Đội Đồng Nai làm gì có cửa" – Quang Lâm đáp, giọng bình thản.
Hắn nhìn lướt qua cả nhóm, nhếch môi cười:
"Đúng đúng…Mọi người ở đây đều là chỗ quen biết, muốn dùng thứ gì cứ thoải mái. “
Trong căn phòng VIP, không khí dần trở nên thân mật hơn. Những ly rượu sóng sánh, ánh đèn mờ ảo phủ lên những gương mặt đang chìm trong men say. Những cô gái hiểu chuyện khẽ cười, ánh mắt lấp lánh. Mỗi người một anh, hơi thở thoảng mùi nước hoa quyến rũ, giọng nói ngọt như mật. Họ không vội vàng, chỉ khẽ chạm vào tay, vuốt nhẹ lên vai áo sơ mi, nhưng từng cử chỉ đều toát lên sự thuần thục
Quang Lâm nhìn quanh một lượt, ánh mắt sắc bén nhưng vẫn giữ vẻ bình thản.
“Họ đến chưa anh Trương.”
Gã quản lý quán bar vỗ nhẹ vào vai anh, hất cằm ra hiệu.
"Trên tầng, họ đến rồi. Ông chủ đang trên đường, chắc khoảng 5 phút nữa."
Quang Lâm khẽ gật đầu, đặt ly rượu xuống bàn rồi đứng dậy.
Anh ta theo quản lý bước lên tầng, từng bậc thang phủ ánh đèn xanh mờ, dẫn lối đến một căn phòng riêng biệt. Cửa vừa mở, một mùi hương khác xộc ra – không nồng nặc như ở dưới kia, mà có phần kín đáo và lịch sự hơn.
Bên trong, vài gương mặt quen thuộc đang ngồi chờ. Nhưng tất cả khi bước vào phòng sẽ phải đeo một chiếc mặt nạ để che giấu thân phận. Ngoại trừ cầu thủ, người đại diện của đội bóng.
Trợ lý giám đốc điều hành đội Vũng Tàu, đại diện từ phía HAGL, và cả vài cầu thủ từ đội khách. họ sẽ là đối thủ của Vũng Tàu trong vòng đấu thứ 3.
Quang Lâm nở một nụ cười nhẹ, cất giọng trầm thấp:
"Chào mấy anh, đến lâu chưa?"
Một người đàn ông trung niên bật cười, đưa ly rượu lên:
"Không lâu lắm. Vừa đủ thưởng thức mùi vị ở đây."
Tiếng bước chân vang lên mỗi lúc một gần. Một khoảnh khắc sau, cánh cửa bật mở.
Người đàn ông bước vào, khoác lên mình một bộ vest đắt tiền, dáng vẻ ung dung nhưng ánh mắt sắc lạnh. Theo sát bên cạnh hắn là một cô thư ký trẻ tuổi, váy ôm sát cơ thể, đôi môi đỏ mọng nở một nụ cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại đầy sự tính toán.
Không khí trong phòng khẽ chùng xuống khi hắn xuất hiện. Những kẻ bên trong đều hiểu – cuộc vui giờ đã kết thúc, giờ là lúc vào việc.
Những cái bắt tay khách sáo diễn ra. Lời nói thì nhẹ nhàng, nhưng ẩn sau đó là những con số, những nước đi đã được vạch sẵn từ trước.
Người đàn ông kéo ghế ngồi xuống, cách hắn dựa lưng ra sau, rút điếu xì gà từ túi trong áo, khiến cả căn phòng như chững lại trong vài giây.
"Mọi người đã có mặt đông đủ rồi, chúng ta vào việc chứ nhỉ?"
Hắn chậm rãi cất lời, ánh mắt lia một vòng quanh căn phòng.
Cánh cửa đóng chặt.
Cô thư ký rút một chiếc điều khiển nhỏ từ túi xách, nhấn nhẹ một nút. Máy chiếu trước mặt bật sáng.
Trên màn hình, những con số, bảng xếp hạng, lịch thi đấu hiện ra. Những cái tên được khoanh đỏ, những đường mũi tên chỉ rõ từng trận đấu quan trọng.
Những ánh mắt dán chặt vào đó.
Cô thư ký bước lên, đôi giày cao gót gõ nhịp nhẹ nhàng trên sàn, từng bước chân của cô dường như đều có sức nặng.
Ánh đèn máy chiếu hắt lên gương mặt sắc sảo của cô, khiến những đường nét ấy càng trở nên bí ẩn sau lớp mặt nạ.
"Trận đấu vòng ba giữa Vũng Tàu và HAGL – đây là cơ hội hoàn hảo. khi chúng ta đều đã set up cho hai đội nằm ở hai thái cực, Vũng Tàu thắng liên tiếp và Hồng Anh Gia Lai đang có khởi đầu khó khăn với hai trận thua và hiệu số thấp"
Giọng cô trầm nhưng rõ ràng, ánh mắt quét một lượt những người có mặt trong phòng.
Trên màn hình, bảng kèo cược xuất hiện, cùng với tỷ lệ thắng thua, biến động odds của nhà cái.
"HAGL đang được đánh giá thấp hơn, theo những thông tin chúng tôi nắm được, nội bộ của họ không ổn định, và hiện đang trong giai đoạn chuyển giao. Có vài trụ cột đang c·hấn t·hương, một số thì có vấn đề với ban huấn luyện. Họ sẽ vào trận với tâm lý không tốt."
Cô bấm một nút trên điều khiển, màn hình thay đổi, hiển thị danh sách cầu thủ cùng với những ghi chú bên cạnh.
"Phía chúng ta có hai cầu thủ sẽ đóng vai trò quan trọng trong việc điều tiết trận đấu. Nếu họ kiểm soát nhịp độ đúng theo kế hoạch, chúng ta có thể đưa trận đấu về kết quả mong muốn."
Cô dừng lại một chút, nhìn sang Quang Lâm và vài cầu thủ khác, rồi tiếp tục:
"Trận này, sẽ có rất nhiều bàn thắng. Nhưng kết quả là hòa. Cụ thể: 2-2. Vũng Tàu sau hai trận đầu thắng ngược dòng ở hiệp hai, lần này sẽ ghi hai bàn ngay trong hiệp một. Điều đó giúp kèo chấp 2.5 nổ lớn, khiến dân cá độ tưởng rằng trận đấu này là chiến thắng dễ dàng của Vũng Tàu trước Hồng Anh Gia Lai phong độ kém. Họ sẽ đổ tiền vào cửa Vũng Tàu thắng."
"Sang hiệp hai, HAGL gỡ hòa kịch tính. Một bàn ở phút 60-70, kéo kèo rung l·ên đ·ỉnh điểm về cuối trận. Đến phút 85, thêm một bàn nữa. Dân cá độ sẽ hoảng loạn. Những kẻ ôm cửa Vũng Tàu chấp sâu sẽ trắng tay."
Một tiếng cười khẽ vang lên trong phòng. Đó là trợ lý giám đốc đội Vũng Tàu.
"Vậy là, lần này không phải lội ngược dòng, mà là hụt hơi vào phút chót? Kết quả hòa cũng được, không ảnh hưởng đến bảng xếp hạng quá nhiều. Nếu mà Vũng Tàu thua, người ta nghĩ đó là bịp."
Cô thư ký gật đầu.
"Chính xác. Một trận đấu kiểu này sẽ đẩy dòng tiền đi đúng hướng chúng ta muốn, và không quá lộ liễu."
Nói đến đây, cô vươn tay, lật một trang khác trên màn hình.
CÁC KÈO SẼ CAN THIỆP
Kèo chấp Vũng Tàu 2.5: Khi họ dẫn 2-0, nhiều người sẽ đổ tiền vào cửa trên. Nhưng khi trận đấu hòa 2-2, tất cả đều mất.
Kèo Tài/Xỉu: Tổng số bàn thắng sẽ trên 3, giúp nhóm này ôm trọn tiền từ những ai tin vào một trận đấu ít bàn.
Kèo rung: Khi HAGL gỡ 1-2, kèo rung sẽ kích thích dân cá cược đổ tiền vào một bàn thắng tiếp theo. Nhưng không ai ngờ đó sẽ là bàn gỡ hòa.
Kèo thẻ: Hiệp một êm đềm, nhưng hiệp hai sẽ nóng lên với ít nhất 4-5 thẻ vàng, có thể có một thẻ đỏ. để hợp lý hóa thế trận.
Kèo phạt góc: Hiệp một ít góc (dưới 4 quả) khiến nhiều người tin rằng đây là trận đấu ít tình huống cố định. Sang hiệp hai, số góc tăng vọt, đạt trên 10 quả.
Cô thư ký nhấn một nút trên màn hình, chuyển sang trang tiếp theo. Lúc này, không còn những con số kèo cược biến động, mà là một bảng phân chia lợi nhuận rõ ràng. Trong phòng, ai cũng hiểu rằng trận đấu chỉ là bề nổi, còn dòng tiền mới là thứ quyết định tất cả.
Cô mỉm cười, ánh mắt quét qua từng người một.
"Bây giờ, chúng ta sẽ nói về chuyện quan trọng nhất: phân chia lợi nhuận."
Cô thư ký đặt tay lên màn hình, ngón tay lướt nhẹ theo từng dòng chữ:
Nhà cái sẽ là bên hưởng lợi lớn nhất. Khi kết quả hòa 2-2 được thiết lập, những người đặt cửa Vũng Tàu chấp sâu hoặc cửa Xỉu đều mất tiền. Lúc đó, nhà cái ôm trọn một phần lớn dòng tiền cá cược. Đổi lại, họ sẽ chi một khoản hoa hồng hậu hĩnh cho những người "thiết kế" trận đấu này.
Đội Vũng Tàu và HAGL – hai bên tham gia vào "vở kịch" – sẽ nhận được một khoản cắt từ nhà cái, tính theo tỷ lệ % số tiền thua cược của dân cá độ.
Cầu thủ tham gia – những người trực tiếp có mặt trên sân, tác động vào trận đấu – sẽ có phần riêng. Đội trưởng, thủ môn và những cầu thủ "có nhiệm vụ" sẽ nhận một khoản xứng đáng cho màn trình diễn của mình.
Cô dừng lại một chút, nhìn về phía cầu thủ của HAGL, người sẽ đóng vai trò quan trọng trong việc gỡ hòa.
"Cậu có mặt ở đây, tức là đã hiểu vai trò của mình rồi, đúng không?"
Anh ta gật đầu, không nói gì. Ở thế giới này, đôi khi im lặng chính là sự đồng thuận mạnh mẽ nhất.
Không khí trong phòng chùng xuống. Cô thư ký vẫn giữ nụ cười, nhưng ánh mắt cô không còn nhẹ nhàng như trước.
"Tôi nghĩ mọi người ở đây đều là người thông minh, nhưng đừng thông minh quá. Chúng ta cùng nhau kiếm tiền nhưng phải có hạn mức rõ ràng. Nếu ai đó lộ ra ngoài, hoặc tệ hơn, cố tình 'ăn thêm' từ việc biết trước tỉ số, thì sẽ có người đến nói chuyện với anh ta.quãng đời còn lại tôi không nghĩ sẽ tốt đẹp đâu."
Sau khi bàn bạc xong kèo cá cược, ông chủ ngả người ra ghế, rút điếu xì gà, chậm rãi phả một làn khói mờ ảo vào không khí. Cô thư ký đứng bên cạnh, ánh mắt lắng nghe chăm chú, tay nhanh chóng mở sổ ghi chép.
"Kèo đã chốt, nhưng tôi muốn mọi thứ trông thật tự nhiên. Làm sao để người ngoài nhìn vào không thấy gì bất thường. Vậy nên, phần truyền thông phải làm cho tinh tế."
Cô thư ký mỉm cười, ra hiệu rằng cô đã hiểu. Nhưng ông chủ vẫn tiếp tục nhấn mạnh:
"Vũng Tàu đang thắng như chẻ tre, cô cứ đẩy mạnh tin tức theo hướng đó. Làm mấy bài báo ca ngợi phong độ của đội, khen ngợi sự bùng nổ của hàng công, có ngôi sao nào mới nối Cứ tâng nó lên như một ngôi sao mới nổi, để thiên hạ lao vào cược theo."
Ông ngừng lại một chút, liếc sang phía trợ lý giám đốc điều hành của Vũng Tàu rồi nói tiếp:
"Nhớ dùng mấy hội nhóm bóng đá trên Facebook, Telegram, rồi cả TikTok nữa. Bên anh cho chạy mấy bài kiểu: ‘Vũng Tàu – ứng cử viên vô địch’ ‘HAGL đang chìm sâu, khó có cửa trước đội đầu bảng’… Đại loại vậy. Cho dân cá độ tin rằng trận này Vũng Tàu thắng chắc."
"Còn HAGL, thì cứ dìm xuống một chút. Đội bóng đang sa sút thật, cô chỉ chỉ cần đẩy mạnh mấy bài về phong độ tệ hại, nội bộ lục đục, mâu thuẫn giữa HLV với cầu thủ. Tạo ra cảm giác bất ổn. nhưng bỏ ngỏ khả năng chơi đôi công cầu hòa."
Cô thư ký nheo mắt, chợt hiểu ra ý đồ. Nếu truyền thông làm quá lố, thiên hạ sẽ cược một chiều, còn nếu họ tin rằng HAGL vẫn có khả năng ghi bàn, họ sẽ đổ tiền vào các kèo Tài – đúng như ý định của ông chủ.
"Em sẽ xử lý. Có thể nhờ vài KOLs trong giới bóng đá nhận định theo hướng này để điều hướng dư luận."