Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 142 : Thảm Họa tại Vòng 4

Chương 142 : Thảm Họa tại Vòng 4


Giải hạng Nhất đã trải qua ba vòng đấu, và cục diện đang dần hình thành rõ ràng. Đội PVF-CAND dẫn đầu với thành tích toàn thắng sau ba trận, thể hiện sức mạnh ổn định. Xếp ngay sau họ là Vũng Tàu và Việt Trì với cùng 7 điểm, bám đuổi quyết liệt.

Trong khi đó, TP.HCM—đội bóng được kỳ vọng là đại diện mạnh nhất khu vực phía Nam—đang có khởi đầu không như mong đợi. Họ tạm đứng thứ 8 với 5 điểm, sau một chiến thắng và hai trận hòa. Dù đã đầu tư mạnh vào ngoại binh đắt giá, nhưng hệ thống chiến thuật chưa thực sự vận hành trơn tru, và phong độ của các cầu thủ vẫn chưa đạt đến kỳ vọng.

Hệ thống 3-4-3 của HLV Trần Hiển, vốn được duy trì qua nhiều năm, đang dần bộc lộ sự cứng nhắc và có dấu hiệu bị các đối thủ bắt bài. Ở giải hạng Nhất, khoảng cách về chất lượng đội hình giữa các đội không quá chênh lệch, giống như các hạng đấu thấp hơn. Đặc biệt, nhiều CLB sở hữu những cầu thủ có thể hình tốt, từng chinh chiến ở V.League hoặc có kinh nghiệm thi đấu cho đội tuyển quốc gia, khiến sự cạnh tranh trở nên khốc liệt hơn.

Xuân Mai, dù không bị "ngợp" trước môi trường giải hạng Nhất, nhưng cũng chưa để lại quá nhiều dấu ấn trước những đối thủ dày dạn kinh nghiệm. Cậu vẫn giữ lối chơi nhiệt huyết, xông xáo, nhưng những đóng góp chưa đủ lớn để thay đổi cục diện trận đấu. Đây không phải điều hiếm gặp trong bóng đá—một cầu thủ trẻ nổi lên như hiện tượng, nhưng sau đó phong độ chững lại khi phải thích nghi với môi trường khắc nghiệt hơn.

Xuân Mai từng được đánh giá là một tài năng triển vọng, nhưng lúc này, cậu có dấu hiệu bị "bão hòa" khi đặt cạnh mặt bằng chung của giải đấu.

Nguyên nhân khiến Xuân Mai chững lại không chỉ nằm ở yếu tố khách quan mà còn xuất phát từ chính bản thân cậu. Cậu luôn nỗ lực hết mình trên sân tập, thậm chí chăm chỉ hơn nhiều đồng đội. Nhưng khi bước vào trận đấu thực tế, những gì cậu thể hiện lại không mang lại hiệu quả rõ ràng cho đội bóng.

Cảm giác ấy dần ăn mòn sự tự tin của Xuân Mai. Cậu vẫn chạy nhiều, vẫn t·ranh c·hấp quyết liệt, vẫn tuân thủ chiến thuật của HLV, nhưng những pha xử lý của cậu không tạo ra khác biệt. Đối thủ dường như đã mạnh hơn, già dơ hơn, và bắt bài được những điểm mạnh mà cậu từng tự hào. Nếu trước đây, tốc độ và sự nhiệt huyết giúp cậu tạo ra lợi thế, thì giờ đây, các hậu vệ kỳ cựu của giải hạng Nhất luôn biết cách để kiềm tỏa một cầu thủ trẻ như cậu.

Mặt khác, hệ thống chiến thuật của đội bóng cũng không hỗ trợ nhiều cho Xuân Mai. HLV Trần Hiển vẫn trung thành với sơ đồ 3-4-3 có phần cứng nhắc, trong khi các đối thủ đã tìm ra cách để khắc chế. Ở môi trường mà sự chênh lệch giữa các đội không lớn, những cá nhân không đủ xuất sắc sẽ rất khó để bùng nổ.

Xuân Mai không muốn thừa nhận, nhưng cậu dần nhận ra: những gì từng là điểm mạnh của mình giờ đây không còn tạo ra khác biệt.

Một nhân tố khác cũng mang đến sự thất vọng là trung phong Denison. Được kỳ vọng là mũi nhọn chủ lực trên hàng công, nhưng sau ba trận đấu, những gì anh thể hiện chưa thực sự xứng đáng với danh tiếng của một ngoại binh đắt giá.

Khác với nhiều năm trước, khi cầu thủ nội địa thường e dè trước ngoại binh, giờ đây họ sẵn sàng đối đầu một cách sòng phẳng. Nếu không thể kiềm tỏa trực tiếp Denison, các đối thủ sẽ tìm cách phong tỏa những vệ tinh xung quanh anh, khiến tiền đạo này rơi vào cảnh "đói bóng" và giảm đáng kể sự đột biến. Việc chỉ ghi được hai bàn sau ba trận không hẳn là một thành tích tệ, nhưng với vị trí trung phong cắm, Denison cần làm nhiều hơn thế để giúp TP.HCM cải thiện khả năng t·ấn c·ông.

Vấn đề lớn nhất của TP.HCM hiện tại là khâu ghi bàn. Nếu không tìm ra cách vận hành hiệu quả hơn trên mặt trận t·ấn c·ông, đội bóng sẽ gặp khó khăn trong cuộc đua thăng hạng. Tuy nhiên, điểm sáng là hệ thống phòng ngự vẫn hoạt động khá ổn định, giúp đội duy trì chuỗi ba trận bất bại. Dù chưa đạt phong độ cao nhất, ít nhất TP.HCM vẫn chưa đánh mất quá nhiều điểm và vẫn còn thời gian để điều chỉnh.

Vòng 4 chứng kiến trận cầu tâm điểm giữa PVF_CAND và TP.HCM, hai đội bóng được đánh giá là ứng cử viên hàng đầu cho chức vô địch mùa này. Một đại diện miền Bắc đối đầu với thế lực miền Nam, tạo nên cuộc chiến không chỉ về điểm số mà còn mang ý nghĩa danh dự.

PVF_CAND là một trong ba đội tại giải hạng Nhất mùa này sử dụng ngoại binh. Đáng chú ý nhất là trung phong gốc Phi, ToBi, người đã ghi bốn bàn chỉ sau ba trận, cho thấy sự lợi hại của mình trong vòng cấm. Không chỉ có hàng công mạnh mẽ, PVF_CAND còn sở hữu một chốt chặn đáng tin cậy nơi khung gỗ. Thủ môn của họ mang trong mình dòng máu Pháp – Đông Lào, một sự kết hợp đặc biệt, và từ đầu mùa đến nay, anh vẫn chưa để thủng lưới lần nào.

Chuyến bay từ TP.HCM ra Hà Nội kéo dài gần hai tiếng, nhưng với các cầu thủ TP.HCM, đó là khoảng thời gian nặng nề. Không khí trong đội có phần trầm lắng, ai cũng hiểu tầm quan trọng của trận đấu sắp tới. Đối thủ PVF_CAND đang toàn thắng cả ba trận, sở hữu hàng công sắc bén và hàng thủ chưa thủng lưới. Ngược lại, TP.HCM vẫn loay hoay với hệ thống 3-4-3, chưa tìm được sự đột biến cần thiết để bùng nổ.

Ngay khi hạ cánh xuống sân bay Nội Bài, đội bóng lập tức nhận thấy sự khác biệt về khí hậu. Cái lạnh đầu đông của miền Bắc khác hoàn toàn với thời tiết nóng ẩm của Sài Gòn. Đối với nhiều cầu thủ trẻ chưa quen thi đấu xa nhà, đó là một trở ngại không nhỏ.

Trên các mặt báo, giới chuyên môn đồng loạt nhận định PVF_CAND có nhiều lợi thế hơn. Trong khi PVF_CAND sở hữu dàn cầu thủ trưởng thành, kinh nghiệm thi đấu ở trình độ cao, kèm theo hai ngoại binh chất lượng, thì TP.HCM dù có ngoại binh nhưng vẫn chưa tìm ra công thức chiến thắng ổn định.

Một tờ báo lớn viết:

"PVF_CAND không chỉ có một hàng công mạnh mẽ với ToBi đã ghi bốn bàn, mà còn có tuyến giữa chắc chắn và một thủ môn chưa thủng lưới từ đầu mùa. Ngược lại, TP.HCM chưa thể hiện được sự mới mẻ, đa dạng trong lối chơi. Dù có một vài cá nhân nổi bật, nhưng về mặt tập thể, họ chưa đạt đến đẳng cấp của PVF_CAND."

Một số chuyên gia nhận định rằng đại diện phía Nam sẽ khó có cửa giành điểm nếu không có sự thay đổi mang tính đột phá. Một số tờ báo thậm chí còn so sánh đây là cuộc đối đầu giữa một cỗ máy chiến đấu vận hành trơn tru với một tập thể vẫn đang thử nghiệm.

Trước trận đấu, HLV Trần Hiển của TP.HCM không phản bác những đánh giá này. Ông chỉ bình thản trả lời báo chí:

"Chúng tôi biết mình đang ở đâu và cần làm gì. Trận đấu này sẽ là thước đo quan trọng để TP.HCM kiểm chứng năng lực thực sự của mình."

Sân vận động PVF không phải là một chảo lửa khổng lồ, nhưng với khoảng 800 khán giả có mặt, bầu không khí vẫn đủ để tạo nên áp lực nặng nề. Họ đến đây không chỉ để cổ vũ đội bóng con cưng, mà còn để chứng kiến những màn trình diễn đỉnh cao từ các ngôi sao trong đội hình PVF_CAND.

ToBi – tiền đạo ngoại binh gốc Phi với thể hình vượt trội, đã ghi bốn bàn sau ba trận, là cái tên mà bất kỳ hàng thủ nào cũng phải e ngại. Trên khung gỗ, Moselier – thủ môn mang dòng máu Pháp-Đông Lào, không chỉ sở hữu phản xạ xuất sắc mà còn nổi bật với ngoại hình điển trai, đủ sức kéo một lượng fan nữ đến sân.

Nhưng đó chưa phải là tất cả. Đình Trung và Hồng Dũng – hai cựu tuyển thủ từng khoác áo đội tuyển quốc gia tại Asian Cup ba năm trước, mang đến sự khác biệt lớn nhất. Họ không còn ở đỉnh cao phong độ, nhưng kinh nghiệm và đẳng cấp vẫn đủ để tạo ra sự vượt trội so với mặt bằng chung của giải đấu.

Chỉ nhìn vào danh sách này thôi cũng đủ thấy sự chênh lệch rõ rệt giữa hai đội. TP.HCM có một vài cá nhân sáng giá, nhưng xét về mặt bằng chung, họ vấn lép vế hoàn toàn trong trận đấu này.

TP.HCM vẫn trung thành với sơ đồ 3-4-3 quen thuộc, một hệ thống từng giúp họ duy trì sự ổn định suốt nhiều mùa giải. Nhưng trong bối cảnh hiện tại, khi đối thủ là PVF_CAND—đội bóng sở hữu những cá nhân có thể tạo ra sự khác biệt—đó có thể là một lựa chọn sai lầm.

Việc chỉ sử dụng ba hậu vệ trong trận đấu này chẳng khác nào tự đẩy mình vào thế khó. Đối diện với họ là ToBi—mũi nhọn nguy hiểm nhất của đội chủ nhà, chơi cao nhất trong sơ đồ 4-2-3-1. Với thể hình vượt trội và khả năng càn lướt đáng sợ, chỉ cần một chút khoảng trống, ToBi có thể lập tức trừng phạt hàng phòng ngự đối phương.

Cặp tiền vệ Đình Trung và Hồng Dũng không còn ở đỉnh cao phong độ, nhưng kinh nghiệm của họ đủ để biến tuyến giữa của PVF_CAND thành một bức tường kiên cố. Họ kiểm soát nhịp độ, chia cắt đối phương và luôn biết cách tung ra những đường chuyền nguy hiểm để đặt ToBi vào tư thế thuận lợi nhất.

Ở phía sau, Moselier—hay còn gọi là Mo_Mo—là chốt chặn cuối cùng. Kể từ đầu mùa, chưa ai có thể đánh bại thủ thành mang hai dòng máu Pháp-Đông Lào này. Nếu TP.HCM muốn giành điểm trong trận đấu này, họ sẽ phải vượt qua Mo_Mo, một nhiệm vụ không hề dễ dàng

Diễn biến trên sân không khác nhiều so với những gì giới chuyên môn đã dự đoán. TP.HCM bước vào trận đấu với ý đồ chơi đôi công, nhưng sự chênh lệch về chất lượng nhân sự khiến họ sớm phải trả giá.

Ngay từ những phút đầu tiên, PVF_CAND tận dụng triệt để lợi thế thể hình và thể lực. Một đường chuyền vượt tuyến chính xác từ tuyến giữa giúp ToBi thoát xuống, dùng sức mạnh và tốc độ vượt qua hậu vệ đội khách. Khi đối mặt với thủ môn, tiền đạo ngoại binh này không mắc sai lầm, dứt điểm gọn gàng mở tỷ số cho đội chủ nhà.

Bàn thắng sớm giúp PVF_CAND chơi đầy hưng phấn. Họ kiểm soát hoàn toàn khu trung tuyến, buộc TP.HCM phải lùi sâu chống đỡ. Đến phút 20, từ một tình huống phạt góc, ToBi tiếp tục cho thấy sự vượt trội về thể chất. Anh bật cao hơn tất cả, đánh đầu dũng mãnh nhân đôi cách biệt.

Hai bàn thắng đến quá nhanh khiến TP.HCM rơi vào thế bế tắc. Họ vẫn cố gắng triển khai lối chơi quen thuộc,

Sau hai bàn thua, TP.HCM buộc phải đẩy cao đội hình tìm kiếm bàn rút ngắn cách biệt. Cơ hội nguy hiểm đầu tiên đến từ pha phản công nhanh. Xuân Mai nhận bóng bên cánh phải, tận dụng tốc độ vượt qua hậu vệ đối phương rồi thực hiện cú căng ngang vào vòng cấm. Denison băng cắt dũng mãnh, đánh đầu đầy uy lực, nhưng thủ thành Moselier phản xạ xuất sắc, bay người cản phá ngay trên vạch vôi.

Bóng bật ra, Gia Huy bên cánh đối diện lao tới thực hiện cú sút xa. Bóng đi căng nhưng lại vọt xà trong gang tấc. Sự tiếc nuối hiện rõ trên khuôn mặt các cầu thủ đội khách.

Denison tiếp tục là điểm sáng khi có một pha độc diễn ở trung lộ. Anh khéo léo loại bỏ một cầu thủ phòng ngự trước khi đột phá vào vòng cấm. Tuy nhiên, trước sự bọc lót kín kẽ của bộ đôi Đình Trung và Hồng Dũng, chân sút ngoại binh của TP.HCM không thể tạo ra khác biệt.

Dù nỗ lực t·ấn c·ông, đội khách vẫn chưa thể xuyên thủng mành lưới của PVF_CAND. Thế trận giằng co nhưng đội chủ nhà vẫn nắm trong tay lợi thế lớn.

Sau giờ nghỉ, TP.HCM vẫn giữ nguyên đội hình và cách chơi, tiếp tục dồn ép để tìm bàn gỡ. Tuy nhiên, đội chủ nhà PVF_CAND đã có sự điều chỉnh chiến thuật. Một tiền đạo trẻ được tung vào sân, đội hình chuyển từ 4-2-3-1 sang 4-4-2, thiên về phòng ngự phản công.

Sự thay đổi này nhanh chóng phát huy hiệu quả. CAND chơi chậm lại, giữ cự ly đội hình chắc chắn, chờ đợi những sai lầm từ đối thủ. Hàng tiền vệ Đình Trung – Hồng Dũng lùi sâu hơn, hạn chế không gian hoạt động của Denison và các vệ tinh xung quanh. Xuân Mai vẫn là mũi khoan chủ lực của TP.HCM, nhưng những pha đi bóng của cậu liên tục bị chặn lại bởi hàng thủ kín kẽ của đội chủ nhà.

Phút 60, TP.HCM suýt chút nữa có được bàn rút ngắn cách biệt. Từ một tình huống phạt góc, Denison bật cao đánh đầu, nhưng bóng lại tìm đến xà ngang trong sự tiếc nuối của toàn đội. Đây cũng là cơ hội rõ ràng nhất của họ từ đầu hiệp 2.

Những phút tiếp theo, CAND bắt đầu triển khai những pha phản công nhanh. Tobi vẫn là mối đe dọa thường trực, liên tục hút hậu vệ đội khách, tạo khoảng trống cho đồng đội. Phút 75, đội chủ nhà có cơ hội nguy hiểm khi cầu thủ trẻ mới vào sân nhận đường chọc khe sắc bén, băng xuống đối mặt thủ môn. Rất may cho TP.HCM, thủ thành của họ kịp thời băng ra khép góc, cứu nguy trong gang tấc.

Sau 20 phút đầu hiệp hai, TP.HCM vẫn miệt mài tìm kiếm bàn gỡ nhưng không thể xuyên thủng hàng phòng ngự chắc chắn của đội chủ nhà. Tấn công nhiều mà không hiệu quả, thể lực giảm sút, tâm lý nặng nề—tất cả tạo ra sơ hở c·hết người.

Phút 70, PVF_CAND trừng phạt đối thủ theo cách lạnh lùng nhất. Một đường chuyền xuyên tuyến hoàn hảo, Tobi thoát xuống, loại bỏ trung vệ cuối cùng trước khi dứt điểm gọn gàng, nâng tỉ số lên 3-0. Một cú hattrick thể hiện đẳng cấp của chân sút ngoại.

Chưa dừng lại ở đó, phút 78, tiền đạo trẻ Tấn Dũng, cầu thủ vừa được tung vào sân, tận dụng sự mệt mỏi của đối thủ. Cậu bứt tốc vượt qua hậu vệ cánh, đột phá vào vòng cấm và dứt điểm chéo góc, nâng tỉ số lên 4-0. Từng là vua phá lưới giải hạng 3, sau một mùa giải học hỏi trên ghế dự bị, giờ đây Tấn Dũng đã có thể bước ra, khẳng định mình trên sân khấu lớn hơn.

TP.HCM hoàn toàn vỡ trận. Phút 85, trong một tình huống phòng ngự lóng ngóng, hậu vệ đội khách để bóng chạm tay trong vòng cấm. Đội trưởng Đình Trung bước lên chấm 11m và không mắc sai lầm nào, ấn định chiến thắng 5-0 đầy áp đảo.

PVF_CAND tiếp tục bay cao trên bảng xếp hạng, trong khi TP.HCM nhận cú sốc lớn nhất từ đầu mùa. Một trận đấu chứng minh khoảng cách thực sự giữa hai đội bóng, cũng như lời cảnh báo cho TP.HCM nếu họ không sớm tìm ra hướng đi mới.

Trận thua 0-5 trước PVF-CAND không chỉ là một thất bại, mà còn là cú sốc lớn đối với toàn đội TP.HCM. Suốt chuyến bay trở về, không ai nói với ai câu nào. Từ cầu thủ, ban huấn luyện cho đến đội ngũ nhân viên, tất cả đều chìm trong sự im lặng nặng nề. Một số cầu thủ đeo tai nghe, giả vờ ngủ để tránh ánh mắt của đồng đội. HLV Trần Hiển ngồi cuối hàng ghế, ánh mắt đăm chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Tại sân bay, đội nhanh chóng lên xe về trung tâm huấn luyện. Không có người hâm mộ chào đón như những trận đấu trước, chỉ có vài phóng viên đứng đợi sẵn, chĩa máy quay vào họ. Một vài câu hỏi khó chịu vang lên:

“Ông nghĩ sao về thất bại này, thưa HLV Trần Hiển?”

“ Xuân Mai đã chơi dưới sức, có phải cậu ta đang bị quá tải?”

“ Denison có thực sự xứng đáng với suất ngoại binh?”

Tất cả chỉ là sự khởi đầu cho một cuộc họp báo căng thẳng, và vài ngày tới, không gian mạng sẽ tràn ngập thông tin về thất bại này.

Sáng hôm sau, các mặt báo thể thao đồng loạt giật tít:

"TP.HCM thảm bại: Hệ thống lỗi thời hay vấn đề nhân sự?"

"PVF-CAND đè bẹp đại diện miền Nam: Bài học cho HLV Trần Hiển!"

"ToBi và Denison - Định nghĩa lại Ngoại Binh"

Trên mạng fanpage của TP.HCM người hâm mộ không giấu nổi sự thất vọng:

— "Chi nhiều tiền mà đá như thế này à? Thua không còn gì để nói!"

— "Denison đâu rồi? Lương cao mà đá kém thế?"

— "Xuân Mai xuống phong độ quá, cứ chạy mà chẳng tạo được khác biệt. Bắt đầu thấy lối đá tù túng, tư duy kém rồi đấy, chỉ biết tạt và tạt. Nhìn sang Duy KHương đang tỏa sáng bên Vũng Tàu kìa… chỉ biết ước."

Sáng thứ Hai, HLV Trần Hiển được triệu tập lên phòng họp với ban lãnh đạo CLB. Những gương mặt căng thẳng ngồi quanh chiếc bàn dài. Giám đốc điều hành đội bóng mở lời:

"HLV đây rồi, chúng tôi cần một lời giải thích về màn trình diễn thảm hại vừa qua."

HLV Trần Hiển hít sâu, cố gắng giữ bình tĩnh:

— "Tôi thừa nhận, chúng tôi đã mắc sai lầm trong cách tiếp cận trận đấu. Nhưng đây mới là vòng 4, vẫn còn thời gian để điều chỉnh. Chúng ta đã bất bại trong 3 vòng trước, nó không hề tệ"

Giám đốc tài chính chen vào:

"Sai lầm đó khiến chúng ta bị sỉ nhục. Chúng ta chi rất nhiều tiền để mang về Denison, nhưng cậu ta không ghi nổi một bàn. Có xứng đáng không? Với phong độ tệ hại thế này, sao có thể cạnh tranh chức vô địch."

Một thành viên khác gõ tay xuống bàn:

"Ông vẫn kiên trì với sơ đồ 3-4-3. Nhưng nó đã b·ị b·ắt bài. PVF-CAND cho chúng ta thấy sự khác biệt giữa một đội bóng có chiến thuật linh hoạt và một đội bóng bảo thủ. Ông có định thay đổi không?"

HLV Trần Hiển siết chặt hai bàn tay, ông biết vị trí của mình đang lung lay.

Giám đốc điều hành chốt lại:

"Chúng tôi không sa thải ông. Nhưng đội cần sự thay đổi. Nếu tiếp tục thất bại, Chúng tôi sẽ cân nhắc về chuyện đó."

Chương 142 : Thảm Họa tại Vòng 4