Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Từ Ao Làng Ra Biển Lớn
Unknown
Chương 153: TP.HCM đấu Vũng Tàu.
Không khí ở trung tâm huấn luyện TP.HCM trở nên căng thẳng trước khi vòng 10 giải hạng nhất diễn ra. Cả đội tập trung vào phòng chiến thuật, trước màn hình lớn đang chiếu lại những trận đấu gần nhất của Vũng Tàu. Đặc biệt, từng pha bóng của Duy Khương được tua đi tua lại liên tục.
HLV Việt Quân khoanh tay trước ngực, ánh mắt đầy suy tư. Trên màn hình, Duy Khương xuất hiện như một ngôi sao mới trong giải đấu.
Trợ lý HLV nhấn mạnh:
“Thật kỳ lạ. Cậu ta chỉ ra sân từ hiệp hai, nhưng lần nào cũng tạo nên khác biệt.”
HLV Việt Quân: (Gật đầu)
“Duy Khương mà tôi từng biết không phải thế này. Cậu ta trước đây là một tiền đạo có tiềm năng, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ cậu ta sẽ xuất sắc đến mức độ này.”
Hình ảnh trên màn chiếu chuyển đến một pha bóng ở vòng trước—Khương nhận bóng từ cánh trái, hai nhịp xử lý đơn giản nhưng lại vượt qua hai hậu vệ rồi sút thẳng vào góc c·hết. Một bàn thắng lạnh lùng, không chút chần chừ.
Trung vệ đội trưởng: “Hắn chơi quá tự tin. Có cảm giác như không hề biết sợ ai.”
HLV Việt Quân Nhìn xuống danh sách chiến thuật
“Vũng Tàu không phải đội bóng một người, nhưng Duy Khương là chìa khóa của họ. Nếu muốn thắng, chúng ta phải giải mã cậu ta.”
Một sự im lặng bao trùm căn phòng. Ai cũng biết, trận đấu này không chỉ là cuộc đối đầu giữa hai đội bóng, mà còn là màn tái ngộ đầy duyên nợ giữa TP.HCM và kẻ từng thuộc về họ.
HLV Việt Quân trầm ngâm trước tấm bảng phân tích, nhìn vào các sơ đồ chiến thuật đã được sắp xếp từ trước.
“Mọi người đừng quá lo lắng, Mùa giải còn dài, không nhất thiết phải thắng cậu ta bằng mọi giá. Họ có lối chơi của họ, ta có lối chơi của ta. Phong độ toàn đội đang đi lên, chúng ta có thể đá một trận sòng phẳng với Vũng Tàu.”
Câu nói ấy không hẳn là để trấn an, mà là sự thật hiển nhiên. Tuy nhiên, nhìn quanh phòng, ánh mắt của các cầu thủ lộ rõ sự hoài nghi. Không ai thực sự tin TP.HCM có thể tạo ra bất ngờ.
Hai trận gần nhất, TP.HCM dù thắng nhưng có dấu hiệu b·ị b·ắt bài. Những miếng đánh quen thuộc đã không còn tạo ra sự đột biến. Trong khi đó, Vũng Tàu lại là đội có bề dày chiến thuật, HLV của họ chắc chắn đã nghiên cứu rất kỹ trước khi bước vào cuộc đối đầu này.
Trợ lý HLV: “Vậy có cần điều chỉnh gì trước trận không, thầy?”
HLV Việt Quân lắc đầu:
“Có chứ, nhưng sẽ không thay đổi nhiều, TP.HCM chưa thua. Không nên vội vàng thay đổi chiến thuật. Sai ở đâu, sau trận ta sẽ sửa ở đó.”
Cả phòng lặng đi. Ai cũng hiểu đây là trận đấu vất vả, nhưng nếu TP.HCM giữ vững lối chơi và tận dụng tốt cơ hội, vẫn có thể khiến đối thủ gặp khó khăn.
…
Xuân Mai đứng giữa phòng gym, ánh đèn sáng chiếu rọi thân hình săn chắc, những giọt mồ hôi lăn dài trên làn da rám nắng. Cậu cởi trần, tay khéo léo tung hứng trái bóng, ánh mắt không rời khỏi tấm gương lớn trước mặt.
Bài tập này không đơn thuần chỉ là giữ thăng bằng hay cảm giác bóng. Đó là cách để cậu rèn luyện "Phân Tâm" – một kỹ năng quan trọng giúp cậu định vị không gian xung quanh mà không cần nhìn trực tiếp.
Ban đầu, việc sử dụng "Phân Tâm" vẫn còn mơ hồ, như một cảm giác thoáng qua, lúc có lúc không. Nhưng giờ đây, Xuân Mai đã dần kiểm soát được nó theo ý muốn. Chỉ cần quét mắt qua một lượt, cậu có thể xác định những mục tiêu trong bán kính xung quanh, sau đó tập trung vào cầu thủ cầm bóng. Sự liên kết vô hình giữa cậu và những chuyển động xung quanh giúp cậu đọc trước ý đồ chuyền bóng của đối phương.
Kỹ năng này đặc biệt hữu ích trong các tình huống pressing, khi cần đoán định hướng chuyền bóng và khóa chặt các đường phối hợp của đối thủ. Đồng thời, nó cũng giúp cậu phán đoán tốt trong những tình huống phòng ngự.
Xuân Mai dừng lại một nhịp, hít sâu rồi tiếp tục. Tấm gương trước mặt không chỉ phản chiếu cơ thể cậu, mà còn phản chiếu sự tiến bộ – từng ngày, từng chút một, cậu đang nâng tầm bản thân để đối đầu với những thử thách sắp tới.
Buổi chiều ở sân Thống Nhất, không khí có phần oi bức, nhưng trên khán đài, những tiếng hò hét đã bắt đầu khuấy động bầu không khí trước trận. Đây không phải một trận cầu thu hút lượng khán giả khổng lồ, nhưng với khoảng 1.500 đến 2.000 người có mặt, sự háo hức vẫn hiện rõ trong từng ánh mắt.
Phía khán đài dành cho đội khách, sắc xanh trắng của cổ động viên Vũng Tàu nổi bật. Họ kéo đến đông, một phần vì khoảng cách địa lý không quá xa, một phần vì tin tưởng vào một chiến thắng nữa của đội. Vũng Tàu đang bất bại, và với họ, TP.HCM chỉ là một chướng ngại vật trên đường đến ngôi vương.
Phía bên kia, các cổ động viên TP.HCM không quá cuồng nhiệt, Họ không ghét Duy Khương, thậm chí còn có chút tiếc nuối. Những câu chuyện về cậu ta vẫn được bàn tán râm ran:
"Ngày xưa có ai nghĩ nó lên trình thế này không?"
"Giá mà vẫn còn ở lại đội mình thì mùa này TP.HCM bá đạo lắm..."
Dưới sân, các cầu thủ TP.HCM khởi động với vẻ nghiêm túc hiếm thấy. Họ biết rõ tình hình của mình. Hai trận gần đây, TP.HCM vẫn thắng, nhưng đã bắt đầu lộ ra dấu hiệu b·ị b·ắt bài. Các đối thủ không còn e ngại họ như đầu mùa.
HLV Việt Quân đứng khoanh tay ngoài đường biên, ánh mắt trầm ngâm. Không ai biết ông đang nghĩ gì, nhưng lời ông nói trong phòng thay đồ trước trận vẫn còn văng vẳng trong đầu các cầu thủ:
"Mùa giải còn dài, chúng ta không cần phải thắng bằng mọi giá. Nhưng chúng ta phải thể hiện được tinh thần của chúng ta, Vũng Tàu sẽ rất mạnh ở hiệp 2, vậy nên hiệp đấu đầu tiên, thế trận sẽ thuộc về chúng ta. Tôi muốn mọi người phải tập trung, tận dụng tốt khoảng thời gian này."
Trước trận đấu, HLV Việt Quân lặng lẽ quan sát đội hình Vũng Tàu khởi động bên kia sân. Ông biết đối thủ không chỉ mạnh về chuyên môn mà còn có sự chuẩn bị cực kỳ kỹ lưỡng. Họ chắc chắn đã nghiên cứu kỹ lối chơi của TP.HCM, tìm cách vô hiệu hóa những điểm mạnh mà đội ông đang dựa vào.
Nếu là trước đây, với cái tôi lớn của mình, Việt Quân có lẽ đã ngay lập tức tung ra đội hình mạnh nhất, dùng sức mạnh trực diện để áp đảo. Nhưng thời thế đã khác. Ông không còn là HLV chỉ chăm chăm vào hệ thống 3-4-3 cứng nhắc về cách vận hành. Giờ đây, ông phải toan tính xa hơn, không chỉ cho đội bóng mà còn cho chính sự nghiệp cầm quân của mình.
Khi danh sách đội hình chính thức được công bố Xuân Mai bất ngờ được đá chính ngay từ đầu. Sau 5 vòng phải ngồi trên băng ghế dự bị.