Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 154: Trở lại đội hình xuất phát.

Chương 154: Trở lại đội hình xuất phát.


Thời gian ngồi ngoài không hề uổng phí. Xuân Mai đã kiên trì tập luyện, phát triển kỹ năng mới, nhất là khả năng "Phân Tâm"—một cách quan sát trận đấu giúp cậu đọc được ý đồ chuyền bóng của đối phương. Giờ đây, cậu không chỉ là một cầu thủ tốc độ với khả năng xử lý bóng kỹ thuật, mà đã bắt đầu tiếp cận tới thứ gọi là “Nhãn Quan Chiến thuật”. Phạm vi tác dụng còn hạn chế, nhưng cậu tin mình có thể làm điều gì đó mới mẻ trong trận trở lại này.

Bên kia chiến tuyến, BHL Vũng Tàu nhìn nhau khi thấy Xuân Mai có tên trong đội hình xuất phát. Họ đã chuẩn bị để đối phó với TP.HCM, nhưng phương án Xuân Mai thì lại nằm ngoài tính toán.

"Số 23 của họ không b·ị t·hương, sao lại ngồi dự bị trận này?"

Trợ lý lên tiếng phân tích.

"Khả năng cao là để dành cho hiệp hai, đôi công ăn miếng trả miếng với chúng ta đây mà. Số 19 phong độ kém, ngồi dự bị bốn đến 5 vòng rồi. Cậu ta có xu hướng bám biên rồi tạt vào trong, ngoại trừ khả năng đi bóng tốc độ thì không có gì quá đáng ngại. "

“Xem ra thằng cha Việt Quân cũng biết suy nghĩ rồi đây. không còn là một người cứng nhắc nữa. Dù sao hiệp 2 mới là của chúng ta, hiệp một chơi an toàn chắc chắn một chút là được.”

Duy Khương đứng một góc, kéo căng cơ chân. Dưới ánh đèn sân vận động, dáng vẻ của cậu khác hẳn hồi đầu mùa, dày dặn và nam tính hơn. Giờ đây, cậu là một ngôi sao, một quân bài chiến lược chỉ cần vào sân hiệp hai là thay đổi cục diện trận đấu.

Những ánh mắt dò xét từ phía TP.HCM không khiến Duy Khương bận tâm. Người ta nghĩ cậu là đồng đội cũ, còn cậu chỉ là người thế thân của anh trai, anh chỉ thấy Họ là đối thủ, và cậu có trách nhiệm phải khiến họ nếm trải thất bại.

Trên khán đài VIP, phú bà xuất hiện cùng nhóm bạn thân. Họ ngồi thoải mái, nhâm nhi ly rượu vang, trò chuyện sôi nổi về nhân tình mới của bạn mình. Mắt họ dõi theo Khương trên sân, vừa xem vừa bình phẩm không chút kiêng nể.

"Nhìn cái dáng chạy kìa, Người tình bé nhỏ của chị rất có khí ngôi sao đó nha."

"Không chỉ trên sân mà còn trên giường nữa đấy! Đúng là trai trẻ khác với mấy lão già."

Phú bà nhếch môi cười, giọng điệu đầy ẩn ý.

Câu nói khiến cả nhóm bật cười thích thú. Một người trong số họ thậm chí còn hứng chí trêu chọc:

"Khỏe như vậy, có nên cho chị em ăn cùng không? Chị cứ ôm một mình, thật là tham lam lắm đó.”

Tiếng cười vang lên, không hề quan tâm đến những ánh mắt tò mò xung quanh. Họ chỉ xem đây như một trò tiêu khiển—cả trận đấu, cả Duy Khương, thậm chí cả những gì sắp diễn ra trên sân.

Trên khán đài, khán giả Vũng Tàu lạc quan. Họ tin vào đội nhà. HLV của họ không bao giờ bước vào một trận đấu mà chưa có sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Hơn nữa, Vũng Tàu vẫn chưa thua trận nào từ đầu mùa, điều đó càng khiến niềm tin của người hâm mộ thêm vững chắc. Họ hát, họ vỗ tay, họ hò reo, như thể trận đấu này đã nắm chắc phần thắng.

Trái lại, cổ động viên TP.HCM lại có phần lo lắng. Xuân Mai ra sân ngay từ đầu. Cậu đã vắng mặt nhiều vòng đấu gần đây, khiến nhiều người gần như quên mất sự tồn tại của cậu. Họ không biết phong độ của cậu thế nào, cũng chẳng chắc cậu có thể tạo ra khác biệt gì trước một đối thủ đáng gờm như Vũng Tàu.

Nhưng điều quan trọng hơn cả là sự chuẩn bị chiến thuật của TP.HCM. Ai cũng hiểu rằng đội bóng này đang giữ sức cho hiệp hai. Lúc đó, Duy Khương sẽ vào sân thi đấu như một con quái vật.

Không ai trong TP.HCM có thể quên phong độ ấn tượng mà Duy Khương mang đến trong những trận đấu đã qua. Một cầu thủ chỉ vào sân từ hiệp hai nhưng luôn biết cách thay đổi cục diện, dù đối phương có là đội bóng nào cũng không ngán.

Một kẻ đã từng khoác áo TP.HCM, nhưng giờ đây lại trở thành nỗi ám ảnh của chính họ.

Khi đồng hồ điểm gần đến giờ bóng lăn, không khí trên sân càng đặc quánh lại.

Trên sân, hai đội bước ra đường hầm. Những cái bắt tay xã giao, những ánh mắt trao đổi đầy ẩn ý. Khi trọng tài thổi còi ra hiệu, các cầu thủ dàn đội hình. Từ trên cao nhìn xuống, đây không chỉ là một trận đấu. Đây là một cuộc chạm trán của những người quen cũ, là nơi để khẳng định vị thế của mình trong mùa giải này.

Tiếng còi khai cuộc vang lên, TP.HCM giữ sơ đồ 3-4-3 quen thuộc, nhưng có sự điều chỉnh nhân sự đáng chú ý. HLV Việt Quân quyết định xoay tua hàng phòng ngự và đặc biệt, Xuân Mai bất ngờ xuất hiện ở vị trí tiền đạo cánh phải. Đội chủ nhà không giấu diếm ý đồ kiểm soát thế trận ngay từ đầu.

Bên kia chiến tuyến, Vũng Tàu chơi với sơ đồ 4-4-2, lựa chọn lối đá chắc chắn và rình rập thời cơ. Họ hiểu rằng TP.HCM sẽ đẩy cao đội hình ngay từ đầu, và nhiệm vụ của họ là phòng ngự kín kẽ, chờ đợi sơ hở để phản công.

Những diễn biến trên sân không nằm ngoài dự đoán. TP.HCM cầm bóng nhiều hơn, chủ động tổ chức t·ấn c·ông. Vũng Tàu lùi sâu, dựng một bức tường phòng ngự chắc chắn trước khung thành.

Cánh trái của TP.HCM với Tâm, Gia Huy, Denison và đội trưởng Hoàng Luân là khu vực sôi động nhất. Những đường phối hợp ăn ý đã được mài giũa qua nhiều trận đấu, và bây giờ, họ tiếp tục thể hiện sự gắn kết ấy. Tâm và Gia Huy dâng cao, kết hợp cùng Denison để tạo áp lực. Hoàng Luân, người có khả năng sút xa tốt, thường xuyên chờ ở rìa vòng cấm để tung ra những cú dứt điểm hiểm hóc.

Hàng thủ Vũng Tàu căng mình chống đỡ. Những đường chọc khe tinh tế đưa bóng vào vòng cấm để Denison băng xuống. Những cú sút xa đầy uy lực của Hoàng Luân làm thủ môn đội khách phải tập trung cao độ. Gia Huy cũng không ít lần dẫn bóng xộc thẳng vào khu vực cấm địa rồi nhả ngược về tuyến hai.

Sức ép đang gia tăng. TP.HCM làm mọi cách để xuyên phá phòng tuyến của đối thủ. Nhưng dù tạo ra không ít cơ hội, bàn thắng vẫn chưa đến.

Vũng Tàu không phải đội bóng yếu trong giải đấu. Ngay cả khi không có Duy Khương, họ vẫn đủ sức đối đầu với các đối thủ khác. Sự có mặt của Khương chỉ làm hàng công của họ trở nên nguy hiểm hơn, nhưng nếu xét về hàng thủ, họ lại không thực sự chắc chắn. Mỗi vòng đấu, Vũng Tàu gần như luôn để thủng lưới 1-2 bàn. Và trận đấu này cũng không phải ngoại lệ.

TP.HCM dồn ép liên tục, bàn thắng khai thông thế bế tắc lại không đến từ cánh trái sôi động mà lại xuất phát từ cánh phải – nơi gần như im hơi lặng tiếng từ đầu trận.

Phút 18, TP.HCM có tình huống lên bóng bên cánh trái như thường lệ. Nhật Tâm bất ngờ đảo hướng t·ấn c·ông, thực hiện một đường căng ngang đưa bóng sang cánh phải. Cánh trái đã bị kèm chặt, những pha phối hợp quen thuộc đều bị chặn đứng, nhưng bên phía Xuân Mai lại có khoảng trống.

Lần đầu tiên từ đầu trận, Xuân Mai chạm bóng trong một tình huống t·ấn c·ông có nét. Cậu khéo léo dốc bóng vượt qua một cầu thủ trước khi vung chân tạt vào trong.

Một pha t·ấn c·ông đơn giản, quen thuộc mà người ta đã thấy Xuân Mai làm suốt từ đầu mùa. Nhưng chính sự quen thuộc đó lại khiến đối thủ chủ quan.

Denison, như một m·ũi d·ao sắc bén, băng vào vòng cấm, bật cao đánh đầu cực mạnh! Bóng ghim thẳng vào lưới.

TP.HCM vươn lên dẫn trước 1-0.

Bàn thắng mở tỷ số không khiến cầu thủ TP.HCM và khán giả trên khán đài quá phấn khích. Thời gian thi đấu còn dài, và việc Vũng Tàu thủng lưới cũng không phải chuyện hiếm. Không ai ngây thơ đến mức nghĩ rằng chỉ cần có Duy Khương là mọi vấn đề của đội khách sẽ được giải quyết.

Sau khi bị dẫn trước, Vũng Tàu lập tức triển khai những đòn đáp trả đầu tiên. Họ chủ động đưa bóng sang cánh của Xuân Mai, vì so với cánh trái đang có Denison, Hoàng Luân và Gia Huy phối hợp ăn ý, cánh phải có vẻ mỏng hơn, dễ khoan phá hơn.

Một nước đi hợp lý từ phía đội khách. Nhưng họ đã bỏ qua một yếu tố quan trọng: Xuân Mai đã trở lại với kỹ năng mới của mình.

Khi bóng được triển khai sang cánh phải của TP.HCM, Xuân Mai lập tức kích hoạt "Phân Tâm". Cậu khóa chặt ba mục tiêu gần mình, từ tiền vệ tổ chức đến cầu thủ chạy cánh, đọc được ý đồ chuyền bóng của họ ngay trước khi bóng rời khỏi chân đối thủ.

Kết quả đợt t·ấn c·ông của Vũng Tàu bị bẻ gãy chỉ sau hai nhịp chuyền bóng. Không phải do Vũng Tàu chủ quan, mà bởi họ chưa kịp thích nghi với một cầu thủ nhạy bén và giàu thể lực.

Xuân Mai giữ bóng trong chân, tăng tốc về phía trước, phát động phản công ngay lập tức. Hậu vệ đối phương sẽ quen với những pha bám biên của Xuân mai, nghĩ rằng cậu sẽ lại tạt vào trong. Nhưng Xuân Mai bất ngờ đổi hướng, bó vào trung lộ.

Một động thái mới lạ cho thấy sự thay đổi lối chơi trong sự trở lại của cầu thủ này, điều mà chưa từng thấy kể từ khi cậu khoác áo TP.HCM.

Ở phía trên, Denison đã bứt tốc, sắp vượt lên trước trung vệ đội khách. Xuân Mai chuyền sệt, bóng đi với lực vừa đủ.

Denison tì đè hợp lý, vượt qua sự truy cản của hậu vệ đối phương, dẫn bóng thêm một nhịp trước khi tung cú dứt điểm.

Mảnh Lưới Vũng Tàu rung lần thứ hai!

TP.HCM vươn lên dẫn trước 2-0. Một bàn thắng xuất phát từ pha bắt bài đối thủ của Xuân Mai, kết thúc bằng sức mạnh và sự quyết đoán của Denison.

Denison không lao vào ôm đồng đội hay giơ tay lên trời ăn mừng như thường lệ. Cậu chạy thẳng ra biên, dang rộng hai tay, gầm lên như một chiến binh vừa hạ gục kẻ địch.

Khán giả đội chủ nhà đáp lại bằng những tràng pháo tay, tiếng reo hò dậy sóng trên khán đài. Nếu trước trận đấu, nhiều người còn lo lắng về sự xuất hiện của Xuân Mai trong đội hình chính, thì giờ đây họ đã có câu trả lời. TP.HCM không chỉ t·ấn c·ông hay, mà còn biết cách kết liễu đối thủ bằng những đòn sắc bén.

Dẫn trước hai bàn là một lợi thế lớn. Không chỉ vì tỷ số, mà còn bởi cách họ ghi bàn. Một pha phản công nhanh, dứt khoát, đầy tính sát thương. Bất kỳ đội bóng nào cũng phải e dè trước lối chơi như vậy.

Vũng Tàu có Duy Khương, niềm hy vọng lớn nhất của họ. Nhưng TP.HCM có Denison, người vừa lập cú đúp và đang đứng trên đường biên, nở nụ cười tự tin đầy ngạo nghễ.

Thủng lưới hai bàn chỉ trong thời gian ngắn, Vũng Tàu buộc phải thay đổi lối chơi. Nếu tiếp tục lao lên tìm bàn gỡ như trước, họ sẽ càng dễ dính đòn phản công của TP.HCM.

Họ không vội vã.

Cả đội dưới sự chỉ huy của Quang Lâm chủ động cầm bóng chắc hơn, chuyền chậm, kiểm soát nhịp độ trận đấu. Họ liên tục hoán đổi vị trí, đảo bóng từ cánh này sang cánh kia, thậm chí chuyền ngược về sân nhà để kéo dài thời gian. Họ không dại gì đẩy cao đội hình vào lúc này.

Nhưng dù có thận trọng đến đâu, sai lầm vẫn có thể xảy ra.

Trái bóng dần lăn về phía cánh phải của TP.HCM, nơi Xuân Mai đang trấn giữ. Từ đầu trận, cậu thi đấu khá trầm lặng, không ai quá để ý. Và cũng chính vì vậy, họ không hề biết rằng cậu đang chờ thời cơ.

Khoảnh khắc bóng tới gần, Xuân Mai đột nhiên đứng yên.

1 giây.

2 giây.

Cậu giống như bị hóa đá, không phản ứng gì. Cầu thủ Vũng Tàu thoáng chần chừ, nhưng vẫn quyết định chuyền bóng lên. Khoảnh khắc đó, Xuân Mai bất ngờ bứt tốc.

Như một tia chớp.

Cậu lao lên trước cả khi đối thủ kịp nhận bóng từ đồng đội. Phân Tâm – kỹ năng khiến cậu như thể ngưng đọng trong thoáng chốc, nhưng thực chất đang tính toán từng bước di chuyển của 3 đối thủ trong phạm vi xung quanh mình.

Chỉ trong tích tắc, bóng đã nằm gọn dưới chân Xuân Mai. Không chậm trễ, cậu đẩy bóng dài rồi bám biên tăng tốc. Ở phía trong, Denison và Gia Huy đã sẵn sàng xâm nhập vòng cấm.

Một quả Tạt bóng vào trong vòng cấm. Bóng đi căng và hiểm, bay cắt ngang khu vực 16m50. Denison đã băng vào, sẵn sàng đánh đầu, nhưng cú tạt của Xuân Mai mạnh hơn đà di chuyển của đồng đội. Denison đánh đầu hụt!

Vũng Tàu còn chưa kịp thở phào. Phía xa, Gia Huy đã xuất hiện. Bóng rơi ngay tầm chân cậu. Một nhịp khống chế, một cú ngoặt bóng vào trong. Gia Huy vung chân, Dứt điểm góc hẹp!

3-0 cho TP.HCM!

Sân vận động như nổ tung.

Denison chạy ra biên ăn mừng cùng với GiaHuy, giơ cao hai tay đầy phấn khích. Trên khán đài, cổ động viên đội nhà hò reo vang dội. Tiếng vỗ tay, tiếng huýt sáo rộn ràng cả một góc sân.

Bị dẫn trước ba bàn, Vũng Tàu bắt đầu lo lắng.

Từ đầu mùa, họ chưa bao giờ để thua quá hai bàn trong hiệp một. Sau khi thủng lưới hai lần, họ thường lập tức điều chỉnh chiến thuật, đá chậm lại, phòng ngự chặt chẽ. Các đội bóng khác khi đối đầu với họ đều gặp khó khăn trong việc xuyên phá.

Nhưng lần này, TP.HCM đã phá vỡ nguyên tắc đó.

Liên tiếp ba bàn thua, quá nhanh, quá bất ngờ. Nếu để cách biệt nới rộng thêm, hiệp hai sẽ trở thành cơn ác mộng. Tinh thần toàn đội sẽ sụp đổ.

Quang Lâm hiểu điều đó.

Là nhạc trưởng của Vũng Tàu, cậu ta không thể để đội bóng bị nghiền nát ngay trong hiệp một. Phải rút ngắn tỷ số. Dù chỉ là một bàn cũng đủ để kéo lại niềm tin, vực dậy đồng đội.

Nếu bóng ngắn không hiệu quả, họ sẽ chơi bóng dài. Quang Lâm ra hiệu. Một cái gật đầu, một cử chỉ tay nhỏ, nhưng đồng đội hiểu ngay ý đồ của cậu.

Bóng được phất dài ra sau lưng hàng thủ TP.HCM.

Hàng công Vũng Tàu lập tức di chuyển. Họ không mong có cơ hội dứt điểm ngay, mục tiêu chỉ là kiếm một quả phạt góc. Một cú xoay sở nhanh, một cú sút đập chân hậu vệ TP.HCM.

Bóng đi hết đường biên, và Vũng Tàu bú được một quả Phạt góc!

Đây là lợi thế của Vũng Tàu. Họ không mạnh trong các pha phối hợp nhỏ, nhưng tình huống cố định lại là điểm đáng sợ. Cứ mỗi lần có cơ hội đá phạt góc, hàng thủ đối phương đều phải căng mình chống đỡ.

Quang Lâm tiến đến chấm phạt góc. Bóng đã sẵn sàng.

Cậu nhìn vào vòng cấm, nơi đồng đội đang chen lấn, tạo khoảng trống. Một nhịp hít thở, chân phải vung lên. Cú đá cực xoáy, bay thẳng vào khu vực hỗn loạn.

Tranh chấp! Xô đẩy! Một cái chạm bóng!

Bóng bay thẳng vào cầu môn.

1-3!

Vũng Tàu đã rút ngắn tỷ số.

Sân khách lặng đi một chút, nhưng trên sân, cầu thủ áo trắng như vừa bừng tỉnh. Họ lao vào nhau, đập tay, ánh mắt lóe lên sự quyết tâm.

“Tập trung, tập trung vào.”

Dù có thể tiếp tục tận dụng các tình huống cố định để tìm thêm bàn gỡ, Vũng Tàu vẫn chọn cách chơi chậm. Họ không muốn vội vàng. Cách biệt hai bàn không phải là quá lớn.

Cầm bóng chắc, giữ vững thế trận, chờ đến hiệp hai—đó mới là kế hoạch hợp lý.

Chương 154: Trở lại đội hình xuất phát.