Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 64: Chương 64

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Chương 64


Lúc trước bà cụ ưng ý sinh viên đại học Sư phạm, rõ ràng là không để tâm đến xuất thân. Nhà họ Bùi cũng không phải gia đình cần dùng hôn nhân của con cái để mang lại lợi ích. Xuất thân cao hay thấp đều không sao, nếu Bùi Cận Bạch cũng thích, vậy chỉ cần cô gái đó có bằng cấp tốt, diện mạo xinh đẹp, nhân phẩm tử tế là được.

Cố Thư Di nghe thấy tiếng thông báo tin nhắn trên điện thoại Bùi Cận Bạch.

Ngoài Bùi Linh Thư, mọi người ở đây đều có biểu cảm như thường, hiển nhiên là trước đây cũng đã biết thân thế, bối cảnh của Cố Thư Di qua lời bà cụ.

Sau đó cứng đờ cả người.

Cố Thư Di chạm phải ánh mắt của cô gái duy nhất cô chưa từng gặp ở đây.

Trong lúc ăn cơm, Bùi Linh Thư lại đòi uống sữa lắc dâu tây tươi.

Cô bỗng nhớ tới trước đây cô nghe thấy tiếng Bùi Linh Thư trong điện thoại của Bùi Cận Bạch, còn tưởng rằng đó là bạn gái nhà giàu môn đăng hộ đối nhưng đang giận dỗi nhau của anh nên nhớ kỹ trong lòng. Lúc Bùi Cận Bạch tỏ tình, cô còn băn khoăn mà kể chuyện đó ra.

Cố Thư Di nhìn thấy người đàn ông đang chờ thì vẻ vui tươi trên khuôn mặt càng rõ ràng hơn. Cô vô thức bước nhanh, bước cuối cùng còn nhảy đến trước mặt Bùi Cận Bạch.

Không có ai nhận là chủ của đơn hàng này, mọi người đều quay sang nhìn nhau, giống như đang hỏi có phải của người khác hay không.

Lần trước Cố Thư Di ngồi đối diện Bùi Cận Bạch, lần này cô đã ngồi bên cạnh anh.

Cố Thư Di nghe xong, ngón tay trên đầu gối hơi cuộn lại.

Cố Thư Di hít thở một hơi rồi cười với gương.

Bùi Linh Thư nói xong thì dứt khoát mở nó ra.

Hách Như Đức đi tới, kính cẩn nói với mọi người rằng bữa tối đã được chuẩn bị xong.

Cố Thư Di dời mắt, cũng chào mọi người theo anh. Cô của Bùi Cận Bạch là người nhiệt tình nhất, nhanh chóng vẫy tay đón chào: “Mau ngồi, mau ngồi xuống đi.”

Sau khi Bùi Linh Thư hỏi, dường như lúc này tâm trạng của cô mới hoàn toàn thả lỏng.

Trái tim cô như vừa đập lỡ một nhịp, Bùi Cận Bạch đang định mở miệng thì bà cụ Hà lại trả lời thay Cố Thư Di.

Không cần suy nghĩ cũng biết đó là Bùi Linh Thư, cô ấy và Bùi Cận Bạch giống nhau ba phần, ngồi ở giữa mọi người, ánh mắt sáng ngời, nghịch ngợm, khi giơ tay nhấc chân đều để lộ sự thoải mái và thong dong khi đang ở nhà.

Vừa cất lời, ánh mắt của mọi người đều tập trung về phía Bùi Linh Thư.

Cố Thư Di đi qua.

Cố Thư Di nghe Bùi Linh Thư hỏi vậy thì sượng người ra.

Khung cảnh bên trong biệt thự Thanh Sơn vẫn y như cũ, chỉ có cây trúc cành xanh mướt hơn vì đang là giữa mùa hè.

Sau khi ăn tối xong, mọi người không giải tán ngay mà lại cùng nhau đến phòng khách xem TV, nói chuyện phiếm với bà cụ Hà.

Bùi Linh Thư đang cực kỳ hưng phấn, dù chưa quen với sự chênh lệch múi giờ nhưng vẫn nhao nhao nói muốn gặp Cố Thư Di. Cô ấy rất hiếu kỳ, không biết cô gái có thể thích được người nghiêm khắc, không có tình cảm như anh trai cô ấy là người như thế nào. Thích ai không thích lại đi thích Bùi Cận Bạch, Bùi Linh Thư hỏi bà nội, hỏi ba mẹ rồi lại hỏi cô chú đã từng gặp Cố Thư Di. Đang lúc tò mò, vừa ngẩng đầu, Bùi Linh Thư bỗng thấy anh trai cô ấy dẫn theo một người xuất hiện.

Chương 64: Chương 64

Cố Thư Di nhìn đầu gối của chính mình, không nói gì nữa.

“Có ai có đơn hàng gửi đến đây không ạ?”

Sau khi người giúp việc mang lên, Bùi Cận Bạch thuận tay rót một cốc cho Cố Thư Di.

Cô vừa căng thẳng vừa tò mò mà lại gần nhìn thử, Bùi Cận Bạch nhìn cái đầu đầy tóc trước ngực, quay màn hình điện thoại về phía Cố Thư Di: “Là Bùi Linh Thư.”

Hơn nữa bọn họ quen nhau hai năm, bà cụ Hà cũng biết cô chưa từng về nhà vào dịp nghỉ đông hay nghỉ hè, đến nay mẹ cô vẫn chưa từng quan tâm tới cô.

Tuy cô đã từng gặp những người sắp có mặt trong ngày hôm nay, bao gồm cả ba mẹ Bùi Cận Bạch, trên danh nghĩa thì đây cũng là buổi tiệc gia đình để đón chào Bùi Linh Thư nghỉ hè về nước. Nhưng người nhà họ Bùi đến đông đủ như vậy, hơn nữa lần này cô còn tới với thân phận là vị hôn thê tương lai của Bùi Cận Bạch.

Có một bức ảnh rơi xuống cạnh chân Cố Thư Di.

Cố Thư Di cảm nhận được độ ấm trong lòng bàn tay anh, tâm trạng dường như đã bình tĩnh hẳn.

Bùi Linh Thư lắc túi tài liệu trong tay.

“Bùi Linh Thư.” Một bên khác, Bùi Viễn Phong cũng mở miệng, nghiêm túc gọi tên con gái.

“Là vậy ạ.” Bùi Linh Thư nghe bà nội nói ba Cố Thư Di mất sớm, mẹ tái giá, không ai quan tâm đến cô thì ánh mắt nhiều thêm đôi phần khâm phục.

Hách Như Đức nghe vậy thì lập tức đáp rằng có một cái, bên trên không có thông tin người gửi, chỗ người nhận chỉ điền biệt thự Thanh Sơn, mà bà cụ Hà lại không mua hàng trên mạng. Ông ấy đang không biết phải xử lý kiểu gì, hóa ra là của cô chủ nhỏ.

“Ở chỗ bà nội, không phải ngoài Bùi Linh Thư ra thì em đều đã gặp những người khác rồi à?”

Bùi Linh Thư nhanh chóng đi lấy đơn hàng.

Cô cúi người nhặt lên, nhân tiện nhìn thoáng qua hình ảnh phía trên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bùi Linh Thư lại tò mò hỏi ba mẹ Cố Thư Di đâu, sao không thấy tới, bao giờ thì tới đây.

Bà cụ Hà cũng vẫy tay với Cố Thư Di, ý bảo cô và Bùi Cận Bạch ngồi bên người bà ấy.

“Con bé này.” Cô của Bùi Cận Bạch kéo Bùi Linh Thư đang lảm nhảm lại, sau đó cười với Cố Thư Di: “Thư Thư hay nói chuyện kiểu này.”

Bùi Cận Bạch nhận ra cảm xúc của Cố Thư Di, anh lại nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan chặt vào nhau, an ủi: “Em đừng căng thẳng.”

Bùi Linh Thư nhìn Bùi Cận Bạch - người đang thong thả rót sữa lắc dâu tây cho vị hôn thê của mình với vẻ mặt ngạc nhiên như thể đang nói ‘người như anh mà cũng làm việc này à’.

Trên đường tới biệt thự Thanh Sơn, Cố Thư Di vẫn thấy căng thẳng.

Nhưng vừa nhìn đã thấy hình dạng của nó không đúng, cái cô ấy mua là búp bê nhồi bông, nhưng đơn hàng này lại là một túi tài liệu.

Đứa trẻ nhà họ hàng đi học thêm, hôm nay chỉ có hai người là nhỏ tuổi nhất.

“Chị dâu.” Bùi Linh Thư chớp mắt với Cố Thư Di, chống cằm với vẻ nghĩ cả trăm lần vẫn không hiểu tại sao: “Chị thích anh trai em thật đấy à?”

Tối nay là buổi tiệc gia đình của nhà họ Bùi.

Bùi Cận Bạch cũng cười nhận lấy túi đồ trong tay Cố Thư Di, một tay khác thì nắm lấy tay cô: “Đi thôi.”

Bùi Cận Bạch thì vẫn bình tĩnh, rõ ràng đã quen với sự đánh giá của Bùi Linh Thư từ lâu.

“Rõ ràng là chị bằng tuổi em, chị thật sự có thể chấp nhận được người đàn ông nghiêm khắc như vậy làm vị hôn phu của mình á?”

Cố Thư Di gật đầu đáp rằng tối qua bản thân đã đi thử với Bùi Cận Bạch, lễ phục rất vừa vặn, chỉ cần sửa chiều dài tay áo thêm một chút là được.

Xem ra hiện giờ buổi xem mắt với vị hôn thê nhà nghèo do người lớn sắp xếp kia đã thành công rồi.

“…”

Trước đây bà cụ Hà từng hỏi về nhà cô, cô đã trả lời như vậy.


Mấy hôm trước Bùi Linh Thư tiêu một số tiền lớn để mua một con búp bê hình người chồng trong trò chơi đã ngừng sản xuất. Bởi vì phiếu điểm toàn F nên Bùi Linh Thư không dám gửi món đồ chơi “mê muội, mất hết ý chí” này về nhà, chung cư 70 mét vuông lại bị Bùi Cận Bạch tịch thu, vậy nên cô ấy mới điền địa chỉ là biệt thự Thanh Sơn.

Ngày hôm qua Cố Thư Di nói bản thân có thể tự đi qua, nhưng hôm nay Bùi Cận Bạch vẫn chờ dưới lầu.

Cố Thư Di ngây người vì câu hỏi này: “Hả?”

Cô đóng cửa phòng ký túc xá số 6203 lại, xách theo chút hành lý cuối cùng xuống lầu, là người cuối cùng làm thủ tục dọn đi với dì quản lý ký túc. Sau khi giao chìa khóa, cũng có nghĩa rằng cô đã hoàn toàn tạm biệt đại đại học Sư phạm.

Dù gì cũng không phải món đồ “mê muội, mất hết ý chí” của cô ấy, Bùi Linh Thư cầm túi tài liệu, thoải mái đi về phòng khách. Có lẽ cũng có người điền địa chỉ là biệt thự Thanh Sơn như cô ấy.

Cô mới vừa ngồi xuống, Bùi Linh Thư đang ngồi bên cạnh bà cụ Hà lập tức thò đầu sang. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bùi Cận Bạch chào mọi người trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thư Di theo Bùi Cận Bạch vào trong, cách thật xa đã nghe thấy giọng một cô gái trẻ - giọng nói rõ ràng nhất trong rất nhiều tiếng nói chuyện.

Cố Thư Di lớn hơn Bùi Linh Thư hai tháng, bà cụ bảo Bùi Linh Thư gọi Cố Thư Di là chị, nói rằng ba chị Thư Di mất sớm, mẹ tái giá không liên lạc nữa, cô vẫn luôn ở một mình nên sẽ không có người tới.

Còn chưa đến lúc ăn cơm, tuy nói là chào đón Bùi Linh Thư về nhưng đề tài nói chuyện của mọi người đều liên quan đến lễ đính hôn sắp tới.

Bùi Linh Thư lặng lẽ hỏi Hách Như Đức xem dạo này ông ấy có nhận được gói hàng nào hay không.

Bùi Linh Thư sợ ba mình nhất, sau khi bị nhắc tên thì lè lưỡi một cái rồi nhanh chóng ngậm miệng. Thấy Cố Thư Di đang nhìn, cô ấy bèn nghiêng đầu nở nụ cười tinh nghịch với Cố Thư Di.

Cố Thư Di mím môi nhìn thân thích nhà họ Bùi, phát hiện bản thân rất thích bầu không khí khi cả nhà cùng quây quần ăn cơm với nhau thế này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô ấy lấy tài liệu ra, sau đó còn có mấy bức ảnh và trang giấy nhỏ được bí mật kẹp ở bên trong rơi ra nhu lá rụng, lả tả lả tả mà rơi xuống bên chân mấy người đang ngồi trên sô pha.

Cố Thư Di xấu hổ, lặng lẽ lùi về chỗ cũ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Hỏi sao chị dâu còn chưa tới.”

Cô của Bùi Cận Bạch hỏi Cố Thư Di đã thử lễ phục chưa, có vừa người hay không.

“Nếu không ai nhận thì cháu mở ra xem nhé ạ.”

“Không phải của bà nội à.” Bùi Linh Thư thấy không phải đồ bản thân mua thì thất vọng sờ túi tài liệu. Đúng là bên trong còn có một xấp giấy chứ không phải trống không.

Thấy không ai đáp lơi, địa chỉ lại là biệt thự Thanh Sơn, Bùi Linh Thư bỗng tò mò muốn biết bên trong túi tài liệu bí ẩn này là cái gì.

Bên trong đúng là tài liệu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Chương 64