Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 48. Luyện thành Huyền Ngọc Thể

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48. Luyện thành Huyền Ngọc Thể


Sau đó hắn liền xoay người rời đi, hắn cũng lên tiếp tục tu luyện rồi a.

Kế tiếp, Phạm Thiên Sharingan nhìn hướng Tam giai ma thú Kiếm Sỉ Ngạc đã sớm bị hắn khống chế một bên, ảo thuật trong giây nát triển khai, thân hình thuấn di một cái thoát đi khu vực này.

Đối diện Lục Mặc, Phạm Thiên lúc này khuôn mặt ngưng trọng lên, hai mắt Sharingan hiển hiện, toàn thân kim sắc khí huyết hóa thành kim diễm thần thanh bao phủ. Hồn lực không chút kiêng dè dũng động lao ra quan sát Lục Mặc thân thể mỗi cái bộ vị.

“Đại nhân”.

Cảm nhận mặt đất truyền đến tiếng “Ầm… Ầm” địa chấn, nhờ vào tinh thần thanh âm vừa rồi của Phạm Thiên, Lục Mặc thần trí thoáng cái thanh tỉnh một chút. Chứng kiến khổng lồ như hai tầng lâu cự thú Kiếm Sỉ Ngạc lao về phía mình, Lục Mặc thân thể bao phủ nồng đậm lục sắc năng lượng, ánh mắt mang theo vẻ tàn nhẫn không hề có ý định tránh né, song cước vận lực kéo theo tàn ảnh hóa thành một dải lụa xanh cùng Kiếm Sỉ Ngạc v·a c·hạm. Trong đầu chỉ còn duy nhất một ý niệm: “”Phải nhanh chóng luyện hóa năng lượng trong cơ thể”. Mà để làm được vậy, cùng đầu Kiếm Sỉ Ngạc này vật lộn là phương pháp tốt nhất lúc này.

Kết quả hiển nhiên, Lục Mặc không hề đắn đó liền gật đầu cái rụp. Cho nên mới có một màn diễn ra trước mắt Phạm Thiên như hiện tại.

Qua một chén trà thời gian, Phạm Thiên cái mày nhíu chặt mới hơi chút dãn ra. Nhưng rất nhanh, cả người lập tức nghiêm nghị lên, song thủ chớp động đạo đạo tàn ảnh không ngừng điểm lên vị trí các khiếu huyệt nằm trên hai mạch Nhâm Độc của Lục Mặc, đồng thời đem chí cương khí huyết chi lực cùng lúc quán thâu vào đó cưỡng ép mở ra khiếu hiếu trong phút chốc.

“Bành”. Một tiếng trầm đục nặng nề vang lên, gánh trọn mấy ngàn cân quyền lực của Lục Mặc, Kiếm Sỉ Ngạc tinh thần liền bị chếnh choáng. Chớp lấy thời cơ, Lục Mặc lắc người làm một cái thiên cân trụy, song cước đạp mạnh xuống sống lưng Kiếm Sỉ Ngạc khiến thân hình nó “Phanh” một tiếng dán chặt xuống đại địa.

Hắn thậm chí còn mơ hồ cảm giác được dược lực của Huyền Ngọc quả thông qua khiếu huyệt lan tỏa trong cơ thể đang cải tạo thể phách của hắn, điều này khiến Lục Mặc phấn chấn không thôi, càng thêm thỏa thích cùng Kiếm Sỉ Ngạc một chỗ quần ẩu.

Một màn này hắn liền biết Lục Mặc tiểu tử nghĩ gì. Đây là muốn cảm tạ hắn a. Hắn bản thân khi đó cũng không có nhiều hứng thú, chỉ đơn giản xem qua một cái liền từ chối. Nhưng khi nghe Lục Mặc giải thích, hắn trong đầu vô thức xuất hiện một ý tưởng. Mà hắn cũng rõ ràng vì sao chỉ vì Huyền Ngọc quả, tiểu tử này lại bị hại thê thảm đến vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thay vào đó, hắn liền thương lượng với Lục Mặc một phương pháp có thể cấp tốc đề thăng thực lực của hắn. Phong hiểm trong đó hắn cũng không có giấu giếm, toàn bộ nói qua. Chính là, đem toàn bộ dược lực của huyền ngọc quá đánh vào trong thân thể của Lục Mặc, sau đó lại mượn ba động chiến đấu luyện hóa số dược lực này cường hóa thể phách. Phong hiểm không gì khác đó là, thân thể cường độ của hắn lúc đó mới chỉ miễn cưỡng đáp ứng, sử dụng phương pháp này, nếu như không may, tiểu tử này xem như triệt để phế bỏ. Muốn khôi phục không biết phải chờ đợi tới khi nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chiến đấu hơn khắc thời gian, Lục Mặc thân thể từng chút quỷ dị thu nhỏ về trạng thái ban đầu, không còn bành trướng như trước, đồng thời hắn không hiểu có một cảm giác thư thái, dễ chịu vô cùng.

Một bên, theo khiếu huyệt từng cái từng cái một bị cưỡng ép mở ra, Lục Mặc cả người bất chợt gân mạch như từng đầu tiểu ra bắt đầu uốn éo, nổi cộm chạy dọc toàn thân, thân thể không chịu khống chế mà run lên bần bật, đau đớn tựa rút ruột đục xương. Ý thức cũng bởi vì vậy mà choáng váng mê muội.

“Khí vận chính là hư vô phiêu miểu như vậy, khiến người ta hết sức mơ tưởng, hướng tới, nhưng lại vô lực nắm giữ a”.

Dứt lời, quan sát một vòng hoàn cảnh tàn tạ xung quanh, Phạm Thiên tiếp tục: “Thu thập một chút, mấy ngày tới, nhiệm vụ của ngươi chỉ có một, thuần thục nắm giữ lực lượng của mình, chỉ vậy mà thôi”.

“Hống…Chiến”.

Chịu đựng một cái rồi lại một cái trọng quyền, Kiếm Sỉ Ngạc ánh mắt bắt đầu xuất hiện vẻ sợ hãi, ra sức dãy dụa nhưng tất cả đều vô dụng, theo Lục Mặc khí thế trên người càng lúc càng mạnh mẽ, thân thể che phủ thuần sắc ngọc chất, đầu ma thú này đã không còn chút cơ hội nào, chỉ có thể vô lực kêu gào, bị Lục Mặc đè đánh đến c·hết.

“Hống….Hống…”

“Gầm…Gừ….”

“Không cần nghĩ lại sao”.

Lục Mặc giờ phút này cũng đã phát hiện được, kình lực phản chấn mỗi khi giao thủ với Kiếm Sỉ Ngạc đang trợ giúp hắn gia tốc luyện hóa dược lực.

Khuôn mặt vốn ngưng trọng đứng ở một bên quan sát nãy giờ Phạm Thiên, phát giác được biến hóa của Lục Mặc cũng hòa hoãn đi phần nào, không nhịn được thở ra một ngụm trọc khí thật dài thả lỏng.

“Giữ vững cho ta, tiểu tử”. Quát lên một tiếng thật lớn như lôi âm nổ vang bên tai, Phạm Thiên khiến cho Lục Mặc tinh thần thoáng cái thanh tỉnh, hắn vội vàng cố thủ bản tâm, nghiến chặt hàm răng chịu đựng, khuôn mặt hiện lên vẻ hung ác dữ tợn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không lập tức buông bỏ phòng bị, hồn lực từ trong thức hải lao ra xác nhận Kiếm Sỉ Ngạc hoàn toàn mất đi sinh mệnh, Lục Mặc mới hồn hển thờ dốc, từ trên lưng Kiếm Sỉ ngạc nhảy xuống.

“Vậy liền bắt đầu đi, có thể hay không đột phá phải xem tiểu tử ngươi a”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bình tĩnh đánh giá trạng thái của Lục Mặc lúc này, Phạm Thiên ánh mắt toát lên vẻ tán thưởng, nói:

“Không cần phải xem nhẹ mình tiểu tử”.

Ngắm nhìn một màu phỉ thúy ngọc chất song thủ, khuôn mặt của hắn liền không khống chế được mà kích động đỏ bừng. Hai tay siết chặt cảm thụ lực lượng cất chứa trong đó, liên tục tại chỗ huy quyền phóng thích mồi hồi. Đến khi nhận ra đại nhân vẫn còn đang quan sát mình, hắn mới vội vàng thu liễm lại, xấu hổ tiến về vị trí của Phạm Thiên khom người cung kính:

Tựa như hóa thân làm phong tử không biết mệt mỏi, Lục Mặc điên cuồng đối bính cùng Kiếm Sỉ Ngạc. Quyền ảnh đối ngạc thủ, cước hạ đối ngạc vĩ liên tục v·a c·hạm không dừng. Lực lượng trùng kích không ngừng phá hư cây cối, nổ nát thạch tảng xung quanh, bắn ra vô số toái phiến kèm theo bụi mù che nấp khu vực chiến đấu. Địa địa kịch liệt rung lắc, hai đạo thân ảnh ẩn hiện dưới khói cát di chuyển qua lại không ngừng kèm theo từng đạo thanh âm xé gió vang lên mỗi khi v·a c·hạm.

“Chiến… Chiến… Chiến”. Thỏa thích gào thét giải tỏa áp lực.

“Nếu như vận khí của ngươi đủ cường đại, không cần vào ta, ngươi cũng có thể một đường nghịch tập, dành lại tất cả”.

Phạm Thiên vừa mới dứt lời, Lục Mặc tại chỗ khoanh chân thiền định, thần sắc kiên nghị không chút chần chờ, hai ba ngụm liền đem Huyền Ngọc Quả phục dụng không còn.

“Thành tựu của Lục Mặc tất cả là do đại nhân tài bồi, ta có thể thành công đều là do vận khí mà thôi”. Không chút nào kiêu ngạo vì mới đột phá, Lục Mặc hơi lắc nhẹ cái đầu đáp lại Phạm Tiên. Hơn ai hết hắn rõ ràng, người trước mặt mình thực lực đáng sợ như thế nào. So sánh với đại nhân, hắn chút thành tựu này hoàn toàn không đáng nhắc đến.

Phạm Thiên thấy vậy liền không dám chậm chễ, thủ chưởng chớp giật áp lên bụng Lục Mặc, hùng hồn khí huyết như trường giang đại hải quán thâu vào trong cơ thể hắn, bủa vây lấy Huyền Ngọc Quả năng lượng, bằng một phương thức bá đạo nhất đem nó chia tách thành 13 đạo, cấp tốc vận chuyển đến 13 viên khiếu huyết đã bị hắn mở ra lúc đầu tiến hành phong ấn vào đó.

“Rống”. Sống lưng truyền đến cảm giác đau nhói, cảm giác xương cốt như bị bẻ gãy làm đôi, Kiếm Sỉ Ngạc tức khắc cuồng nộ lên, thân thể lay động liên tục muốn đem Lục Mặc hất bỏ xuống dưới.

“Ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng”.

Lục Mặc thân thể lấp lóe ngọc chất quang mang, song quyền xuất chưởng đón đỡ ngạc vĩ đánh tới, thân ảnh chớp động nhảy lên né tránh ngạc thủ công kích, tại trong hư không cấp tốc xoay người nhằm hướng đầu lâu Kiếm Sỉ Ngạc nện xuống trọng quyền hóa giải thế công tiếp theo của đầu ma thú này.

“Tỉnh lại”.

“Uỳnh…Phanh…”.

Tứ thiên không ngừng nghỉ tiến hành phụ trọng tu luyện thể thuật, thể phách đã là Đấu Sư đỉnh phong cấp bậc, Lục Mặc tiểu tử này đột nhiên thần thần bí rời đi nửa ngày liền quay trở lại tìm hắn, hai tay dâng lên Huyền Ngọc quả.

“Hồng hộc…Hồng hộc”.

Bắt được thiên thời, Lục Mặc một tay vội vàng không tiếc thương tổn nắm chặt gai xương chạy dọc sống lưng Kiếm Sỉ Ngạc, tay còn lại điên cuồng nhằm hướng đầu lâu xuất quyền, một bộ Võ Tòng đả hổ, không c·hết không thôi.

“Không cần. Ta đã sớm không thể chờ được”.

Liền không chút nào do dực, Kiếm Sỉ Ngạc móng vuốt cày sâu xuống mặt đất, ngạc vĩ quẫy mạnh một cái thân thể như một đầu cự đại chiến hạm băng băng lao hướng Lục Mặc.

Thời gian chậm chạp trôi qua từng cái giây phút, Phạm Thiên đầu đầy mô hôi hột, chịu đựng thần kinh căng cứng, khẩn trương đem từng chút năng lượng còn sót lại cẩn trọng dẫn vào khiếu huyết chứa đựng. Nhưng ngay vào thời điểm đại công cáo thành, thì cơ thể Lục Mặc thình lình rung mạnh một cái, “Phụt” khóe miệng không thể ức chế phun ra một ngụm lớn huyết dịch, cơ thể trong chớp mắt bành trướng lên khiến Phạm Thiên sợ hãi.

Cái này cần phải nói tới công dụng có chút bất phàm của loại linh quả này. Nó có thể cải tạo thể chất của người phục dụng biến thành Huyền Ngọc Thể. Mặc dù không phải là đặc thù linh thể hoặc vô thượng chiến thể ngưu bức nào đó. Chỉ là Lục phẩm đỉnh phong cấp bậc linh dược, Huyền Ngọc quả còn không làm được như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong sân khu vực đất trống, mơ màng tỉnh dậy, Kiếm Sỉ Ngạc ánh mắt bỗng nhiên tràn ngập tơ máu khóa chặt thân hình Lục Mặc cách đó không xa, cơ thể phát tán khí tức bạo ngược, “Rống” một tiếng gầm lên giận dữ. Sâu trong tinh thần, một đạo âm thanh không ngừng thúc d·ụ·c nó cắn g·iết nhân loại trước mặt.

“Tiểu tử này thể phách sắp không chịu được”. Phạm Thiên thoáng cái làm ra đánh giá, trong đầu vô số đạo ý niệm xẹt qua. Cuối cùng, dường như làm ra quyết định nào đó, Phạm Thiên ánh mắt toát lên vẻ hung ác, hỗn lực thanh âm như hồng chung đại lực vang vọng trực tiếp lên tinh thần Lục Mặc:

“Đại nhân, ta sẵn sàng”.

Trong đầu, hồi tưởng lên chuyện xảy ra mấy ngày trước.

“Vận khí cũng là một bộ phận của thực lực”.

Chương 48. Luyện thành Huyền Ngọc Thể

Không thể phủ nhận, quả thực thời điểm đó, hắn có chút động tâm. Nói không động tâm liền quá giả dối. Dù sao có thể cải biến tư chất tu luyện thiên tài địa bảo, đồ vật này hắn gặp qua không nhiều. Đây cũng không là hắn vì bản thân mà động tâm, trong chốc nát lúc đó, hắn bởi vì Nhã Phi cô nàng này mà động tâm. Nhưng suy nghĩ này liền ngay lập tức bị hắn bóp nát. Bởi vì Huyền Ngọc quả là Lục Mặc tiểu tử này lấy mệnh đổi lấy, hắn không có tư cách nhận lấy, Nhã Phi lại càng không.

Cười nhẹ một cái, Phạm Thiên hơi suy nghĩ liền cảm khái mà nói:

“Rống…Gào…”

Nhưng có được Huyền Ngọc thể, trước không nói thể chất chắc chắn sẽ được cường hóa vượt qua đồng giai, thân thể sẽ càng thêm thông thấu, tinh khiết tựa linh ngọc, tốc độ tu luyện theo đó cũng sẽ tăng lên mấy lần có hơn. Đủ đến khiến một người tầm thường lắc mình trở thành thiên tài trong phút chốc. Giá trị đã không hề thua kém thất phẩm linh tài, thậm chí càng hơn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48. Luyện thành Huyền Ngọc Thể