Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 339: Tỉnh lại

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 339: Tỉnh lại


Cầm lên một mảnh linh thạch thô, Trần Lâm không khỏi suy tư vì thứ này chính là nguồn cơn gây ra xung đột với tên Kim Đan kia, bởi dựa tình báo thu được, thứ này dường như được móc ra từ một bí cảnh cổ xưa nào đó.

Nhưng sự thật là thứ này Trần Lâm dùng điểm tích lũy của tông môn đổi lấy để cho Thường Nguyệt nghịch cho đỡ chán.

Trần Lâm lẩm bẩm một tiếng sau đó cố gắng ngồi dậy.

"Nhẹ... nhẹ chút, từ từ thôi."

Nói xong, Trần Lâm lại kiểm kê những thứ khác, nói chung cũng không có gì nhiều chỉ có túi trữ vật của một Kim Đan đến từ Huyết Luyện Thần Tông.

Nhưng hiện tại thì khác rồi, cảm nhận linh khí ồ ạt tràn vào kinh mạch, với tốc độ này, Trần Lâm cảm thấy không quá một năm chính mình liền có thể đạt tới Luyện Khí đại viên mãn, tốc độ tu luyện so với trước đó nhanh không biết bao nhiêu lần.

Không thể không nói, cách này mặc dù phản khoa học nhưng lại rất có hiệu quả, Trần Lâm cảm thấy bản thân dù chưa c·hết nhưng tiếp tục để Thường Nguyệt làm bậy nữa e là hắn sẽ thật ba hồn bảy vía đều thoát xác mà bay về tiên điện. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chậc chậc, năng lực "Vô Vi Chuyển Biến" này cũng có chút quá mức biến thái đi, thế mà có thể..."

"Quả thật, ta đang có một vài ý tưởng đây, hiện tại liền muốn thực hành, nhưng có lẽ là cần ngươi giúp một chút đấy."

Thường Nguyệt vừa làm mặt mếu vừa liên tục nắm hai vai Trần Lâm rung lắc dữ . (đọc tại Qidian-VP.com)

Cảm ứng toàn thân một phen, hắn cảm thấy cơ thể mình vẫn còn yếu ớt, nhưng tinh thần đã khá hơn nhiều rồi, này là tín hiệu tốt bởi "Vô Vi Chuyển Biến" chỉ cần linh hồn khỏe mạnh liền đủ, thân thể chỉ là thứ yếu có thể tùy ý thay đổi cũng như phục hồi.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, mặc dù đã sớm nghe Trần Lâm giải Thường Nguyệt cũng không khỏi trầm trồ một tiếng.

Trần Lâm mặt đen đưa tay gõ nhẹ trán cô vợ trẻ.

Nghe vậy, Thường Nguyệt cũng lộ vẻ suy tư một lát rồi nói:

"Được rồi, kiểm kê xong xuôi, tiếp theo ngươi có kế hoạch gì sao?"

Nghe vậy, Thường Nguyệt mới đắc ý mà buông tay không còn ôm chặt lấy Trần Lâm như sợ mất nữa.

"Không được, nơi này là vị trí đặc biệt của ta, ta muốn làm sao thì làm, không ai được cản ta, ngươi cũng không được."

"Thứ này rốt cuộc nên dùng thế nào?"

Trần Lâm không khỏi nghi ngờ, nhưng sự thật là đã có một tên Kim Đan m·ất m·ạng vì manh mối này, hắn liền không thể không hơi coi trọng một chút. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đã ba ngày rồi sao."

Thường Nguyệt tò mò nhìn Trần Lâm.

Sau khi giành chiến thắng, các tiên đạo đại năng đã tập hợp lại để chặt đứt võ đạo lộ khiến cho võ đạo từ đó suy tàn không còn ngóc đầu dậy được nữa.

Cảm giác đã hít thở thông thoáng được rồi, Trần Lâm mới thở phào một hơi, hắn cúi nhìn Thường Nguyệt rồi hỏi:

"Ừm, đã vậy xem ra sau đó phải lưu ý thêm tình báo về thứ kỳ lạ này mới được."

Nhưng xem ra mọi thứ còn phức tạp hơn hắn nghĩ, rất có thể các đại năng khi ấy đã từ căn nguyên của võ đạo là "gợn sóng" để tiến hành động tay động chân để từ đó không còn võ giả có thể đăng lâm cảnh giới cao hơn được nữa.

"Ta hôn mê bao lâu rồi?"

Trần Lâm vừa vỗ về cô vợ trẻ vừa khó khăn nói:

"Chẳng lẽ lại có chuyện trùng hợp như vậy, tùy ý mua một khối linh thạch thô liền mua trúng manh mối của bí cảnh rồi?"

Phải nói, kể từ khi Thường Nguyệt đột phá Trúc Cơ, Trần Lâm liền chưa từng hảo hảo tu luyện qua, bởi vì tốc độ quá chậm, tứ linh căn thật sự là phế cực kỳ, hắn cảm giác bản thân còn phải tu luyện tầm chục năm nữa mới có tư cách thử đột phá Trúc Cơ một lần.

Nằm trong lồng ngực ấm áp quen thuộc kia nàng mới chân chính cảm thấy thư giãn và thả lỏng cả người.

Bị gõ trán, Thường Nguyệt không để tâm chút nào mà ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm một hơi vì điều này đại biểu cho Trần Lâm vẫn còn khỏe mạnh.

"Cần dùng "gợn sóng" để sử dụng, chỉ có điều trong thế giới thực, mặc dù ta vẫn có thể cảm nhận được "gợn sóng" tồn tại khắp thiên địa, nhưng lại không cách nào câu thông, nó dường như đã bị thứ gì đó hoàn toàn khóa cứng lại khiến cho ta muốn khiêu động gợn sóng cũng không ."

"Quả nhiên là làm đủ tuyệt, không hổ danh là các tiền bối."

Hắn vốn dĩ cho rằng hành động "chặt đứt võ đạo lộ" đó là tiêu hủy hết truyền thừa và tận diệt võ giả cấp cao đương thời.

Nghe vậy, Trần Lâm liền liên tưởng đến một số tài liệu kể vệ thời đại Tiên Võ đại chiến, hắn liền chợt .

Ngược lại thì Trần Lâm cảm giác có chút khó thở vì bị ôm quá chặt, này cũng không phải cô vợ trẻ cố gắng dùng sức mà dường như là bởi vì nàng lại mạnh hơn lần cuối gặp hắn rồi.

Chỉ có điều mang danh là Kim Đan nhưng đối phương dường như hơi nghèo, bảo vật thì không có bao nhiêu nhưng tạp vật thì có một đống lớn, mặc dù đồng dạng có giá trị không ít nhưng Trần Lâm cũng lưới để tâm quá nhiều dù sao cũng sẽ trao tay bán hết mà thôi.

ai ngày sau, trong động phủ của Trần Lâm, liên miên linh khí như được triệu hoán mà ồ ạt đổ về phía trung tâm phòng tu luyện, ở nơi đó, Trần Lâm đang ngồi xếp bằng tập trung quen thuộc cảm giác mới lạ khi tu luyện mà hắn chưa từng cảm giác được ở trên bản thân mình mà chỉ khi ý thức ở trong cơ thể của Thường Nguyệt mới cảm giác được.

Chương 339: Tỉnh lại

"Nhưng mà nếu thứ này chỉ có thể kích hoạt bằng "gợn sóng" vậy chẳng phải ở thời đại này đã trở thành phế liệu rồi sao?"

"Tỉnh dậy, tỉnh dậy đi nha, ngươi đi rồi con của ngươi phải làm sao đây, ô ô ."

Thấy vậy, Trần Lâm cũng không giấu diếm mà đáp:

"Chìa khóa thần, "Vạn Tàng" có thể biến đổi thành mọi loại hình thái kết cấu dù tinh vi phức tạp hay đơn sơ, thậm chí khi sử dụng "Định Mức Tối Đa" còn có thể mô phỏng các "Chìa Khóa Thần" khác, quả thật là đồ tốt, có thứ này liền có thể tiết kiệm vài trăm năm nghiên cứu để mô phỏng lại các thành tựu kỹ thuật đỉnh cao của kiếp trước."

"Ồ, nghe hay nha, ý tưởng gì đấy?"

Trần Lâm nghi ngờ hỏi.

Quá đỗi vui sướng, Thường Nguyệt liền lao tới ôm chằm lấy đối phương. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ờm, dù sao cũng mới trải qua hành trình tương đối kích thích rồi, ta dự định ở lại tông môn nghỉ ngơi một chút, tiện thể rèn luyện và gọt dũa một số cảm ngộ ta mới có được sau khi rời khỏi Thiên Võ Cổ Động, sao đột nhiên hỏi thế, ngươi có dự định gì à?"

"Được được, của ngươi tất, chỉ là từ từ thôi ta cũng không chạy đi đâu được."

"Chuẩn bị ngươi liền biết."

Trần Lâm nhìn thanh đại kiếm trên tay, càng nhìn càng si mê, hận không thể lập tức liền đem đi nghiên cứu, chỉ là lúc này hắn gặp một vấn đề nhỏ:

"Ờm, từ khi ta ra khỏi cổ động tới giờ là ba ngày, ngươi hôn mê trọn vẹn ba ngày rồi."

"Ngươi nha, có thể ăn bậy uống bậy nhưng tuyệt đối không thể nói bậy, ta có con hồi nào?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tên kia dường như nói rằng mấy thanh "Chìa Khóa Thần" này có tổng cộng mười hai chiếc, do đệ nhất cường giả của Võ Đạo chế tạo, hình ngoài dùng để làm binh khí ra thì còn dùng để làm gì đó nữa, nhưng tên kia không nói rõ ràng."

Nghĩ đến hiện tại tu tiên giới khắp nơi đốt c·ướp chém g·iết, đồ thành diệt tộc, trảm thảo trừ căn, già trẻ không tha... đều gần như trở thành thường thức, Trần Lâm cũng không cảm thấy lạ nữa với thủ đoạn của các tiền bối Tiên Đạo lúc ấy.

...

"Cốc."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 339: Tỉnh lại