Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Con Nuôi Con Ruột

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Con Nuôi Con Ruột


Đúng vậy, trong toàn bộ ký ức mà Dũng biết, không hề có một người nào trong gia đình, nói trước mặt Dũng, bảo Dũng chỉ là thằng con nuôi của nghệ sĩ Hoàng Long. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hùng hơi nghiêng người, liếc nhìn Dũng. Không ngờ Hùng lại nhường cho Dũng trả lời câu hỏi này. Nãy giờ Dũng không quan tâm đến cuộc phỏng vấn, chỉ ngồi ngó nghiêng.

Ý của người đặt tên là tốt, nhưng thực tế có được như vậy hay không?

Sự thật thì vẫn là sự thật? Câu này của Hùng là có ý gì? Sự thật nào?

Hùng nhìn nhìn Dũng, khóe môi hơi nhếch lên. Hai người có tên khá giống nhau, Tuấn Hùng và Tuấn Dũng. Huynh đệ khắng khít, Hùng Dũng song hành. Nghệ sĩ Hoàng Long là người đặt tên cho hai anh em họ. Có lẽ nghệ sĩ Hoàng Long muốn hai huynh đệ sẽ song hành, dìu dắt, đùm bọc nhau trên đường đời.

Biểu hiện của Hùng lúc này giống như là một người em trai đang khen ngợi anh trai của mình, tiếng nói trầm bổng, vô cùng cuốn hút người nghe, khả năng thao túng tâm lý của hắn được thể hiện cực kỳ nhuần nhuyễn: “Những ngày cậu bệnh, Dũng có mặt xuyên suốt trong bệnh viện. Bởi vậy, nói đến vấn đề con nuôi con ruột, Hùng rất không muốn nói đến vấn đề này, không muốn nói sâu đến trường hợp của anh Dũng đây. Tại vì từ đó đến giờ, gia đình luôn coi anh Dũng như là ruột thịt rồi. Mình không có phân biệt chuyện đó nữa. Nhưng mà, sự thật thì vẫn là sự thật. Bởi vì mình muốn nói cho báo giới biết là vì… tuy sự thật nó là như vậy, nhưng mà… đây là… như là ruột thịt. Sợ là mọi người hiểu về cái sự sai lệch. Không biết con nuôi hay con ruột, hay là con rơi, hay là như thế nào đó. Rất là ngại vấn đề đó.”

Hùng khẳng định ngay: “Không có kết hôn.”

Hùng khẽ mỉm cười, vỗ nhẹ lên vai Dũng, một tình yêu trìu mến nồng nàn tỏa ra, các phóng viên đang phỏng vấn cũng như bị l·ây n·hiễm tình cảm anh em họ hàng gắn bó keo sơn: “Mong là mọi người sẽ có một cái hình ảnh thật là đẹp. Để cho cậu đừng có băn khoăn về việc này nữa. Bởi vì cậu thương Dũng lắm, thương vô cùng, nuôi từ nhỏ đến giờ, tức là…”

Phóng viên tiếp tục hỏi những vấn đề khác liên quan đến nghệ sĩ Hoàng Long và gia đình. Hùng luôn giành trả lời phỏng vấn bằng giọng nói nghẹn ngào rưng rưng.

Những phóng viên ở xung quanh, chứng kiến cảnh ấy thì hết sức đồng cảm với người cháu hiếu thảo, chí tình chí nghĩa. Ai ai cũng lắc đầu xót xa cho tình cảm vô bờ bến mà người cháu giành cho người cậu. Thực là thiêng liêng biết bao nhiêu.

Câu “anh của ba” là theo thói quen của Hùng. Hùng thỉnh thoảng vẫn gọi cậu Năm là ba. Trong tâm khảm của hắn, hắn muốn nghệ sĩ Hoàng Long là ba của mình, chứ không phải là cậu. Cho nên, hắn mới quen miệng nói “anh của ba” sau đó mới sửa lại là “anh của cậu.”

Dũng nhíu mày, cố nhớ lại những ký ức trong trí nhớ của mình, lựa lời đáp: “Lúc đó chỉ là trong gia đình biết với nhau thôi, chứ ba không có kết hôn.”

Dũng nghe tới đây, nhăn mày lại. Trong lòng hắn như dâng trào. Những lời mà tên Hùng kia đang nói là có ý gì? Hắn muốn nói Dũng là con nuôi sao? Từng lời từng chữ mà Hùng nói ra, nghe có vẻ là đang biện hộ giúp đỡ Hùng. Nhưng thực chất, sâu bên trong đó, chính là có giấu cây kim. Cây kim đó đang chọc vào một sự thật luôn được giấu kín. Phảng phất như Hùng đang muốn nói với các phóng viên, Dũng là con nuôi, chứ không phải con ruột.

Dũng điên cuồng lục lại ký ức ở trong đầu mình. Từ nhỏ đến lớn, Dũng chỉ nghe nghệ sĩ Hoàng Long nói mình là con của ông. Những người trong gia đình cũng nói Dũng là con của ông. Không hề có một ai nói Dũng là con nuôi.

Nữ phóng viên hỏi tiếp: “Khi xưa nghệ sĩ Hoàng Long có kết hôn với ai chưa?”

Dũng mím môi, hắn không thể chịu nổi khi nghe tên mặt trơ trán bóng này nói những lời cay độc nữa, liền c·ướp lời của Hùng: “Tức là con ruột đó.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Dũng ngồi bên cạnh, không biết nói gì, chỉ có thể im lặng. Hắn hết nhìn trái rồi lại nhìn phải, nghe tiếng kèn đám ma thỉnh thoảng lại nổi lên, át đi tiếng nói của Hùng.

Hùng đưa tay lên, gạt đi giọt nước mắt lăn trên gương mặt bảnh tỏn của gã. Hùng nghẹn ngào, nấc lên từng tiếng, như cố gắng nói tiếp, mà nói không nên lời.

Khi Hùng đang trả lời phỏng vấn, bị tiếng kèn đám ma xen vào, những lúc như thế, hai hàng lông mày của hắn hơi nhíu lại, mơ hồ bất mãn với tiếng kèn đám ma đang làm ảnh hưởng đến màn diễn xuất tuyệt vời của hắn.

Dũng lắp bắp, không biết phải sắp xếp ngôn từ như thế nào cho đúng, chỉ có thể bật thốt ra từng từ: “Thì cũng như là… như là… nói chung là… con là con trai của ba. Chứ không có là nuôi hay là gì đó. Mọi người đừng có suy nghĩ này nọ… gì đó… cho nó phức tạp lên.”

Bấy giờ một nữ phóng viên liền hỏi: “Có người nói nghệ sĩ Hoàng Long đã có vợ. Tin tức này là đúng hay sai vậy ạ?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hùng không đợi Dũng trả lời xong, lập tức c·ướp lời, nói: “Còn cái việc mà nhận anh Dũng về, thì gia đình biết chứ. Tại vì lúc ẵm về là gia đình đều biết hết mà. Lúc đó còn bà nội, còn bà nội mà. Lúc đó anh của ba… anh của cậu, cậu Tư đó, rất là thương anh Dũng, thương lắm.”

Chương 4: Con Nuôi Con Ruột

Bất ngờ bị Hùng nhường cho trả lời câu hỏi này. Dũng cố lục lại ký ức xưa cũ, suy nghĩ một lúc, mới ngập ngừng nói: “Là vậy nè, từ lúc ba có vợ thì ba chưa có nổi tiếng… thì lúc đó đâu ai biết ba có gia đình hay chưa. Đến lúc ba nổi tiếng thì lúc đó ba độc thân...”

Hùng làm như không quan tâm đến biểu hiện của Dũng, đang thao thao bất tuyệt nói với các phóng viên, sự chân thành hiện rõ trên từng thớ thịt ở da mặt láng o bóng loáng của hắn: “Còn đối với anh Hoàng Lâm, chị Kiều Oanh và một anh nữa cũng là con nuôi của cậu, là một người con nuôi nữa, tên là Thành, họ tên đầy đủ là Phùng Vĩ Thành. Như vậy có mấy người, anh Hoàng Lâm, chị Kiều Oanh, anh Vĩ Thành và anh Dũng đây, đội tang của cậu… coi như là… những người con trong gia đình. Còn việc sự thật, vẫn nói rõ cho mọi người biết là như vậy. Hùng rất là ngại nói việc này, tránh tình trạng làm tổn thương… đến Dũng. Không muốn mọi người có việc ghi không đúng hoặc có giật tít gì đó ảnh hưởng đến tâm lý của Dũng. Dũng coi cậu là cha, máu mủ và gia đình là máu mủ, không có một sự phân biệt gì hết.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Dũng cố siết chặt nắm tay, cố giữ cho mình bình tĩnh lại. Hắn cảm thấy trong chuyện này rất có vấn đề. Bây giờ hắn là kẻ bị động. Hắn phải dùng chiêu đỡ chiêu. Kẻ địch, lại chính là anh em họ hàng trong nhà, đang muốn nhấn chìm hắn vào một âm mưu đen tối.

Hùng đặt một tay lên vai Dũng, gương mặt thể hiện ra sự chân thành đến không thể chân thành hơn: “Tuấn Dũng, tên đầy đủ là Nguyễn Tuấn Dũng, là họ Nguyễn, là họ của cậu. Tuấn Dũng được cậu ẵm về nhà, lúc đó mới có mấy ngày tuổi thôi. Đồng thời mẹ của Tuấn Hùng đang mang thai Tuấn Hùng, chỉ còn có bốn tháng nữa là sanh, thì là cái độ tuổi của Hùng và Dũng là đồng với nhau, năm 1991, cả hai cùng sinh vào năm 1991. Khi ẵm Dũng về, rất giống cậu Tư. Cậu Tư đã mất lâu rồi. Dũng rất là thương cậu.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Con Nuôi Con Ruột