Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 25: Long tộc

Chương 25: Long tộc


Lão Long từ phần mắt cậu từ từ bay ra, lão như một thực thể không có hình dạng, như một làn khói màu trắng, từ từ được hóa hình ra, hiện trước mặt cậu là một chàng trai chừng 20 -25 tuổi, khác lên mình một bộ cẩm bào màu đen có trang trí hoa văn bằng những con rồng uốn lượn.

- Thiên Nhi, nàng lâu rồi không thăm ta, biết ở đấy không có ai nói chuyện chán lắm không?

- Ta biết chàng buồn nhưng chuyện Thiên Cung chín vị trưởng lão cũng không làm xong, việc này xong lại đến việc khác, hết chuyện hải thú xong đến thú triều, hết thú triều xong đến b·ạo l·oạn Đông Hải, chuyện này đến chuyện khác, muốn đi cũng khó.

- Việc đó có thể dời lại mà, thăm ta một chút chưa đến một ngày cũng được.

- Chàng thì hay rồi, tạo ra Thiên Cung xong cong đuôi đi mất, lúc đi thì nói ngọt này nọ, hứa này hứa nọ, lúc về thì sao, xung kích cảnh giới thất bại, tổn hao thọ nguyên, lại bị bọn ở vị diện khác sang phá. Ai? Ai đã chặn lại? Là ta, Long Thiên Nhi này.

Hai người càng nói cành như cãi vã, Long Thiên Nhi nói một tràng khiến cho Long Lão có muốn cãi hay biện minh đều không có tác dụng. Cậu đứng đó nghe bọn họ cãi nhau, buồn chán nhìn ngó xung quanh, thấy cái bàn trà nên cậu tiến lại, ngồi trên bộ ghế như được làm bằng gỗ quý, lấy cái ly đang úp ngược lên, lấy bình trà vẫn còn ấm, cậu rót vào ly, cầm lên thổi nhẹ rồi từ từ thưởng thức, hương vị không quá đắng, hậu vị còn có chút ngọt mặc dù cậu kiểm tra nhưng không có một phần đường ngọt nào, mùa trà khi rót rất thơm, để lâu lại còn thơm hơn. Cậu nhìn hai người cãi vã một hồi thì Long Lão hết từ đối chứng thì mới thôi.

- Hai người như hai cặp đôi mới yêu vậy, nãy giờ đệ tử uống cũng gần ly trà.

Cậu nói thì hai người mới nhớ là có cậu hiện diện ở đây, hai người lúc nãy như ở không gian riêng của hai nên chẳng để ý cậu.

- Đệ tử của chàng xem ra có khi hơn chàng nữa. Con thấy vị trà như thế nào, rất gon đúng không, đây là loại trà mà phải ở một thời gian đặc biệt trong năm mới có thể trồng, mỗi năm chỉ một vụ.

Long Thiên Nhi vừa nói, vừa từ từ tiến lại, cậu cũng biết nên lấy thêm ly trà, cẩn thận rót trà ra, đứng lên hai tay cung kính mời trà.

- Ngoan, rất ngoan, hơn gã kia là được.

Long Thiên Nhi khen cậu nhưng không quên chọc lão.

- Hai người thân nhau vậy, không biết tên của Long Lão là gì?

Cậu hành lễ, thấy đệ tử của lão kia khá thành kính và hiểu chuyện, Long Thiên Nhi uống xong ly trà, nói:

- Long Phá Thiên, hắn và ta thuộc Long tộc, một tộc rồng thượng cổ có Thủy Tổ là một con Chân Long. Phát triển gắn liền với Đông Hải. Ban đầu khá loạn vì chia phe phái, nhưng cũng nhờ có hắn, Long Phá Thiên mà ổn định thế cục, lập ra Thiên Cung để quản lý hết thảy, xong rồi bỏ đi.

Long Thiên Nhi nói một lúc rồi thở dài, trong ánh mắt cô có vài tia khiển trách và có chút đau lòng.

- Lão Long, ông cũng không phải loại gì đẹp nhỉ?

Cậu mỉa mai.

- Ấy, không phải, do ta mưu cầu sức mạnh cao hơn nên mới bỏ, à mà không, do ta muốn thoát khỏi vị diện này...không, là do ta muốn...bỏ đi.

Lão càng nói càng sai.

- Bình An, đưa tay ra cho ta kiểm tra một chút.

Long Thiên Nhi bỗng nghiêm túc lại, cậu cũng đưa tay ra, cô ta bắt mạch cảu cậu, ngẫm một lúc .

- Đây...Thánh Long thể! Thể chất vượt trội khi kết hợp giữa hai dòng Long với Tiên!

Long Thiên Nhi bất ngờ trước thể chất của cậu, không khỏi kinh ngạc mà thốt lên.

- Ngươi tuyệt đối không thuộc vị diện thế giới này!

- Vâng, do cơ duyên mà vô tình xuyên đến đây, hiện tại không biết cách nào để trở về nên sống như người ở thế giới này.

- Vậy thế giới trước kia ngươi sinh ra và lớn lên coa xuất hiện tu sĩ?

- Theo ta biết là không có.

- Vậy sao...Thánh Long thể chất...tiên tổ của ngươi là ai?

Long Thiên Nhi hỏi một vài câu rồi đánh vào vấn đề chính.

- Là các vị Vua Hùng, theo truyền thuyết thì họ là con cháu của Lạc Long Quân và Âu Cơ. Lạc Long Quân là rồng còn Âu Cơ là tiên.

Cậu trả lời.

- Thảo nào...được, vậy ngươi là đệ tử của lão cũng coi như là người của Thiên Cung, ta sẽ cung cấp cho một cái động phủ tùy chọn, thêm đặc cách đi bất kỳ đâu trong khu vực quản lý của Thiên Cung. Đưa nhẫn đây.

Long Thiên Nhi nói xong, đưa tay ra, cậu lấy nhẫn ra, đưa cho cô, Long Thiên Nhi nhẩm cái gì đó, một đường linh khí từ từ bay vào trong nhẫn của cậu. Nó sáng lên một lúc rồi trở lại bình thường. Chiếc nhẫn ban đầu có phần ngọc đính trên ấy màu xanh một lúc sau thì đổi thành màu vàng kim.

- Đây, xong rồi, giờ coi như ngươi là một phần của Thiên Cung, chỉ cần ai dám đụng vào ngươi thì chỉ cần giơ nhẫn ra thì chẳng ai dám đánh. Trừ vài thành phần phản loạn.

Long Thiên Nhi đưa nhẫn cho cậu.

- Chuyện tốt như vậy chắc ta sẽ phải làm việc để giúp Thiên Cung đúng không?

- Thông minh, đúng là như vậy, cho năm ngày để chọn động phủ và làm việc riêng, sau đó đến đây để làm việc.

Cậu biết không có gì là miễn phí, thật đúng là như vậy, việc hiện tại cậu không biết nhưng chắc chắn không phải việc gì đó nhàn hạ.

Cậu cáo từ Long Thiên Nhi, rời khỏi Thiên Cung thành, cách đó hai trăm hải lý có một hòn đảo hoang không có người sinh sống, tuy là gần với Thiên Cung thành nhưng xung quanh có hải yêu nên không có ai qua lại. Xung quanh đấy cũng chẳng có một hòn đảo nào nên việc giao thương rất khó nhưng đối với cậu là một nơi tuyệt vời để xây dựng để không bị làm phiền quá nhiều. Cậu nhanh đã định vị tọa độ của hòn đảo, gửi về cho Thiên Cung, dưới con dấu của cậu thì chỉ qua hôm sau đã có ấn xác nhận sở hữu cả đảo này cho cậu. Cậu kiếm một hanh động tự nhiên trên đảo, bắt đầu xây dựng cho mình một cái động phủ ưng ý. Hai ngày sau thì cũng gần như hoàn thiện, bất ngờ là có người giao vài món đồ đến, hỏi ra mới biết là của Thiên Cung gửi, mở ra thì có rất nhiều đồ cho việc tu luyện, cậu biết là Long Thiên Nhi gửi nên cũng nhận lấy.

Một tuần sau, động phủ cũng đã hoàn thiện, cậu cũng lấy các thảo dược được gửi đến trồng xung quanh đảo để học luyện đan, lò luyện đan cấp năm cậu c·ướp lúc ở cấm địa Đại Thiên lúc trước cũng có cơ hội lấy ra. Một vòng quanh động phủ của cậu thì bước vào là một bộ bàn ghế để làm việc, bên phải thì là tủ sách, bên trái là bộ giường chiếu để nghỉ ngơi, đi vào sâu hơn thì có một chỗ để cậu ngồi đấy minh tưởng, xung quanh thì ngoài tiếng nước nhỏ giọt ra thì hoàn toàn yên tỉnh, vào sâu hơn nữa thì có vài phòng trống để sau này cậu có thêm gì thì thêm. Một tuần này cậu có tìm hiểu vài trận pháp nhỏ, giờ xung quanh đảo của cậu nhìn bên ngoài vào thì là một màn sương mù bao bọc, bên trong nhìn ra lại thấy không có gì.

Luyện đan thì cậu mới sơ nhập nên chỉ luyện được vài đan cấp một. Dưới sự chỉ bảo của Long Lão thì cũng dần dần nắm rõ, tu vi của cậu cũng từ Khai Thiên sơ kỳ lên trung kỳ. Xung quanh đảo cũng có vài yêu thú nhưng rất nhanh cậu cũng xử lý hết, trừ hải yêu ngoài biển vì cậu ngại chiến với đám đấy.

Cậu bay đến Thiên Cung thành vì lỡ hẹn, lúc cậu đến thì Long Thiên Nhi cũng đứng ngoài thành đợi cậu, cô mặc một bộ y phục bằng lụa màu trắng, phần váy có hoa văn như vảy rồng.

- Vãn bối vì bận một số việc nên chậm trễ, mong thứ tội.

Cậu đáp xuống, hành lễ.

- Được rồi, ta không làm gì ngươi đâu, nhiệm vị đầu tiên là điều tra việc có phản loạn ở Hải Ma cụm đảo.

Long Thiên Nhi đưa cho cậu một tấm bản đồ từ đây đến đó, thêm lệnh bài của Thiên Cung, cậu nhận lấy, hành lễ rồi xuất phát.

Chương 25: Long tộc