Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tự Tại Tiêu Dao
Unknown
Chương 29: Linh Nhãn
Ba tháng sau, cậu khổ tu trong ba tháng, đan dược một phần cậu tự làm, một phần cậu được Thiên Cung trợ giúp nên ngoài việc cắn đan dược thì cậu chỉ chuyên tâm tu luyện. Thành quả ba tháng cũng không phải quá ít, trên bầu trời lúc này ở hòn đảo của cậu bắt đầu tụ mây kiếp, sấm chớp liên tục có thể đánh xuống bất cứ lúc nào, cậu đang ở trong động phủ, cảm nhận được việc đột phá nên nhanh chóng đến đỉnh núi của hòn đảo này, nơi mà cậu đã bố trí từ trước để đột phá, cây cối xung quanh được cậy chặt đi hết, để lại một khoảng trống trải.
Cậu ngồi xuống, mây kiếp lúc này không đợi được nữa, từng đạo lôi đánh xuống, cậu cũng đã chuẩn bị nên sẵn sàng nhận lấy tất cả. Bên trong thức hải của cậu, cánh cửa Khai Thiên đang được khắc thêm chữ, mỗi đạo lôi kiếp đánh xuống cậu là một nét được khắc lên, cậu ngồi đó chịu lôi kiếp, toàn người đau đớn vô cùng nhưng cậu chẳng lấy làm nản, tiếp tục ngồi đó. Sau một ngày, lôi kiếp cũng đánh xong, mây kiếp cũng tan đi, cánh cửa Khai Thiên được khắc hai chữ Tiêu Dao. Đoàn Bình An, tu vi Phong Thiên sơ kỳ.
Không ngoài dự đoán thì y phục trên người cậu bị cháy hết, chỉ còn lại vài chỗ chưa hỏng, cậu chuẩn bị từ trước nên nhanh đã thay y phục mới. Không nghỉ ngơi ổn định cảnh giới, cậu bay nhanh đến chỗ Long Lão. Bên trong lăng mộ của lão thì yên tĩnh lão đang ngồi đó đợi cậu độ kiếp chứng đạo xong sẽ đến nhưng có một tiếng động vang lên. "Ầm ầm" lúc đầu lão nghĩ là bọn hải yêu quấy phá nhưng tiếng động ngày càng lớn, phía trên của lăng mộ nứt ra, rơi xuống, từng mảng từng mảng, cuối cùng là cậu đang đứng trên đống hoang tàn ấy.
- Tên tiểu tử, dù gì đây cũng là nơi an táng của ta, có nhất thiết phải phá đi không?
Lão nhìn thấy cậu thì tức giận quát.
- Xin lỗi ta nhất thời phấn khích, sửa lại ngay.
Cậu xin lỗi lão xong, tay kết ấn, từng mảng bay lên, ghép lại rồi dính chặt. Coi như đã sửa xong.
- Định tìm ngươi nhưng ngươi lại tìm đến tận cửa, hầy, ngồi xuống đi, ta truyền Linh Nhãn cho ngươi.
Lão Long nhìn cậu, thấy cậu đã Phong Thiên thì truyền Linh Nhãn cho cậu.
Cậu ngồi xuống, lão đứng trước mặc cậu, hóa hình người, tay lão kết ấn, băng đeo mắt của cậu bị lão lấy ra. Lão kết ấn xong thì chỉ ngón tay trỏ về hướng mắt của cậu, một đường kim quang từ đầu ngón tay lão bay vào hai hốc mắt của cậu. Một cơn nhói từ phần mắt nhanh chóng hiện lên, cậu cố chịu đựng, thả lỏng đi đôi chút, thần thức của cậu cũng dừng lại. Một lúc lâu sau, lão cũng kết thúc, tay thu lại, phần mắt của cậu sáng lên đôi chút rồi vụt tắt. Cậu không vội mở mắt ra mà nhanh chóng buộc bịt mắt lại, hành lễ với lão rồi nhanh chóng trở về đảo.
Cậu hít một hơi thật sâu, tay từ từ gỡ miếng vải ra, mắt cũng từ từ mở ra, ban đầu khá đau nhưng cậu chớp mắt vài cái thì cũng làm quen, nhìn xung quang, màu sắc sặc sỡ hiện ra, rất lâu rồi cậu mới nhìn lại nhất thời phấn khích, cậu dạo quanh một vòng nơi đây để thỏa cái tò mò bấy lâu.
- Nhóc con, ngươi vội hơn ta nghĩ đấy, chưa kịp nói xong thì ngươi đã vội vội vàng vàng chạy đi mất, làm lão phu phải đến tận đây.
Lão Long hiện ra, trước đó cậu chỉ nhìn qua các lần phác họa lại, lần này có thể nhìn thì cậu cũng khá bất ngờ.
- Lúc nãy ta có hơi phấn khích nên nhất thời không kiềm chế được bản thân, mong sư phụ không để bụng.
Cậu hành lễ với lão.
- Được rồi, việc Linh Nhãn thì ta chỉ biết được đến ngũ chuyển, sau đó thì không biết, nếu ngươi còn đôi mắt lúc trước thì có thể thăng Long Nhãn dễ dàng, đáng tiếc là không còn. À, còn bộ công pháp của ta, lại đây.
Lão tiếc thay cho cậu vì Long Nhãn, thở dài một hơi, lão gọi cậu lại gần.
Lão chỉ ngón tay vào giữa trán của cậu, trong thức hải của cậu nhanh đã hiện ra một bộ công pháp, cậu nhanh học được.
- Long Thần Đại Pháp. Lão có thể giải thích không?
Cậu tò mò hỏi lão
- Đây là loại công pháp đặc quyền của ta, dùng để đánh vượt cấp một tiểu cảnh giới, một đại cảnh giới thì có thể dây dưa một chút rồi chạy, uy lực vô song, là Long tộc hoặc có liên quan đến Long tộc thì mới có thể học và thi triển, ngươi là Thánh Long thể nên cực kỳ phù hợp với loại này. Còn từ nhất chuyển đến ngũ chuyển Linh Nhãn lúc nãy ta cũng truyền cho rồi, hiện tại ta khá buồn ngủ nên tạm không giúp gì ngươi được.
Lão giải thích cho cậu hiểu, ngáp một hỏi rồi biến mất đi.
Cậu trở lại động phủ của mình, tuy ban đầu khá lạ mắt nhưng từ từ cũng quen, cậu nhanh đã thích ứng được với Linh Nhãn. Cậu mở quyển sách mà lúc trước thu hoạch được, là Khiển Rối.
"Nô Bộc, sử dụng con rối rồi truyền một sợi linh hồn vào hoặc lập trình hành vi lặp lại, khắc các phù văn để điều khiển và tránh bị con rối làm phản, khuyên dùng Khắc Linh phù văn dùng để tránh coi rối bị kẻ khác đoạt được và Trấn Linh phù văn để có bị kẻ khác nhập vào thì có thể nhốt lại, tạo thành một nhà tù di động, con rối được máu của chủ nhân làm dẫn truyền nên chủ c·hết thì con rối cũng biến mất".
"Cao tầng của Khiển Rối là Phân Hồn Rối, hai người giống nhau nhưng cùng một linh hồn, khó bị đoạt được cũng như một khi luyện thành có thể làm cho con rối có tu vi ngang ngửa. Nguyên liệu cần thiết là xác n·gười c·hết chưa quá một tuần lễ, Huyết Chi vạn năm để bổ sung cho con rối".
- Phần sau khá khó tìm, phần trước thì khá dễ, tạo ra vài con rối trông coi dược viên để có lúc lâu không về thì thảo dược không bị mất phẩm.
Cậu đóng sách lại, suy nghĩ hồi lâu.
Cậu đi đến rừng trúc mà mình từng trồng, nơi đây giờ có rất nhiều, không đếm xuể, cậu chặt một phần rồi cho vào túi trữ vật. Bay đến Thiên Cung Thành lấy vài vật liệu nữa, do cậu chưa học luyện khí nên có vài bộ phận phải đặt mua nên khá bất tiện, cậu cũng viết vào quyển tập của mình "học cách luyện v·ũ k·hí". Bay đi bay lại cũng xong, cậu theo bản thiết kế có sẵn trong sách mà làm theo, việc này mất vài tuần mới xong, và cũng chưa hoàn thiện, các khớp nối khá lỏng lẻo, chạm nhẹ là bung ra. Mất thêm hai tuần nữa thì cũng tàm tạm, sử dụng cho việc vặt thì không sao, đem đi chiến đấu thì thôi, không thể nào được.
Cậu có g·iết vài con vật nhỏ, dùng thật Hấp Hồn để rút linh hồn ra, dựa vào hành động của cậu mà làm theo, hướng dẫn và quan sát hành động cũng mất vài ngày. Cơ bản mọi thứ đã hoàn thành, cậu yên tâm có thể rời đảo vài ngày mà không sợ thảo dược không có ai chăm sóc trừ khi có ai t·ấn c·ông vào đảo thì không có gì lo lắng.
Nhất chuyển Linh Nhãn của cậu hoạt động khá tốt, có thể nhìn xa trăm dặm mà không thấy mờ. Cậu đang luyện lên nhị chuyển, có thể kháng lại vài huyễn thuật che mắt hoặc phong bế tầm nhìn. Thời gian này Thiên Cung cũng không có gì biến chuyển nhiều nên cậu cũng được thư thả một chút. Phong Thiên cảnh đã ổn định và thăng lên trung kỳ. Luyện đan của cậu cũng tiến bộ, nâng lên tam phẩm và có thể luyện được cơ bản các loại đan dược. Trận pháp thì cậu được tam trưởng lão chỉ điểm vài chỗ nên tiến triển không tồi nhưng có thể làm như hắn cũng phải rất lâu nữa. Vẽ bùa thì cậu có thể một ngày vẽ được trăm lá bùa không phức tạp, nếu phức tạp thì mất vài ngày mới luyện được.
Nam Hoang, Đông Cực tông, nơi giam lỏng Thanh Vân, lúc này nàng đang đứng trên ban công, nhìn ngắm cảnh vật xung quanh, cầm trên tay miếng ngọc bội đệ tử thuộc quản lý của nàng, phần tên của cậu chưa vỡ ra thì tức là cậu còn sống, nàng lấy đó mà an ủi, lúc trước có vài lần nàng trốn đi nhưng nhanh đã b·ị b·ắt lại, sự việc xảy ra lúc trước khiến cho tên Lý Tử Xuyên kia nâng phòng bị lên cao độ, mọi đệ tử đều bị kiểm tra tổng thể trước khi vào tông. Tên Thiên Tử Nguyên sau lần đó thì luôn truy tìm cậu, hắn lật tung cả Nam Hoang này lên mà chưa có tin tức gì, hắn không biết rằng cậu đang ở Đông Hải.