Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 30: Khu mỏ

Chương 30: Khu mỏ


Trời về đêm rất tối, hôm nay không có trăng, không có sao, không có đèn soi đường thì chỉ tin vào giác quan mà đi. Ở một con đường đất có hai người đang cầm đèn lồng như đi tuần tra, hai người bọn họ vừa đi vừa nói chuyện, phía trên có một bóng người mặc một bộ hắc y kín mít, chỉ lộ ra ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào hai người, đứng trên một cành cây nhỏ mà nhìn xuống, cành cây nhỏ mà người ấy lại có thể đứng trên đấy mà không gãy thì quá vi diệu.

Chờ hai người kia đi mất thì hắc y nhân ấy mới nhảy xuống, tựa như lông mà không gây ra bất kỳ tiếng động hay bụi bay nào. Hắc y nhân ấy ra hiệu, có chừng mười người cũng theo đó bay xuống, cả nhóm người đều ra hiệu bằng tay, như thống nhất được gì đó liền biến mất.

"Uống, uống" "tài, là tài, sao lại là xỉu?" "đêm nay không uống cạn thì mai ta sẽ tự nghỉ việc, hahaha" những âm thanh tạp nham của rất nhiều người phát ra, họ là những công nhân của khu mỏ này, bọn họ đêm nay như là đêm cuối cùng, uống rượu, cờ bạc thả ga, không hề nghe tiếng động ở trên.

"Cạch, cạch, cạch" từng bước trên mái nhà làm bằng ngói phát ra nhưng bên dưới vẫn chẳng biết gì cả, đến lính canh ở đây cũng đôi lúc gục đầu xuống trong khi vẫn còn đang đứng canh. Một cơn gió lạnh thổi vào khiến cho nến xung quanh vụt tắt, theo đó là rất nhiều đường kiếm được vung ra, rất nhanh những người kia đã gục xuống, tất thảy đều bị một kiếm diệt sạch. Bên ngoài thì những người canh cửa đều nhận thấy không còn tiếng ồn ào nào nữa, định mở cửa đi vào thì bị hai người hắc y nhân đâm một kiếm vào cổ họng. Cả nhóm người tập hợp lại, một người mặc hắc y lấy ra một tấm bản đồ khu mỏ, cẩn thận vạch ra kế hoạch tiếp theo cho những người còn lại. Vài phút sau thì tất cả lại biến mất.

Hết một đêm thì mặt trời cũng ló dạng, ánh sáng buổi sớm chiếu xuống đất, nhóm người hắc y nhân kia cũng xử lý xong mọi việc, người hắc y kia nhìn lên bầu trời, bỏ lớp che mặt xuống, là cậu, Đoàn Bình An. Những người kia là lính Thiên Cung được cậu làm chỉ huy. Đây là nhiệm vụ cậu nhận được, do là Thiên Ma Đảo, đã vi phạm quyền khai thác của khu mỏ này nên Thiên Cung thu hồi nhưng Thiên Ma Đảo nhiều lần cố tình quấy phá việc thu hồi nên Long Thiên Nhi phái cậu cùng vài người đến đêm sẽ diệt sạch người ở Thiên Ma Đảo. Khu mỏ này không nằm ở Thiên Ma Đảo mà trong quản lý của Thiên Cung, họ chỉ là thuê lại để khai thác nên việc cậu làm được Thiên Cung bảo kê.

Cậu bắn pháo hiệu lên trời, nhận được báo hiệu thì một lúc sau khu mỏ này đã đông người của Thiên Cung. Cậu ngồi nghỉ ngoài bậc thang đi vào mỏ, đây là lần hành động sau khi cậu lên Phong Thiên và có lại thị giác trong khi hành động nên khá phấn khích, ngồi đấy lau đi v·ết m·áu trên thanh kiếm của mình, cậu đang mơ hồ lau chùi thì có một người đi lại, ngồi kế bên cậu.

- Thập trưởng lão, sao vậy?

Là ngũ trưởng lão của Thiên Cung, Hồ Thiên Như, tu vi Cao Thiên thất Thiên Động, là một nữ tử nhìn thì chỉ khoảng mười tám nhưng thực tế là hơn trăm tuổi.

- Không có gì, mà ta không nhận cái ghế trưởng lão mà, không phải đâu, ngươi đừng nói vậy.

Cậu từ chối việc gọi mình là thập trưởng lão.

Hai người ngồi nói chuyện một chút rồi ngũ trưởng lão rời đi. Bên ngoài khu mỏ, có một đám mây màu đỏ bay đến, những thứ nó đi qua một là nổ tung, hai là bị hút cạn sinh lực. Những con chim bay qua thì quá nửa r·ơi x·uống b·iển.

- Bọn Thiên Cung c·hết tiệt, đảo chủ Thiên Ma đảo chưa đồng ý cho việc thu hồi, thương lượng chưa xong mà các ngươi dám!

Một thiếu niên "hắc ám" từ trong mê vụ bước ra.

- Tiểu Cẩu, ngươi làm c·h·ó cho hắn cũng lâu rồi, không thấy sắc mặt hắn thế nào sao? Đây là đất của Thiên Cung, các ngươi trắng trợn vi phạm điều khoản trên giấy đã ký thì Thiên Cung buộc phải thu hồi, ngươi còn đứng đấy vu khống?

Ngũ trưởng lão bay lại gần.

- Cẩu? Ngươi nói chính mình sao? Hahaha, hình như chúng ta chưa có cọ xát lần nào nhỉ?

Hắn nói xong, một cây thương dài lao về phía cô.

- Hahaha, Tiểu Cẩu ngốc.

Cô cười xong, nhẹ nhàng tránh đi.

Cả hai người đều có vòng tròn lớn hiện ra sau lưng và có thêm mười vòng tròn nhỏ trên đường tròn, thực lực hai người không quá chênh lệch, có chăng là ở cách đánh của hai người.

Cây thương kia được cô tránh đi, nó nhanh tự bẻ hướng, quay về tên kia. Hắn cầm cây thương lao đến, ngũ trưởng lão cũng lấy ra cây đao của mình, đỡ lấy cây thương của hắn, nhất thời hai người đều bị đẩy lùi ra xa. Hắn nhìn cô một lúc rồi lấy ra vài con rối, thả chúng chạy ra phía trước, ngũ trưởng lão định phá hủy hết nhưng hắn nhanh đã chặng lại, mở một đường cho con rối chạy vào. Cậu đang ngồi đấy, cảm ứng được gì đó, đứng dậy.

- Ta có việc, các ngươi ở đây nâng cao phòng bị.

Cậu nói với một người đang đứng gần đó, người đó hành lễ, cậu nhanh bay đi.

Những con rối ấy tỏa ra khí tức của Phong Thiên cảnh nên cậu cũng tự tin vài phần. Những con rối ấy hình người và đều trang bị v·ũ k·hí bên người. Cậu nhanh đã bay đến, đáp đất, những con rối ấy như được lập trình là thấy người sẽ g·iết nên hết thảy lao về phía cậu. Khóe miệng khẽ cười, cậu nhảy lên tránh hết thảy bọn chúng.

"Long Thần Đại Pháp - Thổ Long - Phá Địa"

Cậu dùng quyền đấm mạnh xuống mặt đất, từng tảng đất bay lên, dư chấn cũng rất mạnh, một con rối bị cậu đấm xuống, phần đầu bị phá hủy, cậu xác định rõ những con rối khác.

"Long Thần Đại Pháp - Phong Long - Cực Tốc"

Cậu dùng tốc độ nhanh đã chạy đến một con rối gần đấy, tay giữ lấy phần chân của nó, dùng như một món v·ũ k·hí mà ném, hai con rối chạm vào nhau rồi nổ tung, lúc nãy cậu có dán một lá Bạo Bùa vào nó. Những con rối kia nhanh cũng được cậu xử lý xong, cách mảnh bộ phận được cậu gỡ lớp phù văn rồi cho vào túi trữ vật.

Trở lại trận chiến của hai người kia, lúc này hắn đang bị nhốt trong Tứ Diện Trận, xung quanh có bốn khuôn mặt liên tục ảo hóa khiến hắn không biết mặt nào để phá trận. Cảm ứng được con rối của mình không hoàn thành được nên hắn lấy ra bài tẩy, Ấn Hoàng hiện ra, phá tan Tứ Diện Trận. Ấn Hoàng khiến cho hắn mất khá nhiều sức nên không chiến với ngũ trưởng lão nữa mà bay vào mê vụ màu đỏ kia rồi biến mất.

- Ngũ trưởng lão, mấy con rối khi nãy ta xử lý hết rồi, chuyện ở đây thế nào?

Cậu bay đến chỗ ngũ trưởng lão đang đứng.

- Hắn chạy rồi, chuyện này xem như Thiên Ma Đảo đã công khai gây chiến với Thiên Cung, chủ mẫu sẽ có sắp xếp.

Hai người nhanh quay trở lại khu mỏ, tam trưởng lão lúc sau cũng đến, gần chiều thì trận pháp cấm chế cũng đã thiết lập quanh đảo, ngoại trừ người của Thiên Cung thì không có một ai có thể vào. Cậu cũng tranh thủ nhìn lén và ghi nhớ trận pháp. Cậu tuần tra lần cuối trước khi cáo nhiệm vụ trở về, đang trên đường thì thấy một t·hi t·hể người. Cậu tiến lại gần, người này cũng nằm trong số những kẻ bị g·iết khi cậu thực hiện nhiệm vụ, tuy không bị v·ết t·hương nào nhưng bị bẻ cổ mà c·hết.

- Ngoài xương cổ bị gãy mà c·hết thì chẳng có v·ết t·hương nào, tên này căn cốt cũng không tồi, tiếc cho một mầm giống tương lai nhưng vừa hay lại có thể luyện thành Phân Hồn Rối, thu hoạch hôm nay không tồi.

Cậu cáo nhiệm vụ rồi mang xác người này về đảo, chuẩn bị luyện Phân Hồn Rối.

Thiên Ma Đảo, tên kia đã trở về đảo, hắn ôm v·ết t·hương hành lễ với đảo chủ ở đây.

- Bái kiến đảo chủ, thuộc hạ không làm được nhiệm vụ mà ngài phân phó, mong ngài thứ tội...

Hắn chưa nói xong thì cảm giác khó thở ập đến, toàn thân hắn không chủ ý mà bay lên, người trước mặt hắn đang ngồi thoải mái thường thức trà.

- Việc ngươi gây hấn với ngũ trưởng lão thì ta biết rồi, nhưng mất công như vậy chỉ đổi lại là thù của Thiên Cung thì hơi quá. Cút đi.

Người đó đặt ly trà xuống, hắn bị hất văng ra khỏi phòng. Trong căn phòng đầy sự quỷ dị này, hắn ngồi đó, ngón tay khẽ gõ lên bàn như đang suy nghĩ gì đó.

Chương 30: Khu mỏ