Toàn bộ khu vực đệ tử tạp dịch lúc này đã trở nên triệt để náo loạn.
Người người mang theo đèn đuốc sáng trưng, vô số đệ tử từ các phương song hướng chia ra truy lùng tặc nhân.
Nhân số hiện tại không rõ có bao nhiêu, nhưng hễ gặp phải một người liền sẽ bị lôi kéo cuốn vào trận doanh.
Phía xa, nào đó một cái hẻm núi cách cổng tây khu tạp dịch khoảng chừng hơn 20 dặm.
Bên trong góc tối.
Một cái toàn thân y phục đen thui, chùm kín đầu chỉ để lộ ra một đôi mắt thở hổn hển chống tay lên một bên vách núi.
“Hừ hừ! Còn muốn bắt ta? Một đám phế vật ngu ngốc!” Vương Uông Tất nhếch miệng khinh thường nói, sau đó liền hưng phấn cười cười lên.
“Ha ha, ha ha ha, ha ha ha ha, hơn một vạn viên linh thạch, phát phát, một đêm chợt giàu là có thật, ha ha ha…” Vương Uông Tất hưng phấn cười, khoé miệng câu lên đến AK đều ép xuống không nổi.
Lấy ra túi trữ vật, hắn bắt đầu sử dụng thần thức kiểm kê.
Từ ban đầu hưng phấn cười cười dần dần trở nên nhăn nheo vặn vẹo, sau đó liền là một trận liên thanh chửi tục:
“Con mẹ nó! Linh thạch đâu? Linh thạch của ta rơi đâu hết rồi? Con mẹ nó! Thảo!”
Vương Uông Tất vạch ra miệng bao, đem túi trữ vật cho trút xuống, linh thạch không có nhưng đất đá ngược lại rơi ra rất nhiều.
Hắn toàn trình đều duy trì lấy một mặt mộng bức.
“Thảo! Ta cam! Con mẹ nó! Ta xxx ngươi con mẹ nó vương bát đản!”
…
Cạnh bên một con suối nào đó.
“Ách xì!”
Dương Siêu đột nhiên hắt xì một tiếng, đưa tay lau đi nước mũi khó hiểu nói: “Là ai đang nhớ ta sao?”
Lúc này, Dương Siêu cũng không có trở về chỗ ở cũ của mình, ngược lại men theo rừng cây hướng về phía đông mà chạy.
Dù sao thỏ khôn đều đào ba hang.
Hắn tự nhận thông minh như vậy, dĩ nhiên không thể chỉ có một chỗ ở a!
Đêm khuya thanh vắng chỉ có trăng làm bạn, có côn trùng không ngừng ríu rít, đổi lại là trước kia, Dương Siêu có thể sẽ sợ hãi, sẽ bất an.
Thế nhưng hiện tại thì không hẳn.
Thực lực gia tăng bạo rạp còn dung nhập ký ức của đối phương, cả hai hội hợp để tính cách nhút nhát của hắn có phần thay đổi.
Nằm nhoài bên cạnh thác nước, Dương Siêu nhìn lên bán nguyệt thổn thức nói: “Không nghĩ đến ta vậy mà thật sự xuyên việt, còn sở hữu hệ thống, quanh năm diễn vai nam nhị cuối cùng cũng có một ngày tự mình trải nghiệm nhân vật chính.”
Đối với việc bỗng nhiên xuyên việt để hắn có chút rối rít, tâm tình không thăng bằng khẳng định là có.
Nhưng khi nghĩ đến cuộc đời trước kia của hắn, hắn cảm thấy xuyên việt giống như còn thật sự không tồi.
Kiếp này hay kiếp trước đều không có thân nhân, để hiện tại xuyên qua đều không mang theo vương vấn, thoải mái tự tung đều không lo nhọc lòng.
“Hôm nay mệt nhọc cả buổi tối, tự thưởng cho mình một giấc ngủ ngon a!” Nói nói, Dương Siêu liền bắt đầu thoát y phục hướng về phía suối nước mà đi.
Dương Siêu chậm rãi bước chân thâm dò ven suối sâu cạn, ánh trăng trên cao chiếu rọi bóng lưng của hắn cao ngất ngưởng.
Giữa hạ ngâm mình dưới dòng nước mát chính là tuyệt hảo.
Lội xuống càng sâu, mặt nước dần dần hiển hoá ra chân dung của hắn.
Ánh trăng không phải quá sáng nhưng vẫn đủ để hắn nhìn rõ ràng cảnh sắc xung quanh.
Dòng nước ôn nhu vuốt ve từng ngóc ngách làn da để tâm tình của hắn thư sướng lạ thường.
Ánh mắt đều bị sự thư thích làm cho khép hờ mở không ra, thế nhưng khi hắn nhìn đến dung nhan phản chiếu trên mặt nước một khoảnh khắc liền doạ cho hắn một trận.
“Ngọa tào! Gặp quỷ!” Dương Siêu hoảng sợ lùi nhanh lên bờ.
Hắn đảo mắt nhìn xung quanh.
Xung quanh vẫn như cũ yên tĩnh tịch mịch.
Dương Siêu tự cho chính bản thân mình cỗ vũ, hắn lại một lần nữa chậm chạp đi xuống suối nước.
Nhìn trên mặt nước hiển thị chân dung để hắn nhịn không được đưa tay dụi dụi mắt.
Xác nhận là chính mình không sai, liền khiến hắn tâm đau nhức trứng.
Ngũ quan bị tầng tầng lớp lớp bụi đất cùng huyết dịch đeo bám nhìn không ra mỹ mạo vốn có.
Tóc dài rối bời bón cục thành từng tầng lớp lớp rất dơ dáy.
“Mẹ kiếp, dọa c·hết lão tử! Đêm tối gặp phải dạng này nhan trị thật sự sẽ dọa c·hết người a.”
Dương Siêu âm thầm nuốt nước bọt, xác nhận là chính bản thân mình mà không phải quỷ liền hoà hoãn không ít.
“Không đúng! Trên giao diện hệ thống hiển thị rõ ràng đẹp trai như vậy, ta cũng không tin mình lớn lên xấu như vậy a?”
Dương Siêu mở ra giao diện cá nhân, một bên nhìn hình ảnh hệ thống hiển thị, một bên nhìn xuống chân dung trên mặt nước.
Đái khái trôi qua mười giây, hắn có chút co quắp nói: “Hệ thống, đây thật sự là ta sao? Ngươi có phải hay không đối với ta mở ra mỹ nhan a?”
Đương nhiên, Dương Siêu chỉ là có chút bất bình hỏi vui một câu, hắn biết hệ thống không đủ thông minh không có cách cùng hắn câu thông,
Đem toàn bộ vứt qua sau đầu, Dương Siêu liền thả mình bơi đến gần thác nước.
Nhìn thấy thác nước cao đến chục trượng cũng không có khiến cho Dương Siêu nao núng, phòng ngự hơn năm trăm cũng không phải chuyện đùa, chưa kể hắn còn có đặc thù thiên phú.
Lực áp của thác nước cũng chỉ như muỗi, không đủ gây sợ!
Dương Siêu không có bất kỳ một cái gì lưỡng lự liền một hơi lao đến cọ rửa, muốn mượn nhờ sức nước tẩy đi thân thể bẩn thỉu.
Hắn ngàn lần vạn lần không tin mình sẽ xấu như vậy.
Ầm ầm ầm!
Thác nước mạnh mẽ trút xuống thân thể của Dương Siêu, hắn chỉ đơn giản đứng đó nhắm mắt tận hưởng.
Đại khái trôi qua thời gian ba tuần trà, Dương Siêu liền chậm rãi men theo dòng suối bơi lên bờ.
Nhặt lên y phục liền đưa lên mũi ngửi ngửi, sau đó liền bắt đầu do dự lên.
“Vẫn là tiếp tục mặc đâu, hay là không mặc đâu?”
Tuy rằng nói nhập gia tùy tục, có gì dùng nấy.
Thế nhưng kiếp trước cuộc sống xa hoa đã quen, lại là một cái minh tinh, các loại nước hoa dầu thơm đều không thiếu dùng.
Hiện tại ngửi lên trang phục đầy mùi nấm mốc cùng h·ôi t·hối, hắn thật là có chút cách ứng.
Cuối cùng, Dương Siêu lựa chọn đem trang phục cho tẩy rửa.
Nghĩ nghĩ, một đêm t·rần t·ruồng cũng không sao, dù gì nơi này đêm tối không người, không sợ bị nhìn thấy.
Mượn nhờ ánh trăng, Dương Siêu liền tìm đến một chút cỏ khô cùng rơm rạ lót nền.
Sau đó lại nhặt thêm vài gốc cây khô nhóm lên lửa liền an ổn ngủ.
Một bộ thao tác nước chảy mây trôi, đương nhiên cái này đều là kinh nghiệm của Dương Siêu trước kia rời đi để lại cho hắn.
…
Một đêm không có gì xảy ra, ngày mới lại bắt đầu.
Đương nhiên, chỉ có một mình Dương Siêu là an tỉnh.
Còn lại tạp dịch khu lúc này đã là một mảnh hỗn độn gà bay chó chạy.
Cả đám đệ tử khuôn mặt phờ phạc mệt mỏi thiếu sức sống.
Truy lùng tặc nhân cả một đêm đều không có chút nào manh mối, tinh thần sức lực đều chịu đến nghiêm trọng suy sụp.
Hiện tại trời sáng liền muốn trở về tiếp tục công việc cực nhọc khổ lao.
Có thể nói là khổ không thể tả!
Mà Dương Siêu đâu, một đêm an giấc để tinh thần của hắn sung mãn cực kỳ.
Nếu như có vấn đề, cũng chính là bản thân của hắn hiện tại có chút đói bụng.
Dù sao hắn cũng chỉ là luyện thể cảnh, phàm nhân thân thể không có cách nào tích cốc, cũng không có cách nào mượn nhờ linh khí bổ sung năng lượng.
Cũng không có quá nhiều suy nghĩ, Dương Siêu liền bắt đầu dọn dẹp thân thể sau đó hướng về khu vực chấp sự vụ mà đi.
Trước đó nguyên chủ bởi vì Lâm Thanh Trúc mà không có tiến vào ngoại môn, bây giờ liền không đồng dạng.
Dương Siêu cũng không muốn ngu ngốc làm một cái tạp dịch đệ tử, nếu như có cơ hội, hắn đương nhiên muốn leo lên vị trí cao hơn.
Mặc dù hôm qua hắn làm ra động tỉnh lớn như vậy, nhưng khi đi đường cũng không có người nào có thể nhận ra hắn.
Thứ nhất, Thiên Diễn Thần tông vô cùng rộng lớn, lại có rất nhiều cửa khu, các đệ tử đều được phân chia rõ ràng từng khu vực.
Mà Dương Siêu đêm qua bật hết hỏa lực chạy trốn liền chính hắn cũng không biết mình đã chạy đi đến đâu.
Thứ hai, hắn cũng không có quá nổi danh, nhập môn chưa đầy một năm lại quanh năm suốt tháng cùng yêu thú vật lộn, cùng người tiếp xúc vốn dĩ rất ít.
Thứ ba, cũng là tối trọng điểm, xuyên việt sau, liền lấy tính cách của kiếp trước làm chủ, cho nên tác phong, suy nghĩ cùng hành đồng đều trái ngược với nguyên bản lúc trước.
Làm một cái minh tinh, hắn đối với diện mạo vẫn rất chú trọng, tóc tai gọn gàng, râu ria sạch sẽ nhẵn bóng là điều tất yếu.
Kiếp này vừa vặn mới 19 tuổi, râu ria còn chưa có mọc ra nên không cần phải cạo, tóc tai liền đơn giản, chỉ cần bó cao rồi dùng nhành cây cố định liền xong.
Hệ thống cũng không có đối với ảnh đại diện của hắn mở ra mỹ nhan.
Tẩy đi lớp bụi bẩn kia, ngũ quan của hắn liền hoàn hảo lộ ra, lại chỉnh lý thêm một chút tóc tai liền để dung mạo của hắn trở nên phát sáng.
Khuôn mặt sắc nét từng góc cạnh, sở hữu bờ môi vừa mỏng lại cong, mũi cao thẳng lại nhỏ gọn, mi thanh mục tú liền hai chữ “soái bạo” để hình dung, cùng với ảnh chân dung hoàn toàn không khác biệt.
Đi trên đường thỉnh thoảng thu hút rất nhiều ánh mắt của nữ đệ tử.
Đã từng làm minh tinh, mỹ nữ hắn tiếp xúc qua cũng không ít, cho nên ít nhiều cũng có chút kháng đánh.
Lại có Lâm Thanh Trúc vị này mỹ mạo thiên tiên làm bạn gái cũ, cho nên hắn đối với nữ nhân dung mạo không bằng nàng liền miễn dịch.
Dựa theo ký ức trước đó, Dương Siêu rất nhanh liền đi đến khu vực chấp sự vụ.
0