Thiên Diễn Thần tông, chủ phong thiên hành phong.
“Tiểu thư!”
Bên trong một gian phòng xa hoa rộng rãi nào đó.
Lúc này, một vị nữ tử mặt lấy lam sắc cổ trang đang nhắm mắt đả toạ.
Tóc đen óng ánh đơn giản buộc sau đầu, vài cọng tóc rối tuỳ ý lay động qua vành tai.
Một tấm dung nhan tuyệt mỹ chạm đến hoàn mỹ hiển hiện.
Làn da không đánh qua phấn nhưng lại trắng hồng đến phát quang.
Môi son hồng nhuận kiều diễm ướt át.
Khuôn mặt tinh xảo từng góc cạnh khiến người hoài nghi nhan trị vốn hình dung nàng để đánh giá.
Cảnh vật bất động để nàng giống như chỉ có thể xuất hiện qua trong tranh.
Mỹ nhân như hoạ chính là nàng!
Mà âm thanh phát ra không phải ai khác, chính là lão giả lúc trước từng giúp qua Dương Siêu.
Nghe đến âm thanh, nữ tử cũng không có mở mắt, miệng nhỏ khẽ mở.
“Hắn thế nào?” Nàng âm thanh không lớn, tiếng nói trong trẻo như chuông bạt, chất giọng bình tĩnh nghe không ra được quan tâm.
“Trọng thương nhưng không đến mức nguy hiểm! Chỉ có điều…” Lão giả không có xuất hiện qua, âm thanh trầm thấp mang theo một tia khó nói.
Nữ tử nghe vậy không khỏi chậm rãi mở ra đôi mắt ngọc, biểu lộ thoáng chút biến đổi.
Lão giả cũng không có thừa nước đục thả câu, tiếp tục lên tiếng: “Tư chất của hắn không quá hợp cách, hơn nữa còn giống như không biết nói chuyện, ta cảm thấy…”
Lão giả thoáng chút im lặng, đại khái không biết nên nói sao cho phải, nữ tử chỉ đơn giản nhẹ nhàng lắc đầu.
“Phiền phức Trần lão ngài bận tâm, đã hắn không có vấn đề liền tốt.”
Đã nàng đều nói như vậy, Trần lão cũng không có ở trên phương diện này tốn thêm lưu ý, cáo biệt một tiếng liền vô thanh vô tức rời đi.
Sau khi lão giả rời đi không lâu, Vân Tuyết Hi nhẹ giọng thở dài một tiếng: “Xem như đối ngươi trả ân đi.”
Nói xong, nàng lại một lần nữa an tỉnh tiềm tu.
Mà ở một bên khác.
Khu vực đệ tử nội môn.
Lúc này, Trương Sở Nham đã cùng với Lâm Thanh Trúc trở về chính mình gian phòng.
So với lúc trước chật vật không có khí sức, đến hiện tại đã khôi phục đi không ít.
Trương Sở Nham hiện tại tâm tình vô cùng hỏng bét, ngồi lên trên giường, hắn ánh mắt đặt ở trên người Lâm Thanh Trúc không ngừng loạn chuyển.
Cái này để cho nàng có chút không được tự nhiên, còn đang định hướng Trương Sở Nham giận trách thì đột nhiên bị đối phương lên tiếng chặn hỏi.
“Ngươi biết người sau lưng của hắn là ai sao?”
“A!” Lâm Thanh Trúc kinh nghi hô một tiếng.
Thấy nàng có chút ngơ ngác, Trương Sở Nham lại một lần nữa lên tiếng, âm từ phá lệ nhấn mạnh: “Ta nói là Dương Siêu!”
“Nha nha là hắn a…ta, ta còn thật là không biết a.” Lâm Thanh Trúc vẻ mặt hơi hơi ngượng ngùng đáp, trạng thái có chút mất tập trung.
“Thật không biết?” Trương Sở Nham ngoạn vị nhìn nhìn nàng, ánh mắt của hắn lúc này đã có chút hơi khép hờ.
Làm một cái đại mỹ nữ, Lâm Thanh Trúc nàng ghét nhất bị nam nhân nhìn mình như vậy, bệnh kiều tái phát, nàng đối với Trương Sở Nham tức giận nói.
“Trương Sở Nham ngươi có ý gì a? Ngươi đây là nghi ngờ ta? Ngươi chẳng lẽ còn không hiểu ta, thân thể của ta đều không có một chút nào đối ngươi che lấp, người vậy mà hiện tại nghi ngờ ta…”
Nói nói, ánh mắt của nàng đột nhiên trở nên đỏ lên, nhìn đến bất cứ lúc nào đều có thể chảy ra lệ nhoà.
Thấy vậy, Trương Sở Nham nhịn không được vội vàng kéo nàng về phía hắn, dùng giọng nói ôn nhu vỗ về nàng: “Bảo bối đừng giận đừng giận, là ta không đúng, ta cho ngươi xin lỗi a!”
“Hừ!” Lâm Thanh Trúc ngạo kiều hừ một tiếng, quyệt miệng nghiêng mặt qua một bên, một bộ dáng vẻ vẫn còn giận giận dỗi dỗi.
Nhìn nàng mỹ mạo khuôn mặt, Trương Sở Nham cuối cùng là nhịn không nổi đem nàng đặt lên giường lớn, dùng chính thân thể của mình áp lên.
“Ngươi…ngươi Nham ca, ngươi muốn làm gì a?” Lâm Thanh Trúc hơi hơi đỏ mặt xấu hổ hỏi.
“Ha ha.” Trương Sở Nham cười lên hai tiếng, sau đó liếm liếm khoé môi ấm giọng ghé sát vào tai của nàng thì thào nói: “Bảo bối, ta yêu ngươi lắm.”
“Vậy…vậy ngươi cũng chớ có đè lên người của ta a.” Lâm Thanh Trúc âm thanh có chút yếu ớt nói.
Trương Sở Nham ngẩng đầu, ánh mắt trực câu câu nhìn nàng, sao đó có chút đắc ý nói: “Không đè không được a, hơn nữa ta lúc này tổn thương nghiêm trọng, hiện tại cần đến xinh đẹp như ngươi dạng mỹ nữ này đến chữa trị, ngươi nói có đúng hay không bảo bối~”
Nói nói, Trương Sở Nham sắc mặt trở nên hưng phấn, bắt đầu đưa tay ra lột lấy từng lớp y phục của nàng.
“A a…không muốn, ngươi đừng có như vậy a….a…Nham ca~” Mặc dù ngoài miệng nói không muốn, thế nhưng thân thể lại phản kháng không đáng kể.
Luận về hiểu nữ nhân, Trương Sở Nham quả thật bỏ xa trước kia Dương Siêu vạn cây số.
…
Bên trong một hang động nhỏ.
Lúc này ngồi lấy một cái thanh niên tóc tai rối bời không ngừng đưa tay gãi gãi đầu.
“Quái lạ?”
“Thế nào ngứa ngứa đầu, gãi gãi muốn tróc cả vảy.”
“Càng gãi càng ngứa cứ như muốn mọc sừng…sừng!?”
Chính đang vui vẻ gãi gãi đầu, Dương Siêu đột nhiên nhíu mày nhăn mặt.
Quả thật không nhắc không nhớ, không đụng không đau.
Hắn như thế nào lại quên đi cái gốc rạ này.
“Ài…” Dương Siêu thở dài lấy một hơi,âm thanh mang theo thổn thức nói.
“Có một cái mỹ nữ xinh đẹp lại dính người như vậy, nếu đổi lại là ta, ta hận không thể muốn cùng nàng hằng đêm sênh ca a!”
“Lại nói, ta hiện tại đầu đều ngứa như vậy, lấy mông nghĩ cũng biết bọn hắn hiện tại đang hoan hỉ a!”
“Có hay không biến thái chơi chút ác thú gọi tên ta để ta cũng có cái gọi là vinh dự tham gia?”
Dương Siêu không hiểu thấu rùng mình một cái, nội tâm đốt lên lửa giận nghiến răng nói: “Mẹ nó ngươi gọi Trương Sở Nham đúng không, đừng để ta biết được mẹ của ngươi là ai, đến lúc đó đừng trách ta biểu diễn trực tiếp cho ngươi xem.”
“Còn có Lâm Thanh Trúc, tuy rằng ta cùng ngươi không quen, nhưng ngươi hại hắn quá thảm, nói thế nào thì hắn cũng là ta, ta cũng không muốn cùng ngươi tính toán, về sau ta liền cưới một cái, à không, liền cưới một trăm cái lão bà so với ngươi đều xinh đẹp hơn, đến lúc đó để ngươi hối hận đến tím ruột, hừ hừ!”
Dương Siêu tự mình an ủi lấy vài câu, tuy rằng làm như vậy cho thấy hắn có chút nhỏ mọn, thế nhưng làm gì cũng muốn trước tiên an ủi một chút tâm linh của mình a.
Đem tạp niệm vứt qua sau đầu, Dương Siêu toàn tâm toàn ý hướng về phía giao diện trước mặt.
Hắn linh thạch đều có, hiện tại chính là lúc phát huy a.
【Túc chủ: Dương Siêu▴】
【Tuổi tác: 19】
【Tư chất: 4 sao▴ (max 10 sao)】
【Tu vi: Luyện thể cảnh tầng 9▴】
【Công pháp: ☯Luyện thể thuật】
【Võ kỹ: ☯Thiết quyền (hoàng giai trung phẩm) (viên mãn▴)】
【Thể chất: Hình người hung thú▴】
▸…
Dương Siêu đưa tay điểm kích vào góc phải tên nhân vật, kế tiếp khung màn hình lại bắt đầu thay đổi.
【Túc chủ: Dương Siêu】
▸Sức mạnh: 40▴/1000▴
▸Phòng ngự: 19▴/1000▴
▸Tốc độ: 11▴/100▴
(Con số phía trước biểu hiện thực lực mà Dương Siêu hiện có, con số phía sau biểu hiện thực lực tối đa luyện thể cảnh viên mãn có thể đạt tới)
Dương Siêu đưa tay điểm kích vào (▴) đầu tiên trên màn hình.
Lúc này, trên màn hình giao diện hiện lên một đạo nhắc nhở.
Đinh 【!】
【Cần tiêu hao 10 viên hạ phẩm linh thạch để đổi lấy 1 điểm sức mạnh: (Có)/(Không)?】
“Ách, đắt như vậy? Cái này tính toán đều muốn một tháng khổ cực cày cuốc a!”
Mặc dù cảm thấy có chút quý, thế nhưng Dương Siêu cũng không có bao nhiêu do dự liền lựa chọn có.
Dù sao hắn hiện tài gia đại nghiệp đại, 10 viên linh thạch vẫn là bỏ ra được.
Nhưng mà lúc này màn hình lại hiện lên dòng thông báo nhắc nhở.
Đinh 【!】
【Tài khoản của túc chủ không đủ, xin vui lòng nạp thêm】
“Ách!”
Giống như nhận ra được Dương Siêu khó sử, hệ thống lại một lần nữa đưa ra thông báo.
【Tiến hành nạp 10 viên hạ phẩm linh thạch: (có)/(không)?】
“Tâm hữu linh tê? Lợi hại như vậy?”
“Ân! Vậy trước tiên liền nạp 10 viên a!”
Dương Siêu có chút bất ngờ vì hệ thống vậy mà hiểu chuyện như vậy!
Và bằng một cách thần kỳ nào đó, số lượng linh thạch bên trong túi trữ vật của hắn bị giảm đi 10 viên.
Lần này màn hình lại tự chuyển đổi về vị trí ban đầu.
▸Sức mạnh: 40▴/1000▴
▸Phòng ngự: 19▴/1000▴
▸Tốc độ: 11▴/100▴
Dương Siêu hiểu ý liền chọn thêm vào điểm sức mạnh.
Sau khi điểm kích, màn hình liền theo đó biến đổi.
▸Sức mạnh: 41▴/1000▴
Cơ thể của Dương Siêu đột nhiên chấn động một cái, khí huyết bên trong cơ thể đột nhiên ào ào vận chuyển, đương nhiên đối với hắn ảnh hưởng hoàn toàn không lớn, cơ hồ là bằng không.
Không đến một cái hô hấp liền ngừng, mặc dù chỉ thêm một điểm sức mạnh, từ nguyên bản 40 biến thành 41, thế nhưng Dương Siêu có thể cảm nhận được rõ ràng lực lượng bản thân biến đổi.
Hắn cảm giác lực lượng của mình mạnh lên không ít, minh xác mà nói, lực lượng của hắn lúc này đại khái tăng thêm 100 cân.
Một điểm một trăm cân, 10 linh thạch giá trị 100 cân lực lượng.
Cái này thật sự quá đáng giá, chính hắn rõ ràng là kiếm bộn a!
Dù sao dựa vào hắn khổ tu, 4 ngàn cân lực lượng đã là cực hạn của hắn, muốn đề thăng thêm chỉ dựa vào một chút dược vật cấp thấp là không thể nào, trừ phi là cấp bậc thiên tài địa bảo giá trị liên thành, hạ phẩm linh thạch là mua không nổi, chí ít là giá trị thượng phẩm linh thạch trở lên.
Mặc dù nói là nói như vậy, thế nhưng xác suất đề thăng vẫn là tương đối nhỏ, thậm trí ít ỏi đến gần về với số 0.
Cái hệ thống này quả nhiên ra sức!
Đơn giản là dùng ngưu bức để hình dung!
0