0
Ôm lấy kịch liệt kích động để hắn sinh ra ý niệm muốn một hơi nạp sạch linh thạch.
May mắn là còn lưu lại một chút lý trí để hắn thanh tỉnh lại.
Hắn hiện tại chỉ còn lại có 1191 viên linh thạch, đây đã là toàn bộ gia sản của hắn.
Làm một cái người hiện đại, hắn biết phương thức kiếm tiền nhanh nhất là dùng tiền đẻ ra tiền.
Cái này hơn 1 ngàn viên linh thạch hiện tại chính là đầu nguồn tài chính của hắn, hiện tại không thể nạp cho hệ thống.
Trước tiên phải dùng nó để kiếm lợi thêm một khoản tài phú a.
“Thế nhưng phải làm như thế nào mới phải đây?” Dương Siêu vò vò đầu, có chút khổ sở nói.
Hắn kiếp trước bởi vì không có thân nhân, người lại lười, may mắn ngoại hình ưu tú, miệng lưỡi lưu loát cho nên đại học một đường liền quyết định đi minh tinh ngành nghề.
Tuy rằng không có cháy ra đại hoả thế nhưng cũng là cái nhị tuyến minh tinh, thương diễn quảng cáo các loại cũng không thiếu phần hắn.
Hắn cũng không có đối các loại xa xỉ phẩm hứng thú, cũng không truy cầu xe sang biệt thự, chỉ đơn giản hướng ăn ngon ngủ ngon trải qua mỗi ngày tốt đẹp liền thoả mãn.
Hiện tại xuyên việt đến huyền huyễn thế giới, dựa vào cái ngành nghề minh tinh này kiếm tiến là không thể nào.
“A a a….” Dương Siêu gãi gãi đầu, có chút khổ sở nói: “Ta không học qua tài chính, càng không có thiên phú kinh doanh, ta nên làm gì mới có thể kiếm tiền a!”
“Ài, cũng không biết vị đại lão thần bí kia là ai, hướng hắn hô cái nghĩa phụ xin ít tiền tiêu vặt cũng không phải không được, dù sao nhân gia tiện tay chính là hơn 1 ngàn viên linh thạch a! Ài ài, thôi được rồi, quên đi…”
“Thế nhưng cày cuốc làm công ăn lương là không thể nào…”
“Không thể khổ lao, lại không biết kinh doanh, đầu tư càng không cần phải nói…”
“Trộm c·ướp càng không thực tế…”
“Vậy nếu như ăn mảnh, đầu cơ trục lợi…”
“Đúng a!”
Dương Siêu bỗng nhiên kinh hô một tiếng, hắn linh quang chợt hiện liền cảm thấy tài vận của mình muốn đến.
Hắn cũng không có ý tứ muốn kinh doanh, đầu cơ trục lợi kiếm cái lợi trước mắt vừa vặn hợp ý hắn.
Hơn nữa, hắn hiện tại còn có hơn 1000 viên linh thạch, có nhiêu đây linh thạch, hắn cảm thấy trong cấp tốc có thể để nó đề thăng gấp đôi thậm chí gấp ba lần.
Nghĩ đến linh thạch có thể trong thời gian ngắn nhanh chóng đề thăng, Dương Siêu tâm tình nhất thời hưng phấn.
Hắn đưa mắt nhìn về phía cửa hang động.
Lúc này, thái dương đã dần dần có chiều hướng ngã về phía tây.
Dương Siêu vội vàng đứng dậy, phủi phủi trên người bụi bẩn chạy nhanh ra ngoài.
Bởi vì vui sướng để hắn quên mất mình trước kia bị trọng thương, cho nên vận động mạnh để v·ết t·hương có chỗ đả động.
Hắn hít sâu lấy một hơi, thành thành thật thật cước bộ từ tốn mà đi, cũng tiện thể đem còn lại 2 viên đan dược một hơi nuốt hết.
Lại nói.
Cùng với các đại tông môn khác không có bao lớn khác biệt, Thiên Diễn Thần tông ngoại trừ trọng yếu chủ phong thiên hành phong ra còn có lớn nhỏ các phong khác cùng tồn tại.
Tỉ như địa hành phong, huyền hành phong, hoàng hành phong, bên cạnh đó còn có cái khác các phong như thiên kiếm phong, cực lôi phong,…
Thiên Diễn Thần tông có diện tích vô cùng rộng lớn, đệ tử đông đảo, nếu như trung bình phân phát đất đai cho mỗi một cá nhân thì mỗi một người có lẽ tương ứng sở hữu cho mình một cái cỡ nhỏ tiểu sân bay.
Huyền huyễn thế giới chính là khủng bố như vậy!
Mặc dù đất rộng như vậy, thế nhưng tạp dịch đệ tử lại không có chính mình nơi đặt chân.
Chỉ có thể tự mình chọn một cái cứ điểm ven đường, sau đó vì tông môn mỗi ngày cực lực làm khổ sai.
Cùng hiện đại so sánh, người khác là công nhân viên chức, có nhà có xe, được hưởng phúc lợi công nhân viên, sinh hoạt hưởng lạc bên trong đô thị phồn hoa.
Còn tạp dịch đệ tử bọn hắn liền giống như những kẻ vô gia cư chen lấn ở bên dưới hầm cầu, chỉ cần có thể có chỗ để bọn hắn che mưa chắn gió liền được.
Tuy nói như vậy, thế nhưng không một ai nguyện ý rời xa tông môn trở về cuộc sống phàm phu.
Cực khổ một tý cũng so với phàm phu yếu ớt tầng dưới chót tốt hơn trăm ngàn lần!
Lúc này là giữa trưa, đại đa số tạp dịch đệ tử đều đang tất bật bận bịu làm việc.
Đương nhiên, loại làm việc này cũng không có cụ thể giờ giấc, chỉ cần cuối tháng hoàn thành nghiệm thu là được.
Tỉ như làm ruộng, chỉ cần đúng hạn giao nộp đúng số lượng linh mễ liền sẽ không có người quản ngươi.
Còn có dược điền, dược thảo, linh quả các loại thực phẩm cũng là tương tự như vậy.
Chỉ có các loại đặc thù công việc như canh gác, vận chuyển, chế biến là cần quản lý thời gian nghiêm chỉnh đúng hẹn đúng giờ.
Dương Siêu quen thuộc đi đến từng cái tạp dịch khu.
Hắn mục tiêu lần này là nhắm vào toàn bộ đệ tử tạp dịch.
Nói chính xác là nhắm vào linh thạch trên người của bọn họ.
Cũng không phải là hướng người ta đánh g·iết c·ướp đoạt, dù sao tông môn bên trong còn có tông quy, hắn cũng không dám làm loạn.
Nhìn thấy phía trước tụ tập một đám đệ tử đang thư thả nghỉ ngơi, Dương Siêu nhếch miệng, thông thả đi tới.
“Dô! Huynh đệ, thì ra các ngươi nằm đây a!”
Tổng cộng có tới 7 cái cá nhân, chính đang thổi ngưu bức lấy thì đột nhiên giật mình, ánh mắt có chút đề phòng nhìn nhìn Dương Siêu.
Bên trong có một cái nam tử hơi hơi co quắp, lắp bắp mở miệng nói: “Dương…Dương Siêu! Ngươi…ngươi đến đây làm gì a?”
Nhìn thấy người tới là Dương Siêu, trong lòng hắn là thật sợ.
Dù sao mới vừa trải qua, hắn cũng là trong đám người đối với Dương Siêu mắng chửi ác nhất.
Bây giờ chính chủ đột nhiên tìm đến, hắn không sợ hãi mới là lạ.
Ban đầu, Dương Siêu chỉ ôm lấy ý định gặp ai hố ai, thật không nghĩ tới đám trước mặt này lại có vài cái khuôn mặt quen thuộc.
Thật quá mẹ nó oan gia a!
Cá mè một lứa, vậy hố các ngươi không oan ức a!
Đương nhiên, Dương Siêu cũng không nhỏ mọn đến mức đi lên liền đánh đối phương, nếu là Trương Sở Nham…khụ khụ, vẫn là đợi hắn thực lực tiến bộ một điểm điểm rồi tính sau a.
Dương Siêu lắc đầu không nhanh không chậm nói: “Ta không đến để tìm ngươi tính toán, hơn nữa…” Dương Siêu đột nhiên hít sâu một hơi, sau đó đối với hắn cười cười nói: “Trước kia cũng là ta không đúng, cho nên…ngươi cũng đừng hận ta a, hai ta coi như không đánh không quen biết, không mắng không thân a!”
Đột nhiên nghe Dương Siêu chính miệng nói ra được những lời như vậy, cả đám đều trợn trợn mắt, có chút không dám tin tưởng.
Thế nhưng nhìn đến đối phương ánh mắt chân thành cùng thái độ đạm nhiên, cả đám người đột nhiên cảm thấy thật ra Dương Siêu cũng không phải đáng ghét như vậy.
Thế là cả đám người cũng rất cho hắn mặt mũi, đối với hắn cười cười, xưng hô một tiếng “Siêu ca”.
Mặt ngoài biểu hiện như vậy nhưng trong lòng thế nào thì Dương Siêu cũng khó mà nói.
Đương nhiên, hắn cũng không quan tâm đến những thứ này.
Thứ hắn muốn chỉ đơn giản là muốn cùng đám người này có cái khởi đầu tốt, để tiếp theo còn có chỗ trống thay bọn hắn đào hố.
“Ha ha, ta đây là thật tâm muốn cùng các ngươi kết bằng hữu, đương nhiên ta cũng biết ngàn kim khó cầu được tri kỷ, thế nhưng ta đây hiện tại ngoài linh thạch ra liền không có thứ gì khác.
Không biết các ngươi có nguyện ý hay không cùng ta chơi một trò chơi? Xem như hoàn thành một cái tâm nguyện a!”
Dương Siêu dùng một loại ngôn ngữ thành khẩn, chất giọng từ tốn lại mang theo một cỗ buồn rười rượi mất mát.
Thấy hắn trạng thái đột nhiên đi xuống như vậy, cả đám người thần tình cũng trở nên nghiêm túc lên, cũng không phải sợ hãi hắn hướng bọn hắn động thủ, chỉ là bị cỗ cảm xúc của hắn cho lan truyền tới.
“Siêu ca ngươi nói a, chỉ cần không phải quá sức ta nguyện ý cùng ngươi chơi a.”
“Ngạch, Khôn La nói đúng, Siêu ca ngươi nói a, nếu có thể bọn ta nguyện ý tham gia a.”
Cả đám người gật gật đầu hướng hắn nghiêm túc nói.
Thấy vậy, Dương Siêu đột nhiên bật cười, hướng về một cái nam tử gần đó vỗ vỗ bã vai vài cái nói: “Ha ha, các ngươi nghiêm túc như vậy làm cái gì a, cũng không phải cái trò chơi mạo hiểm gì, chỉ là trước đó các ngươi cũng biết là ta có một cô bạn gái đi?”
“A! à à…biết a!” Đám người có chút lúng túng gật đầu đáp.
Dương Siêu lắc lắc đầu, sau đó cười nhạt nói: “Cũng không có gì, ta trước đó muốn vì nàng mua một thanh tốt phi kiếm làm lễ vật định tình,ài, được rồi không nói cái này, hiện tại đều vô nghĩa đi…”
Dương Siêu im lặng một chút, sau đó tiếp tục nói: “Chỉ là linh thạch gom góp gom góp liền lên đến hơn ngàn viên…”
Nói nói, Dương Siêu liếc mắt nhìn đến phản ứng của bọn hắn.
Không ngoài dự liệu, nghe đến số lượng hơn 1 ngàn viên linh thạch, cả đám hô hấp đều có chút trì trệ, ánh mắt không tự giác hiện lên vẻ tham lam.
Dương Siêu trong lòng đắc ý, tiếp tục nói: “Ta hiện tại không có cái gì truy cầu, chỉ đơn giản đồ cái vui vẻ, liền muốn tổ một cái trò chơi, ở đây các ngươi có 7 cái, tuy rằng có chút ít nhưng không sao, dù sao càng ít phần thắng càng lớn a…
Nếu như các ngươi tin tưởng liền cùng ta chơi, luật chơi rất đơn giản, mỗi người trong các ngươi lấy ra 10 viên linh thạch làm tiền đặt cược, ta từ trong số các ngươi chọn ra người nắm giữ con số may mắn liền có thể đạt được tất cả.”
“Siêu…Siêu ca, ý…ý của ngươi là?” Có một cái đệ tử nhịn không được, lắp bắp nói.
Dương Siêu nhìn hắn mỉm cười nói: “Đúng vậy, người thắng sẽ được tất cả, phần thưởng là toàn bộ linh thạch đặt cược.”
Nói nói, Dương Siêu liền từ trong ngực móc ra túi trữ vật, sau đó là một màn không thể nào rung động hơn xảy ra.
Hắn đem miệng túi trữ vật trút xuống, từng viên linh thạch óng ánh chen lấn rơi xuống đất tạo nên một cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.
Đương nhiên, lấy 1000 viên linh thạch mà nói cũng không có tạo ra cái cảnh tượng hùng hồn gì.
Nhưng lấy lương 1 tháng 2 viên linh thạch như bọn hắn, đây quả thật vẫn là quá rung động, quá đánh vào thị giác, lực trùng kích quá lớn.