Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tu Tiên Tại Tận Thế
Unknown
Chương 6: Hư Không Thạch, Thăng Chức
Một ngày mới bắt đầu. Trần Phong tỉnh dậy lúc sáu giờ sáng, hắn cảm thấy cơ thể vô cùng thoải mái. Có lẽ là tác dụng của trận tắm tối qua. Hiện tại Trần Phong vẫn chưa thể thức đêm tu luyện do còn chưa dẫn khí nhập thể. Chờ đạt tới luyện khí cảnh, hắn hoàn toàn có thể không cần đi ngủ. Bởi linh khí sẽ giúp cơ thể luôn khỏe mạnh, đồng thời nguyên thần Hóa Thần cảnh của hắn cũng sẽ không mệt mỏi vì tu luyện. Chỉ khi nguyên thần b·ị t·hương thì Trần Phong mới cần nghỉ ngơi.
Nhanh chóng rời giường, chuẩn bị một bữa sáng đơn giản gồm cơm và một chút rau củ, thịt xào. Được xưng tụng là cơm rau dưa đạm bạc. Sau khi lấp đầy cái bụng, Trần Phong lấy ra một nửa phần dược cao làm từ tối hôm qua, bôi lên một miếng vải dài rồi quấn quanh cơ thể xong mới mặc quần áo. Làm như vậy cơ thể Trần Phong sẽ được rèn luyện liên tục. Một nửa còn lại để tối quay về hòa làm nước tắm.
Cơm nước xong xuôi, khóa cửa cẩn thận, lúc này Trần Phong dùng hết tốc lực chạy tới nhà máy. Trên đường có rất nhiều người ngạc nhiên bởi tốc độ của hắn.
Mất khoảng ba mươi phút, Trần Phong đã đến được nhà máy. Tốc độ nhanh hơn hôm trước không ít. Có lẽ đi theo sự mạnh mẽ của cơ thể thì tốc độ của Trần Phong cũng nhanh hơn vài phần.
Chào hỏi nữ kiểm soát viên rồi nhận lấy thẻ nhân viên chính thức, Trần Phong khoan thai bước vào trong nhà máy, tiến dần đến khu xưởng hôm qua hắn làm việc. Đi một lúc hắn chợt nhận ra, mọi người xung quanh đều đang nhìn hắn với ánh mắt kinh ngạc cùng kính nể.
Thực sự Trần Phong bây giờ khá nổi tiếng trong nhà máy, một thợ rèn trẻ tuổi nhưng tốc độ làm việc lại hơn hầu hết các nhóm rèn trong đó. Tốc độ làm việc ngày hôm qua của Trần Phong nhanh chóng được lan truyền ra khắp nhà máy gây nên không ít người chú ý.
Mặc kệ ánh mắt mọi người xung quanh, Trần Phong tiến vào khu xưởng. Chào hỏi mọi người một lần xong hắn liền bắt tay vào hoàn thành công việc ngày hôm nay.
Khi một người tập trung vào làm một việc gì đó thì đó chính là lúc thời gian trôi qua nhanh nhất. Chờ tới khi Trần Phong hoàn thành công việc cũng đã bốn giờ trôi qua. Lượng công việc không khác gì hôm qua nhưng nay Trần Phong chỉ dùng có bốn giờ liền hoàn thành, nhanh hơn không ít. Tất cả chỗ tốt đều bởi sự lớn mạnh của cơ thể đưa tới.
Lúc này nếu Trần Phong nhìn ra phía bên ngoài xưởng sẽ thấy nơi đó đang tụ tập rất nhiều người. Toàn bộ đều đang chú ý tới Trần Phong. Không có cách, thực sự là Trần Phong làm việc quá nhanh, làm cho nhiều người ngạc nhiên rồi quyết định đứng xem, biết đâu lại có thể học được cái gì. Thấy Trần Phong hoàn thành công việc rồi dừng lại, đám người đứng xem mới chào hỏi hắn một tiếng rồi lần lượt rời đi tiếp tục làm việc.
Trần Phong thật bất ngờ khi thấy nhiều người như vậy. Hắn chú tâm vào làm việc hoàn toàn không để ý xung quanh, nên tập trung nhiều người như vậy hắn cũng không hề hay biết.
Trần Phong hoàn thành công việc liền không biết làm gì, quyết định đi xung quanh xưởng một vòng xem xét. Hôm qua sau khi làm xong hắn liền bị Hân Hân dẫn đi, chưa kịp nhìn cái gì.
Đi đến nhà kho Trần Phong liền bước vào xem. Nơi đây hầu hết đều chứa đựng các loại khoáng thạch, kim loại dùng để sản xuất dụng cụ sinh hoạt. Nguyên liệu sản xuất v·ũ k·hí thì được đặt ở một nơi khác.
Nhìn quanh một lúc, chợt lướt qua mắt Trần Phong là một khối đá màu đen pha lẫn chút xanh lục. Trần Phong trừng to mắt, đứng im một lúc mới kịp phản ứng rồi nhanh chóng chạy đến bên cạnh khối đá. Khối đá ước chừng to bằng nắm tay, bề mặt nhẵn mịn, cầm lên vô cùng nặng nề. Nằm cùng nó là không ít phế liệu, hẳn là không sử dụng được người ta mới ném nó tới đây.
Xác nhận khối đá đúng là thứ mà mình nghĩ tới, Trần Phong hô hấp dồn dập, mừng rỡ không gì sánh được xông lên đầu. Đó là hư không thạch, là nguyên liệu chủ yếu để luyện chế nhẫn trữ vậy hoặc các loại linh cụ trữ vật khác. Trần Phong từng nghĩ tới sẽ phải tìm kiếm khí cụ cấp cao có khả năng trữ vật ở thế giới này, không nghĩ tới hôm nay lại tìm được hư không thạch. Tiết kiệm không ít công sức sau này.
Còn về tại sao hư không thạch lại nằm cùng đống phế liệu. Hiển nhiên là người khác không thể sử dụng nó. Điều kiện để luyện chế hư không thạch là rất khó, đối với một người thợ rèn bình thường, thậm chí là cấp cao ở Mộc Tinh thì hư không thạch không khác gì phế thạch. Tuy vô cùng hiếm có nhưng lại không thể nung chảy cũng như mài mòn. Không được gì khác ngoài vô cùng cứng rắn.
Vui vẻ cầm lấy hư không thạch, Trần Phong ra khỏi nhà kho, bước chân nhanh chóng đi tìm Chu Lai...
Đi qua vài dãy nhà, bỏ qua vài khu xưởng, rốt cuộc Trần Phong nhìn thấy Chu Lai đang nói chuyện cùng một nhóm thợ rèn. Trần Phong đứng đợi Chu Lai cùng nhóm người nói chuyện xong, mọi người bỏ đi hắn mới tiến tới gần Chu Lai lên tiếng:
"Chào tổ trưởng Chu, ta tới muốn nói với ngài một chuyện."
Chu Lai ngạc nhiên nghe thấy Trần Phong nói liền quay ra, mỉm cười đáp lại:
"Chào tiểu Phong, hôm nay công việc ngươi làm rất tốt. Có việc gì ngươi cứ việc nói."
Chu Lai mở miệng liền khen Trần Phong. Lúc nãy cùng đám người kia nói chuyện, nghe đám người nói tới tốc độ cùng trình độ làm việc của Trần Phong thì hắn vô cùng vui vẻ. Không nghĩ tới hôm nay Trần Phong vậy mà còn nhanh hơn hôm qua. Khó tính như Chu Lai càng ngày càng ưa thích cùng xem trọng cái tiểu tử tên Trần Phong này.
Thấy Chu Lai khen mình, Trần Phong cũng chỉ mỉm cười rồi đưa tay ra. Nắm trong tay là khối hư không thạch kia. Hắn đối với Chu Lai nói:
"tổ trưởng, ta thấy khối đá này trong đống phế liệu, nghĩ hẳn là không dùng đến. Tuy nó nhỏ nhưng lại vô cùng nặng, có thể cho ta mang về nén dưa được không?"
"Ngươi muốn thứ đồ chơi này? Vậy ngươi liền cầm đi đi. Dù sao để trong kho cũng chẳng bao giờ dùng đến"
Chu Lai sảng khoái nói. Cho Trần Phong một khối đá phế lại gia tăng một chút tình cảm, cớ sao lại không làm.
"Cảm ơn tổ trưởng."
"À đúng rồi tiểu Phong, ta dù biết ngươi tay nghề tốt nhưng không nghĩ tới ngươi lại được mọi người trong xưởng xem trọng như vậy. Ta liền quyết định thay đổi công việc của ngươi. Từ mai ngươi liền không phải làm sản phẩm nữa, thay vào đó ngươi tới làm xưởng trưởng chỉ đạo mọi người trong xưởng làm việc. Chỉ cần ngươi có thể khiến tốc độ làm việc của mọi người tăng lên liền có thể. Ngươi thấy thế nào?"
"Hả?"
Trần Phong nghe Chu Lai nói thay đổi công việc của mình liền bất ngờ. Không nghĩ tới mới đến làm hai ngày, mình đã từ thử việc lên tới xưởng trưởng. Quả thực khó tin.
Thấy Trần Phong có vẻ nghi vấn, Chu Lai liền nói tiếp:
"Ngươi yên tâm, tiền lương của ngươi chắc chắn cũng sẽ được tăng lên. Dựa theo thành quả của mọi người trong xưởng, tiền lương của ngươi một tháng ít nhất cũng phải mười nghìn mộc tệ."
"A, có thể. Vậy mai ta liền đến đào tạo mọi người."
Trần Phong gật đầu đồng ý.
"Tốt, ta liền trông chờ vào ngươi"
Chu Lai đập bả vai Trần Phong nói rồi vui vẻ rời đi.
Trần Phong lúc này mới cầm theo hư không thạch quay trở lại nhà kho. Tìm một chút phế liệu để làm nhẫn cùng vòng cổ. Dù sao hôm qua hắn cũng đã hứa với Hân Hân cùng Tú Huyên.
Lựa chọn xong nguyện liệu, Trần Phong trở về xưởng, nhanh chóng làm thành tác phẩm hoàn thành lời hứa. Mọi người trong xưởng thấy Trần Phong quay lại rồi bắt đầu làm nhẫn cùng vòng cổ liền trêu chọc:
"Tiểu Phong đây là đang làm quà tặng bạn gái à? Thật là ghê gớm! Nhanh như vậy đã tìm được bạn gái rồi sao"
"Đó còn phải nói. Tiểu Phong khôi ngô như vậy, trình độ rèn đúc cũng rất cao. Tìm được một cái bạn gái không phải là chuyện bình thường?"
"Chậc chậc, không biết là con gái nhà ai may mắn vậy."
Nghe mọi người xung quanh bàn tán, Trần Phong mỉm cười, không phủ nhận. Đôi khi càng phủ nhận thì người xung quanh sẽ lại càng phát ra nghi vấn. Không nói gì vẫn là ổn nhất.
Làm xong chiếc nhẫn cùng vòng cổ Trần phong mất tới gần hai giờ. Dù sao cũng là trang sức, trình độ tỉ mỉ yêu cầu vô cùng cao.
"Thật đẹp"
"Quá tinh xảo"
Người xung quanh thấy thành quả của Trần Phong đều dồn dập lên tiếng khen ngợi.
Hoàn thành công việc, Trần Phong quyết định mang theo hư không thạch cùng hộp đựng trang sức ra về. Bởi khôn có cách liên lạc với Hân Hân cùng Tú Huyên nên Trần Phong định cứ giữ lại nhẫn với còng cổ, đợi khi nào gặp lại hai người liền đưa.
Mất thêm gần một giờ Trần Phong mới về đến nhà, bởi hắn đi bộ nên mất nhiều thời gian hơn ban sáng. Mở cửa vào nhà, cất kĩ hư không thạch xong, Trần Phong mới bắt đầu chuẩn bị thức ăn rồi tắm thuốc. Nấu thêm một nồi dược cao cho ngày mai, sau đó hắn tu luyện tới nửa đêm mới mệt mỏi đi ngủ.