Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 106 Kết thúc giải đấu
Thế nhưng Nguyễn Hữu Quang quan tâm sao ? Trong mắt hắn lúc này chỉ có Trần Võ Sâm, a.k.a Người nhiệm vụ hắn yêu cầu tìm tới thôi.
Trong góc nhìn của Kiếm Nhất Phàm, Trần Võ Sâm chính là con bọ đen vô cùng cứng đầu và phiền phức.
Trận chiến vốn vô tiền khoáng hậu cứ thế kết thúc một cách lãng xẹt. Thế nhưng cả hai đã triển lộ ra thân thủ cùng thực lực mà bất kì người cùng cảnh giới nào có thể sánh bằng.
Từ đó có thể thấy Trần Võ Sâm đối với hắn phiền phức tới mức nào.
"Không đánh !!! Tôi tới đây tìm cậu chứ không phải đánh cậu." Nguyễn Hữu Quang hô lớn.
Lúc này Trần Võ Sâm đã ở sau lưng Kiếm Nhất Phàm làm lông tóc hắn dựng đứng lên vội vã quay ra sau chém một kiếm nhưng bị Trần Võ Sâm đạp mạnh bay thẳng ra trước.
Kiếm Đế Lý Phùng Trinh. Một kẻ bị ruồng bỏ bởi Lý Gia.
Đây đúng là ông trùm trong làng cắn trộm.
"Ý cậu là sao ?" Kiếm Nhất Phàm theo bản năng nói.
Tất nhiên Trần Võ Sâm cũng vậy.
Tuy không biết tại sao Nguyễn Hữu Quang không muốn đấu nhưng Trần Võ Sâm cũng vui vẻ mà chấp nhận sự đầu hàng của hắn để cả hai có một buổi nói chuyện. Hắn cũng tò mò không biết kẻ này là ai mà cho hắn cảm giác thân cận kì lạ đó.
Trần Võ Sâm không nhớ nổi nguồn gốc của Kiếm Nhất Phàm. Những gì hắn thấy chỉ là đường kiếm cuối cùng của Kiếm Nhất Phàm thật đẹp. Vẻ đẹp đó làm hắn chìm trong miên man.
"Cậu thì sao ? Dùng một thức đã cạn sức lực nên không dám dùng đó đúng cách sao ? Đó là lý do cậu thua đấy." (đọc tại Qidian-VP.com)
Cứ thế trận đấu chung kết được mọi người nhận định là siêu phẩm đỉnh cao trong xuyên suốt 266 lần tổ chức giải đấu Liên Đoàn lại kết thúc kiểu đầu voi đuôi chuột.
Trần Võ Sâm tiến lên đài, đối diện hắn là Nguyễn Hữu Quang, cả hai nhìn nhau một lúc nhưng Trần Võ Sâm chưa kịp làm gì đã thấy Nguyễn Hữu Quang nhảy xuống dưới.
Đám đông cũng xôn xao thậm chí đến Trọng Tài cũng nhảy vào muốn cứu người.
Bạch Hoa Kiếm Thuật
Trên tay Trần Võ Sâm cầm một thanh thương, sau lưng hắn cũng có hai Trần Võ Sâm khác nhìn tương tự nhưng từ khí tức yếu hơn.
Lúc này Kiếm Nhất Phàm mới thấy Trần Võ Sâm thực sự phiền đến mức nào.
Đám đông cũng tràn đầy khó hiểu vì Trần Võ Sâm chưa từng lộ ra Hồn Giáp, Hồn Binh, Ảnh Triệu Hoán Thuật của hắn.
. . .
Dứt lời Kiếm Nhất Phàm giơ kiếm lên trên cao, Kiếm Quang ẩn hiện trên không trung tạo nên một một vườn hoa màu trắng xóa.
"Kiếm Pháp Bạch Hoa ! Chú trọng vào tuyệt diệt đối thủ trong một kích."
Chương 106 Kết thúc giải đấu
Trần Võ Sâm lặng yên đi xuống đài nghỉ ngơi. Trận đấu này tiêu hao của hắn quá nhiều không thể không tĩnh tọa phục hồi.
Kiếm Nhất Phàm sợ hãi nói.
Ở bên ngoài, Kiếm Nhất Phàm đang quỳ một gối chống kiếm dưới đất mà thở hồng hộc. Một kiếm này vừa ra Kiếm Nhất Phàm không tu dưỡng một tuần đừng mong có thể bình phục hẳn.
Lúc này Trần Võ Sâm mới ôn tồn nói với giọng như trưởng bối nói với đệ tử mình.
"Để xem trận đấu cuối cùng sẽ ra sao đi. Phần thưởng chỉ có một và hai đứa này đều là những thiên tài hiếm hoi mở ra lĩnh vực thuộc về riêng mình." Phùng Văn Triết cũng tràn đầy chờ mong nói.
Lúc này ở phía xa các Giáo Sư trầm lặng quan sát. Ai nấy không khỏi thờ dài một hơi cho trận đấu vô tiền khoáng hậu ấy.
"Chào bạn ! Mình trở lại rồi đây."
Thế mới thấy Kiếm Nhất Phàm thật là một đối thủ phiền phức. Trần Võ Sâm cố ngẫm lại tìm rõ danh tính của hắn là ai nhưng không thể.
Trần Võ Sâm đi xung quanh cố tìm lối thoát nhưng không gian kì dị này như là vòng lặp vô tận đi mãi cũng chỉ quay lại nguyên điểm.
Kiếm Nhất Phàm thì nghe Trần Võ Sâm nói như được thể hồ quán đỉnh, đôi mắt không tiêu cự cứ thế rồi bị Trần Võ Sâm sút đi ngất lịm tại chỗ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Võ Sâm lúc này không có nhiều giải thích hắn và hai Ảnh Võ Sâm khác tách ra t·ấn c·ông theo hình tam giác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thức thứ tư: Linh Ảo Trùng Điệp.
"Khốn nạn ! Tôi không cần biết cậu ai là gốc ! Kiếm này của tôi sẽ diệt tất cả."
Nói xong Trần Võ Sâm trực tiếp đá văng Kiếm Nhất Phàm xuống đài.
Không phải có một nhân vật hắn từng tạo ra cũng có đường kiếm tuyệt đẹp như thế sao ?
Khi hắn lồm cồm từ đát đứng lên thì thấy Trần Võ Sâm giờ đang bao phủ toàn thân mình trong một lớp giáp đen huyền bí.
Một kiếm vung ra, Trần Võ Sâm hai mắt bị một luồng sáng chói bao phủ không nhìn thấy người.
"Đúng là vậy ! Trận chiến cuối không biết sẽ thế nào nữa ? Thịnh yến năm một lần nay đặc biệt tới dồn dập. Thật là khiến người khác muốn no đầy con mắt."
Lúc này Trần Võ Sâm đang ở một không gian kì lạ. Ở đây là một mảnh trắng xóa không có vật chất.
Trần Võ Sâm mỉm cười, một nụ cười thân thiện nhưng làm Kiếm Nhất Phàm s·ợ c·hết kh·iếp.
Sau một tĩnh tọa. Trần Võ Sâm đã hồi phục đỉnh phong. Tất cả cũng nhờ công cái phòng toàn Hóa Thần Kỳ đại năng mở ra. Ở đó Linh Khí quả thật luôn sung túc phục vụ cho các tuyển thủ chữa trị thương thế.
"Chuyện gì đang xảy ra ? Phân thân sao ?" Kiếm Nhất Phàm thầm nghĩ.
Dù vô cùng mệt mỏi, Kiếm Nhất Phàm vẫn cố gượng người dậy đi những bước chân nặng nhọc tới Trần Võ Sâm cố ôm hắn lên tiến tới mép võ đài.
Kiếm này ấy thế đã tới cảnh giới Nguyên Anh một kích.
"Không thể nào ! Sao cậu có thể thoát ra khỏi không gian đó ?"
"Quả thật là một trận đánh suýt sát. Trần Võ Sâm hay Kiếm Nhất Phàm đều là những thiên tài hiếm có mà mỗi thời đại chỉ có thể xuất hiện một lần."
Tuy Kiếm Nhất Phàm biết thủ đoạn này có chút không quang minh chính đại nhưng thắng thì làm vua, thua thì mất thưởng. Hắn thật không thể bỏ được phần thưởng của giải đấu.
Phùng Văn Triết cũng gật đầu, hiếm hoi đồng ý với các Giáo Sư khác.
Tuy nhiên Kiếm Nhất Phàm cũng nở nụ cười tự mãn quen thuộc. Hắn tin rằng Trần Võ Sâm rơi vào Quang Cầu Ảo Ảnh của hắn thì đừng mong nhất thời nửa khắc có thể thoát ra, từ đó Trần Võ Sâm thân xác bên ngoài sẽ mặc hắn xâm chiếm.
Trần Võ Sâm chỉ nhẹ nhàng đặt Kiếm Nhất Phàm xuống sau đó mới nói.
Kiếm Nhất Phàm giận dữ gầm lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đám đông vốn đối với Nguyễn Hữu Quang đã có cái nhìn đổi mới giờ đã đổi lại cũ chửi hắn loạn xì ngầu lên.
Tuy vậy trong mắt Kiếm Nhất Phàm tất cả đều là Kết Đan Kỳ cùng cảnh giới với hắn.
Nhưng Trần Võ Sâm lại túm hắn kéo hắn lên.
Cả ba đều là một thể nên t·ấn c·ông vô cùng ăn ý. Kẻ thu hút sự chú ý, hai kẻ t·ấn c·ông, cứ luân phiên sau đó Trần Võ Sâm còn đảo loạn tầm nhìn của Kiếm Nhất Phàm bằng Ảnh Đổi rồi dùng Hắc Ảnh Bạo Liệt t·ấn c·ông hắn.
"Cậu có nghĩ cách thi thuật của cậu có chút ngược không ?" Trần Võ Sâm nói không đầu không cuối khiến cho Kiếm Nhất Phàm rất khó hiểu.
Đòn đánh mang uy lực Kết Đan Đỉnh Phong một kích toàn lực ấy thế mà Kiếm Nhất Phàm không nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Trần Võ Sâm. Thế nhưng Kiếm Nhất Phàm có thể tin chắc rằng đòn đánh của hắn là trúng đích nhưng chuyện gì đã xảy ra ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Bỗng chốc cánh tay bá lấy cổ của Kiếm Nhất Phàm bỗng trở nặng. Điều này làm Kiếm Nhất Phàm thấy không ổn muốn vùng ra nhưng vì quá mệt nên hắn đã ngã xuống đất.
Các Giáo Sư không tiếc lời tán dương. Trong mắt họ Trần Võ Sâm và Kiếm Nhất Phàm đã là những kẻ mà chú định thời đại này sẽ tỏa sáng.
Khí tức trên người hắn bạo phát ra với ngọn lửa trắng bao phủ toàn thân.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.