Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 109 Cá Chép vượt Long Môn
Vì răng quá nhỏ nên Trần Võ Sâm ăn rất từ tốn và vô cùng lâu để có tiêu hóa Cá Trích nhưng sau đó cảm nhận cũng rõ rệt hơn rất nhiều khi ăn tảo bệ hay các loài thủy sinh khác.
Trong sự hứng khởi, Trần Võ Sâm tiếp tục tìm con mồi. Hắn như là một con Cá Mập đói khát mang trong mình vỏ bọc của một Cá Chép vô hại tiếp cận từng tới con cá khác nhau rồi bắt đầu nuốt đối phương một cách chớp nhoáng.
Kraken, một loài sinh vật biển khổng lồ có chiều dài khoảng 1 dặm với nhiều xúc tu từ miệng và trên thân của mình nhìn nó giống như sự kết của giun và mực biển.
Vượt qua dòng nước màu xanh ma trơi đó, Trần Võ Sâm tới một vùng nước có bảy sắc màu, cảm giác hồ nước ở đây rất dễ chịu và thoải mái.
Trần Võ Sâm nhớ một câu ngạn ngữ: (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Võ Sâm tăng tốc, thân hình tuy quá khổ nhưng lại rất nhanh, khi hắn bơi tạo nên một làn sóng mạnh mẽ xé đôi làn nước như một chiếc tàu ngầm bật hết tốc độ.
Trần Võ Sâm bơi rất lâu, ở đây hắn vẫn thấy những con cá cũng đang bơi với hắn và khi nhìn thấy Trần Võ Sâm chúng đều sợ hãi mà bơi lui ra xa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Võ Sâm vui tới nỗi đất hắn cũng không tha mà bỏ vào miệng.
"Tỉnh đi ! Không tỉnh nữa sẽ c·hết đấy." Tiếng gọi đó cắt ngang cảm giác thoải mái của Trần Võ Sâm khiến hắn nhớ lại mục đích của mình mà không khỏi sợ hãi tiếp tục bơi về phía trước.
Trần Võ Sâm trầm mình hưởng thụ, trong đầu khỏi nghĩ: "Đây phải không là phần thưởng cho sự cố gắng tiến tới của mình ?"
Trần Võ Sâm tìm những con côn trùng nước nhỏ, tìm kiếm những loài thủy sinh mà ăn không biết no bụng.
Tuy nhiên Trần Võ Sâm biết nó không phải điều gì tốt nên hắn tăng tốc vượt lên.
Tuy chưa có thích ứng được với cơ thể hiện tại nhưng Trần Võ Sâm không khó để nhận ra việc mình cần làm trong thân thể này.
Cả cơ thể Trần Võ Sâm vẫn tràn đầy thương tích và hắn có thể cảm nhận rõ sự đau đớn từ các v·ết t·hương khi ra khỏi dòng nước bảy sắc đó.
Lúc này Trần Võ Sâm mới nhận ra hóa ra dòng nước bảy màu này không phải là nước chữa lành gì mà là sự cám dỗ.
Lúc này Trần Võ Sâm mới càng khẳng định hơn rằng mình đúng. Vì bất kể những gì Trần Võ Sâm ăn nó đều là dạng năng lượng thuần túy được hấp thụ vào trong cơ thể hắn.
Chưa kể ở dưới hồ, Trần Võ Sâm thấy còn rất nhiều con Cá Chép và nhiều loại Cá khác nhưng ẩn dưới sâu trong hồ nước mà hắn chỉ thấy lờ mờ kích thước khá lớn. Điều này làm Trần Võ Sâm ngửi thấy được mùi nguy cơ.
Cá lớn nuốt cá bé. Nhược nhục thì cường thực.
Từ những loài phổ thông như Cá Trích sau đó tới Cá Da Trơn, Cá Hải Tượng Long, Cá Chiên Khổng Lồ, Cá Đuối Gai Độc Lớn, Cá Tầm Trắng, Cá Tầm Thìa, Cá Xiêm, v.v. . .
Chưa kể thứ khiến Trần Võ Sâm hơn cả là một quái vật khổng lồ đang ẩn khuất trong làn sương mờ ảo ở phía xa.
Hắn bắt đầu nhìn tới những con Cá có thân hình bé hơn hắn.
Nghĩ là làm, Trần Võ Sâm trong hình hài của một chú Cá Chép bé nhỏ bắt đầu lao sâu vào dòng nước tìm kiếm đối tượng đầu tiên.
Hít một hơi thật sâu thở ra những giọt bong bóng khổng lồ, Trần Võ Sâm bơi tới phía Chân Trời nơi hắn biết thử thách của hắn sẽ bắt đầu ở đó.
Trần Võ Sâm biết hắn đã tới rất gần đường Chân Trời và Vũ Môn sẽ ở cuối điểm Chân Trời đợi hắn.
Trần Võ Sâm ăn ngày qua ngày, tháng qua tháng mà không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, thứ duy nhất tồn đọng trong đầu của hắn chính là cảm giác đói khát cho tới khi cả cơ thể hắn đã sáng như Bạch Ngọc, thân to như một Cá Voi lớn.
Trần Võ Sâm không sợ hãi lao mạnh qua. Thân hình quá khổ hắn khiến cho những cơn bóng khó lay động hơn và Trần Võ Sâm vượt qua rất nhiều cơn sống một cách rất dễ dàng.
Càng vào sâu cái cảm giác đau đớn thấu tâm can này càng mạnh mẽ khiến cho Trần Võ Sâm không nhịn được mà rên lên, lông vẩy bị tróc da, chảy những dòng màu đỏ nhạt.
Charybdis, một con quái vật chuyên hút nước biển vào miệng rồi phun ra những xoáy nước. Hắn có thân hình như một giun biển khổng lồ và có khuôn mặt lớn, hắn đang tạo ra những xoáy nước khổng lồ bắn về phía Kraken, một sinh vật thần thoại khác.
Khi ăn một thời gian, cơ thể Trần Võ Sâm đã to ra, lớp vẩy cũng nhiều hơn, chiếc vây cũng lớn lên, Trần Võ Sâm bắt đầu nhìn tới những con cá bé hơn hắn.
Chương 109 Cá Chép vượt Long Môn
Tuy nhiên đây không phải truyền thuyết và mọi việc đều không tính vẹn toàn. Điều này khiến Trần Võ Sâm lo lắng về các con vật cùng đua với hắn tới Vũ Môn hơn là những cơn sóng có thể tới.
Trần Võ Sâm thầm cảm ơn tiếng nhắc gọi mình tỉnh đó nếu không hắn thật sự là trầm ngâm ở đó mãi mãi.
Thay vì lo lắng tại sao phải suy nghĩ theo hướng truyện cổ tích mà làm ? Đây cũng chỉ là một không gian giả tưởng cũng đâu tính là sát sinh, lạm sát ?
Mặc dù Cá Chép đã thấy sự thất bại của các sinh vật ấy nhưng Cá Chép không nản lòng, cá chép còn tăng lên sự quyết tâm hơn nữa và may mắn vượt qua Vũ Môn hóa rồng, cứu nhân gian.
Thứ Trần Võ Sâm thấy ẩn hiện sau những tia chớp vụt qua chính là những đầu rồng lớn chạm tới những tầng mây.
Điều này khiến Trần Võ Sâm nhìn lại bản thân trong hồ nước thì thấy mình đã là một chú Cá Chép nhỏ và tầm nhìn của hắn đúng là hơi khó chịu so với bình thường.
Trần Võ Sâm từ chiều dài ban đầu là 14cm giờ đã dài ra thêm 2cm là 16cm. Với tốc độ phát triển như này, Trần Võ Sâm có lòng tin rất lớn có thể trưởng thành tới cực hạn của bản thân. Lúc đó vượt sóng có thể đảm bảo hơn đôi chút.
Trong truyền thuyết, Cá Chép Vượt Vũ Môn Hóa Rồng là bắt đầu từ một câu chuyện khí hậu h·ạn h·án và không có đủ rồng để phun mưa. Chính vì vậy Ngọc Hoàng Đại Đế đã mở một cuộc thi để tuyển chọn các con vật đủ khả năng cũng như phẩm chất hóa rồng để cứu nhân gian.
Tuy vậy không vượt thì làm gì ? Trần Võ Sâm đâu muốn mãi sống trong kiếp con cá, ngày ngày chỉ biết ăn rồi thải ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Võ Sâm quan sát xung quanh cảnh tượng bị thay đổi, hắn cố với tay ra về phía trước nhưng mãi không thấy cánh tay của mình đâu.
Lúc này sóng biển bắt đầu dữ dội, những cơn sóng cao qua đầu và sự xô đẩy của dòng nước như muốn hất văng tất cả mọi thứ đi.
Trần Võ Sâm thấy một đầu Cá Trích đang bơi lội xung quanh, hắn từ tốn tiến lại gần mở cái miệng cái tròn o của mình vồ tới nuốt đối phương vào trong bụng.
Tuy nhiên càng đi Trần Võ Sâm càng thấy sự thưa thớt. Không còn thấy bao nhiêu con cá và bắt đầu thấy những cơn sống mấp mô trên mặt nước.
Tuy nhiên bỗng một tiếng gọi vang bên tai hắn.
Tuy nhiên ở một vùng nước với màu xanh ma trơi sáng. Trần Võ Sâm cảm thấy một sự tê tái tới tận linh hồn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này Trần Võ Sâm đã không còn cảm giác muốn ăn nữa. Cơ thể của hắn lúc này nặng nề tới nỗi Trần Võ Sâm còn không chắc bản thân như này có thể vượt được sóng dữ hay không.
"Đây là cái gì ?" Trần Võ Sâm không thể hiểu. Cái cảm giác tê dại này khiến đầu óc hắn như muốn b·ất t·ỉnh và nó chắc chắn không phải một cơn sóng.
Bỗng . . .
Lúc này Trần Võ Sâm bơi tới một mặt hồ sâu không thấy đáy, đằng trước hắn là những sinh vật tưởng chừng chỉ có trong truyền thuyết đang đánh nhau tạo nên sự rung chuyển dữ dội. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này là một cửa ải cũng là một loại tích lũy Trần Võ Sâm cần phải làm để tiến tới nơi tận cùng Chân Trời ở đó có một Quan Khẩu to lớn cần hắn vượt qua.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.