Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 118 Nhất Vệ tận tụy
Ngay trong tích tắc đó, Trần Võ Sâm ra tay rất nhanh túm lấy cổ Nguyễn Quang Sáng và nhấc hắn lên như xách một con gà không đáng kể.
"Thôi ! Đã làm tới vậy thì phải có chút tiểu phẩm chứ không con cún, con chích chòe nào cũng nhảy ra xù lông thì tôi cũng mệt c·hết." (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này Trần Võ Sâm đá phăng cái cánh cửa gỗ quý xưa mà nhìn thoáng qua đã biết nhiều tiền để ra ngoài đại sảnh.
Nhìn Trần Võ Sâm lúc này từ khuôn mặt tới hành vi trông có giống Trương Bá không cơ chứ ? (đọc tại Qidian-VP.com)
"Mày túm tao, xách tao như con c·h·ó, con mèo giờ lại muốn uống sinh tố của nhà tao nữa ? Thứ c·hết dẫm ! Thằng Ác Ma ! Con . . ."
Nhưng Trần Võ Sâm đâu biết làm gì khác ?
Cứ thế cả đám lặng yên ngã xuống đất trọng thương ngất xỉu.
Sau đó một lúc sau tên quản gia đầu đầy mồ hôi cũng mang ra hai cốc nước sinh tố duy nhất trong cái buổi tiệc toàn rượu, bia này.
"Chịu khó nhé ! Nhục một lần thôi sau không nhục nữa." Trần Võ Sâm cười toe toét mà nói với Nguyễn Quang Sáng.
Thử ngẫm xem âm thầm xử lý Nguyễn Quang Sáng thì hắn vẫn trả thù Trần Võ Sâm thôi.
Tuy nhiên Trần Võ Sâm đã ra đòn phủ đầu trước.
Trái tim nhỏ bé của cô đang đập rất rộn ràng đây này.
Sau khi thấy Trần Võ Sâm đang dùng một tay áp chế Nguyễn Quang Sáng mà nhấc lên trên không, mọi người đều tỏ ra phẫn nộ muốn lao lên giải cứu chủ bữa tiệc.
Tuy vậy vẫn có một số Học Viên Ba Cánh là hảo hữu với Nguyễn Quang Sáng không sợ mà tính xông lên. Trần Võ Sâm với những tên này đành để Nhất Vệ ra tay đỡ phiền phức.
Cái này mà đi kể người khác người ta cũng không hiểu Đại Tướng gì nói ra bị hỏi thêm còn phiền hơn.
Còn nói sao không cứ lẳng lặng ôm Jun bỏ chạy không phải xong rồi sao ? Bộ làm thế là không gây thù lên Nguyễn Quang Sáng hả ? Dù là nhỏ thù hay lớn thù thì hắn sẽ để yên cho Trần Võ Sâm chắc ?
"Ài ! Cậu Chủ yên tâm phao gái nhé ! Tôi đành ở sau thay cậu xử lý muộn phiền." Nhất Vệ lẩm bẩm rồi nhìn ra phía cửa Biệt Thự, đôi mắt hắn thoáng lạnh lại.
"???" Nguyễn Quang Sáng mặt tràn đầy không hiểu nhìn về Trần Võ Sâm sau đó vô cùng tức giận thét lên.
Lúc nãy Trần Võ Sâm thả Nguyễn Quang Sáng ra thì thằng này đã điều ngay không ít q·uân đ·ội của tập đoàn mình tới. Điều này làm khổ Nhất Vệ phải đứng ra dọn dẹp.
"Suỵt ! Ông nói tôi được nhưng mà đụng tới cô ấy là không ổn nha." Trần Võ Sâm vội chặn họng Nguyễn Quang Sáng khi thấy hắn có ý định lăng mạ Jun.
Lúc này hắn đang rất hoảng loạn không hiểu chuyện gì và tại sao bản thân hắn một Nguyên Anh Sơ Kỳ lại không thể thoát khỏi tay Trần Võ Sâm, một tiểu quỷ chỉ mới Kết Đan Trung Kỳ ?
Trần Võ Sâm lúc này chỉ có Jun và thế giới của hai người. Hắn cưng chiều mà nhéo má cô trong vô thức làm Jun đỏ mặt lảng tránh nhưng không trách cứ hắn.
"Có có !" Nguyễn Quang Sáng cổ bị bóp đến sắp không thở được rồi, khuôn mặt điển trai của hắn giờ toàn nước mắt, nước mũi nói.
"À ! Thế sinh tố Dưa Hấu của tôi và Sinh Tố Đu Đủ đâu nhỉ ?" Trần Võ Sâm lúc này mới sực nhớ ra sau khi nói một hồi cổ họng có chút khô.
"Mày làm cái gì đấy ? Người đâu bắt nó !!!" Nguyễn Quang Sáng la lớn khắp căn phòng.
Lúc này đám người mới chân chính không ai có dám loạn động linh tinh.
"Rõ." Tiếng Nhất Vệ vang lên khắp căn phòng.
Cho nên là trong mắt Trần Võ Sâm. Thằng thiếu gia nhà tài phiệt này không cho hắn lựa chọn nào khác ngoài đánh mặt hắn. Đánh hắn trước bàn dân thiên hạ. Đánh cho hắn bầm tím mặt mày rồi thôi ru rú trong góc nhà đợi hắn trả thù.
Chỉ thấy khí thế trên người Trần Võ Sâm được kéo cao. Trần Võ Sâm cũng thi triển ra Ảnh Hồn Phân Liệt Thuật rồi gộp 50 cái bóng lại thành một Ảnh Vệ Chi Linh. Tạo ra một tên đệ Kết Đan Đỉnh Phong trấn áp toàn trường.
Qua Nhất Vệ truyền âm cho hắn lúc chưa vào biệt thự, Trần Võ Sâm đã nắm rõ thực lực của tất cả người trong đây rồi.
Nhưng nói để làm gì nhỉ ? Dù sao cũng không phải đối thủ của Nhất Vệ hắn cần phải quan tâm sao ?
Nào chỉ quan tâm ! Trần Võ Sâm còn là lo tới bến xe Hà Nội luôn nhé.
Ở đây rất nhiều người đang tụ tập bị bất ngờ bởi hành vi của Trần Võ Sâm mà đều dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía hắn.
Trong đám người Jun đang ăn một ít bánh kem cũng tò mò nhìn về phía Trần Võ Sâm không hiểu hắn đang làm gì.
Nhất Vệ từ trong tối thấy mà thầm than Trần Võ Sâm rất biết gây sự.
Thế tại sao không cao điệu lên mà còn răn đe được đám người khác ? Tạo chút danh tiếng tốt cho bản thân không bị làm phiền trong tương lai ?
Chương 118 Nhất Vệ tận tụy (đọc tại Qidian-VP.com)
"Kẻ này hôm nay đã phạm phải tội tày đình là định đụng tới cô gái của tôi ! Thế nên tôi phải ra tay t·rừng t·rị hắn. Mọi người có thể xem đó là một tấm gương nếu ai đánh chủ ý lên cô gái của tôi thì sẽ có hậu quả tương tự. Trần Võ Sâm mạnh mẽ hét lớn. Khí thế dâng cao làm mọi người vừa sợ vừa thầm chửi thằng này chuyện nhỏ con như vậy mà cao điệu thế.
Trong khi đó Trần Võ Sâm nhìn Nguyễn Quang Sáng đang có ánh mắt đầy sát khí như nhìn kẻ thù không đội trời chung nhìn Trần Võ Sâm. Điều này làm hắn biết mình đúng là làm tới thật rồi.
Thình lình ba bóng người xuất hiện, khí tức rất mạnh vượt xa Trần Võ Sâm nhưng hắn không lo lắng.
"Cậu ấy quan tâm mình đến thế sao ?" Jun thầm nghĩ.
Trần Võ Sâm làm vậy cũng xuất phát từ lo xa. Lỡ đâu câu nói này mà tới tai Nữ Quỷ Herin mà cô ta túm cả Trần Võ Sâm mà tính sổ lên đầu hắn thì thôi đấy.
Đây cũng là lần đầu tiên Trần Võ Sâm để Ảnh Vệ Chi Linh ra sân. Lí do cũng đơn giản là vì giờ Ảnh Vệ Chi Linh không còn là lá bài tẩy của hắn nữa. Lôi ra làm linh thú áp trận cũng không tệ. (đọc tại Qidian-VP.com)
"???" Nguyễn Quang Sáng cố giãy dụa mà không hiểu chuyện gì.
Hai cốc sinh tố tuy không được bày biện một cách hào nhoáng như thếp vàng ở trên miệng cốc hay là socola cao cấp bày biện bên trong nhưng khi nó tới tay hai người và nhìn Jun vui thích hưởng thụ nó, Trần Võ Sâm đã thấy rất vui vẻ rồi mà chủ động buông Nguyễn Quang Sáng vứt hắn đi. Mặc hắn thích gọi ai tới thì gọi.
"Nói nhanh có nước không ?" Trần Võ Sâm nhập vai cường đạo thì nhập cho tới, b·óp c·ổ Nguyễn Quang Sáng thêm chặt hơn.
Nghĩ tới tương lai mờ mịt phải đấu não với thằng này, Trần Võ Sâm muốn bộc lộ thân phận nhưng lại thôi. Thân phận của hắn là như nào hắn còn không quá rõ sao kể ? Nhất Vệ miệng kín lắm không cậy ra được thêm thông tin nào ngoài là một Đại Tướng.
Tốt nhất cứ làm việc gì trong khả năng mình thôi.
Quả nhiên khí thế mạnh mẽ từ Ảnh Vệ Chi Linh làm không ít Học Viên Hai Cánh hay người thường có quan hệ tốt với Nguyễn Gia sợ mất mật không dám loạn đụng linh tinh.
"???" Nguyễn Quang Sáng đầu đầy dấu hỏi chấm sau đó tức như muốn phát điên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà cao nhất hiển nhiên chính là ba tên này thực lực Hóa Thần Kỳ và cao nhất trong ba người chính là tên Hóa Thần Đỉnh Phong ở giữa.
Thế nhưng câu nói này cộng thêm những câu nói trước đó của Trần Võ Sâm làm lồng ngực Jun chịu đến đả kích rất lớn.
Sau đó thì không còn một âm thanh nào nữa ngoài tiếng gào thét của Nguyễn Quang Sáng.
Jun nghe mà đỏ mặt tía tái mà rất muốn lao tới đấm cho Trần Võ Sâm một trận. Tuy nhiên ngay chỗ đông người cô rất e thẹn nên chỉ biết mắng hắn trong lòng. "Ai là cô gái của cậu cái tên khốn nạn này."
Xin lỗi làm hòa rồi cung kính dâng Jun ra ? Thế khác gì bước chân vào cửa tử luôn rồi ?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.