Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 119 Suy tính, thẳng tiến tới Đảo San Hô
Cho nên nếu Trần Võ Sâm muốn Ảnh Vệ Chi Linh của hắn có thể tiến một bước thì nhất định phải nâng cao năng lượng Linh Hồn. Từ đó gia tăng hạn mức cho Tinh Thần Lực.
Ở mặt tiềm năng, Trần Võ Sâm có nắm chắc nhưng chiến lực thì không.
Nhất Vệ. Tên thật cũng là tên gọi trong Sư đoàn của hắn.
Dù ngay lúc đó Jun còn thấy hơi mắc cỡ nhưng dẫu sao cô đi với Trần Võ Sâm tới đây nên nếu Trần Võ Sâm chọn rời khỏi cô cũng rời đi.
.... (đọc tại Qidian-VP.com)
Và nó không như Trần Võ Sâm nghĩ.
Chính lẽ đó Trần Võ Sâm nhất định phải đạt được vật này. Nếu như có tên người xuyên không nào đạt được trước. Trần Võ Sâm nhất định phải tìm ra là ai rồi c·ướp trở lại.
Từ vụ việc Phạm Uyên Duyên cho tới đây là xử lý tên thiếu gia nhà giàu Nguyễn Quang Sáng.
Từ đó có thể thấy để đột phá vào Nhân Bảng dù là hạng thấp nhất là điều rất khó với chiến lực của Trần Võ Sâm hiện tại.
Trong tình huống này đắc tội Nguyễn Quang Sáng là một lựa chọn đúng đắn hơn là đắc tội Jun và chọc giận thế lực không rõ sau lưng cô ta.
Từ những điều này khiến Nhất Vệ vững tin Trần Võ Sâm quả thật không hổ là người được Đại Tướng lựa chọn làm đệ tử. Tâm cơ cho đến tiềm năng quả thật hơn xa người thường.
Từ đó Trần Võ Sâm có một đánh giá sơ bộ chiến lực bản thân hiện tại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đa phần người trong Nhân Bảng đều có chiến lực Nguyên Anh Kỳ và ở top dưới thì cũng là Vô Địch Kết Đan Kỳ.
Với tài năng thiên bẩm từ bé, Nhất Vệ đã luôn đứng đầu trong các tuyển chọn gắt gao từ trong q·uân đ·ội.
Sau đó là giúp Evelin làm nhiệm vụ. Tưởng chừng như là một yêu cầu oái oăm vớ vẩn Trần Võ Sâm sẽ không nhận nhưng hắn lại nhận và đạt được hồi báo quá ngoài sức tưởng tượng.
"Không biết món Hồn Bảo ấy vẫn ở Đảo San Hô tại Nha Trang không nhỉ ?" Trần Võ Sâm lâm vào hồi ức.
Lúc đó Trần Võ Sâm lại phải biết làm gì ? Trơ mắt ra cho hắn tán tỉnh rồi lỡ thành công kho chán hắn đá Jun đi thì Trần Võ Sâm lại bị kéo xuống xử trảm cùng thằng công tử bột đó hả ?
Ngoài ra Trần Võ Sâm còn chăm chỉ coi lại Chiến Báo những trận đấu của các thành viên trong Nhân Bảng.
Rồi tới Jun đây là trọng điểm.
"Câu Hồn ? Cái quỷ gì vậy ? Làm lễ gọi ma quỷ với nhau hả ? Thôi bà cô ấy vui là được rồi." Trần Võ Sâm nghĩ thế xong gật đầu cái rụp rồi cũng lại cắm đầu vào ăn.
Chính thế mà oán niệm trong lòng Nhất Vệ cũng vơi bớt đi không ít, nghe lệnh Trần Võ Sâm hắn cũng thấy không miễn cưỡng như lúc đầu.
Trần Võ Sâm trong đầu giờ chỉ có chiếc đùi gà đang cầm trên tay nên không có để ý nhiều như vậy nên chỉ thuận miệng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Năng lực của Nhất Vệ ở trên chiến trường được ví von như Mũi Thương Huỷ Diệt.
Trần Võ Sâm nghe thì mơ hồ. "Không lẽ lại nói là bạn ? Nói thế thằng thiếu gia kia không nhảy cẫng lên bảo: Nếu là bạn sao không cho hắn tán tỉnh cô ta ?"
"Chuyện nhất định sau này thôi. Cậu nên ăn đi." Trần Võ Sâm nói mà không quên lấy miếng đùi của mình chỉ vào đĩa gà trước mặt Jun. Hắn gọi cho cả hai người suất ăn như nhau nên không lo ai tị ai.
Nhất Vệ tin Trần Võ Sâm có tầm nhìn không thua hắn. Một tầm nhìn của một người lãnh đạo chính là phải biết thứ gì thực sự đáng để bảo vệ và thứ gì phải vứt bỏ.
Jun đâu quan tâm điều đó ? Nhưng cô đã ghi nhớ lời Trần Võ Sâm nói nên gật đầu, đôi mắt tràn đầy chờ mong.
Chương 119 Suy tính, thẳng tiến tới Đảo San Hô
Có một món bảo vật được thiên nhiên tạo ra tại Đảo San Hô uẩn nhưỡng mà thành tên là Ngọc Bi Đen. Thứ này là một bảo vật hiếm có với công năng gia tăng Tinh Thần Lực người sở hữu và tốc độ tu luyện. Một thứ mà nếu trong nguyên tác Trần Võ Sâm không có thì đã sớm b·ị b·ắt nhốt vào viện nghiên cứu và bị mổ xẻ ngày này qua tháng khác.
Tuy nhiên do một trận chiến kinh thiên, Nhất Vệ đã b·ị t·hương. Nay v·ết t·hương ngày đó còn chưa lành nên mới được Bùi Cường Hoành uỷ thác làm bảo tiêu cho Trần Võ Sâm.
Jun nghe vậy thì mặt càng đỏ hơn.
Hai đứa trẻ cứ thế mà hồn nhiên ăn uống không biết Nhất Vệ ở ngoài đang mệt hết hơi xử đám tay sai ùn ùn kéo tới.
"Vậy tớ sẽ đợi. Đến lúc đó cậu nhất định phải tới cửa cầu hôn tớ nhé." Thoáng chốc Jun xưng hô cũng đổi, Trần Võ Sâm nhất thời cũng tỉnh lại nhưng chưa tải kịp dữ liệu vừa rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau buổi đi chơi đấy, Trần Võ Sâm lại lao mình vào vòng quanh của học tập và tu luyện. Nhiều tới nỗi Trần Võ Sâm đã gần như ngoài thời gian đi học ra là vào phòng tu luyện ở trường luyện những kĩ năng của mình đến thuần thục. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một cô gái như thế nói là Tán Tu không bối cảnh ai tin ? Cho nên khi hắn thấy Trần Võ Sâm hết mực lấy lòng Jun như đi chơi, ăn uống và gần nhất là đứng ra bảo vệ cô mà không tiếc đắc tội Nguyễn Quang Sáng, một người thế lực sau lưng ai cũng rõ là tập đoàn Nguyễn Gia.
Dù Nhất Vệ mới đầu còn rất không thích nhưng q·uân đ·ội là nơi sâm nghiêm. Quân sĩ phải nghe mệnh lệnh từ chỉ huy mà không được thắc mắc. Nên hắn mới tiếp nhận nhưng nhìn Trần Võ Sâm hắn cũng đã có đôi chút thay đổi.
"Không được sao ?" Trần Võ Sâm nhìn đĩa gà được bưng tới trước mặt mà thuận miệng đáp.
Biết bản thân cũng gây sự phá lanh tanh bành buổi tiệc của người ta, Trần Võ Sâm cũng dứt khoát kéo tay Jun rời đi.
"Chúng ta là bạn cậu biết mà. Với cả chúng ta còn bé, không phải nên đợi tới khi trưởng thành hơn sao ?" Nói đến đây giọng Jun đã bé như mắt muỗi.
Hắn từ lâu đã nhận ra Jun có bối cảnh rất bất phàm vì từ góc độ thực lực hay công pháp cô ấy tu luyện đều là Võ Thuật thượng thừa và thực lực viễn siêu độ tuổi.
Ờ góc độ Nhất Vệ thứ hắn biết viễn siêu Trần Võ Sâm. Phạm Uyên Duyên tiềm năng kinh doanh, Nhất Vệ cũng thấy và hắn biết Trần Võ Sâm cũng nhận ra nên mới thu nạp cô ta làm người dưới trướng và không tiếc giao cả Mặc Phường cho cô ấy.
"Sao cậu nói tôi là cô gái của cậu ?" Jun hỏi mà khuôn mặt có chút ngượng ngùng. Cô thật không rõ sao cô hỏi thế nữa.
Ngu gì !
Nhất Vệ thấy được những suy tính của một đứa trẻ mười hai tuổi không nên có.
Cũng chỉ có nơi đó mới thực sự là nơi Nhất Vệ hướng tới.
(Dù quả thật Trần Võ Sâm ở đây cũng khôn khéo không sai khiến hắn bao nhiêu.) Nhất Vệ nghĩ.
Và quả thật nó rất khó.
Ở trên chiến trường Thương Pháp Nhất Vệ đi tới đâu đều khiến Ác Ma bị quét sạch tới đó.
Cả hai người đi ra ngoài rồi đi bộ xuống thành phố trung tâm ở dưới. Chọn lấy sự ồn ào của thành phố này rồi kiếm một nhà hàng và ăn một bữa.
Lúc này khi chỉ có cả hai người, Jun mới hỏi.
Hắn là Đội Trưởng của một trong những Sư Đoàn thiện chiến nhất trực thuộc Bùi Cường Hoành.
Như Ảnh Vệ Chi Linh bây giờ Trần Võ Sâm muốn dung nhập nhiều hơn từ những Ảnh Hồn khác vào thì vô cùng khó khăn. Mỗi một Ảnh Hồn thêm vào đều khiến đầu Trần Võ Sâm choáng váng và buồn nôn. Nó giống như việc Trần Võ Sâm đang cố đổ thêm nước vào một cái bình nước đã đầy vậy.
. . .
Tuy Trần Võ Sâm thể hiện ra thực lực và thiên phú cũng kinh người nhưng cách Trần Võ Sâm xử lý mọi việc mới khiến Nhất Vệ nể phục.
Trần Võ Sâm tuy nói nếu cố hết sức có thể đánh với Nguyên Anh Sơ Kỳ cao thủ. Nhưng ở trong học viện này ai mà phải đánh vượt cấp ? Trần Võ Sâm giờ mà đánh với mấy người top bét trong Nhân Bảng thôi cũng sẽ thấy bọn họ dùng ra chiến lực từ Nguyên Anh Trung Kỳ trở lên. Lúc đó ngoài quỳ xuống hát chinh phục thì hăn biết làm gì ?
Cho nên việc cấp bách hiện tại vẫn là nâng cao chiến lực và Trần Võ Sâm đã nghĩ ngay tới một thứ theo nguyên tác có thể giúp hắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.