Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Chương 128 Khó ngủ, các cô gái tới thăm
Trần Võ Sâm lim dim vào giấc ngủ. Trong đầu hắn chạy qua hình ảnh của các cô gái quanh đời mình.
Bỗng một tiếng động vang lên đầy đột ngột.
“Ớ !!!”
Trần Võ Sâm giật mình nhìn xung quanh. Căn phòng hắn là phòng riêng lẻ mỗi người được cấp một phòng cho nên tiếng động đó vang lên quá đột nhiên làm Trần Võ Sâm có chút sợ hãi.
“Cái quỷ gì vậy ? Tối rồi ai lại rên lên như thế ?”
Trần Võ Sâm đang thầm khó hiểu thì tiếng rên đó lại vang lên lần nữa, quãng âm dài hơn nên Trần Võ Sâm có thể xác định rõ hướng phát ra ở đâu.
“Á, Ớ, A…”
Tiếng rên rỉ kéo dài làm Trần Võ Sâm không tài nào ngủ yên.
“Tiếng vang lên ở phòng bên cạnh. Bên kia đang làm gì vậy ?”
Trần Võ Sâm thầm thắc mắc rồi không khỏi hồi tưởng lại thanh âm đó.
“Tập đánh vần sao ? Đêm rồi không ngủ còn học bảng chữ cái ?” Trần Võ Sâm mới nghĩ tới đây thì như chợt hiểu ra.
“ Ôi Má ơi ! Họ đang làm việc đó ở ngay trong bệnh viện ấy hả ?” Trần Võ Sâm đỏ mặt nghĩ. Hắn cũng đâu phải đầu rỗng tuếch mà giờ còn không biết chuyện gì đang xảy ra ?
Trần Võ Sâm chỉ không nghĩ ra sao họ dám cả gan làm chuyện đó tại bệnh viện như thế.
“Á, Ú, Ớ …”
Tiếng đánh vần lại vang lên lần nữa, Trần Võ Sâm vẫn nghe mà không sót chữ nào.
Đôi mắt Trần Võ Sâm mở trừng trừng lên trần nhà mà không biết qua bao lâu nó đã có những vệt máu.
Phía ngoài trời đã hiện lên những tia nắng ban mai. Lúc này Trần Võ Sâm mới chìm vào giấc ngủ rồi không biết nào hắn vậy mà lạc vào cõi mộng.
Trần Võ Sâm nhìn xung quanh trong sự mơ hồ. Hắn thấy một phòng nghiên cứu và nhiều trang thiết bị hiện đại trong lĩnh vực y tế.
Những máy móc mà Trần Võ Sâm không thể hiểu tất cả đều được căn trong một căn phòng kính với bốn bề trong suốt.
Trần Võ Sâm lại gần hơn để quan sát thì thấy nó được làm bằng một loại kính khá đặc biệt khi có gia cố bằng nhiều lớp Trận Pháp khác nhau.
"Đây là gì ?" Trần Võ Sâm thầm nghĩ, sau đó ánh mắt hắn va phải người đang nằm trên chiếc giường mổ ở giữa căn phòng.
Cậu ta có tướng mạo thanh tú, mái tóc đen nhánh cắt gọn gàng cùng thân hình gầy gò, ốm yếu như đã bị bỏ đói từ lâu. Nhìn người này Trần Võ Sâm có một cảm giác vô cùng thân quen như đã thấy chỗ nào nhưng cảm xúc hắn mơ hồ gần như không thể tự chủ nên không thể truy tới cùng.
Trần Võ Sâm lấy tay thử sờ lên trên khuôn mặt nhưng lại không thể. Bàn tay hắn đưa tới khuôn mặt người đó thì cứ thế mà xuyên qua như hắn chỉ ở dạng linh hồn nên không thể chạm vào vật chất nào được.
Đang lúc Trần Võ Sâm còn đang không hiểu chuyện gì thì bỗng một cảm giác ớn lạnh xâm nhập tâm trí hắn.
Trần Võ Sâm ngoáy đầu nhìn xuống người nọ thì đã thấy đôi mắt hắn mở trừng trừng nhìn lại. Đôi mắt đó dường như có nét cười và mồm hắn ngoác rộng nở một nụ cười quỷ dị. Nụ cười đó kéo dài gần đến mang tai và kết hợp với đôi mắt làm người ta có một cảm giác rùng rợn lạnh lẽo đến tận linh hồn.
Bốn mắt nhìn nhau rồi . . . không có gì xảy ra cả chỉ cảnh sắc lại mờ ảo rồi biến mất.
Thế nhưng khi Trần Võ Sâm tỉnh lại thì không gian lại không phải bệnh viện quen thuộc mà là một căn gác xếp cũ kĩ với từng hàng mạng nhện còn bám trên trần, sàn nhà bị bụi bẩn mà chỉ hơi lê đôi chân cũng tạo ra dấu vết.
Dường như có một thế lực thần bí nào đó đang giam Trần Võ Sâm trong cõi mộng khiến hắn chưa thể thực sự tỉnh lại mà chìm trong một cảm giác tựa như Bóng Đè với liên tiếp những ảo mộng nối nhau.
Đây là một trò hù dọa hay là một điềm báo ? Trần Võ Sâm không rõ ràng nhưng hắn nghĩ rồi hắn sẽ biết.
Trần Võ Sâm quan sát, hắn thấy ở phía góc của gác xếp còn có một bộ bàn ghế cũ kĩ bằng gỗ. Ở trên bàn một chiếc ti vi thập niên 70 đang bật sáng ở trên đó.
Chiếc ti vi rất cổ. Nó vừa cổ từ kiểu dáng cho tới những vết rỉ sét của lớp sơn trên phần loa của ti vi cùng với những nút bấm đã nhiều vết mòn của năm tháng.
Nhưng chiếc ti vi vẫn có thể hoạt động. Bằng chứng là giờ nó đang bật lên ở một chế độ nhiễu chưa có bắt được sóng.
Trần Võ Sâm tiến lại gần ngồi xuống trong vô thức. Hắn không hiểu tại sao mình làm thế, cả cơ thể hắn lúc này đều không thể tự ý di dộng được.
Trần Võ Sâm vô cùng mơ hồ còn chưa định thần thì chiếc ti vi vậy mà không còn nhiễu nữa. Nó đột nhiên hiện lên một không gian của những bộ phim trắng đen.
Không gian này nhìn rất quen thuộc chính là không gian vừa nãy Trần Võ Sâm ở và thấy chàng trai giống hắn nằm ở trên chiếc bàn mổ kia nhưng lúc này có thêm một người đàn ông khác bước vào, hắn giống như bác sĩ khi mặc bộ đồ màu xanh nhạt và đội một lớp mũ ni lông thường thấy của các bác sĩ khi bắt đầu phẫu thuật.
Sau đó Trần Võ Sâm còn chưa hiểu chuyện gì vậy mà hắn như xuyên vào trong bộ phim đó mà đứng dưới góc nhìn của Thượng Đế, có thể thoải mái di chuyển khắp căn phòng.
Lúc này Trần Võ Sâm thấy một tệp tài liệu ở trên mặt bàn, ở trên đó có rất nhiều chữ và chi chít những thông tin được ghi chú ở trên.
Trong sự tò mò Trần Võ Sâm lại gần xem rõ hơn, cái tên ở trên tiêu đề làm Trần Võ Sâm sững người.
Trên tiêu đề: Thực Nghiệm số 3: Trần Võ Sâm
Rồi cứ như thể Trần Võ Sâm đang chơi game vậy mà cảnh lại chuyển. Hắn vậy mà lại ngồi trước cái ti vi tại căn gác xếp cũ kĩ nhưng lần này hắn vậy mà có thể thao tác với màn hình ti vi bằng ngón tay và ở đó hiện lên chỉ duy nhất một thư mục không có tên.
Trần Võ Sâm tò mò ấn vào bằng ngón tay trỏ mình.
Thư mục không tên được mở ra và chi chít những file nhỏ xuất hiện. Trong đó có tới bảy mươi video dài xấp xỉ từ năm phút đến ba tiếng.
Trần Võ Sâm ngạc nhiên. Quá nhiều video và dường như có một cảm giác rất quen thuộc không rõ ràng.
Cái cảm giác này như thể Trần Võ Sâm rất biết rõ những video này là sao nhưng lại không tài nào nhớ ra được là gì.
Dường như có một thế lực thần bí nào đó đang che mờ sự minh mẫn của hắn và muốn hắn hãy tự tìm hiểu lại từ đầu.
Trần Võ Sâm lần nữa lại vô thức ấn ngón trỏ vào một video.
Đoạn băng đó cứ vậy sống động hiển hiện trên màn hình ti vi để Trần Võ Sâm quan sát.
Video đầu tiên: Ngày thí nghiệm số một - Kiểm tra phản ứng giữa vật thí nghiệm và hóa chất.
Mã dùng FN-01: Kích thích tinh thần vật thí nghiệm
Liều 1: "Vật thí nghiệm có phản ứng tương tự như các vật thí nghiệm động vật khác, tỉ lệ bị kích thích duy trì ở ngưỡng mười ba phẩy sáu phần trăm."
Liều 2 (Sau 3 phút tiêm):"Vật thí nghiệm đã sinh ra phản ứng nhờn với chất kích thích, thí nghiệm kết thúc không có gì bất thường."
Trong suốt video dài 5 phút, quá trình thí nghiệm thì người bị thí nghiệm vẫn tỉnh táo, nhận thức mình đang bị thí nghiệm và không có gì bất ngờ xảy ra.
Ở cuối video, Trần Võ Sâm thấy người bác sĩ nọ với chàng trai bề ngoài giống hắn vẫn thoải mái trao đổi nói chuyện với nhau. Cả hai nói gì đó nhưng Trần Võ Sâm chả đọc được gì đầy đủ chỉ nhớ được hai từ: "Ta" "Thấy".
Mang theo sự nghi ngờ trong lòng, Trần Võ Sâm xem tiếp video thứ hai trong list.