Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 131 Đi gặp Nữ Quỷ Herin ?
“Khi nào cậu khoẻ hẳn tớ có bất ngờ cho cậu.” Jun thần bì nói. Khuôn mặt cô đầy ý cười vô cùng lém lỉnh.
Cái được không bù cái mất.
Jun nghe vậy tỏ ra không vui, khuôn mặt cô xụ xuống lộ ra hai núm má đồng tiền làm người ta nhìn chỉ muốn nhéo nó.
"Vậy chắc mình sẽ phải đi ra ngoài học viện một thời gian đấy." Trần Võ Sâm nói. Trong khi cái người hắn hiện tại giờ yếu so với người thường còn muốn yếu hơn.
Trần Võ Sâm đạm nhiên nói. Hắn hơi xoa ngực bớt đi cái cảm giác suy kiệt từ linh hồn đem lại. Cầm lên chai nước mua ở tiệm tạp hoá đầu ký túc xá, Trần Võ Sâm pàm một ngụm lớn để lấy tinh thần.
“Sao vậy ? Có vấn đề gì sao ? Cậu biết đấy vì nó chuyện gì tôi cũng có thể làm ! Dù lên núi đao hay xuống biển lửa tôi đều nguyện ý.” Trần Võ Sâm đứng bật dậy chỉ tay lên trời nói năng hùng hồn, chiến khí ngút trời, tinh thần chiến đấu dâng cao.
“Nữ Quỷ Herin đó ! Không phải cậu cũng biết qua về Sư Phụ tôi rồi sao ?” Jum ngờ vực hỏi.
Nhưng viện thì vẫn phải xuất. Trần Võ Sâm dù một khắc hắn cũng không muốn ở lại trong này và chịu đựng Nguyễn Hữu Quang mở giải đua ngựa ngày đêm.
“Rốt cuộc cậu muốn tặng tôi gì vậy ? Dù sao mình cũng không có quyền từ chối thì cũng nên biết nó là gì chứ ?”
"Đừng ! Cậu không cần cố thuyết phục tôi nữa. Tôi sẽ không gặp đâu. Ít nhất là bây giờ." Trần Võ Sâm lắc đầu kiên quyết từ chối, thái độ hết sức rõ ràng và đôi mắt đầy sự nghiêm nghị, Trần Võ Sâm nhìn Jun mà nói.
Nằm trên giường, Trần Võ Sâm cất giọng yếu ớt.
Đồng thời Trần Võ Sâm cũng gặp được Jun ở đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tớ ổn ! Chỉ là đánh một trận chiến hơi lớn nên dùng quá sức thôi. Giờ tốt hơn rồi. Cảm ơn cậu.” Trần Võ Sâm biểu cảm chân thành nhìn vào mắt Jun nói. Khiến cho cô ngại ngùng không thôi.
Chương 131 Đi gặp Nữ Quỷ Herin ?
Với việc linh hồn rơi vào trạng thái suy yếu, Trần Võ Sâm sẽ mệt mỏi như bị mất máu và thường không thể làm việc gì nặng nhọc.
Jun có chút lưỡng lự nhưng chỉ chốc lát cô vẫn quyết định nói cho Trần Võ Sâm.
“Được được ! Nhất định lần này dù cậu gọi lúc ba giờ sáng tớ cũng nghe.” Trần Võ Sâm mở miệng đảm bảo. Lời lẽ như chém đinh chặt sắt không thể nghi ngờ.
Trần Võ Sâm hoang mang. Thế quái nào Jun lại muốn hắn gặp Nữ Quỷ Herin cơ chứ ? Cô không biết Trần Võ Sâm hiện tại sợ ai nhất à ? Đó chính là Nữ Quỷ Herin đấy.
Nói chung là Herin quá là đem đá bỏ chân mình bởi tính cách của cô ta.
Jun khuôn mặt lộ rõ sự thất vọng. "Vậy được rồi ! Khi nào cậu đổi ý thì bảo tôi nhé. Hỗn Độn Pháp Quyết không phải Sư Phụ tôi sẽ lưu truyền rộng rãi ra ngoài đâu."
Với những hiểu biết của Trần Võ Sâm về Nữ Quỷ Herin giờ. Cô ả hẳn là muốn gặp hắn rồi kiểm tra tư chất thế nào rồi chậm rãi thủ tiêu. Đừng nói có truyền thừa hay không nhưng chắc chắn sẽ g·i·ế·t hắn.
“Thế nào mà linh hồn lại yếu nhược tới mức này ?” Jun lo lắng mà tới bên Trần Võ Sâm ngồi cạnh hắn.
“Ai nhỉ ?” Trần Võ Sâm lẩm bẩm.
Cho nên giải pháp này coi như bỏ.
"Tôi hiểu." Trần Võ Sâm cũng gật đầu coi như đáp. Hắn biết thừa Nữ Quỷ Herin sẽ chỉ nghĩ tới Thiên Quỷ Môn và đối ngoại ra ngoài là không truyền thừa. Cũng vì thế sau này cô có một kẻ thù vô cùng cường đại.
"Sao đâu cơ chứ ? Sư Phụ tôi hiền lắm. Cậu đừng bị uy danh Nữ Quỷ của Sư Phụ mình ở bên ngoài lừa. Sư Phụ thực sự là một người hiền lành và rất tốt bụng, lại còn rất tâm lý nữa." Jun nói với giọng si mê, đôi mắt có hai ánh sáng nhỏ đầy hướng về.
“Vậy cậu gặp Sư Phụ mình một bữa nhé ? Sư Phụ mình muốn đích thân truyền thừa cho cậu.” Jun vui vẻ nói.
"Không có đâu ! Tất cả đều thuộc tập đoàn Nguyễn Gia hết." Jun lại đáp.
"Nguyễn Gia sao ?" Trần Võ Sâm nhíu mày. Hắn giờ với Nguyễn Gia đã tới tình trạng như nước với lửa, không c·h·ế·t không thôi. Giờ mà hắn dám xuất hiện ở Hàn Lâm Bí Cảnh chắc lão Gia Chủ nhà đó có phát điên không hủy luôn cả không gian chỉ để g·i·ế·t mình hắn không ? Nói thật Trần Võ Sâm nghĩ hắn sẽ làm thế lắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Jun gật đầu nhưng cô lại do dự không nói tiếp.
“Có bất ngờ gì sao ?” Trần Võ Sâm nghi ngờ hỏi. Hắn tự nhận giờ mình khá đầy đủ nên cảm thấy nhận quà từ con gái hắn thấy không ổn lắm. Nó giống như thể hắn được người ta bao nuôi vậy.
Trần Võ Sâm cũng nhìn ra điểm đó nhưng hắn thấy nếu Jun đề cập với hắn như này thì tính truyền thừa không thành vấn đề sao cô phải suy nghĩ gì chứ ?
“Ồ”
Cô lo lắng chạy tới Trần Võ Sâm gặng hỏi.
“Thực ra nó không phải yêu cầu gì khó hay quá đâu. Mình chỉ muốn cậu không hiểu lầm và có sẵn tinh thần để chuẩn bị thôi.” Jun liên tục giải thích. Cô nhìn về phía Trần Võ Sâm mà giải thích.
Jun không chần chừ đáp luôn.
Trần Võ Sâm nhảy dựng lên, khuôn mặt bảy phần khiếp vía ba phần như bảy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau bốn ngày nằm viện, Trần Võ Sâm rốt cuộc đã phục hồi về mặt thể trạng giúp cho hắn đi lại bình thường không còn khó khăn. Thế nhưng v·ết t·hương linh hồn thì lại không nhanh được như vậy.
"!!!" Jun ngạc nhiên.
“Ồ ! Dễ thôi, dễ thôi cậu cứ thoải mái đi.” Trần Võ Sâm lại ngồi xuống uống thêm ngụm nước. Khuôn mặt hắn tràn đầy thoải mái không có chút nào lo nghĩ.
“Cậu nói gì cơ ? Đi gặp Nữ Quỷ Herin ? Không !!! Nhất định là không. Quà này tôi không nhận.”
Jun thấy Trần Võ Sâm nói như vậy cô cũng nhẹ nhõm phần nào.
“Cậu nhớ tới Hỗn Độn Pháp Quyết tôi từng nói không ?
“Ồ cậu vậy mà đạt được rồi sao ?” Trần Võ Sâm hào hứng đáp lại. Khuôn mặt bảy phần vui tươi ba phần như bảy.
"???" Trần Võ Sâm.
Một kẻ thù mà đến chính Trần Võ Sâm cũng không nguyện đối đầu.
Như giờ Trần Võ Sâm có đi lại cũng là phải có Nhất Vệ dìu tới, dìu lui.
“ !!!” (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngoài việc đó ra thì Jun, cậu biết tới Hàn Lâm Bí Cảnh không ?" Trần Võ Sâm đột nhiên hỏi
“Vậy cậu nghỉ ngơi đi. Đừng không nghe máy tớ nữa.”Jun nhẹ giọng trách mắng. Lời nói từ cô có cảm giác nũng nịu hơn là khiển trách làm Trần Võ Sâm thư sướng vô cùng.
"Ý cậu là Bí Cảnh Dược Liệu của các tập đoàn ?" Jun hỏi lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đúng rồi ! Liệu có khu vực nào thuộc quản hạt của Học Viện và mình có thể tới mua dược liệu không nhỉ ?" Trần Võ Sâm hỏi như này cũng là vì hắn muốn tăng khả năng luyện đan của mình lên đôi chút. Chứ tình hình tinh thần suy yếu như này nếu tương lai tái diễn sẽ khiến tốc độ tu luyện của hắn đại giảm.
Gặp một kẻ nguy hiểm như vậy Trần Võ Sâm dám gặp hả ?
“Sao mấy ngày mình không liên lạc được với cậu vậy ? Có chuyện gì xảy ra sao ?” Jun vẻ mặt đầy lo âu hỏi. Cô mấy ngày nay thường xuyên tới tìm Trần Võ Sâm nhưng không thấy nên tưởng Trần Võ Sâm đi tu luyện ở đâu.
Ai ngờ khi nhìn Trần Võ Sâm còn nửa cái mạng thì cô rất hốt hoảng.
"Đang nói ai thế ? Nói người hay thú ? Tôi lại không biết rõ Nữ Quỷ Herin là người như nào sao ? Cậu không cần rót sữa Ông Thọ vào tai tôi ! Tôi không có bị lừa đâu !!!" Trần Võ Sâm thầm khẳng định trong đầu. Là một Tác Giả của bộ truyện nhân vật do hắn tạo ra hắn nắm rõ hơn ai hết.
Đến tận giờ Jun mà còn không nhận ra được Trần Võ Sâm thực sự không muốn gặp Sư Phụ mình thì não cô để úng nước mất.
“Ồ vậy à ! Sư Phụ cậu sao ?” Trần Võ Sâm tò mò hỏi. Trong lòng có gì đó ngờ ngợ.
“Được rồi ! Tấm lòng của cậu tớ nhận là đủ. Cậu không cần tặng mình gì đâu.” Trần Võ Sâm khéo léo từ chối.
Chỉ như vậy Jun mới thấy yên lòng cô nói thêm.
“???” Trần Võ Sâm nghe mà hoang mang.
"Hừm !" Jun ngẫm nghị một hồi. Cô cũng không phải là Cục Tình Báo nhưng suy nghĩ mua Dược Liệu tại kho không phải quá hiếm lạ nên đa phần mọi người đều biết.
Có cái Mắm Cá Cơm !
“Cậu đây là coi thường ai ? Nếu tôi nói cậu nhận, cậu phải nhận không được từ chối.” Jun một bộ Tổng Tài bá đạo nói.
Đây thật sự là một loại t·ra t·ấn tinh thần cực mạnh thêm việc hắn luôn mơ tới ác mộng nữa khiến Trần Võ Sâm chỉ muốn trở lại học viện. Ở trong phòng ký túc của riêng mình cho Trần Võ Sâm cảm giác thoải mái nhất.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.