Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Chương 29 Nhiều điều bí ẩn không rõ
Đập vào mắt Bùi Cường Hoành là một cảnh sắc u ám của một cung điện hẳn là đã từng tráng lệ, một khu vực mà so với từng được nghe Trần Võ Sâm kể hắn càng thêm kinh hãi.
Các cột trụ đá khổng lồ gãy vụn đổ xuống nằm trải dài cung điện, nền đá thủng lỗ chỗ như nơi đây đã từng xảy ra một cuộc chiến lớn.
Mà nếu những điều đó thì cũng thôi đi vì không phải Bùi Cường Hoành chưa tới nơi to lớn và tráng lệ hay khốc liệt. Điều làm hắn thực sự kinh hãi là những bức tranh ở đây.
Bùi Cường Hoành từ xa nhìn lướt những bức tranh thôi đã khiến đầu óc hắn mơ hồ hơi choáng váng giống như say xe làm hắn có chút hoang mang thử lại lần nữa, lại lần nữa nhưng kết quả đều như vậy khiến hắn có chút sụp đổ. Điều này xảy ra với ai thì thôi hắn cũng không để bụng nhưng Bùi Cường Hoành là ai ? Ở học viện này hay thậm chí ra ngoài kia hắn cũng là cường giả thuộc top đầu nha. Làm sao có thể như ông lão tuổi xế chiều choáng váng mấy cái phim tuổi trẻ với cánh tay mà tỏ ra yếu đuối bất lực.
Chưa kể đây là Linh Đài của một Luyện Khí Kỳ được không ?
Không đùa chứ nhấn mạnh lại lần nữa:
"CHỖ NÀY LÀ BÊN TRONG THÂN THỂ LUYỆN KHÍ KỲ."
Bùi Cường Hoành sốc lại tinh thần lại thử cố gắng nhìn lại lần nữa, sức mạnh tinh thần của hắn tuôn ra như đại hải bao phủ toàn bộ căn phòng rồi như một lưỡi gươm đâm thẳng tới một vị trí rất nhỏ của một bức tranh.
Đây là một chiến thuật khai thác thông tin chỉ ở một điểm rất nhỏ chỉ đâu đó tầm 2cm của bức tranh khổng lồ đó.
Mà Bùi Cường Hoành cũng thành công. Tinh thần to lớn của hắn rất mau xông phá được lớp màn chắn bảo vệ nào đó của bức tranh để tạo ra một lỗ nhỏ để nhìn thấy cảnh sắc thực sự của bức tranh đó.
Nhưng chỉ một điểm đó đã khiến lão quái thành tinh như hắn cũng phải giật mình run sợ thậm chí muốn thần kinh.
Chỉ thấy Bùi Cường Hoành như lạc vào trong bức tranh, hắn thấy mình đứng ở dưới núi và xếp hàng để đi lên một tòa cung điện trên núi. Đằng trước Bùi Cường Hoành là một đoàn người bộ dáng đờ đẫn đang rất chậm chạp đi lên trước.
Bùi Cường Hoành mơ hồ không hiểu sao mình lại rơi vào huyễn cảnh chỉ vì coi một bức tranh thế nhưng cảnh tượng tàn khốc còn không chỉ ở đó khi hắn thấy có một số kẻ thần bí mặc bộ áo choàng đen đi ở bên cạnh đoàn người xếp hàng thi thoảng lôi một kẻ nào đó ra khỏi hàng rồi trực tiếp nuốt chửng.
Lúc kẻ thần bí đó túm ai đó, hắn đều lộ ra khuôn mặt sau lớp áo choàng đen là một bộ xương khô đúng nghĩa.
Thậm chí Bùi Cường Hoành còn giật mình hơn khi những kẻ thần bí đó còn ngoáy đầu lại nhìn hắn, trong hốc mắt của những chiếc đầu lâu ánh lên một màu xanh dương quỷ mị.
"Người sống ! Ăn ngon hơn." Những kẻ thần bí nhìn Bùi Cường Hoành rồi thốt lên.
Những kẻ đó như những con quái thú khát máu tập trung tới Bùi Cường Hoành khiến hắn trực tiếp bị gọt hồn đi phân nửa, thân thể từ linh hồn cũng càng thêm mờ ảo và nếu các nhân bài
Bùi Cường Hoành nghe mà có chút sởn cả gai ốc vội vã thoát ly tinh thần ra. Khi hắn quay trở lại thực tại đã thấy lúc này Trần Võ Sâm đang rất thoải mái ngồi lướt web dù hắn tỉnh lại cũng không có phản ứng.
Điều này làm Bùi Cường Hoành tức anh ách.
"Lão già ta ở trong vì ngươi mà kinh hồn bạt vía không biết bao lần mà ngươi cũng nhàn nhã quá ha."
Tuy vậy Bùi Cường Hoành chỉ dám nghĩ trong đầu cũng không có nói ra. Nhục vậy ai dám nói.
"E hèm !" Bùi Cường Hoành hơi khẽ đánh tiếng.
Trần Võ Sâm cũng rất biết ý ngồi nghiêm chỉnh trở lại biểu lộ chăm chú.
"Nhân sự tại Nhân, Thiên sự tại Thiên. Người thì có việc của người mà, trời thì có việc của trời." Bùi Cường Hoành ý vị thâm trường nhìn ra ngoài sửa sổ ngắm đàn nhạn đang bay.
"???" Trần Võ Sâm .
"Con không hiểu, ý thầy là sao vậy ạ ?" Trần Võ Sâm bị Bùi Cường Hoành lanm cho hồ đồ rồi.
Cốc !
"Ái Ui." Trần Võ Sâm bị Bùi Cường Hoành gõ đầu một cú đau điếng.
"Ngốc ! Nhóc tuổi còn trẻ biết nhiều thường không tốt." Bùi Cường Hoành nói mà nhìn Trần Võ Sâm thật sâu. Trong mắt đó bao hàm sự thưởng thức, tin tưởng, hài lòng, yêu chiều và trách cứ nhẹ. Tuy vậy không gian quanh hắn có chút ẩm và hơi ướt nhưng đều ở phía sau nên không ai rõ.
Trần Võ Sâm nhìn ra được biểu cảm trong mắt Bùi Cường Hoành nhưng điều này càng làm hắn nghi hoặc hơn.
"Thầy đã biết gì rồi ạ ? Cơ thể của con có sao không ? Bí mật ẩn trong đó là gì ?" Trần Võ Sâm hỏi dồn dập mọi thắc mắc của mình.
Bùi Cường Hoành chỉ tiếp tục nhìn sâu vào đôi mắt đang rất mong mỏi của Trần Võ Sâm.
Nhìn một lúc, Trần Võ Sâm vẫn không từ bỏ, Bùi Cường Hoành mới miễn cưỡng nói.
"Đừng cố nữa. Thời điểm phải biết thì sẽ rõ đã không hiểu thì dụng tâm không bằng chuyên tâm. Trước mắt giờ việc của nhóc phải là đột phá Trúc Cơ, trở thành Học Viên Nội Môn."
"Thế sự vô thường, vạn vật đều bất thường mà nói ra đáp án chưa chắc là kết quả ta cần. Thứ ta muốn chưa chắc là thứ ta cần . . ."
Bùi Cường Hoành nói một hồi đã không còn nhận thức được mình đang nói gì nữa nên lặng lẽ chuyển rời Trần Võ Sâm đi không quản nữa.
Trần Võ Sâm thì không biết điều đó hắn chỉ lặng yên suy nghĩ những điều Bùi Cường Hoành nói một cách nghiêm túc.
"Xem ra vị sư phụ này mình nhận không có uổng. Hẳn là sư phụ đã thấy được điều gì đó mình còn không biết, để đột phá Trúc Cơ rồi mình sẽ lại tiến vào đó quan sát vậy."
Trần Võ Sâm ngẫm nghĩ hạ quyết tâm. Đứng từ dưới núi hắn nhìn lên trên đỉnh tháp nơi có Bùi Cường Hoành ở đó. Lần đầu tiên trong đôi mắt hắn hiện lên kính ý chân thành sâu sắc.
.......
Đột phá Trúc Cơ nói thì dễ nhưng làm thì rất khó. Không phải cứ nói đạt là sẽ được nên Trần Võ Sâm cần phải chuẩn bị đôi chút.
Không! Phải nói là chuẩn bị nhiều cái đôi chút.
Nếu như giai đoạn Luyện Khí Kỳ là thời điểm Tu Chân Giả làm quen với linh khí có trong Thiên Địa và đưa nó vào cơ thể và học cách chứa đựng. Thì Trúc Cơ là giai đoạn mượn Linh Khí để nghiền ép da, gân, xương, máu, tủy và n·ộ·i· ·t·ạ·n·g để nó phù hợp hơn chứa đựng Linh Khí. Lúc đó mới chân chính tính là Tiên Giả. ( Thoát Phàm Thai, chân chính bước vào con đường tu tiên. )
Nói không khoa trương một Trúc Cơ cảnh dù sơ kỳ cũng có thể một mình đơn đấu mười người phàm Luyện Khí Kỳ trở xuống. Trừ một số trường hợp hi hữu là ngoại lệ thì đây là quy tắc bất di bất dịch.
Đó cũng là lý do tại sao ở Học Viện Tu Chân Hà Nội có cơ chế xây một nơi kiểm duyệt và thu nhận đệ tử ngoại môn ở bậc thang lên học viện. Không phải là làm giá, đây chính là sàng lọc ra người có duyên tiên hay không.
Qua được khảo hạch thì mới có thể bước chân vào học viện trở thành học viên chính thức.
Nếu tiềm năng để thoát Phàm Thai còn không có thì nói gì tu tiên ? Nói gì đến giấc mộng trường sinh bất tử, thọ nguyên cùng Zues đứng trên đỉnh Olympus bắn sét chíu chíu ? Mơ sao ?
Nhưng để Trúc Cơ thành công thì lại quá khó khăn. Không nói đến tiềm lực chỉ nói đến tài nguyên để xây đắp thân thể chịu được Linh Khí gột rửa nó đã là quá xa xỉ.
Đúng rồi đấy ! Không phải khó mà là tốn kém.
Bởi lẽ có một danh sách vật liệu để đột phá Trúc Cơ được phát hành rộng rãi. Nó không phải là cách duy nhất nhưng được nhiều người biết tới để ước lượng mà tính toán:
Bảng danh sách như sau:
Cỏ Tán Xạ Linh x42 cọng ( hai tuần sử dụng, mỗi ngày dùng ba cọng chia vào sáng, trưa và tối ngâm mình trong bồn ) Đơn giá một cọng 10 triệu VNĐ hoặc 1 viên linh thạch cấp một. Tổng 420 triệu VNĐ. Không tính VAT.
Đinh Lăng Xà Liễu x 42 cành, một cành 7 triệu. Dùng chung Cỏ Tán Xạ Linh, tổng 294 triệu VNĐ. Không tính VAT.
Hủ Mật Ong tinh chế 3 cân, mỗi cân 30 triệu sử dụng sau khi ngâm bồn. Tổng 90 triệu VNĐ. Không tính VAT.
Mật Rắn xoay nhuyễn hoặc là Linh Xà Đan cấp một, đơn giá 500 triệu hoặc một viên linh thạch cấp một. Sử dụng ngay khi bắt đầu phá cảnh. Đây cũng chắc chắn là không tính VAT.
Rồi vô vàn là Hồi Khí Đan và Hồi Huyết Đan để bổ sung hồi phục Linh Khí và khí huyết khi phá cảnh đề phòng bất trắc. Sơ bộ phải trên dưới 20 viên mỗi loại nên đâu đó khoảng tầm 1 tỷ VNĐ. Nếu tính VAT sẽ cộng thêm 10 phần trăm.
Cuối cùng một nơi để đột phá giàu Linh Khí và không bị làm phiền nơi lý tưởng thường là phòng đột phá của các Học Viện trong khu vực mà nơi rể nhất cũng thu 500 triệu VNĐ cho 1 tiếng. Không tính VAT nốt.
Tổng cộng để một phàm nhân Luyện Khí Kỳ đỉnh phong đột phá Trúc Cơ họ sẽ cần 2 tỷ 8 VNĐ.
Trong khi đó thu nhập bình quân của một hộ gia đình một tháng cả vợ lẫn chồng thì thường 40 triệu và trừ phí sinh hoạt ăn uống ít nhất gần một nửa ra thì họ có thể dành dụm được 20 triệu. Cứ tính như thế họ cần sấp xỉ 13 năm mới có thể đủ tiền.
Nhưng chắc chắn đây là con đường mà dù những hộ gia đình có con cái có thiên phú đều sẽ chọn dù có phải tan nhà nát cửa.
Những người theo bảng danh sách vật liệu và hướng dẫn này khi đột phá mới được coi là Trúc Cơ thực thụ được xã hội công nhận.
Còn ngoài kia các trường hợp mượn ngoại vật để đột phá Trúc Cơ một cách nhanh chóng đốt đi khí huyết, tuổi thọ, tiềm năng, căn cơ, căn cốt phù phiếm thì đều được coi là Giả Trúc Cơ. Từ khí tức thì vẫn là Trúc Cơ nhưng thực lực chân chính chỉ hơn Luyện Khí Kỳ chút ít.
Ngoài ra còn có rất nhiều cách khác để Trúc Cơ tốt hơn nhưng đa phần đều là căn cơ của một gia tộc và một tổ chức nên rất bí mật không được truyền bá ra ngoài. Họ chỉ biết những người áp dụng cách đột phá riêng biệt thì thường có chiến lực viễn siêu Trúc Cơ đồng cảnh giới.
Những người này họ gọi là Hoàn Mỹ Trúc Cơ. Và Trần Võ Sâm theo đuổi một loại đó.
Đây là một cách mà một Khí Vận Chi Tử trong truyện sử dụng được Trần Võ Sâm nhớ rất rõ.
Nguyên Tố Thể, Vô Địch Trúc Cơ.