Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Chương 36 Thế Giới Thần Thể
"Vậy giờ ta phải hấp thụ sao ?" Trần Võ Sâm mang tâm lý chuyện đã đành nên hỏi.
Phượng Hoàng đáp cũng nhanh không kém. "Đã xong rồi ! Ngươi tỉnh đi mà quan sát cơ thể mình. À quên, quan sát Linh Đài ngươi kĩ chút. Ta cũng giúp ngươi liệt kê thông tin trong đó rồi." Phượng Hoàng lại đáp.
"???" Trần Võ Sâm nghe mà thoáng thấy nhức nhức cái đầu.
Con Phượng Hoàng này tốc độ ra tay không chỉ nhanh mà giải quyết vấn đề cũng là một phút cũng là chậm khiến Trần Võ Sâm phản ứng theo không kịp.
"Vậy ta sẽ đi quan sát." Trần Võ Sâm nói rồi hắn cũng trực tiếp lui ra khỏi tinh thần của mình. Cái này cũng là do Phượng Hoàng đã mở ra để hắn thấy nếu không hắn cũng đừng hòng ra được.
Lúc rời đi, Trần Võ Sâm đã không thấy một đôi mắt vàng kim đỏ rực xuất hiện từ hư không nhìn về phía hắn.
Ngay khi tỉnh táo trở lại, Trần Võ Sâm không cần cố hắn đã cảm thấy một khí lực mênh mông vô bờ đang cuồn cuộn trong người hắn mà không cần phải dụng tâm cảm nhận.
"Đây là sức mạnh khi siêu việt chính giống nòi của mình để trở thành một tồn tại cao hơn sao ?" Trần Võ Sâm thầm nghĩ.
Trần Võ Sâm đứng lên thử đấm ra một quyền vào không trung, nắm đấm vung ra như thấy từng khí nóng và một cảm giác dễ dàng khi vung ra.
"Đây chính là cảm giác biến đổi về chất sao ? Vậy giờ thể chất mình thay đổi rồi hả ?" Nghĩ vậy, Trần Võ Sâm tập trung cảm nhận thân thể nhưng không thấy gì cả. Xem ra đúng như Phượng Hoàng đã nói chỉ giúp hắn hoàn thành luyện hóa Tủy và Máu.
Nhưng nhớ tới Phượng Hoàng còn nói về Linh Đài nên Trần Võ Sâm cũng tò mò tiến vào trong, lúc này không gian bên cũng Linh Đài của hắn đã có biến hóa đôi chút.
Vẫn căn phòng như vậy nhưng treo lơ lửng ở chính giữa lại có một viên cầu lửa mà khi Trần Võ Sâm nhìn vào hắn thấy được thông tin về hắn.
• Trần Võ Sâm.
• Chủng tộc Bất Tử Tộc (Phế Huyết)
• Năng lực: Chúa tể Linh Hồn Điện (Còn nữa) ?? (Không rõ) ?? (Không rõ) ?? (Không rõ) ?? (Không rõ) ?? (Không rõ) ?? (Không rõ) ?? (Không rõ) Vô Điện (Còn nữa).
• Ghi chú: Nợ Phượng Hoàng một ân huệ cực lớn cần mau chóng hoàn nợ.
Trần Võ Sâm đọc một hồi mà ngoài ngạc nhiên thì chỉ thêm ngạc nhiên. Dường như Phượng Hoàng đã giúp hắn vén lên bí mất gì đó mà đến chính hắn cũng không biết.
Không chút do dự, Trần Võ Sâm điểm kích vào những mục có thể xem, một bảng thông tin dài dặc hiện ra cho hắn.
Linh Hồn Điện: Thế giới của những linh hồn được sao chép lại và thu thập bởi Chúa Tể Linh Hồn Điện.
Thuật pháp : giai đoạn 1
Ảnh Triệu Hoán Thuật: Tách bóng của bản thân có được 50% sức mạnh gốc của bản thể. Có khả năng chiến đấu như chủ sở hữu và bản năng chiến đấu nhưng không có tư duy. Lưu trữ (0/3)
Ảnh Phân Liệt Thuật: từ bóng của bản thân tách ra thành những bóng nhỏ rồi hiển hoá thành những Hồn Binh. Hồn Binh có 100% bản năng chiến đấu của chủ sở hữu và 30% chiến lực chủ sở hữu. Tuy nhiên không có linh hồn cần phải thao túng, ra lệnh. ( Nhân Gian Thuật )
Hắc Ảnh Bạo Liệt: Tạo ra một lỗ đen hút tất cả mọi thứ trong bán kính 2m rồi p·hát n·ổ với uy lực gấp mười lần vật triệu hoán.
Giai đoạn 2 ( Chưa khai phá )
Hồn Trảo: là bản nâng cấp của Linh Khí Trảo - Dùng Linh Hồn để hiển hóa ra một bàn tay để t·ấn c·ông hoặc chộp đối phương. ( Sức mạnh phụ thuộc vào linh hồn của Chúa Tể.)
Hồn Linh Triệu Hoán Thuật: Sao chép linh hồn của vật chủ vào Linh Thần Điện qua đó triệu hoán vật trở thành thuộc hạ, tồn tại ở dạng hồn thể và bị chi phối bởi Chúa Tể. Có độc lập ý thức như khi còn sống nhưng vì tồn tại ở dạng hồn thể nên cần ký sinh vào các vật chủ rỗng hồn. ( máy móc, người nhân bản, n·gười c·hết. ) Việc sao chép này tốn hao thọ nguyên linh hồn ở một mức độ nhỏ và tốn hao tinh thần ở một mức độ lớn.
Cộng Hưởng Linh Hồn: vì những linh hồn tại Linh Hồn Điện đều là mảnh nhỏ của linh hồn chủ sở hữu tách ra, nên có thể cùng cộng đồng gánh chịu sát thương tinh thần từ chủ sở hữu phải chịu. Khi vượt qua khả năng có thể chịu tất cả linh hồn sẽ tan vỡ.
...
Xem một hồi, Trần Võ Sâm chỉ biết phát ra một tiếng kinh thán. Đây quả thật là Phượng Hoàng đã giúp hắn một đặc ân to lớn a.
Tuy nhiên Trần Võ Sâm rất nhanh để ý thấy hắn ở trong không gian ý thức của Phượng Hoàng đã được rất lâu khi thấy quanh người hắn đã bám đầy bụi đất.
Lúc này Trần Võ Sâm mới ngớ người thì ra không phải Phượng Hoàng thao tác nhanh mà là hắn với thời gian thực đã mất đi nhận thức.
"Thì ra là vậy." Trần Võ Sâm thì thào xong cũng vội vã bước tới bước tiếp theo là Luyện Tạng.
Đây đáng lẽ mới là bước lâu nhất nhưng vì Trần Võ Sâm chơi với máu đã hơn tháng rưỡi nên hắn chỉ còn hơn 2 tuần để Luyện Tạng.
Tất nhiên 2 tuần là dư xài nên Trần Võ Sâm không đòi hỏi gì thêm chỉ là sau 2 tuần hắn còn phải tới trình diện Bùi Cường Hoành. Mà Thầy của mình là người như nào Trần Võ Sâm nhìn hắn đối xử với Lệ Lệ Sư tỉ là biết rồi nên không dám liều cái mạng trẻ này ngỗ nghịch hắn.
Bắt tay ngay vào Luyện Tạng, Trần Võ Sâm lại lấy một mớ thuốc và một cái bồn rồi đổ vào đó một thùng dung dịch đặc sệt như đất sét. Chưa dừng ở đó Trần Võ Sâm còn lôi ra thêm hơn chục cái thùng khác cùng một cái máy chiếu tia UV và một cái máy sưởi to.
Tất cả đều được hắn chuẩn bị sẵn từ trước và được nhét tại Nhẫn Trữ Vật rất tiện dụng.
Mang theo quyết tâm Trần Võ Sâm tiến tới trong bồn và mọi thứ bắt đầu đến giai đoạn cuối.
....
Một thời gian sau, cả Học Viện hòa vào trong không khí háo hức đợi mong khi Lễ Hội Truyền Thừa ba năm một lần lại tới.
Đây là một Lễ Hội lớn được phổ cập phổ biến trên toàn thế giới và được duy trì bởi cường giả ở các khu vực.
Muốn một bước lên mây ? Hãy tới Lễ Hội Truyền Thừa.
Muốn cha mẹ tự hào ? Hãy tới Lễ Hội Truyền Thừa.
Muốn báo thù rửa hận, Vương Giả trở về hét to: Ba mươi năm Hà Đông, Ba mươi năm Hà Tây … ? Hãy tới Lễ Hội Truyền Thừa.
Muốn có người yêu, đêm đông không còn giá rét, đơn côi ? Hãy tới Lễ Hội Truyền Thừa.
Qua đó có thể thấy Lễ Hội Truyền Thừa này là cỡ nào quan trọng và to lớn.
Từ sáng sớm dòng người đông đúc gồm cả phàm nhân và người tu tiên đã kéo tới vây kín lối vào một cổng không gian xuất hiện ở thủ đô.
Sau cánh cổng chính là vùng đất tinh thần của trí tuệ nhân tạo Gaia có thể chưa tới hàng trăm tỉ người một lúc.
Đây chính là thành quả nghiên cứu của Giáo Đình quyền năng để lại cho nhân loại. Giúp cho nhân loại bước vào đà đi lên nhanh chóng.
Lúc này Trần Võ Sâm cũng đã thành công đột phá Trúc Cơ, cả người hắn như ngọn hải đăng khi Linh Khí còn chưa thể ẩn tàng vào sâu trong đan điền.
Điều này cùng làm Bùi Cường Hoành bên cạnh cảm thấy phản cảm không thôi nên mới từ đầu tới cuối luôn bao phủ hắn và Trần Võ Sâm trong một trận pháp ẩn hình.
“Nhóc à, ta biết ngươi ngưu bức rồi, thiên phú cử thế vô song rồi nhưng ngươi làm cái quần què gì cứ show ra như cái đuốc giữa trời tối thế ? Rêu rao như vậy tốt sao ?”
Trần Võ Sâm nghe vậy mà bất đắc dĩ nhún vai.
“Không phải do Thầy kêu com quá gấp sao ? Con mới luyện Tạng xong là đột phá phi tới chỗ Thầy luôn đấy.”
Trần Võ Sâm nói mà không quên nhấn mạnh Bùi Cường Hoành là nguyên nhân.
“???” Bùi Cường Hoành.
“Ngươi có thấy đứa nào đột phá cái Trúc Cơ thôi mà tốn tận 2 tháng như ngươi không ? Người ta đột phá năm ngày, một tháng là xong, ngươi chơi hẳn 2 tháng còn chê ít ? Bộ ngươi tắm tiên nữ trong đó à ? Ý quên ngươi còn chưa đủ trình tắm tiên nữ.” Bùi Cường Hoành cười gian trá nói. Nụ cười bỉ ổi hơn cả sự tiến bộ của Trần võ Sâm.
Bị chọt vào đúng nỗi đau mà Trần Võ Sâm đã không muốn nghĩ tới, Trần Võ Sâm tức tới nghiến răng. Nhưng tức để làm gì ? Kẻ yếu tư cách để phát tiết cơn giận cũng không có.
“Cơ mà ta không ngờ nha ! Thế Giới Thần Thể, Đại Đạo Thể Phách. Tiềm năng của nhóc xa hơn ta nghĩ tới.”
Bùi Cường Hoành vừa đưa Trần Võ Sâm bay vừa ngẫm lại nói.
Cụ thể là Trần Võ Sâm sau khi đột phá xong đã tới báo cáo với Bùi Cường Hoành và kể cho Thầy hắn toàn bộ quá trình.
Tất nhiên không nhắc tới Phượng Hoàng và máu của nó nếu không…
Càng đáng nói hơn là Bùi Cường Hoành lại biết thể chất này là gì và nói ra cái tên để Trần Võ Sâm cũng biết.
Từ đó hắn mơ hồ hiểu sao trong Linh Đài hắn có mấy cái bức tranh kì lạ và Linh Hồn Điện gì đó.
Dường như năng lực mới này Trần Võ Sâm thấy cũng không tệ, có thể giúp bước tiến hắn nhanh hơn là định hướng ban đầu của hắn là làm cái sát thủ.
Đồng thời khi Trần Võ Sâm đột phá Trúc Cơ thì cũng đồng nghĩa đồng cảnh giới hắn cũng Vô Địch.
Đây là một loại cảm giác Trần Võ Sâm không quá chắc chắn vì chưa thử giao chiến với ai đó.
Tuy nhiên năng lực bảo vệ mình giờ Trần Võ Sâm tự tin mình đã có.
Trong thời gian di chuyển này, Trần Võ Sâm tranh thủ tích đầy Ảnh Triệu Hoán Thuật.
Bùi Cường Hoành cũng hiểu ý nên mới từ tốn đi không có vội. Khu vực diễn ra Lễ Hội Truyền Thừa khá là xa nơi đông dân cư nên di chuyển với người thường sẽ lâu nhưng cường giả như hắn cũng chỉ là vài phút.
Nhưng có thể di chuyển nhanh cũng đâu có nghĩa là cần vậy ? Cho nên Bùi Cường Hoành rất thong dong, chậm rãi mơ tưởng đến vài viễn cảnh tốt đẹp mà miệng không nhịn được nở nụ cười có chút tiện.
“Năm nay Lễ Hội Truyền Thừa mở rất đẹp nha.”
Bùi Cường Hoành vui vẻ ngâm nga.